Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 645: Cuộc đọ sức cuối cùng




Đứng bên cạnh máy giải, Lý Dương cố định lại nguyên thạch rồi đặt lưỡi dao lên.

Ba khối nguyên thạch Lý Dương đều không vẽ lên trên bề mặt, Phỉ Thúy Vương cũng như vậy, điểm này cho đến hôm nay vẫn không ai giải thích ý nghĩa cả, đại sư bậc thầy giải thạch, không vẽ thì cũng là điều bình thường, thực lực của họ đã đạt đến mức đó rồi.

Lý Dương nhìn nguyên thạch có vẻ ngoài là Kim Ti Chủng rồi để lưỡi dao từ từ men theo cùng biên cắt xuống, tiếng cắt vang lên nhức cả tai, âm thanh này đối với rất nhiều người mà nói chẳng khác gì một bản nhạc êm tai cả.

Lần giải cuối cùng đã bắt đầu.

Sau khi Lý Dương cắt khoảng một phút, Phỉ Thúy Vương cũng bắt đầu, lần này Phỉ Thúy Vương không cắt ở phần bụi mờ mà chọn một tầng đá khác để cắt, rất nhiều người đang xem tỏ vẻ nghi ngờ nhưng không ai dám lên tiếng cả.

Nhát dao của Lý Dương lúc nãy họ cũng thấy khó hiểu, vì vậy mà lớn tiếng nói lên hiểu biết của mình, kết quả lại bị một cái tát đau đớn, đợi cắt xong họ mới biết nhát dao đó thần kỳ như thế nào.

Rút kinh nghiệm chuyện lúc nãy, bây giờ mọi người đều tạm thời nén lại sự khó hiểu trong lòng, đợi kết quả như thế nào đã.

Thời gian chầm chậm trôi, Lý Dương và Phỉ Thúy Vương đứng thẳng người bên máy cắt, biểu hiện của họ vẫn không có gì thay đổi, ngược lại những người bên cạnh họ ai cũng thấy lo lắng.

Tư Mã Lâm và Thiệu Ngọc Cường đều chăm chăm nhìn vào nguyên thạch, thỉnh thoảng Tư Mã Lâm lại ngó nhìn qua xem tình hình bên Phỉ Thúy Vương như thế nào.

Ngoài hai người này, Vương Giai Giai và Lưu Cương cũng không giữ được bình tĩnh nữa, đanh là cuộc đấu cả danh lẫn lợi, nếu Lý Dương thắng thì tiền đồ của hắn sau này sẽ rộng mở vô cùng.

Lâm Lang thì không có biểu hiện gì, nhưng trong lòng lại rất ai oán.

Bây giờ ông vẫn còn thấy kinh hãi về nhát dao của Lý Dương lúc nãy, ông ta cũng đã từng có những nhát cắt tinh xảo, tuy nhiên trong tình hình bên ngoài chẳng nhìn thấy được gì cả mà lại cắt chính xác như thế thì chỉ có thể nói Lý Dương am hiểu nguyên thạch hơn ông nhiều.

Nụ cười trên khuôn mặt Thiệu Ngọc Cường sớm đã tắt từ lâu.

Một trận đấu trị giá hơn một tỉ và cả danh tiếng cả đời của sư phụ nữa, hắn không lo lắng thì nhất định là giả, hắn rất tin tưởng vào sư phụ của mình, Phỉ Thúy Vương cũng đã thắng một hiệp, tuy nhiên cứ nghĩ đến hai vòng đấu trước của Lý Dương thì hắn lại thấy thấp thỏm.

Nghiêm khắc mà nói, hai vòng trước họ chiếm nhiều lợi thế hơn, giá của nguyên thạch cao gấp mấy Lý Dương, vậy mà cũng bị Lý Dương thắng một vòng, hơn nữa bị thắng lại là nguyên thạch Tiêu vương nữa chứ.

Vòng thứ hai Lý Dương thua, tuy nhiên nhát dao tinh xảo của hắn lại chinh phục mọi người, kể cả bên phía Thiệu Ngọc Cường nữa.

Bây giờ, cái dư âm thất thế của vòng trước lại bao trùm lên trong lòng người xem, tuy là có người tin tưởng tuyệt đối vào Phỉ Thúy Vương, nhưng trong tình thế này họ cũng không dám chắc điều gì cả.

Phía dưới màn hình lớn, người ta càng nhỏ to bàn tán nhiều hơn, bất kể là người ủng hộ Lý Dương hay ủng hộ Phỉ Thúy Vương đều không tranh luận nữa, tất cả các mặt của hai vị đại sư đều đã chinh phục hết bọn họ.

