Phòng khách quý bên cạnh, sắc mặt Lâm Lang rất âm trầm, không nở nụ cười nữa.
Hắn dám đánh cuộc khối nguyên liệu này có Thủy Tinh Chủng, nhưng không dám đánh cuộc giá quá cao, dù sao biểu hiện trên mặt cắt thật sự cũng không tốt, cũng không ai biết khối nguyên liệu này bên trong rốt cuộc có bao nhiêu Phỉ Thúy, quá nhỏ thì bồi thường sẽ rất nhiều .
Còn nữa, Thủy Tinh Chủng cũng có phân chia cao thấp, màu sắc rất quan trọng, Thủy Tinh Chủng tốt mấy ức cũng có thể, nhưng nếu như Thủy Tinh Chủng bị phân tán, vậy thì có có thể chỉ trị giá mấy trăm vạn, thậm chí mấy trăm vạn cũng không có .
Lâm Lang coi như là người biết mua, hắn đánh giá cuối cùng giá là sáu trăm vạn đồng Euro, chỉ cần đánh cuộc xuất Phỉ Thúy giá sáu trăm vạn đồng Euro hắn cũng không thua thiệt, khối nguyên liệu này không nhỏ, cho dù là Thủy Tinh Chủng vô sắc, chỉ cần khối này lớn, sáu trăm vạn là đáng giá .
Thời điểm ra giá cuối cùng, Lâm Lang lại cắn răng, trực tiếp nhập giá bảy trăm vạn, hắn giống như Lý Dương lần trước tăng thêm số lẻ, nhưng hắn thêm chính là một vạn đồng Euro, bảy trăm lẻ một vạn là giá hắn ra.
Hắn trước đó đã chú ý tới, nguyên liệu số 07333 giá cao nhất là một trăm hai mươi lăm vạn, hắn thêm đến bảy trăm vạn, tương đương với một lần tăng thêm gấp mấy lần, vốn là cho chắc chắn có thể mua lại khối Phỉ Thúy này, cũng không ngờ đến cuối cùng vẫn thất bại .
Cắn răng, Lâm Lang thở một hơi thật dài, trên mặt lần nữa lộ ra nụ cười .
Hắn là một thương nhân thành công, mặc dù thất bại đả kích rất lớn, tâm tình cũng không thể khôi phục nhanh như vậy, nhưng ngoài mặt khôi phục như trước không có một chút vấn đề, hắn không thể trước mặt thủ hạ biểu lộ ra quá nhiều đau buồn.
Phòng đấu giá số ba cạnh đại sảnh, chân mày Thiệu Ngọc Cường nhíu thật chặc.
Phỉ Thúy vương ghi chú bốn khối nguyên liệu trọng điểm, hắn chỉ mua được một khối, khối nguyên liệu da voi trọng điểm xếp hạng thứ nhất biên số 07333 thì cũng không có mua được .
Nguyên liệu số 07333 Thiệu Ngọc Cường rất dụng tâm, một trăm hai mươi lăm vạn chính là hắn thêm vào, nhưng cuối cùng hắn cũng hiểu, hắn còn có hai đối thủ cạnh tranh, hai đối thủ cạnh tranh này là ai hắn cũng đoán được .
Thời khắc cuối cùng, Thiệu Ngọc Cường cũng là ra giá cao đối với nguyên liệu số 07333, hắn ra giá sáu trăm mười vạn, một khối nguyên liệu ngoài mặt không Phỉ Thúy, sáu trăm mười vạn có thể nói hoàn toàn là giá quá cao. Cũng không ngờ có người mạnh tay hơn so với hắn, cư nhiên ra được giá tám trăm vạn, cái giá tiền này Thiệu Ngọc Cường chưa hề nghĩ ngợi qua.
- Là Lý Dương hay Lâm Lang?
Trong đầu Thiệu Ngọc Cường không nhịn được suy nghĩ một chút, lúc này hắn coi như là hoàn toàn hiểu ra cảm thụ của sư phó hắn – Phỉ Thúy vương trong ngày đấu giá thứ nhất, rốt cuộc cũng minh bạch, trng giao dịch Phỉ Thúy Myanmar này, hắn có hai đối thủ mạnh nhất.
Lý Dương bọn họ trong phòng khách quý, Tư Mã Lâm bất đắc dĩ nói đầu tiên:
- Lý lão đệ, tôi chỉ trúng một khối.
Lý Dương viết cho hắn đấu giá tám khối nguyên liệu, giá cả đều không thấp, cuối cùng chỉ trúng một khối, quả thật không nhiều lắm.
- Tôi khá hơn một chút, trúng hai khối.
