Lý Dương nghĩ một lát từ từ trả lời:
- tôi nắm chắc tám phần, còn khoáng cụ thể có thể sinh ra bao nhiêu Phỉ Thúy thì tôi không nắm được.
Tướng quân Thornton và Cao Bá cùng nhìn nhau, hai người đều nhận thấy sự kinh ngạc của đối phương.
Nắm chắc tám phần, đủ nhiều rồi, đừng nói tám phần, chỉ cần có năm phần hi vọng họ cũng toàn lực đi đổ. Mạch khoáng siêu lớn, có được mạch khoáng này gia tộc họ ít nhất cũng có thể bảo đảm mười năm ko cần phải lo lắng gì, trong vòng mười năm, nếu họ tiếp tục nỗ lực chưa biết chừng còn có thể phát hiện càng nhiều quặng Phỉ Thúy.
Khả năng thực hiện này là rất cao, chỉ cần Lý Dương giúp bọn họ đổ thạch , trong vòng mười năm đổ ra mấy quặng mới chắc chắn không phải là vấn đề.
Lúc này, tướng quân Thornton và Cao Bá có một sự tin tưởng mù quáng với Lý Dương.
Hai người đều nhìn Lý Dương, lúc này trong lòng bọn họ cảm thấy rất phức tạp, giống như lúc đổ thạch kết quả Băng Chủng là đổ xuống rồi, nhưng sau khi hạ đao mới phát hiện đã thay đổi hoàn toàn, lại xuất hiện Thủy Tinh Chủng, lại là màu cấp phẩm, lúc này niềm vui không nói nên lời.
Bây giờ hai người có cảm giác đúng như vậy.
Tướng quân Thornton nhìn chằm chằm vào tờ bản đồ, càng nhìn ánh mắt ông càng đỏ ngầu, hận không thể đem những khu mà Lý Dương vẽ đào ngay bây giờ, để xem bên trong có bao nhiêu Phỉ Thúy.
- Lý tiên sinh, vùng phong hóa đó lại có chuyện gì ah? Tại sao vùng phong hóa không phá hủy Phỉ Thúy tạo thành nhỉ?
Cao Bá đột nhiên nhắc tới một vấn đề, vội vàng hỏi Lý Dương một câu. Trong lòng Cao Bá có một cảm giác, Lý Dương chắc chắn biết nguyên nhân vùng phong hóa không có phá hủy mạch khoáng, đối với điều này ông rất hiếu kỳ.
- Cao Bá, vùng phong hóa nhất định phải ở giữa ngọn núi này sao?
Lý Dương cười cười, anh không trả lời câu hỏi của Cao Bá, mà hỏi lại một câu, Cao Bá nhất thời ngây người ra đó, Lý Dương hỏi lại như vậy ông còn không biết trả lời như thế nào.
Vùng phong hóa thông thường là ở bên trong núi, đây là điều căn bản.
Nhưng đây cũng chỉ là kiến thức cơ bản, không ai nói vùng phong hóa xuất hiện ở đâu, vùng phong hóa này nhất định ở bên trong chỉ là mọi người trong tiềm thức nghĩ như vậy lấy nơi phát hiện ra vùng phong hóa là nơi vùng phong hóa sinh thành.
- Ý anh là, vùng phong hóa này và ngọn núi không có liên quan gì? Cao Bá hỏi nhỏ một tiếng, tướng quân Thornton cũng nhìn chằm chằm Lý Dương.
Lý Dương lại gật đầu, nói:
- Đúng, tôi đoán là như vậy, vùng phong hóa này có thể là xuất hiện ở gần ngọn núi, lớp vỏ bị chấn động mạnh nên di chuyển sang bên này, sau đó bị vùi lấp. Như vậy cũng có thể giải thích tại sao có nhiều địa chấn như vậy, toàn vùng phong hóa yếu ớt như vậy còn có thể được giữ lại? Chắc chắn sẽ bị ủy diệt hoàn toàn.
