- Không cần phải đợi sau này, bây giờ chúng ta cũng có cơ hội mà!
Lý Dương cười lắc đầu, nhìn là biết hai người họ đang nghĩ gì, tuy nhiên nói đi cũng phải nói là, nếu hắn không biết trước tình hình Phỉ thúy ở bên trong, lúc giải đá mà gặp trường hợp này thì hắn cũng chẳng hơn gì Tư Mã Lâm và Sang Dala.
Lý Dương cố định lại nguyên thạch, đoạn đứt gãy chẳng ảnh hưởng gì đến hắn, hắn đặt dao chuẩn bị cắt tiếp.
Tư Mã Lâm và Sang Dala đều sửng sốt, hai người nhìn nhau rồi lại đứng vào vị trí của mình.
Nhìn Lý Dương vẫn giải thạch, Thiệu Ngọc Cường nhìn với dáng vẻ châm chọc.
Hắn đang rất thoải mái, Lý Dương coi như là đã thua rồi, hắn nhìn không ra là khối nguyên thạch đó còn có thể cho ra Phỉ thúy gì, hắn mà là trọng tài thì đã tuyên bố kết quả rồi.
Nghĩ đến việc Lý Dương sẽ thua, và số Phỉ Thúy hắn giải được sẽ trở thành chiến lợi phẩm của Phỉ Thúy Vương thì mắt hắn lại sáng rực lên.
Hai khối Thủy Tinh Chủng đó Thiệu Ngọc Cường cũng thấy thèm khát, cứ nghĩ đến việc chúng sắp rơi vào tay mình thì tim hắn lại đập nhanh hơn.
Đặc biệt là khối Thủy Tinh Chủng Chí Tôn Hoàng, đây là loại Phỉ Thúy cao cấp nhất, một khối to như vậy không chỉ mang về cho hắn lợi ích tiền bạc.
Tại khu 3 Ám Tiêu, biểu hiện của An Văn Quân và mấy người An thị hoàn toàn đối lập với Thiệu Ngọc Cường, ai cũng đang rất lo lắng.
Lý Dương thua thì tất cả số Phỉ thúy đó đều phải nhường lại, mặc dù hắn và Phỉ Thúy Vương chẳng có kí kết hợp đồng gì, nhưng đây không phải là trong nước, không ai dám đùa giỡn hết.
Lý Dương mà chơi xấu thì những người trong ban quản lý ở đây sẽ giúp Phỉ Thúy Vương đòi lại công bằng.
Đến lúc đó thì ngay cả Sang Dala cũng không giúp gì được Lý Dương, ban quản lý là đại diện cho chính phủ, nếu Lý Dương thua, đầu tiên không hợp lý thì tướng quân Thornton cũng sẽ không vì Lý Dương mà lộ diện, nếu không quân chính phủ sẽ liên kết với các lực lượng vũ trang khác tiêu diệt bọn họ.
Những gia tộc vũ trang như bọn họ trong mắt của quân chính phủ chỉ là cái gai trong thịt mà thôi.
- Tí nữa sau khi kết thúc, chúng ta vào bên trong xem cố vấn Lý thế nào!
An Văn Quân thở dài, lần này cô không hỏi Hoàng lão nữa, Lý Dương vẫn còn đang giải thạch, nhưng không ai có hi vọng là hắn sẽ thắng, nguyên thạch bình thường có thể giải ra Thủy tinh chủng, nhưng chưa ai từng nghe nói là nguyên thạch có đoạn đứt gãy có thể làm được điều đó.
Đứng bên máy giải đá, Lý Dương vẫn không chú ý đến những người xung quanh, hắn vẫn chăm chú vào khối nguyên thạch trước mặt.
Phỉ Thúy Vương lại ngẩng đầu nhìn hắn nhưng không nói gì, ông vẫn đang mài lát cắt, tầng bụi càng ngày càng mỏng, sắp xem được Phỉ thúy ở bên trong rồi.
- Sư phụ
Thiệu Ngọc Cường hưng phấn gọi một tiếng, hắn đang rất kiêu ngạo vì Lý Dương sắp thua và số Phỉ thúy sắp có được.
Cho dù lần này không phải hắn thắng nhưng hắn tin rằng sau này sẽ có một ngày Lý Dương sẽ thua dưới tay hắn.
- Ngọc Cường, có chuyện gì mà vui vậy?
Phỉ Thúy Vương ngẩng đầu lên hỏi.
Thiệu Ngọc Cường liền nói:
- Chúc mừng sư phụ, sư phụ sắp thắng rồi, điều này không đáng mừng hay sao?
