-Lý tiên sinh, ngài sao vậy?
Cao Bá đang chăm chú nhìn Lý Dương, đây là một chỗ sâu trong quặng mỏ, không có lắp đặt đèn dầu chiếu sáng, chỉ có thể thông qua ngọn đèn trên tay mỗi người nhìn thấy tình cảnh xung quanh Lý Dương, Cao Bá nhìn thấy nụ cười quái lại như vậy trên mặt Lý Dương, làm cho y có một cảm giác sợ hãi.
- Tôi không sao, tôi đang suy nghĩ về đường xói mòn
Lý Dương mỉm cười nói, lấy tay khua nhẹ lên viên đá nhỏ trên vách tường, viên đá cũng rất nhẹ cũng cũng rất dễ vỡ, khua một cái thì vỡ, trên mặt rõ ràng có dấu vết của ô - xy hóa, là viên bị bào mòn
Cằm lấy viên đá này, trên mặt Lý Dương vẫn còn cười thản nhiên, tướng quân Thornton và Cao Bá nhìn nhau, Cao Bá từ từ đi đến bên cạnh Lý Dương, hỏi nhỏ:
- Có phải ngài nhìn thấy gì không?
Tướng quân Thornton bên cạnh cũng đang nhìn Lý Dương tràn trề hy vọng, Lý Dương không phải là nhà địa chất, nhưng hắn là chuyên gia đổ thạch, hơn nữa là chuyên gia đổ thạch chiến thắng Phỉ Thúy Vương, bây giờ lão chỉ có thể đem hy vọng gửi gắm vào Lý Dương.
- Tạm thời vẫn không có, Cao Bá, đây là xói mòn toàn bộ sao?
Lý Dương lắc đầu, hạ giọng hỏi.
Câu hỏi của Lý Dương là cho Cao Bá tỏ ra thần sắc uế oải, mặt Cao Bá mang đầy chua sót, chậm rãi nói:
- Đúng, đây là xói mòn toàn bộ, ở đây xuất hiện khu vực xói mòn, xem ra hầm mỏ này “lành ít dữ nhiều” rồi!
Mặt tướng quân Thornton cũng biến sắc khó coi, vùng xói mòn cũng phân thành mấy loại, nếu là xói mòn nhẹ, thì ảnh hưởng không lớn lắm, nói không chừng sau đường xói mòn còn có mạch khoáng khổng lồ nhưng xói mòn toàn bộ thì không giống như vậy, chỗ này giống như là xói mòn toàn bộ, trong tình hình này bất cứ viên đá nào cũng đều bị xong đời, đừng nói chi là nguyên thạch Phỉ Thúy.
Vài thành viên trong đội quặng mỏ cũng lắc đầu theo, lúc đầu phát hiện vùng xói mòn này, tâm tình bọn họ không tốt hơn gì so với Cao Bá.
Lý Dương ngõ nhẹ viên đá đang cầm trên tay, viên đá lập tức vỡ ra thành hai, đây là đặc điểm lớn nhất của xói mòn toàn bộ, chất đá đã bị tơi ra hoàn toàn, vừa chạm vào thì đã bị vỡ ra.
Lý Dương nhìn ra đây là xói mòn toàn bộ, không ai cảm thấy có gì lạ, nhìn thấy viên đá trách bạch này thì biết đây là gì rồi.
- Không cần đào nữa, từ chỗ này cho tới phía trước, đào trước năm mươi thước xem sao.
Lý Dương đột nhiên chỉ vào bức tường trước mặt, từ từ nói, tướng quân Thornton và Cao Bá cũng tỏa ra ngạc nhiên, thành viên đội quăng mỏ bên cạnh cũng rất tò mò, không hiểu được.
- Năm mươi thước, không thành vấn đề, ở trong này nếu xói mòn tòan bộ, dùng không mất bao nhiêu thời gian, Cao Bá nghĩ ngợi liền gật đầu, hầm phỉ thúy này tuy bị hư, nhưng thân phận chuyên gia đổ quặng của Lý Dương cũng không hề thay đổi, đối với hầm mỏ này hắn vẫn có quyền lợi rất lớn.
Tướng quân Thornton há miệng thở dốc, sau cùng lại kép lại, lão cái gì cũng không nói, nếu như trước kia, tướng quân Thornton cho phép vẫn sẽ hỏi một nguyên nhân, sau khi Lý Dương thắng Phỉ Thúy Vương, tướng quân Thornton ngay cả hỏi cũng không hỏi.
Đó là biểu tượng của thực lực Lý Dương bây giờ đang có thực lực tuyệt đối, lời hắn nói không ai dám nghi ngờ.
Sau khi chỉ chỗ đó xong, Lý Dương rời khỏi hầm số ba, thấy hầm số một xây dựng được một nữa, đó cũng là chỗ Lý Dương vừa chỉ.
