Đáng tiếc nhất trên khối nguyên liệu này chính là cái mặt cắt, vị trí cắt rất quan trọng, là một chỗ rất trọng yếu trên nguyên liệu. Có thể thấy được người lựa chọn hạ đao cũng là một chuyên gia cược thạch có kinh nghiệm phong phú, một đao kia nếu là cắt ra Phỉ Thúy hoặc là tầng màu bạc, giá niêm yết cũng sẽ không là tám vạn đồng Euro, ít nhất cũng là hai mươi vạn đồng Euro trở lên .
Trên mặt cắt không có gì cả, lại là vị trí mấu chốt, tự nhiên sẽ ảnh hưởng giá trị cả khối nguyên liệu.
Vị chuyên gia cược thạch kia có thể cũng là chột dạ, không dám tiếp tục hạ đao, trực tiếp đưa khối nguyên liệu này đến giao dịch Phỉ Thúy, đoán chừng vì chuyên gia này thế nào cũng sẽ không nghĩ đến, khối này có thể bán giá cao như vậy.
Lý Dương cố định xong khối nguyên liệu, liền trực tiếp ấn đao, cũng không có vẽ đường cắt .
Hôm nay không vẽ đường cắt liền cắt đã trở thành đặc sắc của Lý Dương, trừ phi nhờ người khác giúp một tay hắn mới đi vẽ đường cắt, giống như mới vừa rồi để cho Tư Mã Lâm giải thạch vậy .
Dựa vào độ thuần thục giải thạch của hắn bây giờ, tự mình giải thạch phải vẽ đường cắt thuần túy là hành động thừa.
- Rọet …
Âm thanh chói tai của máy giải thạch lần nữa vang lên, tiếng nghị luận của người chung quanh ít đi một chút, nhân viên quản lý mang theo máy ảnh chạy qua bên này, bọn họ vừa nghe nói Lý Dương lại giải ra được một khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, rất hối hận tại sao không tới đây sớm một chút.
Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, chụp lại làm thành bức tuyên truyền tuyệt đối có thể kích thích người nhiều hơn.
Lý Dương đeo kính giải thạch lên, đang chuyên chú nhìn vào lưỡi dao, khi lưỡi dao cắt qua lớp vỏ còn mang theo lớp bùn thạch, lớp bùn thạch cũng không có màu lục xuất hiện, điều này làm cho Tư Mã Lâm và Thường Thịnh cũng có chút căng thẳng.
Khối nguyên liệu này giá trị cao gần tám ngàn vạn nhân dân tệ, thật cược thua thì tương đương với khổ cực của Lý Dương mấy năm trước cũng uỗng phí, tiền kiếm được lập tức liền đi ra ngoài, bản thân cược thạch chính là một hành động rất nguy hiểm.
Giờ khắc này chung quanh an tĩnh dị thường, chú ý của mọi người đối với khối nguyên liệu này đã vượt qua khối Thủy Tinh Chủng vừa rồi. Chuyện giá niêm yết và giá sau cùng chênh lệch hơn trăm lần mấy lần tổ chức cũng chưa chắc xuất hiện, chỉ một điểm này liền khiến mọi người hứng thú lên .
Khối nguyên liệu này nặng hơn hai mươi Kg, không coi là nhỏ, Lý Dương lựa chọn chính là bám sát lớp vỏ, chỗ tương đối mỏng, cắt rất có bài bản.
Sáu bảy phút sau, một đao kia Lý Dương liền cắt xong, hai nửa khối còn chưa tách ra, rất nhiều người chung quanh liền vội vàng nhếch cổ lên trước. Phía sau còn có nhiều người không thấy được tình huống bên trong, còn có một vài người nghĩ cách tìm kiếm vật phẩm cao, muốn nhìn thấy tình huống bên trong đầu tiên.
- Rọet…
Nguyên liệu bị cắt ra làm đôi, Thường Thịnh bê một chậu nước tới rửa sạch mặt cắt, mới vừa rửa một nửa, chân mày hắn không nhịn được liền nhíu lại.
Tư Mã Lâm vội vàng bu lại, sắc mặt trong nháy mắt rất khó coi, còn rất lo lắng liếc mắt nhìn Lý Dương.
Trên hai mặt cắt, đều có một nửa là tầng thạch, một nửa khác còn lại là một tầng màu sương, đáng tiếc chính là tầng này cũng không phải là màu sương trắng mọi người yêu thích, mà là màu hồng rất ít thấy.
