Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 820: Điều đó không có khả năng




Lúc này Tam Tỉnh Khang vẫn rất tin tưởng nhưng thật ra trong lòng Tam Tỉnh Kết Y dự cảm có điều chẳng lành.

Tam Tỉnh Khang tin tưởng, tin vào trình độ bản thân mình, hơn nữa cũng đã được bạn bè ủng hộ.

Bạn bè của hắn không phải là các chuyên gia đẳng cấp, nhưng đều là những chuyên gia có trình độ, không kém gì so với thái lão sư, nếu không trước đây hắn đã không kết bạn cùng thái lão sư.

Họ đã đánh giá, trên cơ bản đều kết luận đó là thật.

Đây cũng là nguyên nhân hắn không cho Thanh Mộc xem trước bảo bối, hắn muốn đem đến sự ngạc nhiên cho mọi người, kể cả Thanh Mộc - người luôn tỏ ra mình cái gì cũng biết.

Các chuyên giá phía dưới lại lên tiếng bàn tán.

Sự việc phát triển vượt ngoài sự tưởng tượng của họ, có điều có vẻ náo nhiệt hơn, nhiều người không hiểu vì sao Lý Dương lại tin tưởng như vậy, đem cả Long Thạch Chủng Phỉ Thúy ra đặt cược, khiến mọi người rất ngạc nhiên.

Long Thạch Chủng Phỉ Thúy có giá trị trên 200 triệu Mĩ kim, ngọc tỷ này cho dù là thật thì giá trị của nó cũng không thể so với khối Phỉ Thúy kia được.

Cũng có vài người tò mò nhìn chằm chằm vào bàn chủ tịch xem Lý Dương định làm gì.

Trong đó có Khổng lão, Khổng lão đã phát hiện đây là đồ giả, nhưng để tìm ra chứng cứ thì ông không có cách nào.

Đồ giả này rất giống thật, đặc biệt ở phương diện là đồ cổ, hầu như đây là đánh tráo, ông nhìn ra được nhưng không dễ dàng gì để đưa ra chứng cứ thuyết phục mọi người cả.

Nhìn bộ dáng Lý Dương xem ra đã tìm được chứng cứ, hơn nữa lại rất tự tin, chứng cứ đó chắc hắn có liên quan đến kim sừng.

Điều này khiến ông chú ý đến kim sừng nhưng cuối cùng cũng chịu.

Kim sừng đích thực là dát vàng, hơn nữa khối vàng này rất cũ, nếu không không thể lừa được nhiều người như vậy.

Cho đến bây giờ Khổng lão cũng không tìm được chứng cứ.

Ở Bắc Kinh, Hà lão ngồi thẳng trước TV, cấm chén trà trên tay nhấp một ngụm.

- Ông nội, ngọc tỷ này là giả sao, vì thế Lý Dương mới tự tin như vậy?

Hà San San cuối cùng không nhịn được hỏi một câu, Hà lão quay đầu lại, cười tươi hơn.

- Hồi sau cháu sẽ rõ, Lý Dương không tệ, đã tìm được chứng cứ, trước hết vạch trần nó, sau đó sẽ cho họ thấy ngọc tỷ thật sự.

- Ngọc tỷ thật?

Hà San San sửng sốt, Hà lão cười ha hả gật đầu, Lưu Cương đã mang theo ngọc tỷ, chuyện ngọc tỷ thật hoàn toàn có thể nói ra.

Dĩ nhiên Hà lão sẽ không nói cho Hà San San biết ngọc tỷ vài thập niên trước đã tìm thấy, Hà San San nhanh mồm nói không chừng ngày nào đó lại tiết lộ ra ngoài.

Hà San San có chút hiểu ra, theo bản năng cô nhìn cái hộp trên tay Lưu Cương trên TV.

- Thỏa thuận cũng tốt lắm, ngươi xem đi.

Tam Tỉnh Khang rất nhanh soạn ra một bản thỏa thuận, rất đơn giản, thực ra là một bản đánh cược, nếu Lý Dương không đưa ra được chứng cứ chứng minh là đồ giả thì sẽ bồi thường bằng Long Thạch Chủng Phỉ Thúy.

Ngược lại nếu Lý Dương tìm ra được căn cứ chính xác thì ngọc tỷ này là của Lý Dương.

Ngọc tỷ giả này Lý Dương thật sự có hứng thú, ngọc tỷ truyền quốc thật trên tay anh đáng tiếc không thuộc quyền sở hữu của anh, đồ giả này so với chính phẩm còn kém xa, nhưng như thế cũng tốt rồi.