Cao Bá và tướng quân Thornton lại nhìn nhau, hai người cùng gật đầu theo Lý Dương, Lý Dương giải thích như vậy rất có lý, nếu là như vậy thì cũng có thể giải thích được rất nhiều nguyên nhân khác.
Ở đây có địa chấn mạnh mớ có thể đè ép vùng phong hóa ở bên trong, mà quặng liên kết này cũng có khả năng là do địa chấn mang lại, cuối cùng hợp thành một mạch khoáng cực lớn.
Như vậy tất cả những điều này đều đã được giải thích, hai người đều giật mình, càng khâm phục Lý Dương hơn.
Trên thực tế, nguyên nhân cụ thể không phải là như vậy, Lý Dương cũng không biết, năng lực đặc thù của anh quan sát được biên giới vùng phong hóa, chắc chắn phát hiện vùng phong hóa và ngọn núi không hợp nhau, không giống như cùng sinh ra, càng giống như là bị chèn ép vào bên trong.
Mà quặng liên kết đó cũng chính xác là có, đây là lý do giải thích duy nhất.
Cho dù lý do là gì thì những chuyện mấy nghìn vạn năm trước không có cách nào kiểm tra được, cũng không có ai quan tâm tới điều này, chỉ cần mạch khoáng này còn thì có thể tiếp tục mang lại lợi ích cho họ.
Sau khi quặng số 3 đào ra khoáng mới thì mỗi thành viên trong đoàn đổ khoáng đều nhiệt tình hẳn lên, việc mạch khoáng cực lớn Lý Dương không nói cho bọn họ, trước khi xác nhận vẫn giữ bí mật.
Nhưng tướng quân Thornton đã bắt đầu bí mật phái người đến, chính là vì mạch khoáng cực lớn, việc bảo vệ ở đây phải càng nghiêm khắc hơn.
Sau vài ngày, Lý Dương tiến hành nghiên cứu ba quặng liên kết đó, rất nhiều kết quả cho thấy đều là những khả năng có lợi chính là mạch khoáng cực lớn, hoặc gọi là quần khoáng lớn.
Mạch khoáng này có thể mang lại lợi ích cực lớn, thấy nụ cười của tướng quân Thornton mấy ngày nay là đủ biết.
Sau ba ngày, Lý Dương mới quay về thành từ khu quặng, việc mạch khoáng cực lớn căn bản đã có thể xác nhận chính xác, chỉ cần bọn họ tiến hành khai thác những nơi mà Lý Dương chỉ thì không thể nào lại xuất hiện vùng phong hóa như lần trước nữa, Lý Dương cũng không cần lưu lại ở đây nữa.
Tướng quân Thornton không quay lại, mạch khoáng như vậy càng cần phải ông đích thân ở lại để chủ trì.
Bên thành cuộc đấu giá Phỉ Thúy cũng đã kết thúc, ngoại trừ mấy khối Phỉ Thúy cao cấp của Lý Dương thì những Phỉ Thúy khác tổng cộng thu được hai tỷ sáu mươi triệu nhân dân tệ. Khó xử nhất là hơn hai trăm khối Phỉ Thúy lần này không có khối nào chụp lưu lại.
Không có khối nào chụp ảnh lưu lại cũng có thể biết chất lượng của cuộc đấu giá lần này, những khối Lý Dương chọn ra giá trị đều rất cao, có sức hấp dẫn tuyệt đối.
Điều này làm lão tổng công ty Châu Ngọc tham gia đấu giá cảm thán vô cùng. Không hổ là người thắng cả vua Phỉ Thúy, tương lai là thời đại của Bắc Thánh, sau này nếu có cơ hội, nhất định phải tạo quan hệ tốt với người thanh niên trẻ này.
Hai giờ chiều, Lý Dương ngồi trực thăng bỏ lại Trang viên phía sau, Lý Dương và Vương Giai Giai đều đi trực thăng đi luôn. Mấy ngày nay việc mà Vương Giai Giai thích nhất là nhìn thấy Lý Dương ở khu quặng chỉ huy, cô không thể ngờ được trên người Lý Dương lại có sức hút đến mê hoặc như thế.
