Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 793: Bán cho anh ba khối nguyên liệu




Lâm Lang nói rất nhẹ, lần này lão nhân không nghe thấy. Lý Dương lại lộ ra thần sắc kinh ngạc. Nguời nhà Hà lão gia hắn căn bản cũng đã hiểu rõ, nên anh trai của Hà lão gia thì lại đã từng nghe qua, nhưng chuyện anh trai của Hà lão gia và vị Trần Xung lão nhân này thật đúng là chưa nghe nói qua. Anh trai của Hà lão lớn hơn hắn mười mấy tuổi, trước giải phóng phải đi Hongkong chiến đấu, sau lại xây dựng cơ nghịêp cũng là người có không ít cống hiến trong công cuộc xây dựng Trung Quốc. Đáng tiếc ông ta qua đời sớm lại không có con cái, tất cả tài sản do Hà lão thừa kế, hiện nay con gái Hà lão đang xử lý. Lão nhân nhìn Lý Dương lại rất hài lòng gật đầu một cái.

- Tuổi còn trẻ đã có thành tích cao như vậy, lại không kiêu không nóng nảy càng thêm hiếm có. A Lang, chúng ta cùng đi ngạn phòng.

Trên mặt Lâm Lang lộ ra một chút kinh hãi quay đầu lại nhìn Lý Dương, khi nhìn Lý Dương còn mang theo một chút thần sắc hâm mộ .

- Lâm tiên sinh cái gì gọi là ngạn phòng.

Lý Dương vội vàng hỏi một câu, trên mặt còn tràn đầy mơ hồ, theo như lời vị lão nhân này nói có rất nhiều điều hắn căn bản nghe không hiểu. Không chỉ có Lý Dương, Bạch Minh, Mao lão cả Lý Xán và Liễu Tuấn bọn họ vẫn ngồi bên cạnh không nói gì, cũng mang khuôn mặt nghi ngờ. Mấy người này từ khi đi vào cũng chưa có nói chuyện, vẫn lẳng lặng ngồi cạnh, Lý Xán hoàn toàn mơ mơ hồ hồ, nghe hiểu một chút ít, mấy người kia thì hoàn toàn mơ hồ, căn bản không biết Lý Dương và vị lão nhân này nói cái gì. Ngược lại Lưu Cương và Vương Giai Giai nghe cũng hiểu được thân phận vị lão nhân này. Phỉ Thúy vương và Trác lão đã từng bái ông làm thầy, điều này quả thật làm cho người ta kinh ngạc.

- Lý Dương, đi theo tôi, ngạn phòng của ông đã thật lâu không mở ra.

Lâm Lang thấy Lý Dương còn đang sững sờ vội vàng kéo hắn một cái, sau đó đẩy xe lăn của lão nhân vào gian phòng kia. Lý Dương quay đầu lại liếc mắt nhìn rồi vội vàng đi theo. Lưu Cương và Vương Giai Giai lập tức cũng đi theo, còn lại mấy người nhìn nhau, cuối cùng cùng nhau đi theo vào bên trong gian phòng.

Gian phòng mang phong cách Nhật, có lịch sử ít nhất bốn năm mươi năm nhưng gian phòng được sửa sang lại cũng rất sạch sẻ, một cái bàn đặt ở ngay chính giữa, mặt trên còn có công cụ chế tác ngọc. Trần lão không chỉ là vị đại sư cược thạch mà còn là vị đại sư điêu khắc ngọc rất nổi danh. Bên cạnh gian phòng còn có cánh cửa nhỏ, Lâm Lang đẩy lão nhân trực tiếp đi vào cánh cửa nhỏ bên cạnh. Lão nhân lấy từ trên người ra một chuỗi chìa khóa giao cho Lâm Lang, sau khi Lâm Lang mở cửa nhỏ ra, phía sau lại lộ ra một cửa phòng. Trên cửa phòng này còn có mật mã, Lâm Lang rất nhuần nhuyễn ấn mật mã lên phía trên, cuối cùng lại dùng chìa khóa mở cửa phòng. Ở đây Lâm Lang cũng giống như là một chủ nhân.

- Ông, cửa mở ra rồi.

Cửa phòng vừa được mở ra, Lâm Lang quay lại nhẹ giọng nói với ông lão một câu, ông lão ngẩng đầu lên quay đầu lại cười nhìn Lý Dương, ý bảo Lý Dương cùng hắn đi vào. Lâm Lang đẩy ông lão, cũng quay đầu nhìn Lý Dương, lúc này mới đẩy xe lăn đi vào trước.

Lý Dương lúc này như hòa thượng sờ đầu không sờ được não, chỉ có thể đi vào theo. Phía sau cửa phòng là một gian phòng không nhỏ, còn lớn gấp đôi so với bên ngoài, vừa đi vào ánh mắt Lý Dương liền trợn to, ngây ngất nhìn tất cả trước mắt. Ở trước mặt của hắn là mấy giá để đồ, trên giá để nhiều loại nguyên liệu cược thạch, vừa nhìn cũng biết là nguyên liệu rất tốt, có rất nhiều tầng phong hóa cũng rất rõ ràng, Lý Dương chưa từng thấy nguyên liệu có nhiều tầng phong hóa như vậy, đủ chứng minh những nguyên liệu này tuyệt đối không phải là khai thác gần đây.