Cái hầm này rất bình thường, đã bắt đầu xây dựng đường ray, sau này có thể dùng xe vận chuyển phỉ thúy ra bên ngoài, bên ngoài còn có một kho hàng đang xây dựng để chứa mao liêu khai thác được, các chuyên gia đổ thạch sẳn sàng sàng chọn, phân loại chuyển đi.
Sau khi nhìn thấy những thứ này, Lý Dương gật đầu hài lòng, trước mắt biểu hiện của cả hầm này cũng không tệ tuy xuất hiện vùng xói mòn, nhưng tóm lại cũng không nguy hiểm, còn có chuyện vui bất ngờ.
Quay trở vào trong nhà, Lý Dương khoan khái uống một ly cà phê, Cao Bá và Lý Dương bên cạnh đều rất tò mò, cũng chỉ có thể ngồi xuống theo.
- Cao Bá ngài thấy đường xói mòn đó thế nào?
Lý Dương uống xong cà phê, đột nhiên hỏi Cao Bá, Cao Bá ngồi thẳng người lần này gặp được Lý Dương y cũng có cảm giác khác biệt, giống như y vừa gặp được lão Trác lại giống như lần đầu tiên gặp được Phỉ Thúy Vương.
Đối mặt với Lý Dương, y lại có cảm giác áp lực, kể từ khi biết Lý Dương thắng Phỉ Thúy Vương, Cao Bá có cách nhìn hoàn toàn khác với Lý Dương.
- Khu vực xói mòn đó xuất hiện lâu rồi, mức độ dễ vỡ của lớp đá có thể thấy được, chổ đó đợi hết cả ngọn núi thì tiêu rồi, nếu thiên tai xuất hiện đất đá trôi, ở đó rất có thể sẽ hình thành một một khe núi tự nhiên sâu hút
Cao Bá chậm rãi nói, những cái y nói đều là thường thức của địa chất, nói xong y lại liếc nhìn tướng quân Thornton.
Trên mặt của tướng quân Thornton rất không tự nhiên còn tỏa ra vẻ thất vọng, lớp xói mòn đã phá hủy cả ngọn núi, hình như giống như bị đứt gãy.
- Ngài nói đúng, hình thành của vùng xói mòn này đã mấy vạn năm rồi, mấy vạn năm này, trong này không gặp được một lần tai nạn tự nhiên sao?
Lý Dương cười ha hả hỏi, Cao Bá sửng sốt, tướng quân Thornton cũng đứng thẳng cả người, cúi đầu suy nghĩ.
Chuyện thiên tai đương nhiên là có, nói không xa, trước đây không lâu có một lần chấn động nhẹ, ngay cả bên Việt Nam cũng chấn động rất mạnh, đừng nói là khu mỏ này.
Ngoài trừ lần đó ra, hơn mấy trăm năm ở đây tai nạn không ngừng xảy ra, chỗ này giáp Giã Nhân Sơn, Giã Nhân Sơn kết cấu vô cùng phức tạp, nguy cơ trùng trùng, trong đó có một vách núi và hẻm núi chính là phần bị chấn động hoặc là thiên tai xảy ra.
Vấn đề mà Lý Dương nói trước đây họ vẫn chưa từng nghĩ tới, bây giờ suy nghĩ, Lý Dướng nói rất có lý, những tai nạn ở đây sớm đã xảy ra rồi, không nên duy trì hiện trạng.
Vừa nghĩ như vậy, trên mặt mỗi người đều tràn trề hy vọng, tất cả nhìn Lý Dương.
- Ý của ngài là, đây không phải là xói mòn thật.
Cao Bá từ từ ngẩng đầu, gương mặt cũng tràn trề kỳ vọng, hầm quặng mỏ này đối với y mà nói vô cùng quan trọng, một chút có thể bọn họ cũng không muốn phá hủy, đặc biệt là hiện giờ đã bỏ vào một lượng lớn tiền và sức lực vào đó.
- Không, đây là xói mòn thật sự.
Lý Dương lắc đầu, bọn người Cao Bá tỏa ra thất vọng, tướng quân Thornton càng thất vọng não nề hơn.
- Đây là xói mòn thật sự, nhưng xói mòn thật sự không nhất định là sẽ phá hủy hầm mỏ, bây giờ tôi không dám xác định, chờ đào ra rồi thì mọi người sẽ biết.
Lý Dương lại cười ha hả, thực tế hắn đã nhìn ra đại khái, chỉ tiếc là bây giờ không có cách nào giải thích được, tất cả đợi có kết quả hãy nói.
Lớp đá xói mòn rất mõng manh, vừa chạm thì đã vỡ, lớp đá như vậy khai thắc cực kỳ dễ dàng, giống như đào xuống đất, trung bình một giờ thì có thể đào ra một thước quặng mỏ loại nhỏ, có thể đồng thời chứa được hai người bên trong, chính là một loại quặng mỏ loại nhỏ.