Ít nhất không thể so sánh hoàn toàn với đời hoàng đế sau này.

Hơn nữa thủ pháp cũ cũng không tồi, đến lúc đó tiến hành sưu tầm phỏng chế phẩm cũng tốt.

Lý Dương nhìn bản thỏa thuận, lập tức ký tên mình và điểm chỉ vào đó, Tam Tỉnh Khang cũng làm như vậy.

Hai bản thỏa thuận mỗi người giữ một bản, chỉ đợi thế Tam Tỉnh Khang phá lên cười giống như khối long thạch loại Phỉ Thủy có giá trên 200 triệu Mĩ kim là của hắn vậy.

Mà Tam Tỉnh Kết Y càng lúc càng có cảm giác không ổn, cái cảm giác này không dễ chịu chút nào.

Lâm Lang khẽ thở dài.

Họ đã ký thỏa thuận, lúc này Lâm Lang cũng không có cách nào can ngăn. Thực ra trong lòng Lâm Lang vẫn muốn Phỉ Thúy ở trong tay Lý Dương, dù sao Lý Dương là người yêu ngọc, không giống Tam Tỉnh Khang, thuần túy là thương nhân.

- Tốt lắm, vậy tìm ra chứng cứ đi.

Cất thỏa thuận Tam Tỉnh Khang cười đem ngọc tỷ đưa cho Lý Dương. Giá trị ngọc tỷ cao nhưng tiếc là chỉ có một công ty đến giao dịch, khối Long Thạch Chủng Phỉ Thúy lại khác, có thể có hai công ty đến, hiện tại Long Thạch Chủng là hàng nổi, nói không chừng có thể bán với giá rất cao.

Đến lúc đó giá trị của Tam Tỉnh Khang không ngừng tăng lên.

Nhìn thấy vẻ hào phóng của Tam Tỉnh Khang, Lý Dương nhìn xuống phía dưới, chết đến nơi rồi còn cao hứng như vậy, Tam Tỉnh Khang không phải là người độc nhất thì cũng là hiếm thấy.

Lý Dương không khách khí, nhận ngọc tỷ, nhẹ nhàng lẩm nhẩm kim sừng, một hồi sau kim sừng hoạt động.

Dùng năng lực đặc thù, Lý Dương đã phát hiện ra bí mật của khối ngọc tỷ này, bí mật lớn nhất ở tại kim sừng, Lý Dương cũng khâm phục vị cao thủ kia, dám đem tên để tại chỗ này, cũng phải mất thời gian để tìm nói cách khác chứng cứ không dễ gì tìm ra.

Cũng vì như thế nên Lý Dương mới đem long thạch loại Phỉ Thúy ra đánh cược.

Bởi vì căn bản nếu không có thời gian thì sẽ không tìm được đúng chỗ.

Lý Dương lẩm nhẩm kim sừng, Tam Tỉnh Kết Y cảm thấy hồi hộp, các chuyên gia phía dưới cũng im lặng, tất cả đều đang nhìn Lý Dương.

Bốn màn hình lớn lúc này cũng đang tập trung về phía tay Lý Dương, toàn bộ truyền tin bằng hình ảnh.

Quản lý truyền hình rất hứng khởi gọi to, sau khi mở rộng, xếp hạng có xu hướng tăng lên đáng kể, nay còn muốn đạt kết quả tốt hơn, tổng công ty còn cố ý gọi điện cho anh ta khiến anh ta phải chú ý tốt nơi này hơn.

Toronto, Vancouver rất nhiều thành thị Canada lúc này có vô số người tập trung trước TV, đoán kết quả.

Ở Trịnh Châu, Trịnh Khải Đạt và Tư Mã Lâm đã thả lỏng bàn tay mình, khi nghe được tin ngọc tỷ của Tam Tỉnh Khang là giả thì không thể nào tin nổi.

Trước chủ yếu là rất nhiều tin đồn, không có ai khẳng định, dần dần lâu ngày khiến cho mọi người tin rằng ngọc tỷ của Tam Tỉnh Khang là thật, lúc này mới lại lo lắng.

Ngoại trừ hai người họ, còn có rất nhiều người trên truyenfull.vn, trên diễn đàn.

Trong nước không thu được chương trình, nhưng ở nước ngoài thì có thể, bạn bè ở nước ngoài xem TV rồi đưa tin lên mạng, hiện tại trên các diễn đàn đang thảo luận rất kịch liệt.

- Hoàng lão, đó thật sự là đồ giả sao?

Ở hiện trường hoạt động, dưới đài Chu lão lặng lẽ đi đến bên Hoàng lão hỏi nhỏ, ông còn tưởng rằng Lý Dương dùng quốc bảo thần khí đến để đối lại chứ không nghĩ lại có kết quả như vậy.