- Trần lão, Lâm tiên sinh, đây là ?

Nhìn thấy Phỉ Thúy lần đầu và ngay cả thành phẩm thiên nhiên,Lý Dương cũng không kinh ngạc đến vậy, có thể thấy được đến đầy phòng là các nguyên liệu, hơn nữa vừa nhìn cũng biết đều là nguyên liệu thượng đẳng khiến cho Lý Dương thật sự rất giật mình .

- Đây là ngạn phòng của ông, cũng là bảo ngạn của ông. Năm đó sau khi ông tôi từ Myanmar rời đi rất không cam lòng liền nhờ anh trai của Hà lão gia giúp một tay đem những nguyên liệu ông tôi khổ cực cất giấu được ở Myanmar mang đến một thuyền nhỏ, hơn bốn trăm khối nhưng tới hôm nay chỉ còn lại hơn một trăm khối, những khối khác đã dùng qua.

Nói tới chỗ này Lâm Lang lại liếc nhìn lão nhân, trong mắt lộ ra một tia cảm kích, tiếp tục nói:

- Lâm gia chúng tôi có thể phát triển cũng là do lúc ban đầu ông cung cấp tiền bạc cho chúng tôi. Khi tôi còn bôn ba, có một lần đối mặt tai ương diệt vong, là ông tôi lấy ra mười khối nguyên liệu giải ra tám khối Phỉ Thúy cao cấp, giúp ta giải quyết nguy cấp, không có ông, cũng không có tập đoàn Lâm Thị bây giờ.

Vẫn đi theo bên cạnh Lâm Lang, lúc này ánh mắt Lâm Bá Văn cũng trợn to. Hắn biết chú mình và người này quan hệ rất tốt, cũng biết đây là một vị lão nhân mà chú tôn kính nhất, nhưng hắn không biết Lâm gia bọn họ và vị lão nhân này còn có quan hệ sâu xa như thế. Theo như lời Lâm Lang nói vị lão nhân này chính là cha mẹ tái sinh của Lâm gia.

- A Lang, đều là người một nhà, con còn nói những điều này làm gì?

Lão nhân đột nhiên nhíu mày một cái, còn có vẻ có chút tức giận, quay đầu lại khiển trách Lâm Lang một câu. Lâm Lang lập tức nói tiếp:

- Thấy Lý Dương nên cái gì cũng không nhịn được.

Cho tới giờ khắc này, Lý Dương mới coi là hiểu tại sao mỗi lần Lâm Lang nhắc tới vị lão nhân này đều có vẻ tôn kính như thế, cũng không phải là đơn giản, bởi vì năng lực cược thạch của hắn là theo vị lão nhân này mà học được, cũng có nguyên nhân là vị lão nhân này trợ giúp cực lớn cho hắn.

- Mười khối nguyên liệu giải ra được tám khối Phỉ Thúy cao cấp, tỷ lệ cao như vậy sao?

Lý Xán đột nhiên nói một câu, hắn đi theo Lý Dương tham gia giao dịch Phỉ Thúy Myanmar có một số điều căn bản cũng đã hiểu. Hắn vừa nói mọi người lúc này mới chú ý lời Lâm Lang nói kia. Sắc mặt Lý Dương cũng khẽ động động, rất kinh ngạc nhìn lão nhân. Mười khối nguyên liệu giải ra tám khối Phỉ Thúy cao cấp? Còn không phải chỉ là giải xuất tám khối Phỉ Thúy mà mười khối nguyên liệu thì có tám khối trướng lớn, cái tỷ lệ này có thể nói cực kỳ kinh khủng, chính là Lý Dương cũng làm không tới .

Nghiêm chỉnh mà nói Phỉ Thúy Băng Chủng trở lên mới có thể xưng là Phỉ Thúy cao cấp, ngay cả Phù Dung Chủng cũng chỉ là Phỉ Thúy trung cao cấp. Mười khối nguyên liệu có tám khối Băng Chủng đây là một khái niệm như thế nào. Giờ khắc này Lý Dương mới cảm nhận được thực lực kinh khủng của vị lão nhân này, suy nghĩ một chút cũng đúng. Người từng là sư phụ của Phỉ Thúy vương và một người kinh doanh tài giỏi như Lâm Lang thì tài nghệ vị lão nhân có thể đơn giản sao .

- Trần lão, thật bái phục!

Lý Dương đột nhiên hướng về phía lão nhân ôm quyền nói, lần này lời bái phục chính là phát ra từ nội tâm. Hắn rất tin tưởng lời nói của Lâm Lang, chuyện ở đây tuyệt đối sẽ không đi nói láo gạt người .

- Điều này không có gì to tát cả!

Lão nhân cười cười nói.