- Lý tiên sinh, ngài đã trở về.
Sang Dala đón đầu tiên, việc mạch khoáng cực lớn vẫn chưa được truyền đi, nhưng ông là người thừa kế của gia tộc đã biết được tin tức này, điều này làm cho ông càng cảm kích Lý Dương hơn.
Tập Dala biết rõ mạch khoáng như thế này đối với gia tộc họ có ý nghĩa như thế nào, có được mạch khoáng này nguy cơ trước đều có thể được giải quyết tất cả, thậm chí việc ông nắm giữ người thừa kế gia tộc trước mắt cũng không cần phải lo lắng bất kỳ điều gì nữa.
- Lão đại, anh quay về muộn rồi, anh phải quay về buổi chiều, có thể thấy sự vội vã của những người này khi đấu giá. Phía sau Lý Dương đột nhiên có người chen lên nói to một câu.
Cuối cùng mấy khối Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng là anh chủ trì đấu giá, Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng chỉ cần xuất hiện đã có người tranh mua không cần đấu giá có thể nâng giá lên rất cao, thêm nữa Lý Sán từng có kinh nghiệm đấu giá Thủy Tinh Chủng, Trịnh Khải Đạt mới đồng ý giao khối Phỉ Thúy cuối cùng cho anh.
Mấy khối Phỉ Thúy đó bán tới hơn hai trăm triệu, một phần sáu tổng giá, khó trách Lý Sán đắc ý như vậy.
- Nếu có ghi hình cho tôi xem xem.
Lý Dương cười lớn, nhìn Lý Sán trước mặt, vẻ mặt quen thuộc của Tư Mã Lâm, Trịnh Khải Đạt, Liễu Tuấn làm họ rất vui, mấy người này đều là những người bạn thân của anh.
- Lý tiên sinh.
Phía sau Sang Dala lại bước lên một người, Lý Dương vội quay đầu lại, mơi phát hiện ra Lâm Lang cũng ở đây.
- Lâm tiên sinh, anh cũng ở đây?
- Tôi đặc biệt ở đây đợi cậu, sau khi thấy cậu tôi có thể quay lại Canada rồi.
Lâm Lang cười nói, trong lòng anh còn có chút tiếc nuối, mấy khối Phỉ Thúy cao cấp Lý Dương không bán, làm anh không có cơ hội cầm trên tay.
- Lâm tiên sinh, những khối Phỉ Thúy cao cấp đó không thể bán được, không bán cho anh cũng không bán cho người khác.
Lý Dương trên mặt lộ rõ vẻ ngạc nhiên, lập tức nghĩ tới mấy khối Phỉ Thúy cao cấp, nên thật thà nói trước, đợi Lâm Lang nói ra anh lại phải từ chối.
- Tôi không phải là vì mấy khối Phỉ Thúy đó.
Lâm Lang cười lắc đầu, lại tiếp tục nói:
- Đầu tháng ba sang năm Canada tổ chức đại hội giao lưu nghệ thuật quốc tế lần đầu tiên Lý tiên sinh có thời gian hi vọng có thể tới tham gia, giấy mời của cậu có thể sẽ có người trực tiếp đưa đến tôi chỉ là muốn thông báo trước.
Lý Dương hơi ngạc nhiên, vội vàng hỏi lại Lâm Lang, đại hội giao lưu nghệ thuật quốc tế này rốt cuộc là cái gì.
Từ Lâm Lang Lý Dương có thể hiểu cái gọi là đại hội giao lưu nghệ thuật quốc tế kỳ thực là đại hội giám bảo, có hơn năm mươi nước tham gia, Lâm Lang chính là người tổ chức.
Đại hội giám bảo lần này mặc dù là tổ chức lần đầu tiên nhưng những quốc gia được mời đều rất coi trọng, , tới lúc đó có rất nhiều những tác phẩm nghệ thuật nổi tiếng của các nước xuất hiện. Lâm Lang hi vọng Lý Dương có thể mang bát Trường Sinh đi tham gia để mọi người ở các nước khác chiêm ngưỡng quốc bảo của bọn họ.