Sang Dala thở dài, hắn phải đấu giá nhiều nguyên liệu nhất, tổng cộng mười hai khối do hắn phụ trách, cuối cùng chỉ trúng hai khối quả thật chưa ra sao, nhưng từ tỷ lệ mà nói, nếu so với Tư Mã Lâm thì mạnh hơn một chút.
- Tôi mạnh hơn so với các anh, tôi trúng ba khối.
Vương Giai Giai cười hì hì nói một câu, nguyên liệu cô phải đấu giá ít nhất, tổng cộng chỉ có năm khối, năm trúng ba đúng là thành tích rất nổi bật, nhưng nguyên liệu cô dấu giá cũng là đơn giản nhất, lực cạnh tranh nhỏ nhất .
- Tôi cũng là ba khối.
Lý Xán nói tiếp, hắn phải đấu giá là tám khối nguyên liệu, số lượng bằng Tư Mã Lâm, nhưng kết quả sau cùng tốt hơn nhiều so với Tư Mã Lâm.
- Tôi bên này trúng năm khối.
Lưu Cương cuối cùng cũng cười nói, hắn phải đấu giá tổng cộng có mười khối, trúng vừa đúng một nửa, tỷ lệ so với Vương Giai Giai thấp hơn chút, nhưng số lượng cũng là nhiều nhất.
- Tôi cũng trúng hai khối, lần này chúng ta tổng cộng trúng được mười sáu khối nguyên liệu, so với trước tốt hơn nhiều, đáng ăn mừng.
Lý Dương cười to một tiếng, trong lòng hắn quả thật đang cao hứng, hắn trúng hai khối là thật, nhưng hai khối này liền chiếm đến gần hai ức nhân dân tệ, hôm nay cũng là ngày Lý Dương tốn tiền nhiều nhất.
Lý Dương chỉ trúng hai khối, đây cũng là nguyên nhân hắn từ bỏ những nguyên liệu khác, không muốn những nguyên liệu khác làm phân tâm.
- Không tệ, tổng thể mười sáu khối, Lý tiên sinh hôm nay khẳng định có thể kiếm không ít, nói không chừng có thể vượt qua ngày thứ nhất.
Sang Dala cũng cười theo, đối với chuyện Lý Dương đánh cuộc thạch hắn không hoài nghi nữa, Lý Dương nếu đã chọn những nguyên liệu này, cuối cùng nhất định là đánh cuộc trướng, có thể trướng bao nhiêu thì không biết .
- Tôi nghĩ cũng đúng, chúng ta đi thôi, sớm một chút trả tiền rồi đi ăn cơm, buổi chiều trở lại giải thạch.
Lý Dương mỉm cười gật đầu, đi dẫn đầu, nụ cười trên mặt hắn rất rực rỡ, khiến cho tâm tình của mọi người cũng vô cùng khoái trá, đối với Lý Dương mà nói, hôm nay là một lần đại thu hoạch .
Mới ra cửa phòng khách quý, Lý Dương liền sửng sốt một chút, bên ngoài mấy người đang đứng, Lâm Lang đang mỉm cười nhìn hắn .
- Lý tiên sinh, xem dáng vẻ của anh, hôm nay khẳng định rất hài lòng.
Lâm Lang cười ha ha nhìn Lý Dương, trong lòng hắn có tám phần chắc chắn người cuối cùng ra giá mua khối nguyên liệu số 07333 chính là Lý Dương. Hắn hiếu kỳ vô cùng đối với khối nguyên liệu này, rất muốn biết bên trong rốt cuộc ra sao, có phải Thủy Tinh Chủng hay không? Nếu như là Thủy Tinh Chủng thì sẽ có bao nhiêu ?
- Cũng tạm được, khối nguyên liệu da voi tôi đã mua được.
Lý Dương hắc hắc cười một tiếng, nói xong mời Lâm Lang cùng đi ra ngoài ăn, tài thần này đi theo cũng tốt, hôm nay tốn hơn hai ức, phải giải bằng được Phỉ Thúy để giải quyết vấn đề tiền bạc .
Mười sáu khối nguyên liệu, tổng cộng phải trả hơn hai ngàn hai trăm vạn đồng Euro, nếu là không cách nào kịp thời lấy về số tiền này, Lý Dương thật phải tìm người đi mượn tiền .
Trung tâm trả tiền có không ít người, khi Lý Dương bọn họ đến, An Văn Quân và Thiệu Ngọc Cường đã đến, hai người họ ngồi ở trước một cái bàn, nhìn thấy Lý Dương và Lâm Lang đi tới cũng đứng lên .
Ngoài bọn họ ra, Thường Thịnh cũng ở đây, hắn đang cùng ngồi chung một chỗ với An Văn Quân, cũng đứng lên theo.
