Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 765: Phỉ Thúy thiên nhiên (3)




- Anh Triệu, khối nguyên liệu này, sao em thấy quen thuộc như vậy?

Mấy phút sau, Lưu Nguyên cũng nhìn ra, nhỏ giọng hỏi ông chủ Triệu một câu .

Số lượng nguyên liệu bị làm giả này là bọn họ cùng nhau mua, ban đầu ông chủ Triệu chọn lựa khối nguyên liệu lớn nhất này, Lưu Nguyên còn ganh tỵ hồi lâu, bọn họ lần này mua nguyên liệu với số lượng rất nhiều, cho nên nguyên liệu giá cao trị giá cũng không nhiều, có thể vượt qua hai mươi vạn lại càng ít.

Lưu Nguyên cũng có ấn tượng rất sâu với khối nguyên liệu này, vừa rồi hắn không chú ý, bây giờ liền phát hiện ra.

- Nhìn cho kỹ, chớ nói lung tung!

Ông chủ Triệu trợn mắt nhìn hắn một cái, tức giận nói một câu .

Khối nguyên liệu này, ông chủ Triệu có thể chắc chắn chín mươi chín phần trăm là khối nguyên liệu hắn đã bán. Lúc này trong lòng của hắn thật là có chút hối hận, nếu biết Lý Dương nhìn trúng những nguyên liệu này, hắn nói gì cũng sẽ không bán tám mươi vạn.

Nếu là sớm biết Lý Dương nhìn trúng khối nguyên liệu này, ông chủ Triệu cũng không bán, hắn lỗ nhiều như vậy, thử may mắn để giải một khối cũng không sao, nguyên liệu mà ngọc thánh Lý Dương nhìn trúng, trên căn bản cũng được bảo đảm sẽ cược thắng.

Lưu Nguyên gật đầu, không nói thêm.

Lúc chiều cũng biết ông chủ Triệu bán nguyên liệu, hắn còn đang suy nghĩ làm thế nào xử lý xong đống nguyên liệu của hắn, có thể thu hồi một chút tổn thất thì sẽ thu hồi, còn hơn không thu được gì.

Chỉ là Lưu Nguyên cũng không ngờ, người mua nguyên liệu của ông chủ Triệu lại là Lý Dương.

- Két két…

Tiếng mài thạch tiếp tục vang lên, mười mấy người trong sân cũng nhìn chằm chằm vào Lý Dương. Trong măt Vương Giai Giai tràn đầy tình yêu và sự trìu mến, dáng vẻ chuyên tâm làm việc của Lý Dương rất có mị lực, cũng hấp dẫn người ta nhất.

- Màu lục rất đậm, là lục dương, nhất định là lục!

Lão Ngưu đột nhiên kêu một tiếng, màu lục trên khối nguyên liệu lộ ra càng ngày càng nhiều, với kinh nghiệm phong phú, Lão Ngưu trên căn bản có thể đoán được đại khái.

Màu lục dương là màu sắc biểu hiện cao cấp, Phỉ Thúy có màu lục dương giá trị đều không thấp .

Phỉ Thúy màu lục dương cũng chia thành mấy loại, có hoàng lục dương, yến lục dương và can lục dương. Mấy loại này cũng là biểu hiện cực tốt, nếu hợp với chủng loại tốt, giá trị Phỉ Thúy có thể trên trăm vạn, khối lại lớn một chút, hơn ngàn vạn cũng không khó.

Lời của Lão Ngưu khiến người chung quanh cũng chấn phấn, người hiểu ngọc đều biết là chuyện gì, còn những người không hiểu, thấy người khác kích động như vậy, cũng thấy kích động theo.

- Tôi nghĩ là yến lục dương, lão Hồ ông thấy thế nào ?

Hoàng Vĩ chỉ vào mặt cắt Lý Dương đang mài, nhỏ giọng nói với Hồ Hai, màu lục lộ ra càng ngày càng đậm , khẳng định không phải là can lục dương.