Tin đồn nhiều lúc trước khiến ông cũng nghĩ rằng ngọc tỷ trên tay Tam Tỉnh Khang là thật chứ không phải giả.

Hoàng lão hớn hở gật đầu:

- Đúng, đích thật là đồ giả, một người rất nổi tiếng đã phỏng chế, người này ông cũng đã từng gặp rồi.

Chu lão đột nhiên sửng sốt, thốt lên:

- Ý ông nói là Chu Phỏng.

Tiếng nói của Chu lão không nhỏ, vài người xung quanh đã nghe được, Bạch Minh, Mao lão, Thái Lão Sư, còn có cả Vương Cương đều nghe rõ, Liễu lão cũng chạy tới.

Lý Xán và Liễu Tuấn cũng muốn đi, có điều phía trước đã có nhiều chuyên gia, khiến họ cũng ngại.

- Hoàng lão, thật sự là Chu Phảng sao?

- Làm giả chân thực như vậy, tôi nghĩ đó là sự thật.

- Nếu là Chu Phảng, tiểu Nhật Bản sẽ gặp phiền phức lớn, Lý lão đệ.

Vài người líu ríu kêu lên, không cần đoán, người nói kia chính là Bạch Minh, hiện tải vẻ mặt anh rất kinh ngạc xen lẫn sự vui mừng.

Chu Phảng, dĩ nhiên là kiện Chu Phảng, quả thật lợi hại, có thể làm ra một vật như thật.

Hoàng lão gật đầu nói:

- Chắc chắn là Chu Phảng, chỉ có điều trình độ người này so với trước kia đã khá hơn, đây là vật gần nhất mà ông ta phỏng chế.

Thật sự là giả, giả cũng có thứ vô cùng giống thật, Chu Phảng rất lợi hại, có thể lừa bịp nhiều người như vậy, nhưng không đánh lừa được mọi người trên thế giới, chỉ cần có người nhận ra, thì nó chính là đồ giả.

Lý Dương có thể nhìn ra Chu Phảng đến, cũng không bất ngờ đối với Hoàng lão, thực lực Lý Dương đã sớm chiếm được cảm tình của ông.

Có điều Lý Dương nhận định kim sừng chính là bằng chứng khiến Hoàng lão có chút giật mình, kim sừng giống thật quá, ít nhất Hoàng lão không nhận thấy có vấn đề gì ở kim sừng cả.

Lúc mấy người nói chuyện Lý Dương liền mở khối kim sừng.

Camera nhắm vào ngọc tỷ, quản lý đài truyền hình cũng chỉ huy trực tiếp người cắt cảnh, cùng với người chủ trì ở ngoài tiến hành giới thiệu.

- Xôn xao.

Kim sừng được mở ra, theo bản năng tất cả mọi người đều rướn đầu lên quan sát.

Lý Dương cầm ngọc tỷ, khẽ thở dài, cũng may nhờ có năng lực đặc thù, anh mới có thể biết được điểm giao nhau giữa kim sừng và ngọc tỷ, mới có thể tách kim sừng nhanh như vậy, bằng không phải nhờ đến sự can thiệp của công cụ.

Phía dưới kim sừng lộ ra khối bạch nị ngọc, sau khi nhìn khối phiến ngọc này đầu óc Tam Tỉnh Khang bỗng nhiên quay cuồng.

- Này, điều đó là không thể.

Tam Tỉnh Khang điên cuồng sợ hãi kêu lên, tiến tới cướp lại ngọc tỷ mắt trợn trừng lên, trên mặt tràn ngập tia máu, chăm chú nhìn phiến ngọc dưới kim sừng.

Các chuyên gia phía dưới đều ồ lên, nhiều người không tin vào mắt mình.

Trên màn hình lớn, trong TV đều hiện thị rõ phía dưới kim sừng là khối ngọc chất.

Trên khối ngọc có khắc mấy chữ.

Chu Diệp phỏng chế.

Chỉ đơn giản có bốn chữ nhưng đã nói lên tất cả, không sợ không hiểu chữ Hán cũng có thể khẳng định vấn đề.

Nhận biết bốn chữ này, lúc này trong lòng tràn đầy chấn động, đặc biệt tới tham gia hoạt động lần này đa số các chuyên gia đều nhìn nhận đây là ngọc tỷ thật, chuẩn bị ấn nút đỏ để xác nhận.

Hiện tại bốn chữ Hán không lớn, giống như bốn tiểu nhân, đối diện bọn họ mà chế giễu.