Sắc mặt của Lâm Lang có chút khó coi.
Tam Tỉnh Khang kinh ngạc nhìn hắn, Tam Tỉnh Khang cũng không hiểu nhiều về dô thạch, nhưng hắn cũng có tìm hiểu tin tức của Lâm Lang. Tập đoàn Lâm Thị ở Canada có ảnh hưởng rất lớn, lần này ngoại trừ việc đến tham gia đại hội ra thì việc quang trọng hơn chính là thành lậm quan hệ với Lâm Thị.
Cho Tam Tỉnh Kết Y đến trước là chủ ý của hắn, với việc Tam Tỉnh Kết Y theo duổi em gái Lâm Bá Văn hắn hoàn toàn giơ tay đồng ý.
Có thể cùng Lâm gia kết thành thông gia thì gia tộc hắn sẽ phát triển tốt hơn.
Cũng bởi vì Tam Tỉnh Khang chuẩn bị không đủ nên hắn mới nói câu vừa rồi.
Có điều thấy Lâm Lang không vui, Tam Tỉnh Khang cũng không biết mình chọc Lâm Lang ở điểm nào làm cho Lâm Lang không thích.
Lâm Lang cúi đầu nhìn về ông lão Trần Hướng.
Hắn lại quay đầu lại nhìn Lý Dương, trong lòng không ngừng mắng tên Tam Tỉnh Khang này.
Lời nịn hót ai cũng thích nghe, lời bình thường thì cũng thôi, Lâm Lang tuy rằng không để ý nhưng trong lòng khẳng định cũng có vui vẻ.
Nhưng mà người thầy dạy đổ thạch của hắn còn đang ở đây, người này được mọi người gọi là Vua đổ thạch, mà bên cạnh hắn còn có một người hiện được xem là đổ thạch đệ nhất, ở trước mặt bọn họ năng lực đổ thạch của hắn không thể nà so được, vậy mà Tam Tỉnh Khang còn nói vậy, đây không phải là đang trêu đùa hắn sao.
Dưới loại tình huống này, Lâm Lang có thể vui vẻ mới là lạ.
Lâm Lang mất hứng nhưng hắn cũng không thể từ chối yêu cầu của Tam Tỉnh Khang được, trình độ mặt dày của Tam Tỉnh Khang cũng làm cho hắn kinh ngạc.
-Xin lỗi, khối nguyên thạch này là của Lý tiên sinh, tôi chỉ đi giúp hắn mà thôi
Ho nhẹ một tiếng, Lâm lang chậm rãi nói, lời nói đã rất rõ ràng, đây không phải là đồ của tôi, và ông cũng chỉ là người qua đường, ông có thể đi rồi.
-Hắn?
Tam Tỉnh Khang tựa hồ rất kinh ngạc, hắn không ngừng nhìn Lý Dương, trong mắt lại thỉnh thoảng lóe lên một tia ngoan độc.
-Đúng, xin lỗi, chúng ta đi trước!
Lâm Lang vội vàng nói một tiếng, nói xong cũng không chờ Tam Tỉnh Khang phản ứng mà đã đến phụ giúp đẩy xe lăng đi tới phía trước, Lý Dương cười lắc đầu rồi cũng đi theo, hắn đã nhìn ra Tam Tỉnh Khang chính là một tên tiểu nhân điển hình.
Lâm Lang rời khỏi, mọi người cũng cùng nhau đi, chỉ để lại Tam Tỉnh Khang đứng đó, trong mắt không ngừng lóe lên sự ngoan độc.
"Ba!"
Tam Tỉnh Kết Y đi tới, Tam Tỉnh Khang quay đầu lại hung hắn nhìn hắn một cái rồi đột nhiên chạy theo.
Tam Tỉnh Khang vừa đi thì những tên Nhật Bản kia cũng đi theo.
Chỗ giải thạch nằm ngay ở góc đường, cửa chính nơi này không hề thu hút, cánh cửa còn có chút mục nát, đây là một kiến trúc cổ đã có từ rất lâu, Lâm Lang vài lần định tu sửa lại nơi này, định mở rộng cửa hàng lên, giúp cho việc làm ăn của những hàng xóm xung quanh tốt hơn.
Đáng tiếc là Trần lão không đồng ý, mà những hàng xóm cũng đã quen với tình trạng như bây giờ nên cũng không muốn đổi, việc này làm cho Lâm Lang không có biện pháp gì.
Nơi giải thạch nhìn rất đơn sơ, ngoại trừ tầng hai ký túc xá ra thì cũng chỉ có hai kho hàng, máy giải thạch bên trong đại sảnh có, bên trong kho hàng cũng có, tổng cộng nơi này có hai máy giải thạch.
Máy giải thạch trong kho nhìn còn cũ nát hơn máy giãi thạch của Lý Dương ở Minh Dương, phía trên nó còn có mái che nắng.
Vừa mới đi vào, Lâm Lang nhịn không được nhíu mày, tên Tam Tỉnh Khang kia không ngờ lại theo tới đây.
Người này da mặt cũng thật là dày, thật không ngờ Nhật Bản lại có người có da mặt dày như thế.
