-Thầy!
Thiệu Ngọc Cường do dự thật lâu, cuối cùng vẫn nhỏ giọng nói với Phỉ Thúy Vương.
Giá cao nhất mà Phỉ Thúy Vương đưa ra hắn biết rõ, là 1010 vạn Euro, nhưng giá trùng thầu lại lá 1018 vạn Euro, kết quả đã sáng tỏ, người trúng thầu không phải bọn họ mà là Lý Dương.
-Ngọc Cường, khối nguyên thạch này rất không tệ, đáng tiếc thật!
Phỉ Thúy Vương quay đầu lại nhỏ giọng nói với Thiệu Ngọc Cường một câu, trên mặt còn mang theo chút tiếc hận.
Thiệu Ngọc Cường vội vàng lắc lắc đầu, nói:
-Thầy cũng không cần để ý, Lý Dương có được thì cũng không sao, dù sao thì Phỉ Thúy hắn giải ra chỉ dùng để bán, đến lúc đó nghĩ biện pháp thu mua là được!
Lý Dương có mục đích gì khi đổ thạch hiện tại mọi người đều biết, Lý Dương và Thornton tướng quân có quan hệ hợp tác, hắn lại vừa mới đầu tư vào mạch quáng nên hiện giờ hắn đang điên cuồng thu thập tài chính, đổi thành Thiệu Ngọc Cường, nếu hắn có thể đầu tư mạch quán thì hắn cũng sẽ làm như vậy.
Đáng tiếc là hắn không biết Lý Dương đã có dụng ý với khối Phỉ Thúy này, Lý Dương căn bản sẽ không bán nó ra.
-Người thanh niên này không chỉ có thực lực mạnh mà lòng dạ cũng rất trầm tĩnh, hắn cố ý xuất hiện vào 5 phút cuối cùng làm cho trước đó thầy cũng bỏ qua sự tồn tại của hắn!
Phỉ Thúy Vương khẻ thở dài, trên mặt vẫn còn có chút tiếc hận.
Có câu ông còn chưa nói ra, nếu như biết Lý Dương cũng nhìn trúng khối Phỉ Thúy này thì ông nhất định sẽ chuẩn bị giá cao hơn. Cho dù là 2000 vạn Euro thì ông cũng dám viết, những lời này ông chưa nói cũng không dám nói vì sợ sẽ đã kích Thiệu Ngọc Cường.
-Thầy, chuyện đã qua không cần nhắc tới nữachỉ có một khối nguyên thạch, đổ tăng hay không vẫn chưa biết được!
Thiệu Ngọc Cường cười cười, trong lòng thì có chút cảm giác kỳ lạ.
Lời này của hắn giống như là đang an ủi thầy mình, chuyện này trước kia chưa từng có, có điều khi nói lời này torng lòng hắn cũng không nghĩ là khối nguyên thạch này sẽ không thể đổ tăng, Phỉ Thúy Vương và Lý Dương cùng coi trọng một khối nguyên thạch, vậy khối này có thể không đổ tăng sao?
Trong phòng chờ số 2, Lâm Lang ngồi trên ghế khách quý, trên mặt hắn không có tươi cười mà thay vào đó là một chút uể oải, loại vẻ mặt này không dễ gặp trên khuôn mặt Lâm Lang.
Lần đại hội này có thể nói là lần mà hắn bị nghẹn nhiều nhất, nhìn trúng khối nguyên thạch tốt, không bị Lý Dương cướp đi thì bị người khác cướp đi. Lần này hắn đổ 3300 vãn Euro vào khối nguyên thạch có giá trị nhất, không ngờ còn có người ra giá cao hơn hắn.
Mặt khác những khối ít coi trọng hơn thì lại tới tay trong khi khối hắn coi trọng nhất thì vuột mất, việc này làm cho hắn rất không cam lòng.
Thời gian từ từ trôi qua, màn hình rất nhanh thay đổi, có rất nhiều nguyên thạch nên mỗi lần màng hình không thể dừng lại quá lâu, bởi vì có nhân tố giá cả nên rất nhiều người chỉ cần liếc nhìn giá là biết ngay mình có trúng thầu hay không.
Cạnh tranh trong Ám Tiêu có chút đặc trung, rất nhiều người đều theo thói quen ghi lại giá mình đưa ra khá đặc sắc, ví dụ như ghi những con số lẽ đặc biệt, như vậy khi màng hình xuất hiện giá cả thì bọn họ rất nhanh sẽ biết kết quả.
-Lý lão đệ, hiện tại cậu đã nắm giữ được hơn 130 khối nguyên thạch!
Tư Mã Lâm hưng phấn kêu một tiếng, 130 khối nguyên thạch quả thật không ít, Lý Dương tổng cộng chỉ đấu thầu hơn 300 khối, hiện tại công bố kết quả chưa tới một nửa thì đã thu được 130 khối nguyên thạch. Chờ khi thống kê xong, tỉ lệ có được nguyên thạch khẳng định sẽ ít nhất là một nữa.