- Tôi thấy không giống , thấy giống như là hoàng lục dương, ông không phát hiện trong đó có một chút màu vàng sao ?

Hồ Hai lắc đầu một cái, cũng chỉ vào chỗ đang mài, Hoàng Vĩ nhìn kỹ hơn, lại không đồng ý với quan điểm của Hồ Hai.

Hai người cũng không tranh luận nữa, không bao lâu bọn họ có thể biết đáp án .

- Hoàng lục dương, thật là Hoàng lục dương!

Lão Ngưu lại lớn tiếng kêu, Hồ Hai và Hoàng Vĩ cũng ngó đầu lại dò xét, trên mặt Hồ Hai lập tức nỡ ra nụ cười sáng lạn .

Lần này là Hồ Hai đã đoán đúng, Lý Dương mài ra thật đúng là một khối Phỉ Thúy hoàng lục dương, khối Phỉ Thúy này rất trong, từ biểu hiện trước mắt còn chưa nhìn ra chủng loại, nhưng cũng không thể kém.

- Hoàng lục dương!

Vương Yến cắn cắn đôi môi, nàng giải nhiều nguyên liệu, hoàng lục dương biểu hiện như vậy còn chưa bao giờ thấy qua, Phỉ Thúy trên tay nàng giải được biểu hiện tốt nhất là một khối màu da dưa, còn lại thường là Hoa Thanh Chủng bình thường, Phỉ Thúy lại không lớn, chỉ bán được mấy vạn đồng.

Một lát sau, trên mặt Vương Yến lại lộ ra nụ cười.

Bây giờ người giải thạch là Lý Dương, ngọc thánh Lý Dương, là người ngay cả Phỉ Thúy vương cũng bị đánh bại, ngọc thánh giải ra Phỉ Thúy hoàng lục dương như vậy, bây giờ không đáng kinh ngạc .

- Băng Chủng, là Băng Chủng !

Lý Dương vấn còn đang mài thạch, Lão Ngưu lại lớn tiếng kêu, lúc này Phỉ Thúy phía dưới đã lộ ra một chút, Lão Ngưu nói như vậy, Hồ Hai và Hoàng Vĩ cũng không nhịn được đi lại gần phía trước.

Băng Chủng hoàng lục dương, khối Phỉ Thúy này khối biểu hiện không tệ, Phỉ Thúy giải ra lớn một chút, chính là một lần tăng mạnh, rất có thể là hơn ngàn vạn, dù sao nửa khối nguyên liệu này cũng nặng hơn 20 kg.

- Không đúng, Lão Ngưu, không phải là Băng Chủng, là Băng Chủng cao cấp!

Hồ Hai hét to một tiếng, Lý Quân Sơn và Lý Thành nghe thấy mà ngây ngô, bọn họ chỉ biết là khối Phỉ Thúy này rất tốt, nhưng tốt chỗ nào cũng không rõ.

Trên mặt Vương Giai Giai lộ ra nụ cười khả ái, nhẹ nhàng đi tới trước mặt hai vợ chồng Lý Quân Sơn, nhỏ giọng giải thích những kiến thức có bản về Phỉ Thúy, để cho hai và anh chị có thể biết được khối Phỉ Thúy này là thế nào.

Vương Giai Giai không hiểu về cược thạch nhiều, nhưng kiến thức căn bản cũng rất chắc chắn, lúc này vừa đúng lúc trổ tài.

- Thật là Băng Chủng cao cấp, Lý tiên sinh, là Băng Chủng cao cấp!

Lão Ngưu cũng lớn tiếng kêu lên, không phải là Thủy Tinh Chủng khiến cho hắn có chút tiếc hận, nhưng Băng Chủng cao cấp hoàng lục dương cũng không tệ, cũng là tăng mạnh.

- Băng Chủng cao cấp, hoàng lục dương!