Lần này Lý Dương cũng không xảy ra việc ngoài ý muốn, mấy ngày nay cũng là như vậy, ba người bọn họ đi theo là tốt nhất, ba người này là đối tác lớn nhất của hắn, những Phỉ Thúy này giải ra ngoài, kết quả sau cùng là phải bán cho bọn họ .
Khi trả tiền, chung quanh cũng không ít người chỉ chỉ chỏ chỏ phía Lý Dương, bây giờ người trong phiên giao dịch biết đến Lý Dương càng ngày càng nhiều .
Ngay cả nhân viên thu ngân cũng kinh ngạc nhìn Lý Dương, một lần tính trả tiền hơn hai ngàn hai trăm vạn đồng Euro, giao dịch cũng có không ít, nhưng ở giao dịch Phỉ Thúy thế này xuất hiện cũng không thấy nhiều.
Thanh toán xong, lấy được giấy chứng nhận, tâm trạng Lý Dương thật tốt, chủ động mời mọi người cùng nhau đi ăn cơm trưa, sau đó sẽ trở lại giải thạch .
Nộp tiền xong, quyền sở hữu những nguyên liệu này đã biến thành của Lý Dương, không thể nào biến đi được. Nếu thật để cho những nguyên liệu này của Lý Dương bị mất, ban quản lý ít nhất phải bỏ ra gấp đôi để bồi thường, còn đánh tráo thì càng không thể nào, những nguyên liệu này được hơn vạn người xem qua, đánh tráo sẽ lập tức bị người ta nhận ra .
Cho nên Lý Dương không có bất kỳ lo lắng nữa, bữa cơm hôm nay họ ăn được hơn hai giờ mới trở về .
Thấy Lý Dương nhận được nguyên liệu, ánh mắt Lâm Lang và Thiệu Ngọc Cường cũng chợt căng thẳng, nguyên liệu số 07333 quả nhiên ở trong tay Lý Dương.
Nghĩ đến liên tục thua dưới tay một người trẻ tuổi, Lâm Lang không nhịn được cười khổ một tiếng, loại cảm giác này hắn đã thật lâu không thể nghiệm được, khiến cho hắn thật có loại cảm thụ sóng Trường Giang đè lên ngực.
Khu giải thạch cũng không có nhiều người, buổi trưa nơi này ít người nhất, hôm nay chỉ có sáu máy giải thạch đang làm việc, còn thừa lại đủ cho Lý Dương bọn họ giải thạch .
- Tư Mã đại ca, khối nguyên liệu da voi này anh giải giúp em đi, xem tay nghề anh ra sao.
Tư Mã Lâm đang muốn cầm khối nguyên liệu khác đi đến máy giải thạch bên cạnh, Lý Dương đột nhiên gọi hắn lại, cười híp mắt nói với hắn.
- Để tôi giải?
Tư Mã Lâm trợn to hai mắt, còn chỉ chỉ vào cái mũi của mình, khối da voi này lão là khối nguyên liệu siêu cấp có giá trị hơn một ức, hắn căn bản chưa từng giải qua khối nguyên liệu nào như vậy.
- Đúng, anh Tư Mã chẳng lẽ anh không có lòng tin sao ?
Lý Dương gật đầu một cái, yêu thích lớn nhất của Tư Mã Lâm chính là cược thạch, điểm này Lý Dương vô cùng rõ ràng .
Trong khối nguyên liệu này là một khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, một khối Phỉ Thúy như vậy phỉ thúy đối với người yêu thích cược thạch mà nói cảm giác như thế nào Lý Dương càng hiểu, cộng thêm bản thân giá trị của khối nguyên liệu, lần giải thạch này đối với Tư Mã Lâm mà nói ý nghĩa tuyệt đối khác.
Huống chi Tư Mã Lâm đã nhiều lần trải nghiệm việc giải ra Thủy Tinh Chủng, thêm lần này, có thể để cho danh tiếng của hắn trong ngành nâng cao hơn không ít .
- Có, có lòng tin chứ, được, cám ơn chú em, nói thật, khối nguyên liệu này cũng so ngang được với toàn bộ tài sản của tôi.
Tư Mã Lâm hưng phấn gật đầu một cái, nguyên liệu giá một ức một ngàn vạn, đừng nói việc giải, ngay cả động tay vào thì trở về hắn cũng có cảm giác huyền diệu, dư vị thật lâu .
Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là nhất định giải trướng.
Điểm này Tư Mã Lâm không có bất kỳ hoài nghi gì, nguyên liệu mà Lý Dương đưa cho hắn, có thể không trướng sao?