5 phút cuối cùng, người trong khu Ám Tiêu càng ngày càng nhiều, rất nhiều người đều đứng bên cạnh khối nguyên thạch mình chọn, rất ít có người đi lại xung quanh.
Đặc biệt là những khối có độ ‘nóng’ cao, ở đó gần như là đầy người, một ít người khẩn trương cầm phiếu báo giá, trong lòng thì lo lắng xem phải ra giá nào thì mới có thể mua được khối Phỉ Thúy này.
Hiện tại là thời khắc cuối cùng, mỗi người đều tập trung nhìn khối nguyên thạch mà mình quan tâm nhất.
Lý Dương đang ở khu Ám Tiêu số 2, giờ phút này hắn đang đứng bên cạnh khối nguyên thạch mà mình xem trọng nhất, hiện tại không cần lo lắng có người cạnh tranh nó nữa, không ai đi lại, người chú ý tới nó cũng không nhiều, huống chi thời gian cũng không còn kịp nữa.
Khối mà Lý Dương xem trọng là một khối nguyên thạch đã giải được một nữa, nó là một khối Bạch Sa Bì, bề mặt có hai mặt cắt, trong đó một cái có tầng đá màu trắng.
Khối nguyên thạch thế này nếu giải tiếp rất có thể sẽ đổ tăng nhưng cũng rất có thể là trắng tay. Khối này đối với người kinh doanh là một khối nguyên thạch không an toàn cho nên nó mới có thể xuất hiện ở đây.
Khối nguyên thạch này có tính đổ lớn, nhưng tính phiêu lưu thì càng lớn hơn.
Với Lý Dương thì tính phiêu lưu này hoàn toàn có thể không kể tới, khối nguyên thạch thế này mới có lợi cho hắn nhất, khối này nếu thật sự bị người giải hết thì hắn không thể nào có cơ hội chiếm tiện nghi được.
Bên trong khối nguyên thạch này có chứa một khối cực phẩm Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng Chí Tôn Hoàng, nó, Huyết Mỹ Nhân và Đế Vương Lục là Phỉ Thúy ở cùng một cấp độ.
Loại Phỉ Thúy đỉnh cấp hắn cũng chỉ mới gặp được 2 lần, trong đó khối Đế Vương Lục có chút nhỏ, không thể nào so với khối Huyết Mỹ Nhân và khối Chí Tôn Hoàng này được.
Luận về độ lớn nhò thì khối Chí Tôn Hoàng này còn lớn hơn cả khối Huyết Mỹ Nhân của hắn, nó chính là khối Phỉ Thúy có giá trị lớn nhất mà Lý Dương gặp được từ trước tới nay.
Cho nên Lý Dương mới cố ý chạy tới quan sát nó. Mặt khác còn có một khối Phỉ Thúy làm cho hắn chú ý, đáng tiếc Lý Dương không có thuật phân thân nên chỉ có thể cho khối kia một cái báo giá thật cao rồi chạy sang bên này.
Lý Dương còn cố ý chuẫn bị thêm vài phiếu báo giá, tin tức thì đã ghi xong, chỉ còn chờ điền giá vào nữa mà thôi, một khi phát hiện có người trả giá cao hơn hắn hắn sẽ lập tức bỏ phiếu này vào hộp, như vậy mới có thể đảm bảo chắc chắn được.
Chí Tôn Hoàng là loại Phỉ Thúy cao cấp nhất, nó có tên gọi khác là Cực Phẩm Kê Du Hoàng, có màu vàng thuần khiết, cao quý, trên người nó mang một khí caht16 coi rẽ thiên hạ.
Phỉ Thúy màu vàng tượng trưng cho sự cao quý, từ cái tên Chí Tôn Hoàng có thể nghe ra điều này, vô thượng chí tôn, Phỉ Thúy như vậy nếu ở thời cổ đại thì chỉ có hoàng đế mới có tư cách sử dụng, dân gian không ai có thể dùng, nếu bị phát hiện thì sẽ bị mất đầu.
Khối nguyên thạch chứa nó báo giá không cao, chỉ có mười lăm vạn Euro, lúc này giá cao nhất mới là 80 van, Lý Dương báo giá 200 vạn, so với giá cao nhất còn cao hơn vài lần.
Ngoài cửa đột nhiên có vài người đi vào, khi nhìn thấy người này thì Lý Dương có chút sững sốt, trong lòng cảm thấy có chút không tốt.