Ông chủ Triệu thấy đăng đắng trong miệng, nguyên liệu Lý Dương nhìn trúng quả nhiên không kém, Băng Chủng cao cấp hoàng lục dương, bây giờ khối nguyên liệu này cũng trị giá đến mấy trăm vạn, nếu có thể giải ra Phỉ Thúy nữa, chỉ bán một nửa này là có thể thu hồi vốn.

Nếu là giải ra khối Phỉ Thúy lớn, hắn không chỉ có có thể thu hồi vốn, còn có thể kiếm không ít, nhưng trước mắt đã bị mất, khối nguyên liệu này không phải của hắn, những tiền lời này chỉ có thể trơ mắt nhìn người khác kiếm .

Lưu Nguyên cũng lắc đầu, hắn không thấy khó chịu như ông chủ Triệu, trong lòng hắn ngược lại còn có chút hả hê, ông chủ Triệu không nói tiếng nàoliền bán nguyên liệu đi, nguyên liệu của hắn thì không thể, để cho trong lòng hắn cũng có chút khó chịu.

- Haiz…

Lý Dương thở dài, nghỉ ngơi một chút.

Phỉ Thúy trước mặt đích xác là Băng Chủng cao cấp hoàng lục dương, Phỉ Thúy mài ra rất sáng, trong suốt, nhìn rất dẫn, vô cùng xinh đẹp .

Nói thực, Lý Dương đúng là có duyên với khối Băng Chủng cao cấp này.

Lần đầu tiên Lý Dương giải ra Phỉ Thúy là ở Thanh Đảo, cũng là Băng Chủng cao cấp hoàng lục dương, sau đó lại giải ra 1 khối ở Bình Châu, sau nữa lại giải ra ở Myanmar, đây cũng là lần Lý Dương giải ra khối Phỉ Thúy Băng Chủng hoàng lục dương lớn nhất.

Nhưng khối Băng Chủng hoàng lục dương này cũng chỉ là món ăn khai vị , vẫn còn món ngon ở phía sau .

Lý Dương nghỉ ngơi một lát, lại nhấc máy mài lên, bắt đầu mài.

Hồ Hai, Hoàng Vĩ bắt đầu hưng phấn nghị luận, khối nguyên liệu này xuất hiện tầng màu sương trắng, đúng là biểu hiện không tốt lắm, nhưng Lý Dương đã dùng kết quả thực tế để chứng minh, biểu hiện không tốt trong tay hắn cũng có thể hóa thành thần kỳ.

Lúc này hai người đều phỏng đoán , nửa khối nguyên liệu kia có phải cũng là Phỉ Thúy thế này hay không, khối nguyên liệu này nặng hơn 20 kg, nếu là Băng Chủng cao cấp hoàng lục dương nặng như vậy, giá trị khối Phỉ Thúy này thật là khó tưởng.

Cho dù không phải là toàn bộ, chỉ có một nửa cũng được, vậy cũng đã mấy ngàn vạn, vô luận như thế nào, đây cũng là nguyên liệu tăng mạnh.

Vương Yến cũng nhìn rất hưng phấn, hôm nay tìm Lý Dương quả không phí công, thấy được niềm vui như vậy, mặc dù Phỉ Thúy không phải là của nàng , là người khác giải ra, nhưng có thể nhìn cũng rất thích.

Băng Chủng cao cấp hoàng lục dương, đây chính là Phỉ Thúy chất lượng tốt nhất mà nàng từng thấy từ khi biết giải thạch.

Vương Yến tận mắt nhìn thấy giải ra Phỉ Thúy tốt nhất cũng chỉ là một khối Băng Chủng rất nhỏ, màu sắc cũng bình thường, cho dù như vậy cũng đã là niềm tự hào của người yêu thích cược thạch.

Ở Luân Đôn thủ đô nước Anh, Vương Yến cũng thường giải thạch nhưng không khí không được như trong nước, tựa như Thúy Ngọc Hiên chỗ Trương Vĩ mà thôi, ở đó giải ra Băng Chủng cũng không dễ dàng .