Đó cũng là lý do Cao Bá nói không tốn bao nhiêu thời gian, năm mươi thước, chỉ cần có một lớp đá xói mòn hoàn toàn, làm việc ngày đềm thì ba ngày có thể đào được, đối với năm mươi thước quặng mỏ mà nói,ba ngày quả thật là thời gian rất ngắn.
Tướng quân Thornton lo lắng chờ đợi, thành viên đội quặng mỏ cũng tỏa ra chút lo lắng, những người công nhân này đều cố gắng làm việc kiếm sống, những chuyện này bọn họ không rõ, bọn họ chỉ biết đây là một hầm quặng ngọc đổ trước, còn có quặng phỉ thúy chân chính, có thể cho bọn họ việc làm.
Sau quá trưa, Tư Mã Lâm gọi điện cho Lý Dương, báo cho hắn một tin.
Buổi đấu giá chuyên về phỉ thúy đầu tiên hôm nay tiến hành vô cùng thành công, kết quả vượt hơn tưởng tượng của bọn họ, tất cả phỉ thúy đấu giá đều có giá cạnh tranh cao.
Mức giá thành giao cuối cùng là 230 triệu, cao hơn mức mà bọn Tư Mã Lâm đoán là hơn 30 triệu.
Đây mới chỉ là buổi đấu giá thứ nhất, Trịnh Khải Đạt đem hơn hai trăm khối Phỉ Thúy chia cho năm buổi đấu giá tiến hành bán đấu giá, buổi đầu tiên khởi đầu tốt đẹp làm cho người ta cảm thấy sôi động lên.
Phỉ Thúy nhiều như vậy không có một lưu phách, cũng làm vô cùng phấn chấn lòng người, một công ty hội đấu giá có thể tổ chức mấy buổi đấu giá không một lưu phách như vậy thật không dễ, ngoại trừ buổi biểu diễn phỉ thúy đó ở Nhiễm Châu, hội đấu giá của bọn họ ít nhiều cũng xuất hiện hiện tượng lưu phách.
Sự thành công của đấu giá làm cho Lý Dương yên tâm, buổi chiều Lý Dương dẫn theo Cao Bá và tướng quân Thornton đi khảo sát toàn bộ khoáng mạch, đây cũng là công việc thược chuyên gia đổ quặng của hắn, đáng tiếc lần trước vội vàng tham gia công bàn Myanmar, lần này bù lại vừa đúng ở đây.
Sau một hồi khảo sát, gương mặt Lý Dương càng rạng rỡ, lần này Lý Dương đi ra xa hơn mấy trăm thước, lại có phát hiện mới, những phát hiện này làm cho hắn ngạc nhiên vui mừng.
Sáng sớm ngày thứ hai, Lý Dương thức dậy rất sớm, lần này hắn bắt đầu khảo sát từ chân núi, đến lúc ăn cơm trưa mới quay về, khảo sát nữa này làm cho hắn mệt không ít, uống hết mấy ly nước.
Sau lần trở về này, hắn nắm bắt được rất nhiều, thậm chí còn mang theo mấy mẫu làm xét nghiệm.
Sau bữa cơm trưa, Lý Dương quay về phòng của mình nghĩ ngơi, điều kiện rất đơn sơ, nhưng căn phòng chuẩn bị lại rất phù hợp với Lý Dương, không chỉ có điều hòa, còn có buồng vệ sinh và nước ấm, những thứ này trong thành thị rất dễ thấy, còn ở đây rất hiếm thấy.
- Tướng quân Thornton, nếu như lần này thật là phải phá hủy, ngài thấy tôi nên làm thế nào?
Trong căn phòng lớn, Cao Bá và tướng quân Thornton đều đang ngồi ở đó, trên mặt Cao Bá vẫn đang rất u sầu, y rất tin vào thực lực, nhưng chuyện xuất hiện xói mòn toàn bộ làm cho y một đả kích rất lớn, thực lực thêm mạnh, cũng thay đổi không được biến hóa của tự nhiên.
Về khu vực xói mòn bọn họ không có bất cứ ý kiến gì với Lý Dương, vùng xói mòn này ẩn sâu trong núi, hơn nữa rất kính đáo, bên ngoài ngọn núi không có chút đặc thù, trong tình huống này truong núi xuất hiện xói mòn chỉ có thể nói là ngoài ý muốn.
- Mặc cho số phận đi, cho dù phá hủy chúng ta cũng không lỗ, để Lý tiên sinh giúp chúng ta đổ quặng !
Tướng quân Thornton khẽ lắc đầu, nói qua loa, nhưng trên mặt lão lại tỏ ra đang suy nghĩ tìm cách, vốn tưởng rằng là một lần mạch khoáng đại trướng, cuối cùng lại chút lấy vất vả, bất cứ ai cũng không cam tâm.
- Cao, Cao Bá, ra, ra quặng rồi, rôi quặng rồi!
Bên ngoài đột nhiên có người từ bên ngoài chạy nhanh vào, vẫn chưa chạy vào trong thì đã hô lớn, là đổ quặng