5 phút cuối, Mã lão tiên sinh không ngờ tự mình tới khu Ám Tiêu, hướng ông đi tới dường như cũng là chỗ của Lý Dương.
-Lý Dương, nghe nói cậu liên tục giải ra hai khối Thủy Tinh Chủng, quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên a!
Lý Dương đứng cách cửa ra vào không xa, Phỉ Thúy Vương sau khi vào liền đi tới trước mặt lý Dương, nhìn Lý Dương một chút rồi cười nói, có điều phía sau Thiệu Ngọc Cường lại móc phiếu báo giá ra, sau đó đi tới chỗ khối Bạch Sa Bì.
Lý Dương có chút hồi hộp, hắn nhịn không được sử dụng năng lực đặc thù, sau khi nhìn thấy giá báo, ánh mắt hắn nhịn không được có chút co rút, trên mặt thì có chút chua sót.
-Mã lão tiên sinh quá khen, tôi chỉ có chút may mắn mà thôi!
Lý Dương một mặt tính toán trong lòng, một mặt cười khẽ trả lời Phỉ Thúy Vương, Lý Dương đã thấy rất rõ phiếu báo giá của Thiệu Ngọc Cường, giá ghi trên đó cũng là 200 vạn giống như của Lý Dương.
Khi Ám Tiêu công khai giá, nếu như có người báo cùng giá thì sẽ công khai cạnh tranh, air a giá cao thì sẽ thắng lời, điểm này Bình Châu học được từ Myanmar, lần trước Lý Dương tham gia đại hội đã biết quy tắc này.
Cạnh tranh với Phỉ Thúy Vương, vậy thì khối nguyên thạch này không biết sẽ có mức giá thế nào nữa, tuyệt đối không thể để nó được công khai cạnh tranh, Lý Dương phải mau chóng ghi giá mới được.
-Vận mai rất quan trọng, nhưng mà liên tục sáu ngày đều đổ tăng thì không phải là may mắn nữa
Phỉ Thúy Vương cười to một tiếng, Lý Dương lặng lẽ nhìn xuống phiếu báo giá trên tay, còn hơn 3 phút nữa sẽ phong kính hộp, những binh lính xung quanh đã làm tốt công tác chuẩn bị.
Lý Dương nhẹ nhàng lắc đầu, vài ngài không thấy Phỉ Thúy Vương làm cho hắn quên mất sự tồn tại của ông. Hôm nay tới giửa trưa thì Phỉ Thúy Vương xuất hiện, Lý Dương còn tưởng rằng ngày cuối cùng ông sẽ không tới nữa đó chứ.
Không nghĩ tới Phỉ Thúy Vương không những tới mà còn nhìn trúng khối nguyên thạch này, hơn nữa còn cố ý xuất hiện vào thời điểm còn 5 phút cuối, đoán chừng là ông sợ xuất hiện sớm thì sẽ bị mọi người tranh dành, thanh danh của ông rất lớn, người chú ý tới ông cũng rất nhiều, nếu để bọn họ phát hiện Phỉ Thúy Vương nhìn trúng một khối Phỉ Thúy thì nó tuyệt đối sẽ bị rất nhiều người cạnh tranh.
Phỉ Thúy Vương thấy Lý Dương không nói gì cũng không để ý mà chỉ nhỏ giọng dặn dò Thiệu Ngọc Cưỡng một câu, Thiệu Ngọc Cường lại lấy ra thêm một phiếu báo giá nữa.
Lý Dương trong lòng có chút giật mình, lần này Thiệu Ngọc Cường trả giá 300 vạn, đã cao hơn hắn.
Lý Dương không do dự nữa mà lấy ra phiếu báo giá điền vào 350 vạn sau đó bỏ vào hộp, thòi gia còn 2 phút cuối.
Sau khi bỏ xong, Lý Dương còn chưa kịp thở ra thì đã trừng to mắt.
Phỉ Thúy Vương không chút do dự bỏ vào thùng phiếu báo giá, lần này là ông tự mình làm, sau khi bỏ vào xong ông còn mĩm cười nhìn Lý Dương.
Lý Dương tuy có năng lực đặc thù trong tay nên không thua Phỉ Thúy Vương nhưng trò tâm lý thì hắn không thể so sánh với Phỉ Thúy Vương được, tâm trạng của Lý Dương hiện nay đang rất hỗn loạn.