Nơi này nhiều người cạnh tranh như vậy vẫn có thể trúng thầu một nửa, tỉ lệ này rất dễ hù chết người, nếu để An Thị hoặc Thiệu Thị biết, bọn họ sẽ vô cùng cảm thán cho mà xem.
-Tư Mã ca, cám ơn!
Lý Dương cười gật gật đầu, phần còn lại trúng thầu chắc sẽ không nhiều lắm, có điều trúng thầu hơn 200 khối Lý Dương vẫn nắm chắc, 200 khối này biểu hiện rất không tệ, lần này hắn sẽ kiếm được một món lớn.
-Ha ha, Lý lão đệ còn khách khí với tôi làm gì chứ!
Tư Mã Lâm nói xong, lập tức lại cùng Lý Xán, Lưu Cương nhìn chằm chằm vào màng hình, Sang Dala bên cạnh hâm mộ liếc nhìn bọn họ một cái.
Sang Dala địa vị rất cao, cũng có rất nhiều bằng hữu, nhưng người thật sự là bạn tốt thì không có ai, đây cũng là vì thân phận đặc thù của hắn tạo thành. Nhìn Lý Dương và Tư Mã Lâm, Lý Xán, Lưu Cương không có chút ngăn ách nào ở cùng một chỗ, Sang Dala hoài niệm đoạn thời gian trước kia của mình, lúc đó dường như hắn cũng có được tình cảm như thế.
Màn hình không ngừng biến hóa, Lý Dương cũng luôn nhìn về phía màng hình lớn.
Sau hki nhìn thấy khối nguyên thạch có Kim Ti Chủng mà hắn để ý cũng trúng thầu, nụ cười trên mặt Lý Dương càng tươi hơn, bí ẩn của khối Phỉ Thúy này thật sự quá lớn, ngay cả Phỉ Thúy Vương cũng không nhìn ra, cuối cùng làm cho Lý Dương dùng giá thấp mua được.
Nhìn thấy khối nguyên thạch này thuộc về mình, Lý Dương không còn lo lắng gì nữa, tuy rằng trước đó tâm trạng hắn rất bình thản, nhưng trong lòng hắn vẫn có chút lo lắng, hắn sợ khối guyên thạch này bị Phỉ Thúy Vương nhìn trúng. Không có chính mình nhìn chằm chằm vào nó, khối nguyên thạch rơi vào tay ai hắn cũng không biết được.
Quá trình công bố giá diễn ra trong một giờ 30 phút, sau khi công bố xong có thể ngay lập tức đi giao tiền nhận nguyên thạch, rất nhiều người trong ngày hôm nay đều đi nhận nguyên thạch rất muộn.
Ngày hôm nay là một trong những ngày mà đại hội đóng cửa muộn nhất, sau mười hai giờ đêm đại hội mới có thể đóng cửa.
Công bố giá Ám Tiêu xong tức là đại hội cũng đã kết thúc, tuy vậy nếu có người muốn ở lại thử vận may hay là giả thạch phát tiết thì đại hội vẫn ủng hộ.
-Lý lão đệ, chúng ta có tổng cộng 213 khối nguyên thạch trúng thâu, cậu có cần kiểm tra lại hay không!
Khi màng hình lớn đóng lại, Tư Mã Lâm ngẩng đầu, lặng lẽ thở ra một hơi, khi ghi chép nguyên thạch trúng thầu cần phải tập trung, liên tục hơn một giờ tập trung cao độ nên mọi người đều có chút mệt.
-Chuyện này chúng ta sẽ kiểm tra sau, chúng ta hiện tại đi lãnh nguyên thạch, Tư Mã ca, cảm ơn mọi người!
Lý Dương đứng lên, cười nói một câu.
Đám người Tư Mã Lâm đều có chút kích động, Lý Dương đi nhận nguyên thạch khẵng định là muốn giải ngay, khối mà Lý Dương và Phỉ Thúy Vương cạnh tranh nhau là một trong những khối cần phải giải ngay.
Giải khối nguyên thạch này chính là lời nói trước đó của Phỉ Thúy Vương, Phỉ Thúy Vương không nói rõ nhưng ý của ông mọi người đều hiểu.
Khối nguyên thạch này nếu đổ tăng thì Lý Dương hoàn toàn thắng Phỉ Thúy Vương, nói cách khác nếu đổ tăng thì lần này là một lần mà Lý Dương toàn diện thắng trước Phỉ Thúy Vương. Toàn diện thắng Phỉ Thúy Vương, đây chính chuyện rất lâu rồi chưa có người làm được, cho dù là Sang Dala, hắn cũng chưa bao giờ dám nghĩ tới.
Lý Dương đả thắng Trác lão, nếu hắn thắng luôn Phỉ Thúy VƯơng thì Lý Dương chẳng phải là trở thành đệ nhất trong giới đổ thạch hay sao?