Phỉ Thúy Vương hơi chau mày, ông dừng máy mài lại rồi nhìn chằm chằm vào Thiệu Ngọc Cường.
Bị sư phụ nhìn như vậy hắn thấy hơi sợ, lâu rồi không thấy sư phụ như thế.
Rồi Phỉ Thúy Vương chợt nói:
- Ngọc Cường, thế nào gọi là đổ thạch?
- Đổ thạch chính là giải nguyên thạch..
Thiệu Ngọc Cường trả lời, mới nói một câu chợt kinh ngạc nhìn Phỉ Thúy Vương, điều cơ bản này ở đây ai cũng biết, hắn không hiểu vì sao sư phụ lại hỏi như vậy.
- Vậy đặc điểm của đổ thạch là gì?
Phỉ Thúy Vương lại giữ nguyên sắc mặt hỏi.
- Đặc điểm lớn nhất của đổ thạch là có những thước ngọc không xác định được và rất khó phán đoán, nguyên thạch chưa được giải ra hoàn toàn thì không ai có thể xác định được tình hình ở bên trong cả.
Thiệu Ngọc Cường càng trả lời giọng càng nhỏ, hắn đã hiểu ý của sư phụ muốn nói gì rồi.
Đợi hắn nói xong, Phỉ Thúy Vương gật đầu rồi mài đá tiếp, ông không để tâm đến chuyện lúc nãy nữa.
Thiệu Ngọc Cường lại kinh hãi nhìn sang Lý Dương và nguyên thạch trên tay hắn.
Cảm giác hưng phấn lúc nãy giờ không còn nữa, Thiệu Ngọc Cường cúi đầu suy nghĩ, hắn cũng chẳng thèm để tâm đến hai khối Phỉ Thúy của Lý Dương, hắn lúc nãy đúng là hơi đắc ý.
Đổ thạch, đổ thạch là gì? Đặc điểm lớn nhất của nó chính là ở chữ đổ, bây giờ vẫn chưa có kết quả mà đi bàn luận về nó thì hơi sớm.
Chưa ai nhìn thấy nguyên thạch có đoạn đứt gãy lại có thể cho ra Phỉ Thúy tốt, nhưng điều này cũng không phải là tuyệt đối, những việc người ta chưa gặp rất nhiều, không gặp không nhất định là sẽ không xảy ra, điều này Thiệu Ngọc Cường biết rất rõ.
Thiệu Ngọc Cường thở dài rồi chuyên tâm vào giúp sư phụ giải thạch, chưa giải xong thì vẫn chưa biết kết quả thế nào, giờ mà vui mừng chỉ phí công.
- Có màu sắc, mau nhìn đi, xuất hiện màu sắc rồi!
-
Phía dưới màn hình lớn, bất ngờ có người chỉ vào khối nguyên thạch mà Phỉ Thúy Vương đang mài, màu Phỉ thúy giờ đã xuất hiện.
- Đây là màu gì, màu xanh đậm hả?
Có người hỏi lớn một câu, màu sắc này đúng là rất cổ quái, người ta không phân biệt được là màu gì cả.
- Không phải màu xanh đậm, hình như là xanh lam!
Một người bên cạnh trả lời, mặt cắt càng mài càng mỏng, màu sắc bên trong dường như đã lộ ra.
Thiệu Ngọc Cường lúc này đã lấy lại sự hứng khởi, hắn vui mừng nhìn mặt cắt, nhìn qua màn hình thì không thể rõ bằng việc nhìn tận mắt được, lúc này Thiệu Ngọc Cường đã nhìn ra được màu gì rồi.
Lam Tinh Linh, còn là Lam Tinh Linh thượng hạng.
Thiệu Ngọc Cường cũng không còn lạ lùng gì với màu này, lần đầu tiên hắn và Lý Dương gặp nhau thì đã phải nhường một khối Lam Tinh Linh thượng hạng rồi, sự việc đó cũng đã trở thành trò cười và sự nuối tiếc đối với hắn.
Giờ lại xuất hiện một Lam Tinh Linh nữa, cảm giác của hắn lúc này thật là khó tả.
Nhìn màu sắc của Phỉ thúy, Phỉ Thúy Vương mỉm cười, khối nguyên thạch này nhìn thì bình thường nhưng theo kinh nghiệm của ông thì khả năng xuất hiện được Phỉ thúy tốt và màu sắc đẹp là rất cao. Ông đã cố tình vào thời khắc 5 phút cuối cùng đưa ra giá cao mua về, đối với ông chỉ cần có một sự chắc chắn nhất định thì có tốn mấy ông cũng chịu.