Tất cả mọi người đều có cùng chung cảm giác, đêm nay may mắn đã đến, cũng cảm ơn người của ban quản lý giao dịch đã sử dụng màn hình lớn để cho họ có thể tận mắt chứng kiến cuộc tranh tài hấp dẫn này.

- N..i..a nia

Tiếng máy cắt không ngừng vang lên, nhìn lưỡi dao dần dần đi sâu vào nguyên thạch, tim mỗi người như đập nhanh hơn.

- Rầm!

Mười phút sau, Phỉ Thúy Vương đã cắt xong nhát dao thứ nhất, ông bắt đầu chậm hơn Lý Dương tuy nhiên tốc độ cắt lại nhanh hơn, ngoài việc chọn lựa vị trí ra còn cái nữa gọi là kỹ năng, điều này Lý Dương còn lâu mới bằng được Phỉ Thúy Vương.

Thiệu Ngọc Cường cố gắng giữ bình tĩnh, múc một chậu nước đến rửa sạch hai mặt cắt.

Mấy người đứng sau Phỉ Thúy Vương đều vội vàng xích lại gần hơn để nhìn rõ mặt cắt.

- Có bụi mờ rồi, giải trúng rồi!

- Nhìn không rõ màu sắc, lớp bụi hơi dày!

Nhiều người bắt đầu bàn tán, nhát dao này của Phỉ Thúy Vương cũng không tồi, đã cắt ra được tầng bụi, tiếc là chưa xuất hiện Phỉ thúy bên trong, mọi người đều không biết nguyên thạch này cuối cùng là như thế nào.

Phỉ Thúy Vương cũng đang cẩn thận quan sát mặt cắt, sau cùng gật gật đầu.

Phỉ Thúy Vương cầm máy mài từ từ mài lên tầng bụi, khối nguyên thạch cuối cùng nên ông làm rất cẩn trọng, ông không cắt tiếp nữa mà dùng phương pháp mài cho chắc.

Người ta lại lần nữa bàn tán xôn xao, họ đang đoán là Phỉ Thúy Vương sẽ mài ra được Phỉ thúy gì, có người nói là Thủy tinh chủng, cũng có người nói không phải, ai cũng có lý do của mình.

Người nói không phải lý do rất đơn giản, đã xuất hiện bốn khối Thủy tinh chủng rồi, Thủy tinh chủng ở đâu ra mà nhiều vậy chứ, hơn nữa khối nguyên thạch này nhìn rất bình thường, vì vậy mà khả năng đổ được Thủy tinh chủng là không lớn.

Người nói phải cũng có cái lý của họ, khối nguyên thạch này so với những khối trước đúng là rất bình thường, tuy nhiên người chọn nó chính là Phỉ Thúy Vương, hơn nữa lại chọn để đem ra thi đấu.

Những nguyên thạch lọt vào mắt của Phỉ Thúy Vương đều không đơn giản, người khác không thể nào giải một lần ra ba khối Thủy tinh chủng, nhưng Phỉ Thúy Vương lại có khả năng đó. Lần này có liên quan đến danh tiếng mấy mươi năm của Phỉ Thúy Vương và cả một khối tài sản khổng lồ nữa, ông ta không thể tự tiện chọn một khối để đem ra đổ được, cho ra Phỉ thúy cao cấp thậm chí là Thủy tinh chủng đều có thể.

Mọi người phía dưới đang bàn tán tuy nhiên không ảnh hưởng gì đến hai người đang giải thạch cả.

Hai phút sau, Lý Dương cũng đã hoàn thành xong nhát cắt đầu tiên, người ta lập tức dừng cuộc bàn luận lại mà chăm chăm nhìn vào màn hình, sợ sẽ bỏ sót một điều gì đó.

Tư Mã Lâm thở hắt một cái rồi từ từ tách khối nguyên thạch ra.

Sang Dala đã chuẩn bị sẵn nước rửa liền dội vào mặt cắt.

Mặt cắt được lộ ra, tất cả mọi người đều nhìn thấy, và ai cũng ngây người ra ở đó.

Đặc biệt là Sang Dala, hắn không dám tin vào điều trước mặt, đợi quan sát kĩ lưỡng xong, hắn cũng chẳng còn tâm trạng nào đi lấy nước rửa tiếp nữa.

Tư Mã Lâm cũng không hơn gì mấy, hắn nhìn mặt cắt mà miệng run run.

- Òa !

-

Một phút sau phía bên màn hình lớn người ta mới xôn xao cả lên, một phút đó không phải do camera quay chậm mà là do mặt cắt này làm cho người ta ngơ ngẩn.

Hai mặt cắt này đều là hai tầng đá, là một đoạn đứt gãy điển hình, đoạn đứt gãy này là một hiện tượng có sức phá cực kỳ lớn, còn có tên gọi là sát thủ nguyên thạch, xuất hiện cái này thì khả năng giải lỗ là rất cao.