Hít sâu vào một hơi, Lý Dương có chút kinh ngạc nhìn Phỉ Thúy Vương một cái, lần này giá Phỉ Thúy Vương đưa ra là 500 vạn, so với lần trước đó còn nhiều hơn 200 vạn.
Lúc này Lý Dương xem như hoàn toàn hiểu được, Phỉ Thúy Vương cũng nhìn trúng khối này, danh hiệu Phỉ Thúy Vương quả thật là xứng đáng với năng lực của ông, ít nhất Lý Dương nếu chỉ trong vào ánh mắt thì không thể nào sánh bằng ông được.
Lý Dương xem đồng hồ, thời gian còn lại một phút 30 giây.
Thời gian còn kịp, Lý Dương lấy ra phiếu báo giá rồi nhanh chóng viết vào 600 vạn.
Sau khi điền xong, Lý Dương quay đầu lại nhìn Phỉ Thúy Vương, ánh mắt hắn lại tròn xoe.
Trong tay Phỉ Thúy Vương không ngờ cũng có một phiếu báo giá, khi nhìn thấy Lý Dương nhét vào hộp, trên mặt ông vẫn là nụ cười tùy ý, sau đó ông cũng tiến lên bỏ phiếu báo giá của mình vào.
Lý Dương dùng năng lực đặc thù thấy được giá Phỉ Thúy Vương viết là 800 van.
Thời gian chỉ còn một phút, trên tay Lý Dương cũng chỉ còn một phiếu báo giá đã điền xong tin tức, nếu bây giờ báo giá mà muốn điền xong một phiếu báo giá khác là chuyện không thể. Giờ khắc này, Lý Dương cảm thấy có chút bất đắc dĩ, Phỉ Thúy Vương không hổ là Phỉ Thúy Vương, cho dù chỉ là trả giá thì cũng đã bức Lý Dương tới mức chật vật không chịu nổi.
Lấy phiếu báo giá ra, cẩn thận nhìn Phỉ Thúy Vương một cái, hắn chuẩn bị viết giá của mình vào.
Khi viết hắn có chút do dự, hắn có thể viết toàn bộ số tiền còn lại của mình, tổng số tiền còn lại của hắn lên tới 1700 vạn, nhưng mà nếu viết hết thì hắn không cam lòng. Khối Phỉ Thúy này có giá vượt qua 1700 vạn, chẳng qua hắn cũng không muốn bán khối Phỉ Thúy này, nếu vậy thì hiện tại hắn lại thiếu đi 1700 vạn, điều này làm cho hắn rất không cam lòng.
Lý Dương bắt đầu chảy mô hôi, hiện giờ hắn phát hiện ra một việc, thì ra lực chọn cũng là một việc khó khăn như thế.
Vương Giai Giai, Lưu Cương đều kinh ngạc nhìn Lý Dương, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Lý Dương khó xữ như vậy, Lưu Cương còn khiếp sợ nhìn Phỉ Thúy Vương một cái, hắn hiểu được, Lý Dương sở dĩ xuất hiện loại tình huống này là vì ông lão trước mặt này.
Lưu Cương rất muốn nhắc nhở Lý Dương, nhưng hắn không biết nhắc nhở thế nào.
-Lý Dương, anh không phải thường nói ‘được thì là hạnh phúc của mình, không được là vận mệnh của mình’ hay sao; không cần quá để ý đâu!
Vương Giai Giai đột nhiên nhỏ giọng nói vào tai Lý Dương một câu, cô không thấy được nhiều điều, nhưng cô vẫn thấy được Lý Dương đang do dự nên cố ý nói một câu.
" Được thì là hạnh phúc của mình, không được là vận mệnh của mình’!"
Lý Dương đã có chút thanh tỉnh lại, hắn ngẩn đầu lên nhìn Vương Giai Giai, thời gian chỉ còn lại 40 giây cuối, nhân viên công tác đã chuẩn bị niêm phong hộp lại, trên mặt Sang Dala đã có chút sốt ruột.
Hắn không biết Lý Dương trả giá trước đó có thắng hay không, nhưng lần này Lý Dương không trả giá thì hắn sẽ bị Phỉ Thúy Vương đè ép, sau này muốn thắng lại về mặt khí thế cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.
Nói vậy, người khác sẽ vĩnh viễn cho rằng Bắc Thánh không bao giờ bằng được Nam Vương.