-Dương Dương, rốt cuộc là chuyện gì thế?
Lý Thành hỏi một câu.
Cho dù là người không biết gì như Lý Thành cũng đã phát hiện ra có điểm không đúng, cho dù là vật gì đi nữa thì trên mặt xuất hiện một lỗ thủng chẳng thể nào là việc tốt được.
-Không có việc gì đâu!
Lý Dương cười gật gật đầu, sau khi thứ này xuất hiện thì phần bên trong đã có thể thấy được.
Lý Dương nói vậy nên Lý Thành cũng không nói gì nữa, hắn chỉ tò mò chứ cũng chẳng hiểu gì về thứ này nên không thể hỏi gì thêm.
Ông chủ Ngưu có chút lo lắng nhìn Lý Dương, sắc mặt của Hồ Nhị và Hoàng Vĩ cũng không được tốt, nhưng trên mặt Lưu Nguyên thì lại có chút vui sướng khi thấy người khác gặp họa, có điều hắn cúi đầu rất thấp nên không ai phát hiện được.
Sắc mặt ông chủ Triệu không có thay đổi, nhưng ánh mắt của hắn không ngừng lóe lên cho thấy hắn ta đang rất vui vẻ.
Lý Dương nhìn cái lỗ một lát rồi lại bắt đầu mài.
Cái lỗ này rất lớn cũng rất sâu, nếu không phải sợ làm tổn hại vật bên trong thì hắn đã trực tiếp dung đao cắt rồi, vì an toàn nên Lý Dương quyết định dung máy mài từ từ mài.
Đá mài lại bắt đầu hoạt động, mọi người đều lên tinh thần yên lặng nhìn Lý Dương giải thạch.
Mài một lát, cái lỗ càng ngày càng lớn, một lát sau nó đã to khoảng ngón tay út, nhìn cái lỗ này sách mặt đám người ông chủ Ngưu càng thêm khó nhìn, đổ thạch xuất hiện một lỗ thủng như vậy không phải là không có, bình thường thì nó là biểu hiện rất không tốt, nguyên thạch như vậy cho dù có Phỉ Thúy bên trong thì giá trị cũng không cao.
Loại lỗ thủng thế này có thể xem là một trong những biểu tượng có sức phá hoại mạnh nhất với đổ thạch.
Trên mặt ông chủ Triệu là sự tiếc hận, có điều trong long hắn thì đang vui như mở hội, Lý Dương giải thạch thua lỗ là tốt nhất, bọn họ không dám đắc tội Lý Dương, nhưng cũng có thể nhìn hắn xấu mặt.
Lúc này trong long ông chủ Triệu có một ý nghĩ: Ngọc Thánh cũng không có gì hơn thế này.
-Giai Giai, hiện tại đang có chuyện gì?
Lý mẫu hỏi Vương Giai Giai một câu, trên mặt bà và Lý Quân Sơn có cht1 lo lắng,vẻ mặt của Hồ Nhị nói cho hai người biết hiện tại Lý Dương đang không được thuận lợi.
-Không có việc gì, mẹ, chúng ta phải tin tưởng Lý Dương!
Vương Giai Giai lắc lắc đầu, ánh mắt cô vẫn trong suốt như trước, sau khi Lý Dương nói không có gì thì cô liền yên tâm.
-Đúng, phải tin tưởng Dương Dương!
Lý mẫu gật đầu, nhưng đôi mày vẫn còn đang nhíu đã bán đứng tâm trạng hiện giờ của bà.
Lý mẫu căn bản không hiểu Lý Dương hiện đang làm gì, bà chỉ dựa vào bản năng lo lắng cho Lý Dương, bà cũng như bất cứ người làm cha làm mẹ nào đều không mong muốn con mình gặp chuyện rồi suy sụp.
Lý Dương tiếp tục mài, hắn từ từ mày theo hướng lỗ thủng, sắc mặt ông chủ Ngưu càng thêm khó coi.
Hồ Nhị, Hoàng Vĩ đều nhíu chặt mày, lỗ thủng càng ngày càng lớn, hiện tại đã to bằng 2 ngón tay, bên trong tối om không thấy được gì, nhìn thấy nó mọi người đều cảm thấy không thoải mái.
Lưu Nguyên lúc này đang rất vui trong lòng, hắn hận không thể cười to một hồi, ông chủ Triệu cũng đang bật cười trong lòng, dựa theo tình hình hiện tại thì cho dù trước đó đã cắt ra cao cấp Băng Chủng Hàng Dương Lục thì cũng có thể sẽ phải chịu thua lỗ, thậm chí có thể nói là hoàn toàn thiệt hại.
Bị thua lỗ thế này đừng nói là mấy nghìn vạn, cho dù là lấy lại vốn cũng không được.
Lúc này hắn ta lại nghĩ tới một câu nói: Cắt tăng nhưng chưa chắc đã đổ tăng, những tiền bối quả thật là nói không sai.
Thời gian từ từ trôi qua, Hồ Nhị, Hoàng Vĩ càng ngày càng nhíu chặt mày, sắc mặt của Vương Yến cũng không đẹp gì.