Nhìn đoạn đứt gãy này xong, cho dù là có người vẫn tin tưởng Lý Dương nhưng đến lúc này thì thật là khó nói.

- Giải lỗ rồi! Bắc thánh cũng có lúc nhìn sai, lần này là lỗ hoàn toàn rồi!

- Thật tiếc quá, nguyên thạch cuối cùng bị giải lỗ, Bắc thánh lần này chắc thua rồi!

Phía dưới nhiều người lớn tiếng, đoạn đứt gãy này rất ít gặp trong nguyên thạch, nguyên thạch có xuất hiện đứt gãy rất có khả năng cũng sẽ xuất hiện trên bề mặt, những nguyên thạch này chẳng còn giá trị khai thác nữa, ở mỏ quặng người ta sẽ trực tiếp vứt đi thôi.

Hơn nữa đây là khối nguyên thạch có lộ ra Phỉ Thúy, không ai ngờ bên trong lại xuất hiện đứt gãy, tuy nhiên nhìn thấy đoạn đứt gãy này xong ai cũng cảm thấy tuyệt vọng.

Bên phía Phỉ Thúy Vương, Thiệu Ngọc Cường đang rất vui mừng, hắn không kiềm chế được cảm xúc của mình nữa, vì xúc động mà khuôn mặt hắn không ngừng biến đổi.

Những người khác thì vui mừng không tả nỗi, chỉ còn nước nhảy cẩng lên chúc mừng nữa thôi.

Người bên phía Lý Dương thì hoàn toàn ngược lại, Sang Dala và Tư Mã Lâm mặt giống như mướp đắng vậy. Không ai ngờ khối nguyên thạch này lại có đoạn đứt gãy, Lý Dương có tất cả 5 khối nguyên thạch, việc gì phải nhất định chọn khối này chứ.

Vương Giai Giai, Lưu Cương đều không hiểu đổ thạch lắm, tuy nhiên nhìn biểu hiện của mọi người thì hai người họ đều biết tình hình đang bất lợi cho Lý Dương, nhưng hai người không nói gì, Vương Giai Giai đứng dựa đằng sau Lý Dương, chỉ cần đứng ở đây đã là sự ủng hộ lớn nhất đối với Lý Dương rồi.

Lâm Lang nhíu mày lại, ông đang đang thầm nuối tiếc.

Trong lòng Lâm Lang vẫn còn cảm giác gì đó là lạ, cụ thể là như thế nào thì không biết, ông không thể biết hết thực lực của Lý Dương nhưng chắc chắn hắn sẽ mạnh hơn ông, đáng lẽ không nên xuất hiện một khối nguyên thạch như thế này mới phải.

Nhưng đoạn đứt gãy đang hiện diện trước mặt là sự thật, Lâm Lang thực sự là nghĩ không ra.

Có thể lần này Lý Dương đã nhìn nhầm, cái đoạn đứt gãy này ẩn giấu quá kĩ nên không thể phát hiện ra được.

Phỉ Thúy Vương đang mài đá thì bỗng dừng tay lại, nhìn chăm chăm vào nguyên thạch của Lý Dương, càng nhìn càng chau mày.

Đây chính là khối ông không nhìn ra được bên trong, chính ông cũng không nghĩ là bên trong sẽ có đoạn đứt gãy, tuy nhiên đoạn đứt gãy này càng nhìn càng thấy kỳ quái, bỗng nhiên ông ngẩng đầu nhìn Lý Dương.

Ở vị trí của ông thì không thể nhìn được biểu hiện của Lý Dương như thế nào, nhưng hắn đứng rất thẳng, giường như sự xuất hiện của đoạn đứt gãy chẳng ảnh hưởng gì đến hắn cả.

Phỉ Thúy Vương lại lần nữa có một dự cảm không lành, nhìn lại Lý Dương lần nữa, ông lặng lẽ lắc đầu rồi tiếp tục công việc của mình, đã đến bước này rồi thì chỉ còn cách nghe theo ý trời thôi.

- Lý Dương, đừng nản lòng, sau này chúng ta vẫn còn cơ hội mà!

Tư Mã Lâm cố gắng giữ bình tĩnh, cố nén nỗi đau lại để mĩm cười nói với Lý Dương, bây giờ điều hắn lo lắng nhất là Lý Dương, sợ Lý Dương sẽ bị đã kích mà không đứng dậy được.

- Anh Tư Mã nói đúng đấy, cậu mới 25 tuổi, sau này vẫn còn nhiều cơ hội.

Sang Dala cũng nhìn chăm chăm vào Lý Dương nói, sợ Lý Dương sẽ gục ngã, nếu thực sự là như vậy thì tổn thất của họ cũng sẽ rất lớn.