Mấy người biểu hiện càng cao hứng , ông chủ Triệu lại càng đau, nghĩ tới khối nguyên liệu này là chính hắn bán đi, hắn rất là hối hận .

Hối hận ban đầu sao không dám liều một chút, những nguyên liệu này mà hắn tự mình giải, số tiền kia cũng trở thành của hắn .

Người ích kỷ giống như ông chủ Triệu, để cho hắn tận mắt nhìn thấy người ta giải ra, thật là sự trừng phạt tốt nhất.

- Két ….

Máy mài vẫn còn tiếp tục chạy, trong lòng Lý Dương cũng hơi có chút kích động, món ăn khai vị dù sao cũng là món ăn khai vị, quan trọng nhất , then chốt nhất chính là ở phía sau.

Nghĩ đến lập tức có thể chính mắt thấy được sự thần kỳ bên trong, ngay cả nhịp tim Lý Dương cũng không thể không tăng nhanh.

- Một khối đá như vậy, cũng đáng mấy ngàn vạn ?

Hà Ái Linh rất là kinh ngạc chỉ vào nguyên liệu, hỏi Vương Giai Giai, lúc này Vương Giai Giai đang giảng cho bọn họ biết giá trị khối Phỉ Thúy này.

- Mẹ, chỉ cần Phỉ Thúy bên trong cũng là như vậy, liền đáng giá số tiền này!

Vương Giai Giai cười ngọt ngào, Lý Dương chưa từng làm cho người ta thất vọng, lần này cũng không ngoại lệ .

- Mấy ngàn vạn, bao nhiêu người cả đời cũng kiếm không ra !

Mất mấy giây, Hà Ái Linh mới từ từ lắc đầu, dáng vẻ rất là cảm khái, đối với một tảng đá như vậy chỉ trong chốc lát liền có giá trị mấy ngàn vạn, Hà Ái Linh không hiểu .

- Được rồi, đừng hỏi nữa, bà quên quà Dương Dương tặng cho Hà lão nhân lễ đại thọ sao? Còn nhỏ hơn khối này!

Lý Quân Sơn cũng nhỏ giọng nói một câu, Lý Quân Sơn vừa nói xong, Hà Ái Linh lập tức im miệng.

Ở lễ thượng thọ của Hà lão, quà của Lý Dương không quá lớn, một khối điêu khắc từ Phỉ Thúy nho nhỏ, giá trị liền bốn năm ức, đây là vì làm thành món ngọc trang trí, nếu là làm đồ trang sức đeo tay , đến sáu ức cũng có thể .

Bất kể là sáu ức, hay là bốn năm ức, hai người cũng không dám nghĩ đến con số, khối này so sánh với khối đến cả ức, mấy ngàn vạn quả thật không là cái gì.

- Này, đây là cái gì?

Lão Ngưu đột nhiên lại kêu lên, Lý Dương vẫn đang mài, Lão Ngưu phát hiện dưới chỗ mài lộ ra một lỗ nhỏ. Bây giờ lỗ nhỏ còn rất nhỏ, chỉ như đầu cây bút lớn, nhưng dù sao cũng là một cái lỗ, bên trong nguyên liệu xuất hiện một cái lỗ, cũng không phải là báo trước cái gì tốt .

Lão Ngưu nói như vậy, Hồ Hai, Hoàng Vĩ cũng đều thấy được .

Lý Dương thấy cái lỗ nhỏ này, ngừng lại, Lưu Cương vội vàng dùng nước rửa sạch, khi Lý Dương ngừng lại, cái lỗ này đã to bằng cái lỗ tai, có thể thấy được rất rõ.

Trên mặt Lão Ngưu, Hồ Hai, Hoàng Vĩ hồ cũng mơ hồ lộ ra chút lo lắng, ông chủ Triệu ngược lại hơi sửng sốt một chút, ngay sau đó lặng lẽ thở phào một cái, giống như trút được gánh nặng.