Cái lỗ đã to bằng cả bàn tay, đối mặt vói lỗ thủng to như thế bọn họ đã cảm thấy tuyệt vọng.
Viên Phỉ Thúy trước đó chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, hiện tại bọn họ không phải muốn biết lời bao nhiêu, mà là có thể giữ lại bao nhiêu, từ biểu hiện trước mắt thì phần Phỉ Thúy có thể giữ lại là rất nhỏ, làm thành vòng tay là chuyện không thể nào, cho dù là làm thành mặt dây chuyền thì cũng là chuyện rất khó khăn.
Khoảng 30 phút sau, Lý Dương mới nhẹ nhàng thở ra.
Cái lỗ đã hoàn toàn mở ra nên hiện giờ đã có thể cắt thêm một đao, lúc này chỉ cần cắt dọc theo lỗ thủng thì sẽ không xãy ra vấn đề gì.
Như vậy còn có thể tiết kiệm một ít thời gian, vừa lúc có thể giữ lại phần cao cấp Băng Chủng Hoàng Dương Lục phía ngoài, thứ này tuy không nhiều lắm, ngay cả mặt dây chuyền cũng làm không được, nhưng cũng có thể làm mặt nhẫn bàn được mấy chục vạn.
Lý Dương dựng nguyên thạch thẳng đứng, ông chủ Ngưu và Lưu Cương vội vàng tiến lên hỗ trợ, mặc kệ Lý Dương muốn làm gì, bọn họ đều vô điều kiện ủng hộ, có điều sắc mặt của hai người lại rất khác nhau.
Lưu Cương vẫn mang theo nụ cười thản nhiên, hắn vô cùng tin tưởng Lý Dương, cho dù là nguyên thạch có biểu hiện kém hơn nữa, chỉ cần Lý Dương nhìn trúng thì thứ này khẳng định sẽ có giá.
Ông chủ Ngưu dù sao cũng chỉ giao tiếp vài lần với Lý Dương, long tin cũng không phải rất mạnh mẽ, biểu hiện của khối nguyên thạch này đã làm cho hắn tuyệt vọng.
Không phải bọn họ không tin Lý Dương mà là tình hình trước mắt làm cho bọn họ không thể nào tin tưởng nổi, giống như tình huống của Tư Mã Lâm ở Myanmar, khi mày Lý Dương đấu với Phỉ Thúy Vương Tư Mã Lâm đã từng tuyệt vọng vì tình huống lúc ấy rất không tốt.
Lý Dương mở ra năng lực đặc thù, cẩn thận nhìn một chút rồi cố định nguyên thạch sau đó bắt đầu cắt.
-Lý tiên sinh đang làm gì vậy?
Hoàng Vĩ thương tiếc đồng thời có chút nghi hoặc hỏi.
HồNhị phe phẩy đầu nói:
-Không biết, có điều thật sự rất đáng tiếc!
Một khối Phỉ Thúy tốt như vậy lại xãy ra chuyện ngoài ý muốn, không chỉ bọn họ cảm thấy đáng tiếc, chỉ cần là người trong giới đổ thạch thì khi thấy tình huống này đều cảm thấy đáng tiếc.
Tất nhiên là ngoại trừ ông chủ Triệu và Lưu Nguyên ra, hai người này đoán chừng còn đang ước chừng Lý Dương té ngã thật đau nữa kìa.
-Rè rè!
Thiết đao rất nhanh đã xẹt qua khối nguyên thạch, lần này thời gian cắt rất ngắn, đây vốn cũng chỉ là một tầng mỏng manh, nếu không phải Lý Dương quá cẩn thận thì thời gian sẽ còn ngắn hơn nữa.
Sau khi cắt xong, bề mặt vết cắt lộ ra một dấu vết, một đao này cũng không có trực tiếp mở ra khối nguyên thạch.
Lúc này ngay cả Hà Kiệt cũng đang rất nghi hoặc, hắn vài lần định há mồm hỏi nhưng lại nhịn xuống. Hắn không hiểu biết về đổ thạch, phương diện này Lý Dương mới là người trong nghề, nếu Lý Dương làm như vậy khẳng định là có đạo lý, một hồi hỏi sau cũng được.
Cắt xong một đao này, Lý Dương lau mồ hôi trên trán.
Một đao này nắm bắt lực rất chuẩn, cắt rất chính xác.
Lý Dương một lần nữa cố định nguyên thạch, lúc này chỗ cắt giống như vừa rồi, vẫn là bên cạnh lỗ thủng, có điều là một chỗ khác, một lần nữa cố định nguyên thạch xong, Lý Dương đè thiết đao xuống.
Lúc này mọi người cũng đã nhìn ra mục đích của Lý Dương.
Lý Dương làm như vậy chính là muốn mở ra một tầng sương bên trên lổ thủng, ở giữa chổ này còn có Phỉ Thúy, nhưng phần lớn đều là mãnh vụng không hề có giá trị.
