Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 666: Đối với những việc có lợi cho bản thân mình thì phải tranh thủ lấy




Hai người đều nhớ ra vị trí của khối Phỉ Thúy, chính là chúng giữa khối thạch, cũng là chỗ bọn họ hạ dao.

Nếu không có Lý Dương xuất hiện khiến Tư Mã Lâm dừng lại thì chắc chắn sẽ cắt vào Phỉ Thúy.

Trọng lượng của Phỉ Thúy không thay đổi nhưng không thể đem ra làm vòng tay được nữa, sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến giá trị của khối Phỉ Thúy.

Nếu bị tách đôi ra, giá của nó nhất định cũng bị hạ xuống 2 lần, thậm chí nhiều hơn. Nếu như vậy, so với khối Kim Ti kia thì bọn họ mới chính là người thua cuộc.

Mấy người Vân Nam cũng nghe được lời của Cố lão, nhớ lại tình huống đó, đều tỏ ra vẻ rất ảo não, nếu không có Lý Dương thì trận này bọn họ đã thắng.

“thật là nguy hiểm, haha”

Tư Mã Lâm cũng không nhịn được mà gật đầu lia lịa, nếu như khối phỉ thúy bị tổn thất, trận này coi như thua oan rồi, cũng may có Lý Dương a.

“Hóa ra các người cũng là do may mắn. 5 trận thắng 3, các người nghĩ kĩ chưa?”

người thanh niên phía sau Dư Lục lại lên tiếng, mấy người Dư Lục không ai nói gì, nhưng thật ra Lý Dương có cảm giác rất lạ.

Mấy người này cùng nhau đến, người thanh niên này lại có thái độ kiêu ngạo và tầm thường hơn 1 chút, không chỉ đối với bọn Lý Dương mà với cả đồng bọn của hắn, dường như luôn có cảm giác hắn luôn rất tự cao, nhưng những người kia đều không thấy phản cảm chút nào, quả thật làm cho người ta có chút khó hiểu.

“Lý Dương, 5 trận thắng 3, cậu thấy sao?”

Trương Vĩ khi nãy đã muốn đồng ý, nhưng đó là hắn, chứ không phải Lý Dương, hắn rất muốn hỏi ý kiến Lý Dương.

“5 trận thắng 3 trận cũng được, cách đổ thế nào?”

Lý Dương suy nghĩ 1 chút rồi thuận miệng hỏi.

“Vẫn theo phương pháp cũ, mỗi lần mỗi bên lấy ra 3 khối, Phỉ Thúy giải ra tính theo tổng giá trị.”

Người thanh niên kia lại lên tiếng, bọn Dư Lục cũng đều gật đầu, không nói câu nào nhưng cũng không thể hiện ra chút gì sợ hãi.

“Bên các người có nhiều thạch như thế sao?”

Lý Dương mỉm cười hỏi.

“Hừ, chúng tôi mang đến đây rất nhiều thạch.”

Lý dương vừa biết bọn họ là cá nhân mang theo nguên thạch, sẽ có rất nhiều khối đổ tăng, rõ ràng chất lượng đều rất tốt.

Người ta đều có chuẩn bị, bọn Trưng Vĩ lại vội vàng ứng chiến, thua cũng không có gì làm lạ.

“Các người đều mang nguyên thạch vào đi.”

Lý Dương gật đầu, những người khác đều hìn theo mấy người vân nam này, Dư Lục có chút do dự, cuối cùng cũng đáp lời.

Những người khác đều đi ra chuyển thạch vào, chỉ có Dư Lục và người thanh niên kia ở lại.

Lát sau, mỗi nguwoif bọn họ đều mang theo 1 khối thạch vào, sau đó lại đi ra, tiếp tục chuyển thạch vào. Trương Vĩ cũng phái thêm người đến giúp đỡ bọn họ, kết quả là bị Dư Lục từ chối. lúc này mối quan hệ giữa 2 bên không còn hòa hợp nữa, Dư Lục không yên tâm để đối phương vận chuyển hộ, rất có thể bị đối phương tráo thạch.