- Những nguyên liệu này là hơn sáu mươi năm trước ta liền bắt đầu góp nhặt được, mười mấy năm sau thì chính là ta tự mình vào khu mỏ tìm về. Khi đó, nguyên liệu không khan hiếm giống bây giờ, chỉ cần chịu cố gắng vào núi là có thể đào ra nguyên liệu tốt.

Dừng lại một chút lão nhân nói tiếp.

- Hơn nữa khi đó nguyên liệu có thể giải xuất Phỉ Thúy tốt tương đối nhiều, ta nhớ lúc ta còn trẻ một ngàn đồng Canada là có thể mua được Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục, bây giờ muốn cũng không có.

Lão nhân lại cười hà hà nói. Nhưng Lý Dương lại không chú ý nụ cười lão nhân. Lần này nhìn nguyên liệu ánh mắt Lý Dương dần dần nóng lên. Trước kia Phỉ Thúy không có giá như bây giờ, mười năm trước một khối Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục khoảng mười vạn là có thể mua được, mà bây giờ một ức anh cũng không mua được. Đây chính là Phỉ Thúy tăng giá. Nhưng mấy thập niên trước muốn có được nguyên liệu thượng đẳng quả thật nếu so với bây giờ dễ dàng hơn nhiều. Những khối nguyên liệu này ít nhất cũng đã năm mươi năm, còn là một vị đại sư trải qua mười năm dụng tâm chọn và sưu tầm như vậy thì tỷ số có thể tưởng tượng được.

Giờ khắc này Lý Dương cũng không nhịn được muốn phát ra năng lực đặc thù, quan sát thật kỹ xem bên trong những nguyên liệu này.

Nếu là cho phép lần này hắn nguyện ý mua lại tất cả, chi nhiều tiền hơn nữa cũng đáng .

- Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ, ông à, không có những nguyên liệu này của ông, chúng ta cũng sẽ không có ngày hôm nay. Lúc đầu ông mang những nguyên liệu này tới nơi này quả là lựa chọn rất anh minh.

Lâm Lang cúi đầu lại cười, nói thêm một câu .

Lần này hắn nói tuyệt đối là lời nói thật lòng, hơn bốn trăm khối nguyên liệu kia, dùng mất một trăm khối trên căn bản cũng là dùng đến khi rất cần thiết. Mấy thập niên gần đây, nơi này có thể phát triển có lớn như vậy, có thể xuất hiện tập đoàn Lâm Thị lớn như vậy, có thể để cho cư dân nơi này vẫn an ổn sống, và còn có thể để cho thủ nghệ nơi này vẫn truyền được thừa kế lại, không thể không có công của Trần Xung lão nhân. Lão nhân lại mỉm cười khoát khoát tay, lần này không nói gì. Nhưng nhìn vẻ mặt ông cũng có thể biết ông thấy hành động năm đó của mình cũng rất đáng kiêu hãnh, thành quả vô giá mà những nguyên liệu này mang đến chính ngay cả ông cũng không thể lường được .

- Lý Dương, cậu nhìn kỹ một chút đi, các nguyên liệu ở đây, ta sẽ bán cho cậu ba khối.

Lão nhân lại từ từ nói một câu, Lâm Lang quay đầu lại liếc nhìn Lý Dương, trên mặt cũng mang theo nụ cười rất nồng hậu. Một khối? Lý Dương thoáng sửng sốt, trong lòng còn có chút tiếc hận. Nhưng suy nghĩ một chút, năm mươi năm qua lão nhân mới tiêu hao đi một trăm khối nguyên liệu, lại là dùng trong thời điểm then chốt, có thể một lần bán cho mình một khối cũng đã rất tốt rồi. Lý Dương vừa đánh giá tất cả các khối nguyên liệu, lần này nguyên liệu cũng đều là thượng đẳng trong số các nguyên liệu thượng đẳng chân chánh. Toàn bộ nguyên liệu cược thạch ở đây thì có phần lớn là cược thạch loại lớn, rất ít loại nhỏ. Năm đó chắc chắn khi chọn lựa những nguyên liệu này, tài nghệ của lão nhân có thể xưng là vua cược thạch. Phỉ Thúy vương tại sao không lấy tên là Cược thạch vương có lẽ cũng là bởi vì cái tên này trước đó sư phụ hắn đã dùng, hắn sẽ không đi thừa kế danh hiệu như vậy. Nguyên liệu ông chọn được có thể nói là mười thắng chín, cũng đều là khai thác từ mấy thập niên trước, mua đi một khối đã là chuyện rất may mắn. Lý Dương không thể kỳ kèo số lượng, cũng không tỏ ra khách khí, từ từ đi tới bên cạnh giá đỡ, cẩn thận quan sát từng khối nguyên liệu. Càng xem ánh mắt Lý Dương càng sáng, lần này trên căn bản cũng không có nguyên liệu biểu hiện kém, quả là mười khối thì bên trong chỉ có một hai cược thua. Tỷ lệ cao so hơn so với giao dịch Phỉ Thúy ở Myanmar nhiều. Thậm chí trong đó còn có những nguyên liệu thượng đẳng khác mà bây giờ trên thị trường căn bản không thấy được. Ngay cả ở hính là ở Myanmar cũng không có.