Nhìn thấy vậy, ông chủ Ngưu, Hồ Nhị, Hoàng Vĩ đều nhíu mày, đặc biệt là ông chủ Ngưu, lúc này hắn cảm thấy Lý Dương có dụng ý khác mới làm như vậy.
Ông chủ Triệu và Lưu Nguyên nhìn thoáng qua nhau, trong mắt hai người đều là sự mê mang, có điều hai người giống nhau đều không nghĩ rằng Lý Dương sẽ đổ tăng.
Trong đáy long Lưu Nguyên đang cầu nguyện Lý Dương giải thạch thất bại, loại người có long dạ hẹp hòi như thế này cũng là loại người cực kỳ ích kỷ.
-Tôi nhớ ra rồi, tôi nhớ ra rồi!
Đôi mày của ông chủ Ngưu đã giản ra, trên mặt hắn còn mang theo sự vui sướng cực độ, hắn vội vàng kêu lên.
-Lão Ngưu, anh nhớ ra cái gì thế?
Hồ Nhị vội vàng hỏi một câu, lúc này ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung lên người ông chủ Ngưu, cho dù là Lý Dương thì cũng quay đầu lại nhìn hắn một cái.
-Lão Hồ, anh không nhớ à, chuyện xảy ra năm năm trước ở Tứ Xuyên đó?
Ông chủ Ngưu có chút kích động nói, Hồ Nhị lại nhíu mày, năm năm trước, chuyện ở Tứ Xuyên, chuyệ 5 năm trước hắn cũng không nhớ rõ cho lắm, Tứ Xuyên hắn đã từng đi qua, nhưng đã nhiều năm rồi nên hắn cũng không nhớ rõ nữa
-Lão Ngưu, nói thẳng ra đi, cái gì mà nói vòng vòng 5 năm trước rồi lại Tứ Xuyên chứ?
-Năm năm trước, Tứ Xuyên có người đổ thạch cũng giải ra một khối có một cái lỗ như thế, bên trong cái lỗ có vết thụ hóa, bên trong còn có cả mấy chục dục trùng hiếm thấy nữa!
Ông chủ Ngưu nói, Hồ Nhị sững sốt, Hoàng Vĩ thì đứng đơ người.
Năm năm trước, Tứ Xuyên quả thật có người giải ra dục trùng, lúc ấy còn tạo thành oanh động, sau đó có người ra giá 10 vạn để mua dục trùng, có điều cái giá này rất nhanh đã bị mọi người bác bỏ, giá của nó không phải chỉ mười vạn, ít nhất cũng là 20 vạn trở lên.
Người kia giải ra hơn 60 con dục trùng, ngay lập tức tìm được món tài sản hơn nghìn vạn.
Ông chủ Ngưu vừa nói vậy đừng nói Hồ Nhị Hoàng Vĩ, cho dù là ông chủ Triệu và Lưu Nguyên cũng đã nhớ tới đoạn sự tích oanh động này.
Năm năm trước từng có rất nhiều mọi người muốn cướp số dục trùng này, nhưng sau đó lại nghe nói thứ này đã được một tập đoàn lớn mua mất, tin tức về nó cũng từ từ phai nhạt lại.
Năm năm nay, loại dục trùng này chưa từng xuất hiện lại lần nào.
Hồ Nhị, Hoàng Vĩ và ông chủ Triệu đều vội vàng nhìn về phía cái lỗ thủng, chuyện ông chủ Ngưu nói rất có thể sẽ trở thành sự thật, năm đó khi tìm thấy dục trùng, cái lỗ kia cũng tương tự thế này.
-Lão Ngưu, chuyện lần đó có lên TV, tôi nhớ rất rõ là cái lỗ kia rất nhỏ, chỉ khoảng ngón tay cái, không có to như thế này!
Hồ Nhị lại hỏi một câu, ông chủ Ngưu có chút sững sốt, đôi mày cũng nhíu lại, chuyện này hắn cũng xem TV, có lỗ có dục trùng quả thật là nhở hơn thế này nhiều.
-Đúng vậy, tôi thấy đây chỉ là một cái lỗ phong hóa rất bình thường mà thôi, bên trong cái gì cũng không có!
Lưu Nguyên nhịn không được nói một câu, hắn vừa nói xong thì ông chủ Ngưu, Hồ Nhị, Hoàng Vĩ đều trừng mắt nhìn hắn, ngay cả Hà Kiệt, Vương Yến ở bên cạnh đều kiếc nhìn hắn một cái làm cho hắn vội vàng ngậm miệng lại.
Lúc này hắn cũng rất hối hận, cần gì phải nói lung tung, lời này nói nhẹ thì không có gì, nếu nói nặng thì người ta có thể xem đây là nguyền rủa người giải thạch, đây là chuyện vô củng nghiêm trọng, cho dù là vì chuyện này hắn bị đánh cũng chẵng ai đồng tình với hắn cả.
Việc quan trọng là lời nói này của hắn đã trực tiếp đắc tội với người không nên đắc tội, vì vậy hắn lúc này đã có chút hoảng sợ, hắn sợ Lý Dương phát hỏa, sau đó hung hăng trừng trị hắn.