Hơn 10 phút sau, khi tất cả nguyên thạch của bọn họ đều được chuyển đến, tổng cộng có 11 khối, nặng nhất khoảng 20 kg.

Nhìn đống nguyên thạch này Lý Dương lại gật đầu, quả thật đều rất tốt, giá cũng không thấp, tổng giá trị của đống thạch này cũng phải trên 200 vạn, những người này cũng không hề tầm thường.

Có thể có nhiều tiền như vậy, lại có khả năng mang đến nhiều thạch có phẩm chất tốt như vậy, chắc chắn có chút tiếng tăm ở vân Nam, nếu không phải thì cũng là có sở thích đổ thạch, đáng tiếc là lại đến Minh Dương kiếm chuyện, hơn nữa lại là phiền phức lớn.

Kỳ thật Lý Dương sớm biết Minh Dương bị khiêu chiến lần này cũng là chuyện thường tình, cũng chính vì tiếng tăm của hắn, nếu không có hắn thì đến Minh Dương ở chỗ nào bọn họ cũng sẽ không biết, càng không nói là thách đấu với hiệp hội ròi.

Lúc này Lý Dương không chỉ giúp bọn họ trút giận mà còn phải cho những tên kiêu căng này 1 bài học, để sau này khi hắn không ở đây, bọn họ sẽ không dám đến khiêu chiến nữa.

Ở Minh Dương thật sựu quá yếu thế, như tình hướng hôm nay, có lẽ chẳng cao thủ nào làm gì được.

“Được rồi, như các anh nói, cứ thế đi, 5 trận thắng 3, 2 trận cuối cùng này cũng tính vào.”

Xem xong nguyên thạch, Lý Dương gật đầu, lần này hắn cũng sẽ lấy ra chút thủ đoạn, nhìn thấy rõ tình hình của đối thủ, hắn cầm chắc thắng, không đồng ý mới là lạ.

Sau khi đấu với Phỉ Thúy vương, Lý Dương cũng có chút thay đổi, chỉ cần là chuyện có lợi cho mình, hắn sẽ tranh thủ lấy, lâm chí có thể nói không từ thủ đoạn.

Hư danh chẳng ích lợi gì, kết quả cuối cùng mới là cái quan trọng, người ta không cần biêt anh thắng cách nào, chỉ quan tâm đến kết quả thôi.

“đều tính với nhau? Nhiều thạch như vậy, thời gian có đủ không?”

Trương Vĩ do dự 1 chút, bọn họ chỉ có 1 máy giải thạch, 2 trận đấu, mối trận 6 khối, thời gian chắc chắn không kịp.

“ Không sao, tôi cũng có máy giải thạch, Trương tổng, tim người chuyển đến đây, gần đây tôi không ở Minh Dương, tôi thấy hiệp hội cúng ta ngày càng phát triển, chiếc máy đó tạm thời để hiệp hội dùng cũng được.”

Lý Dương đã chuyển đi, đến thạch cũng đã chuyển theo hết, chiếc máy này cũng khong để lại làm gì, mang đến Bắc Kinh thì cũng phiền, chi bằng mua luôn ở bắc kinh.

như vậy không chỉ là tạm thời để lại mà là sau này nếu Lý Dương cần thì hắn sẽ đến đây giải thạch.

“Tốt lắm, tôi sau này còn có 1 tòa nhà kho, tôi vừa thuê làm chỗ tập trung của hiệp hội, vừa hay chúng ta chuyển sang bên đó giải .”

Trương Vĩ suy nghĩ xong liền gật đầu, hắn biết thân phận của Lý Dương, một chiếc máy giải thạch đã là cái gì, hắn cũng không khách sáo với Lý Dương nữa.

Tuy nhiên điều hắn không ngờ được là từ sau khi biết đây là máy giải thạch của Lý Dương thì cho dù là phải đợi thì người ta cũng tình nguyện để được dùng nó, cho dù bên cạnh nó có 1 chiếc máy mới đi nữa. điều này làm cho bọn Trương Vĩ dở khóc dở cười, cuối cùng chiếc máy này lại trwor thành chiếc máy chuyên dụng.

Đây đều là những chuyện sau này, chuyển máy giải thạch cũng không mất nhiều thời gian, mấy người Vân Nam kia cũng không phản đối.

