Nhát dao của Lý Dương chỉ vài phút sau đã cắt xong phần vỏ thạch mỏng của khối thạch.
-Đã tăng rồi lại tăng nữa, nhất định sẽ thắng
Sau khi rửa sạch mặt cắt những người xung quanh lại bắt đầu bàn tán, sau nhát cắt này trên mặt cắt lộ ra không ít Phỉ Thúy, trên mặt những người Vân Nam lúc này đã không còn nét cười nữa.
Lý Dương xem xét mặt cắt rồi cũng không tiếp tục hạ dao mà tháo mắt kính xuống, mà cố định khối thạch trước mặt.
-Tư Mã ca anh xem phía bên này đã không còn là màu đen sống nữa rồi, hoàn toàn sinh ra màu xanh, xanh dựa vào đen mà ra, nếu khối này có mấy ngàn vạn năm biến hóa thì sẽ càng trở nên đẹp và lạ hơn, rất có khả năng trở thành Tổ Mẫu Lục.
Lý Dương chỉ vào tầng sương đen nói, Trương Vĩ bên cạnh cũng nhìn kĩ mặt cắt nghe Lý Dương giảng giải.
Những người khác đều chăm chú lắng nghe, bọn họ sẽ không bỏ lỡ cơ hội được nghe ngọc thánh giảng giải.
Nói 1 hồi, Lý Dương tiếp tục cố định khối thạch, tiếp tục hạ dao, Cố Lão đứng bên cạnh không ngừng suy nghĩ những lời Lý Dương vừa nói.
Lý Dương giảng giải như vậy bọn họ có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu thì còn phải xem cá nhân bọn họ.
Lý Dương cũng không ngờ rằng đổ màu đen này căn bản khó hơn nhiều so với đổ màu sắc khác.
Tuy nhiên có thể học hỏi được bao nhiêu thì cũng là có tiến bộ, vẫn là có thể làm được, đặc biệt là Tư Mã Lâm và Trương Vĩ, bản thân bọn có thể lĩnh ngộ được điều gì đều có thể lợi dụng để tiến thân.
Mọi người xung quanh đều không nói chuyện nữa, yên lặng nhìn Lý dương giải thích. Mấy người Vân nam kia có vài người tỏ ra rất lo lắng.
Những lời Lý Dương nói, có những thứ bọn họ không cần biết là thật hay giả, Lý dương đổ tăng khối thạch này, trong lòng bọn họ có 1 loại cảm giác bất lực.
Thời gian dần qua đi, 10 phút sau, Lý Dương đã liên tiếp cắt 4 nhát, mối nhát đều cho ra Phỉ Thúy, cơ bản đã giải ra hình dáng của khối Phỉ Thúy.
Nhìn hình dáng của khối Phỉ Thúy sắc mặt mấy người Vân Nam càng trở nên khó coi hơn, khối này không nhỏ mà lại có thể làm được vòng tay, nhất định giá của nó sẽ rất cao, trận này không cần đoán cũng biết kết quả.
-Thắng rồi, chúng ta thắng rồi.
Trương Vĩ đột nhiên hưng phấn hét lên, Lý Dương thật đã không làm bọn họ thất vọng đã giải ra khối Phỉ Thúy có giá cao hơn của đối thủ. Lúc này tất cả công lao đều được quy cho Lý Dương, không ai nghĩ rằng khối này tự bọn họ giải cũng có thể giải ra ngọc.
Lúc này bạn sẽ cho rằng nhờ có bạn của bạn mà bạn mới thắng ván bài này, chứ không hề nghĩ rằng tự bạn cũng sẽ có được kết quả này, trình tự vốn có của nó không hề thay đổi.
“Dư Lục, tình hình hôm nay sao đây?”
Trương Vĩ có chút ra oai gật đầu, trên mặt cười lạnh lung hởi nguwoif có tuổi cao nhất trong đám người Vân Nam có tên Dư Lục kia. Dư Lục là người Vân Nam, khi còn trẻ học hiểu biết về giải thạch, theo học hơn 20 năm, từ 1 học trò trở thành có chút tiếng tăm sau đó trở thành chuyên gia đổ thạch của 1 công ty gia công ngọ. mấy người Vân Nam đến lần này hắn là người dẫn đầu, mấy ngày nay vẫn luôn đấu đỏ với bon Trương Vĩ.
“Phỉ Thúy vẫn còn chưa đánh giá xong, anh tính thế nào?”
Dư Lục vẫn chưa trả lời thì người thanh niên khoảng hơn 20 tuổi phía sau đã lên tiếng.
“đánh giá, Dư Lục đây cũng là ý của anh sao?”
Trương Vĩ cười 1 tiếng, phỉ thúy trên thị trường không phải là caí bắp cải có treo sẵn giá, phỉ thúy cao cấp đều là do người mua người bán thương lượng giá cả, mà còn phải căn cứ vào giá thị trường nữa. giá mặc dù không cố định, nhưng cũng có chút xấp xỉ, mỗi khối có thể tự ước lượng thông qua hình dạng và trong lượng mà xác định.
Khối Phù Dung Chủng này Lý Dương giải ra cũng có thể làm ra 2 chiếc vòng, giá của nó chắc sẽ cao, thêm mấy khối kia nữa, nhìn là biết đã thắng bại rồi.
Khối thạch này rõ ràng hơn khối của bọn họ, nếu nói cần phải đánh giá thì đúng là làm cho người ta có cảm giác muốn chơi xấu.