Khối nguyên thạch này cũng lọt vào mắt Lý Dương, tiếc là vì biết được giá quy định của người khác, cuối cùng thêm giá bảo hiểm không cao, kết quả là để nó rơi vào tay Phỉ Thúy Vương.
Có được thì có mất, Lý Dương cũng rất tiếc.
- Đây là màu lam, một màu lam đẹp như vậy, lẽ nào là?
Phía dưới màn hình, có người lại nói lớn, lúc nói còn tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên, đến tham gia giao dịch Miến Điện toàn là những người trong ngành, ở Nam Dương sẽ có rất nhiều người không biết Lam Tinh Linh là gì, nhưng ở đây thì không phải như vậy.
- Lam Tinh Linh, đây là Lam Tinh Linh thượng hạng, không sai, nhất định là như vậy!
Lại có người nói lớn, cả nhóm người sôi nổi hẳn lên, đúng là không hổ danh Phỉ Thúy Vương, một nguyên thạch nhìn có vẻ bình thường lại giúp ông giải được Lam Tinh Linh, vậy là hôm nay ông đã giải được ba khối có màu sắc thượng hạng rồi.
- Nếu đây mà là Thủy Tinh Chủng thì tốt rồi, Thủy Tinh Chủng Lam Tinh Linh, Phỉ Thúy Vương thắng là cái chắc.
Có người nói theo một câu, những người nghe thấy đều gật đầu, vào giờ khắc này ai cũng hi vọng khối Phỉ thúy này trở nên hoàn mỹ nhất.
Phỉ Thúy Vương lại tiếp tục mài, những người đứng bên cạnh ông đều rất xúc động, màu sắc thượng hạng tái hiện, điều này đã chứng minh được thực lực khủng bố của Phỉ Thúy Vương.
Phía bên Phỉ Thúy Vương càng vui vẻ chừng nào thì phía bên Lý Dương càng ảm đạm chừng đó, nghe nói là giải được Lam tinh linh, Tư Mã Lâm và Sang Dala càng thêm tuyệt vọng. Họ nhìn Lý Dương lắc đầu.
Lam Tinh Linh là màu sắc thượng hạng, cho dù chất lượng Phỉ thúy không cao nhưng cũng gấp mấy lần Kim Ti Chủngbình thường, phẩm chất của Phỉ Thúy mà Phỉ Thúy Vương giải ra có thể không cao sao? Hai người chẳng có một chút gì chắc chắn cả.
Huống chi họ có giải ra được Kim Ti Chủng không vẫn còn là một ẩn số.
Thua rồi, thua chắc rồi, thật tiếc hai khối Thủy Tinh Chủng.
Tư Mã Lâm lại đưa ánh mắt đau khổ nhìn hai khối Thủy Tinh Chủng, chúng thật đẹp.
Phỉ thúy tốt như vậy mà giờ phải nhường cho người ta, thật là tiếc, nhất là khối Thủy Tinh Chủng Chí Tôn Hoàng kia, sau này muốn gặp thêm một lần cũng khó.
Lần này là nguyên thạch của năm gia tộc lớn Miến Điện cung cấp, nơi này ít nhất trong vòng 5 năm đừng nghĩ sẽ tổ chức một giao dịch chất lượng cao như vậy.
- Thủy Tinh Chủng!
- Thủy Tinh Chủng!
Phía dưới nhiều người reo lên, cái khát vọng muốn khối Phỉ Thúy này đạt đến chất lượng cao nhất, lúc này không còn ai đi đố kị nữa mà chỉ muốn thưởng thức giá trị đẳng cấp của Phỉ Thúy.
Nhiều người cùng mong muốn Phỉ Thúy đạt đến trình độ cao nhất như vậy thật là hiếm gặp, người phụ trach trong ban quản lý giao dịch gật đầu cười, thật không uổng phí công sức mà ông ta bỏ ra.
Ông ta cũng rất kính phục Phỉ Thúy Vương, không hổ danh là bậc thầy đổ thạch, biểu hiện này người khác vẫn chưa gặp bao giờ, giao dịch lần này Phỉ thúy xuất hiện không nhiều, nhưng ông ta nhất định sẽ trở thành một trong những nhân vật chói lọi nhất.
Ông cũng rất ngưỡng mộ Lý Dương, hắn vẫn còn trẻ, cho dù lần này thua cũng không ai dám xem thường hắn, sau này hắn còn nhiều thời gian để phát triển, rất có khả năng sẽ tạo được khoảnh khắc huy hoàng hơn Phỉ Thúy Vương bây giờ.