Màu hồng và đen đều giống nhau được cho là loại biểu hiện không tốt, màu hồng thường bám ngoài vỏ, chạy từ trong ra ngoài, có lúc còn tệ hơn so với màu đen. Khối nguyên liệu này vừa bắt đầu một đao kia nếu là cắt ra tầng màu hồng, sợ rằng ngay cả tám ngàn đồng Euro giá niêm yết cũng không đáng.
- Thua rồi!
- Thật là đáng tiếc!
- Giá niêm yết tám vạn tăng đến tám trăm vạn, hắn có phải nghĩ đang dùng nhân dân tệ nên tính nhầm hay không?
Người chung quanh lập tức huyên náo lên, rất nhiều người lại nói ý kiến cùng suy đoán của mình. Suy đoán Lý Dương nghĩ dùng nhân dân tệ đấu giá rất nhanh bị người bên cạnh phản bác, khối nguyên liệu này trước bị đẩy tới hơn một trăm vạn đồng Euro, nếu là làm thành nhân dân tệ thì giá cũng là hơn một ngàn vạn đồng, chứ không phải là tám trăm vạn.
Chân mày Lâm Lang nhíu thật chặc, còn nhẹ nhàng lắc đầu .
Cái tầng màu hồng này là kết quả hắn không nghĩ tới, bây giờ Lâm Lang cũng không coi trọng đối với khối nguyên liệu này lắm.
Cái đặc thù tiềm ẩn đó nói cho hắn biết khả năng có thể xuất Phỉ Thúy rất lớn, nhưng không phải là trăm phần trăm. Khối nguyên liệu này không giải ra Phỉ Thúy thì khả năng có thể tính không tới mười phần trăm, Lý Dương vô cùng xui xẻo mới gặp được mười phần trăm này .
Nếu thật là như vậy, Lý Dương cũng coi là giúp hắn thoát một lần tai họa, trong lòng Lâm Lang thầm có suy nghĩ may mắn, đồng thời còn có chút hả hê .
Mấy ngày này nhìn Lý Dương cuộc trướng, trong lòng Lâm Lang mơ hồ cũng có chút ghen tỵ, chỉ có điều cho tới bây giờ không có biểu hiện ra mà thôi. Đây cũng là một loại tình cảm thường tình, tỷ như có người thấy người bạn bên cạnh đột nhiên mua vé số trúng thưởng năm trăm vạn, phải chúc mừng nhưng đồng thời trong lòng nhất định sẽ có chút khó chịu, suy nghĩ tại sao người trúng thưởng không phải là mình .
Chân mày Thiệu Ngọc Cường còn nhíu chặt hơn, không phải hắn nghĩ tới Lý Dương, mà là sư phó của mình – Phỉ Thúy vương .
Đây chính là một trong những Phỉ Thúy nguyên liệu trọng điểm mà Phỉ Thúy vương chọn lựa, chỉ xếp sau khối nguyên liệu da voi, thất bại như vậy không nên xuất hiện cùng Phỉ Thúy vương, Phỉ Thúy vương không phải là chưa từng cược thua, nhưng ít ra mấy năm này Thiệu Ngọc Cường chưa thấy sư phó thất bại.
- Lý lão đệ, không cần để ý, chúng ta còn có rất nhiều cơ hội!
Tư Mã Lâm suy nghĩ một chút, còn nhỏ giọng nói với Lý Dương một câu, điều này khiến mọi người suy nghĩ nhiều như vậy, trong khi thời gian cũng chưa trôi qua bao nhiêu, Lý Dương chỉ đang tự định liệu hạ một đao nữa từ nơi nào, còn chưa cố định lại nguyên liệu.
- Sao vậy?
Lý Dương kinh ngạc ngẩng đầu lên, lập tức hiểu ý của Tư Mã Lâm, ngay sau đó lắc đầu cười cười, khối nguyên liệu này có chút kỳ quái, bên trong không có lớp sương trắng chỉ có màu hồng, nhưng màu hồng lại có tác dụng như màu sương trắng, phía dưới màu hồng chính là Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy cao cấp. Lý Dương sớm biết kết quả nên cũng không có bất kỳ để ý, nhưng trong mắt người không biết tình huống ở đây thì cũng là cược thua, còn là một lần đại thua, thậm chí có thể là thua trắng.