“Trương hội trưởng, trận này chúng tôi thua,, tôi không phủ nhận.”
Dư Lục nhẹ thở dài, hơn 20 năm nay hắn quả thật luôn mang theo tâm thế cao ngạo nhưng vẫn là phải tuân theo luật.
1 người từ nhỏ đã tiếp xúc với ngành mình đang gắn bó, cũng sẽ có 1 loại cảm giác rất tự tôn. Người thanh niên phía sau Dư Lục muốn nói gì đó, nét mặt tỏ ra sửng sốt nhưng rồi lại thôi.
“Tốt, anh đã nhận thua thì cứ theo giao ước trước mà làm.”
Trương Vĩ nói to, trên mặt có chút khoải cảm vì đã trả thù được, cũng chỉ có số ít người biết đến cái giao ước trước đó.
Dư Lục và mấy người Vân nam khi kiêu ngạo đã tuyên bố với toàn hiệp hội rằng nếu bọn họ thắng sẽ tự tay viết 1 giấy nhận thua.
Sau này nếu có gặp nhau trong trận đấu nào thì bên thắng sẽ được ưu tiên.
Cái này chủ yếu là nhằm vào người chủ động, kiểu trừng phạt này dần dần rất ít gặp.
Tuy nhiên với mấy người vân nam kiêu ngạo này đã đưa ra đề nghị trước nếu bọn họ thua bọn họ đồng ý viết giấy chịu thua, điều này đã làm cho Trương Vĩ còn muốn cho bọn họ phải thua mấy trận nữa.
Trận này bọn họ thua đối với người của hiệp hội cũng không có gì to tát, tuy nhiên cũng xem như có được vinh quang này thì cũng không nhiều người sánh được.
Ý của trương Vĩ là muốn khiến cho bọn người Vân Nam thua 1 cách triệt để.
“có cần tôi chuẩn bị giấy bút giúp các người không, nếu không thể viết ở đây tôi có thể sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho các người viết cẩn thận.”
Trương Vĩ tiếp tục cười nói không chút khách khí, tuy nhiên cũng không ai phản đối. mấy ngày nay bọn họ bị thua đối phương đã tỏ ra còn kiêu ngạo hơn Trương Vĩ nữa.
“Các người thắng 1 trận, chúng tôi thắng 2 trận, tính theo số trận thắng thì chúng tôi thắng”
người thanh niên phía sau Dư Lục lại lên tiếng, bọn Trương Vĩ đều tỏ ra hơi sửng sốt, nhiều người còn tỏ ra có chút phẫn nộ.
“các người muốn chơi xấu? thua rồi thì lúc đầu cũng đừng kiêu ngạo như vậy chứ.”
Trương Vĩ tức giận nói, ban đầu mấy người Vân Nam kia đều không nói gì đến việc thắng 2 trận, vậy mà giờ lại bịa ra khiến hắn rất tức giận.
Nét mặt của mọi người trong hiệp hội đều không tốt lắm, tất cả đều lạnh lùng nhìn mấy người Vân Nam kia. Mấy người Vân Nam kia đều tự cảm thấy yếu thế, 1 số người nhát gan đã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
“Trương hội trưởng, đường nóng, chúng ta không tranh cãi 2 trận 1 trận nữa, đổ thêm thành 5 trận mà kết quả vẫn là thua thì vẫn cứ theo giao kết mà làm.”
Dư Lục vội lên tiếng, thái độ của ông ta cũng khá tốt, so với thái độ trước đó đúng là 1 trời 1 vực. hảo hán không nuốt lời, Dư Lục biết bọn họ lúc trước có phần quá kiêu căng mới dẫn đến mấy người này bất mãn, nếu không phải mọi nguwoif đều là người có chút danh phận thì bọn họ e là cũng không dám đến đây rồi.
“5 trận thua bởi 1 trận, được, tôi đồng ý, để xem khi các người thau triệt để rồi xem các người còn có thể xảo biện thế nào nữa.”
Trương Vĩ hét lên, Lý Dương lúc này đã trở lại, đổ thêm 2 trận nữa thì đã làm sao, dù sao bọn họ cũng học được thêm chút gì đó nữa.
“Thật là nguy hiểm quá”
Cố lão đột nhiên lên tiếng, nãy giờ ông vẫn chăm chú nhìn khối phỉ thúy, không hề để ý đến việc tranh cãi của bọn họ.
Những lời của Lý Dương khiến ông học hỏi được rất nhiều, người tuổi càng cao càng trân trọng những thứ học hỏi được, ông đang cẩn thận ngẫm lời của Lý Dương.
Tuy nhiên nhìn khối ngọc này lâu khiến ông nghĩ đến 1 chuyện, mất tự chủ liền kêu lên.
“ Cố lão nói cái gì nguy hiểm?”
Trương Vĩ nghi hoặc quay đầu nhìn, hắn rất kính trọng Cố Lão, ông là bậc tiền bối trong hiệp hội, cũng là người hắn chỉ điểm gia nhập hiệp hội.
“ Các người còn nhớ khối ngọc này giải ra ở vị trí nào của khối thạch không?”
Cố lão ngẩng đầu hỏi, Trương Vĩ và tư mã lâm có vẻ ngẫm nghĩ rồi chợt tỏ ra rắt kinh động, thậm chí Tư Mã lâm còn tỏ ra có chút sợ hãi.