-Lâm tiên sinh, chúng tôi hiện cũng không có việc gì nên đến đây xem, ngài không ngại chứ?
Lâm Lang đã nói rõ khối nguyên thạch kia là của Lý Dương, nhưng Tam Tỉnh Khang lại không để ý tới Lý Dương mà chỉ nịn nọt Lâm Lang làm cho Lâm Lang chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu.
Mặc kệ thế nào thì tên này cũng là khách, Lâm Lang cũng không thể mở miệng đuổi khách được.
Tam Tỉnh khang có thể không biết xấu hổ, nhưng Lâm Lang hắn lại biết.
Có Lâm Lang đáp ứng nên Tam Tỉnh Khang liền đi lại, đứng bên cạnh Lâm Lang, Lâm Bá Văn thì chủ động tránh ra nhường chỗ cho tên này
Người này quả thật là da mặt dày vô địch, Lâm Bá Văn xem như đã kiến thức được.
-Quên đi, không cùng súc sinh chấp nhặt!
Phía sau Lý Dương đột nhiên truyền đến một tiếng nói làm hco mọi người sững sốt, sau đó đột nhiên nở nụ cười, không cần đoán mọi người cũng biết lời này là của Bạch Minh nói
Bạch Minh vuốt ve cái mũi, bộ dáng giống như là ngửi được mùi gì khó ngửi làm cho Tam Tỉnh Khang hung hăng trừng mắt nhìn Bạch Minh, mà tên này đầu cũng chẳng thèm quay lại, giống như là không có nghe lời nói của Bạch Minh vậy.
-Thầy Bạch, ngài có chút không đúng rồi, súc sinh đều là loại không có mặt mũi, ngài cần gì chấp nhất với chúng?
Tiếng cười còn không có ngừng thì Lý Xán đã tiếp một câu, Bạch Minh sửng sốt, lập tức cười phá lên, hơn nữa còn đi tới bên cạnh vỗ vỗ vai Lý Xán
Lý Xán nói vậy rất hơp khẩu vị của Bạch Minh.
Lý Dương lắc lắc đầu, hai người này quã thật là sợ thiên hạ không loạn, đây không phải là khiêu khích đánh nhau sao, mấy tên Nhật Bản nghe thấy vậy khẳng định là khogn6 chịu nổi.
Có điều Lý Dương cũng không sợ, bên cạnh hắn có có Lưu Cương, còn có người của Lâm Lang, Lý Dương tin tưởng cho dù hắn và người của Tam Tỉnh Khang có xung đột, Lâm Lang khẳng định sẽ giúp đỡ bọn hắn.
Việc khách không nói, hiện giờ còn có Trần lão ở đây, anh của Hà lão có ơn cứu mạng Trần lão, ông chắc chắn sẽ không để học trò của Hà lão phải chịu thiệt.
Lý Dương không ngờ là Tam Tỉnh Khang lại không chút phản ứng, việc này làm cho Lâm Lang quay đầu lại nhìn.
-Thầy Bạch, trước tiên đừng nói nữa được không?
Trên mặt Lâm Lang có chút bất đắc dĩ, hắn tự nhiên là muốn giúp đỡ Lý Dương, nhưng nếu ở nơi này xảy ra ẩu đã thì cũng không được tốt lắm
-Tốt, tôi không nói nữa, Lý Xán lão đệ nói rất đúng, súc sinh đều là loại không có mặt mũi!
Bạch Minh lập tức khoát tay rồi nói, lời nói của hắn một lần nữa làm hco mọi người nở nụ cười, mà nụ cười trên mặt Lâm Lang càng thêm bất đắc dĩ.
Tam Tỉnh Khang vẫn như trước, nhưng đám người Tam Tỉnh Kết Y thì đã mặt xah mặt trắng, nhưng Tam Tỉnh Khang không có lên tiếng nên bọn họ cũng không dám làm bừa.
Lâm Lang có chút cảm kích với tên này, nhưng ngay lập tức Lâm Lang liền ném nó sang một bên, cảm kích với một tên súc sinh, vậy hắn đã trở thành cái gì?
-Lý tiên sinh, chúng ta cùng nhau đi!
Lâm Lang nói với Lý Dương một câu.
Người phụ trách nơi này đã chạy ra, khi thấy Lâm Lang và ông lão Trần Hướng thì bọn họ không dám chậm trể, những người này cũng là hàng xóm, đối với người Hoa ở Toronto mà nói đây là vùng đất yên bình của bọn họ, nơi này không hề có người Phương Tây ở đây, mà người tạo nên tình hình hiện nay chính là hai người đứng trước mặt bọn họ.
"Tốt!"
Lý Dương gật đầu rồi đi nhanh tới máy giải thạch, chuyện của Tam Tỉnh Khang cũng bị hắn ném sang một bên, khi nghĩ tới việc giải ra khối Thủy Tinh Chủng kia thi trong lòng Lý Dương lại kích động.
Loại kích động này so với lần hắn giải ra Phỉ Thúy ở miếng đá kê chân trước kia còn mãnh liệt hơn, loại cảm giác này thật lâu rồi Lý Dương chưa được cảm nhận.