- Tư Mã đại ca, không sao, chẳng qua là chút màu hồng, anh cũng đừng quên, trong màu đen em cũng từng giải ra Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục đấy!
Lý Dương cười nói một câu, rất nhanh cố định lại nguyên liệu.
Tư Mã Lâm thoáng sửng sốt một chút, vẻ lo lắng trên mặt bớt đi rất nhiều, trong lòng cũng mơ hồ dâng lên một tia hy vọng mới .
Chuyện lần trước Lý Dương giải ra Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục ở Bình Châu, Tư Mã Lâm bọn họ đã nghe nói, khối Thủy Tinh Chủng Đế Vương lục kia được làm thành vòng Quan Âm, đến nay Lý Dương vẫn còn đeo trên cổ.
Bọn họ cũng đều biết, khối Phỉ Thúy đó Lý Dương mua có mang một đường vân màu đen. Cược vào khối nguyên liệu đó, không ai biết là kết quả cuối cùng thế nào, biểu hiện khá hơn nữa cũng có thể sẽ nhảy qua, biểu hiện kém nhất cũng có có thể sẽ thành tốt, biến hóa khó lường .
Suy nghĩ một chút sự tin tưởng mà Lý Dương từng mang đến cho hắn, Tư Mã Lâm từ từ gật đầu một cái , hắn yên lặng đứng bên người Lý Dương, muốn giúp Lý Dương đem khối nguyên liệu này hoàn toàn giải ra ngoài .
Những người chung quanh đó cũng không có lòng tin lớn như vậy đối với Lý Dương, rất nhiều người cũng mang có một chút hả hê, một lần bồi thường tám ngàn vạn nhân dân tệ, ở giao dịch Phỉ Thúy mất nhiều như vậy cũng là người đầu tiên .
Đặc biệt là mấy ngày này phần lớn người thấy Lý Dương giải thạch, cũng biết Lý Dương mỗi lần ra tay trướng kiếm không ít tiền, đều sớm có sự hâm mộ cùng ghen tỵ sâu sắc, bây giờ rốt cục cũng thấy Lý Dương mất một lần, trong lòng họ thậm chí còn có cảm giác sảng khoái.
Đi mãii ở bờ sông, nào có ai không ướt giày ( = Đi đêm lắm có ngày gặp ma ^^), anh cược tăng nhiều như vậy, rốt cục cũng phải thua đau một lần .
Nghe những người này nói, Lý Dương căn bản không muốn phản ứng lại, Vương Giai Giai lại cẩn thận kéo kéo Lý Dương, thấy thần sắc tự tin của Lý Dương, lo lắng trong lòng nhất thời biến mất.
Còn Lưu Cương, vẫn đang giữ khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, hắn không có suy nghĩ khác, Lý Dương ra giá cao mua nguyên liệu, cũng chưa từng thua trắng.
- Rọet…
Lưỡi dao lần nữa đè xuống, âm thanh chói tai từ máy giải thạch không thể ngăn chận người chung quanh nghị luận, rất nhiều người cũng kể lại đầu đuôi câu chuyện cho bạn bè, khối nguyên liệu tăng gấp trăm lần, cuối cùng cũng là đại thua, đây chính là một đề tài đàm luận không tồi.
Lần này Lý Dương chọn vị trí là hơi thiên một chút vào bên trong, là dọc theo màu hồng, phía sau tầng màu hồng này có rất nhiều Phỉ Thúy, nhưng tầng thạch bên cạnh không có bất kỳ tác dụng nào, Lý Dương phải cắt đứt tầng này ra trước mới được .
Thời gian cắt đao kia lâu hơn một chút, người chung quanh vẫn còn đang nghị luận, khi rất nhiều người còn nói đây đúng là một khối nguyên liệu thua trắng, một đao kia của Lý Dương rốt cục cũng xong rồi .
- Roẹt…
Mặt cắt bị tách ra, Thường Thịnh tiến lên trực tiếp hất một chậu nước, nước trong làm mặt cắt sạch tương đối, dáng vẻ bên trong đã hoàn toàn có thể được người ngòai thấy rõ ràng .
Một người nam trung niên đang nói chuyện với người đối diện vừa lúc quay đầu lại, thấy mặt cắt vừa rửa sạch kia trước hết. Sau khi nhìn thấy mặt cắt này, thân thể người này chợt run run, giống như gặp quỷ hiện hình đứng ngây ở nơi đó, không nhúc nhích nhìn mặt cắt khối nguyên liệu trước mặt.