Đệ Nhất nhân giới đổ thạch, đây là danh tiếng vô cùng vang dội, nghĩ đến đây Sang Dala liền không nhịn được có chút kích động, trong lòng cũng chờ đợi Lý Dương có thể đổ tăng khối nguyên thạch này, chân chính thắng Phỉ Thúy Vương.
Chỗ giao tiền có rất nhiều người, hôm nay Lý Dương sẽ thanh toán tất cả tiền hàng, sáng mai sẽ để cho người của Sang Dala vận chuyển chúng về.
Nguyên thạch rất nhiều, dựa vào vài người Lý Dương thì cần tới mấy ngày mới có thể giải hết, bên kia là đại doanh của gia tộc Sang Dala, cho dù là máy giải thạch hay người giải thạch đều có rất nhiều, có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Phỉ Thúy sau khi giải ra cần phải bán, Lý Dương tính toán gửi thư mời cho một bộ phận công ty châu báu mời họ đến tham gia buổi đấu giá. Bán số Phỉ Thúy này đi Lý Dương vừa vặn có thể dùng nó để đầu tư vào mỏ quáng, đây là phương pháp có lợi nhất của Lý Dương trong thời điểm hiện tại.
Lúc nhận nguyên thạch Lý Dương có chút do dự, cuối cùng lựa chọn ra 5 khối nguyên thạch tự mình hắn giữ, ngoài trự khối Bạch Sa Bì kia còn có khối nguyên thạch chứ Kim Ti Chủng Phỉ Thúy, khối này Lý Dương cũng không yên tâm giao cho người khác.
5 khối nguyên thạch bỏ vào một xe đẩy, Lưu Cương phụ giúp đẩy xe, mọi người cùng nhau rời khỏi nơi này.
Khu giải thạch hôm nay có thêm không ít máy giải thạch, rất nhiều người sau khi trải qua Ám Tiêu tâm tình đều rất là áp lực, bọn họ đều muốn giải vài khối nguyên thạch để giảm bớt áp lực của mình. Nếu có thể đổ tăng thì áp lực của bọn họ sẽ biến mất.
Khu giải thạch hôm nay có tổng cộng hơn trăm máy giải thạch, những máy giải thạch bên ngoài cũng đã được ban quản lý thuê đem vào bên trng, tuy máy giải thạch không ít, nhưng ở đây không thể có được cảm giác vô số người đứng tấp nập cùng nhau giải thạch như ở Bình Châu.
Người tới tham gia đại hội ở Myanmar nếu không phải là ông chủ công ty châu báu thì là thương nhân nguyên thạch, không giống như ở Bình Châu, ở nơi này có rất ít người ham mê đổ thạch tới, chỉ có người ham mê đổ thạch mới có thể giải thạch ngay tại chỗ, nhưng ở đây lại có rất ít nên không khí không thể nào so với Bình Châu được.
Nơi này không thể so với Bình Châu nhưng cũng rất náo nhiệt, trời đã bắt đầu tối, rất nhiều người đều đi vào bên trong, những ông chủ công ty châu báu cũng sẽ lựa chọn giải một số nguyên thạch để xem ai đổ tăng nhiều hơn.
-Náo nhiệt như vậy?
Vừa mới đi vào khu giải thạch, Tư Mã Lâm liền sửng sốt, trên mặt hiện ra sự hưng phấn, Tư Mã Lâm không phải ông chủ công ty châu báu, cũng không phải thương nhân nguyên thạch, hắn thuần túy là một người ham mê đổ thạch, hắn thích nhất là trường hợp náo nhiệt thế này.
Nhìn thấy một màn này làm cho hắn nhớ lại sự náo nhiệt khi ở Bình Châu.
-Đúng vậy, thực náo nhiệt, người giải thạch nhiều hơn bình thường rất nhiều!
Lý Xán cũng nói một câu, hắn còn không ngừng nhìn xung quanh, trường hợp náo nhiệt thế này hắn cũng chỉ mới thấy lần đầu, Vương Giai Giai cũng đồng dạng như vậy.
-Lý tiên sinh, sao mọi người không đi vào?
Lâm Lang đi tới cửa khu giải thạch, khi nhìn thấy đám người Lý Dương hắn liền đi tới chào hỏi, Lý Dương quay đầu lại nhìn thoáng qua, phía sau Lâm Lang những chuyên gia đang phụ trách đẩy xe đẩy, bên trong xe còn đặt mấy khối nguyên thạch không tệ.
-Lâm tiên sinh cũng đến đây, chúng tôi đang chuẩn bị đi vào, cùng nhau đi!
Lý Dương cười cười, nói xong hắn liền từ từ đi vào bên trong.
Hơn trăm máy giải thạch bên trong có hơn một nửa đã có nười, loại trường hợp này khi ở Minh Tiêu hắn không thể nào thấy được.
Lâm Lang nhìn lướt qua mấy khối nguyên thạch mà Lưu Cương đang phụ trách đẩy vào, trong ánh mắt có chút thất vọng xẹt qua rồi chợt biến, sau đó hắn liền cùng Lý Dương đi vào bên trong.