Hơn 100 người đều ở đây, chuyển 1 chiếc máy giải thạch rất đơn giản, Lý dương cho Lưu Cương dẫn bọn họ về biệt thự chuyển đi, 1 chiếc xe chở hàng sau vài chục phút sau đã chuyển xong.

Hơn 100 người dần rút khỏ Thúy Ngọc Hiên, làm cho rất nhiều người đều cảm thấy kinh ngạc.

Khi đến thì đến rải rác, không ai để ý, bây giờ lại cùng nhau đi ra, dáng vẻ rất hung dũng.

“Lý Dương, nguyên thạch của bọn họ biểu hiện đều rất tốt, chỗ tôi lại không có khối nào xuất sắc cả.”

nhân lúc di chuyển, Trương Vĩ liên fhoir nhỏ Lý Dương, có chút khó xử. hắn cũng là người có mắt nhìn, nhìn 1 cái là biết đối phương mạnh hơn mình nhiều.

Số thạch hắn có cũng chỉ có thể tìm được 1, 2 khối có thể đem so sánh với số 11 khối đó, chứ không nói là phải chọn ra 11 khối để đấu đổ nữa.

“Không sao, tôi có mang theo.”

Lý dương ra vẻ bí mật cười nói, TRương Vĩ tỏ ra có chút ngạc nhiên, lập tức lại vui vẻ trở lại.

Lý Dương có mang theo nguyên thạch hắn cũng không hoài nghi gì, trận này bất luận ra sao cũng là bọn hắn thắng. không còn áp lực nữa, lúc nay hắn cảm thấy rất thoải mái.

Trong lòng Lý Dương khẽ thở dài, hắn định mang mấy khối này đến giao cho Trương Vĩ để lưu trữ lại thham gia hội chợ sang năm ở Nam Dương.

Sang năm Lý Dương đi Canada, có lẽ không đi Nam Dương được, để lại mấy khối này để có thành tích tốt trong hội chợ Nam Dương.

Chuyện Nam Dương tính sau, bây giờ là phải giáo huấn cho mấy người Vân Nam này đã.

nhà kho phía sau quả thật rất rộng, chủ yếu là có vườn rất lớn, gấp 4, 5 lần so với Thúy Ngọc Hiên.

Những phòng xung quanh cũng không nhỏ, chỉ cần sử lại 1 chút thì có thể làm khu căn cứ hoạt động rất tốt, lại còn có thể mở được 1 bar nhỏ, để mọi người có thể đến tiêu khiển.

đầu tư chô này cũng không ít, tốn không ít tiền của Trương vĩ, nhưng trương Vĩ rất hết lòng vì hiệp hội, trong lòng hắn rất hiểu.

Chỗ đầu tư này, về sau đổ thạch hoặc bán Phỉ thúy kiếm lại, thành viên hiệp hội có đên 200 người, tên tuổi Lý Dương được truyền ra, sau này còn có nhiều người hơn nữa.

Những người này khẳng định đều đã giải thạch, nếu mua thạch ở đây cũng sẽ có chút lời, giải ra phi Thúy được thua mua lại cũng kiếm được, đầu tư này cũng nhanh thu hồi vốn.

Mấu chốt vãn là nhiều hộI viên như vậy, Trương Vĩ sẽ không phải lo lắng về nguồn cung cấp Phỉ Thúy nũa. như vậy có thể coi là phát triển ổn định, rất có lợi cho hắn.

Biết về ý đồ kinh doanh của Trương vĩ e rằng cũng chỉ có Tư Mã lâm và Vương Hạo Dân, bọn họ đều rất ghen tỵ và hâm mộ, đáng tiếc là không làm gì được, ai bảo hội trưởng không phải là bọn họ chứ.

Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, mấy năm nay Trương Vĩ quả thật cũng tốn không ít công sức cho hiệp hội, bây giờ hắn có thu hoạch cũng là đúng thôi, huống chi đây dù sao cũng là làm ăn có đầu tư, để hiệp hội ngày càng phát triển.

Cho nên cho dù có người biết, cũng sẽ không phản đối gì Trương Vĩ.