Người nơi này đã biết dụng ý của Lâm Lang nên vội vàng đi thu dọn máy giãi thạch, một lát sau máy giải thạch đã được quét dọn sạch sẽ.
Đám người Lý Dương cũng không có đi vào nhà kho, nếu giải thạch trong nhà kho thì tạp âm sẽ rất lớn, không tốt bằng giải trong đại sảnh, huống hồ trong đại sảnh cũng sáng hơn.
-Lý tiên sinh, mời!
Lâm Lang vương tay mời Lý Dương chứ không để ý tới Tam Tỉnh Khang bên cạnh.
Tam Tỉnh Khang lúc này đã nghẹn một bụng tức, vừa rồi sở dĩ hắn không phản kích là vì muốn tạo ấn tượng tốt cho Lâm Lang, lần này đến Canada, việc tạo quan hệ tốt với Lâm Lang là việc rất quan trọng với hắn.
Từ thái độ của Lâm Lang thì tựa hồ hắn đã đạt đươc mục dích.
Nhưng mà nếu để hắn biết Lâm Lang xem hắn là súc sinh không có mặt mũi, đoán chừng hắn sẽ xông lên liều mạng với Bạch Minh, ấn tượng của Lâm Lang với hắn đã xấu như vậy thì sau này muốn kết giao sẽ rất khó.
-Tốt, cảm ơn Lâm tiên sinh!
Lý Dương không có khách khí mà nhanh chóng đi tới chỗ máy giải thạch, Lý Xán, Liễu Tuấn và Lưu Cương đều vội vàng đi tới, trên tay bọn họ còn cầm những khối nguyên thạch Lý Dương đã mua.
Hai trăm triệu nhân dân tệ, đây tuyệt đối là một số tiền lớn.
-Lý tiên sinh, trước giải khối nào?
Lâm Lang cười cười nhìn lý Dương rồi lại nhìn khối nguyên thạch trên tay Liễu Tuấn, hắn muốn Lý Dương giải khối nguyên thạch này vì khối này là khối mà hắn rất hiếu kỳ muốn biết bên trong rốt cuộc có cái gì.
-Trước giải khối này đi, khối này khá lớn!
Lý Dương vươn tay chỉ khối nguyên thạch trên tay Lưu Cương, đây là khối Hắc Sa Bì nặng khoảng 20 kg, khối nguyên thạch này nặng nhất, ngay từ đầu đã được Lưu Cương ôm trên tay.
"Tốt!"
Lâm Lang có chút thất vọng, nhưng trên mặt cũng không có thay đổi gì, Trần lão thì vẫn ngồi yên trên xe lăng yên lặng nhìn bọn họ.
-Ông, ông ở bên cạnh xem nhé, Lý Dương giải thạch rất thú vị, chắc chắn sẽ làm cho ông thấy vui mừng!
Lâm Lang phụ giúp đẩy xe tới chỗ trống, ở nơi này xem giải thạch là rõ ràng nhất, cũng an toàn nhất, Lâm Bá Văn và Trần Hoa đều dứng bên cạnh chiếu cố ông lão.
Lâm Lang đi trở về, hắn đến trợ giúp Lý Dương, Lâm Lang và Lý Dương không phải chỉ mới phối hợp lần đầu tiên.
Lưu Cương đứng ở bên kia, những người khác đều không hiểu đổ thạch, nhưng Lưu Cương hỗ trợ nhiều lần nên cũng đã quen tay.
Máy giải thạch đã được nối điện, nước cũng đã chuẩn bị tốt, mọi thứ đã chuẩn bị xong.
Đám người Tam Tỉnh Khang đều đứng ở một chỗ khác xem, đặc biệt là Tam Tỉnh Kết Y, lúc này hắn đang tò mò đánh giá khối nguyên thạch chuẩn bị giải.
Trong mắt hắn đây chỉ là một khối đá đen thui, không ngờ thứ này lại có thể biến thành bảo bối.
Lý Dương cẩn thận sờ sờ khối nguyên thạch, cuối cùng lại thở dài.
Khối nguyên thạch này thật bong loáng, không có một cái khe nào, nề mặt có chút ít hoa văn hình da rắn, xung quanh nó còn có rất nhiều nhánh dài hình trứng muối, đây chính là biểu hiện rất tốt.
Tục ngữ nói, có hoa văn hình da rắn lại có hình trứng muối thì tất có màu, một khối nguyên thạch tốt thế này nếu xuất hiện tron đại hội giao dịch nguyên thạch thì tất nhiên sẽ trở thành nguyên thạch có giá rất cao, nếu như đã có mặt cắt, lộ ra Thủy Tinh Chủng bên trong thì nó sẽ có giá trên trời.
Một khối nguyên thạch có biểu hiện tốt như vậy Lý Dương cũng chưa thấy được nhiều lần, Lý Dương nhìn khối nguyên thạch này giống như là nhìn một tác phẩm nghệ thuật, thật lâu sau hắn mới cố định khối nguyên thạch.