-Lý ca, phía sau có rất nhiều xe đi theo chúng ta?
Lưu Cương ngồi bên cạnh đột nhiên nói một câu, Lý Dương và Sang Dala quay đầu lại nhìn, hai người phát hiện phía sau quả thật có không ít xe bám theo*
-Đây là xe của đám người Lâm Lang, đoán chứng bọn họ đi theo là vì hai khối Phỉ Thúy này!
Sang Dala cười cười, phía sau quả thật có xe của Lâm Lang, không chỉ có hắn mà An Thị, Thiệu Thị và vài người của công ty châu báu cũng đi theo.
Những người này ở khu giải thạch không có nói gì, khi ra ngoài bọn họ vẫn còn bám theo Lý Dương, mục đích của bọn họ ai cũng hiểu được cả.
Quả thật trong số bọn họ có vài người cùng khách sạn với Lý Dương, nhưng tốc độ của xe Lý Dương không nhanh, bọn họ bất cứ lúc nào cũng có thể qua mặt chứ không cần gắt gao theo phía sau thế này.
Lý Dương cười lắc đầu rồi nhỏ giọng nói:
-Đi theo thì cứ để họ đi theo, dù sao thì thứ này cũng cần bán, bán sớm một chút cũng tốt!
Lý Dương cho xe chạy nhanh hơn một chút, hắn vốn muốn giải xong rồi đợi buổi tối đêm Minh Tiêu sẽ bán, nhưng do thời gian giải thạch quá lâu nên hiện giờ cũng đã tối, nếu bọn họ còn đi theo thì hôm nay bán luôn đi. Khối này tốn hắn 7000 vạn, hiện giờ torng tay hắn chỉ còn khoảng 200 triệu, tương đương với hơn 2000 vạn Euro mà thôi.
Số tiền này nếu ở Bình Châu thì hắn có thể mua được rất nhiều nguyên thạch, nhưng ở Myanmar thì không được, ở nơi này có thể dễ dàng tìm thấy khối nguyên thạch có giá hơn trăm vạn Euro, nếu như gặp cạnh tranh thì giá tăng lên tới nghìn vạn là chuyện rất dễ dàng, 2000 vạn nhìn thì nhiều nhưng có chút không đủ.
Xe của Lý Dương vừa tới cửa khách sạn thì bảo an đã vội vàng chạy ra đón, những nhân viên nơi này sớm đã biết xe của Sang Dala, Sang Dala chính là một trong những đổng sự của khách sạn, việc bảo đảm an toàn tuyệt đối không được lơ là.
Phía sau bọn họ liên tục xuất hiện hơn 10 chiếc xe, những chiếc xe này trực tiếp chạy vào bải đổ của khách sạn, rất nhiều người từ trên xe bước xuống.
-Lý tiên sinh!
Lý Dương vừa mới xuống xe thì Lâm Lang đã đi tới chỗ bọn họ.
Lam Lang chạy phía sau Lý Dương, khi tới nơi đợi lâm Lang xuống xe thì tài xế mới chạy xe vào bến đổ nên cũng không có chậm hơn đám người Lý Dương bao nhiêu.
-Lâm tiên sinh, sao trùng hợp vậy?
Lý Dương cười một tiếng, hắn đã sớm biết Lâm Lang chạy phía sau, có điều chuyện này hắn cũng không có nới ra.
-Cái gì mà trùng hợp chứ, tôi vẫn theo phía sau cậu, Lý tiên sinh, để tôi nói rõ luôn, hai khối Phỉ Thúy này cậu có bán không?
Lâm Lang cười to rồi sảng khoái thừa nhận chuyện hăn đi theo phía sau Lý Dương, sau đó hắn trực tiếp đi vào vấn đề.
Bên cạnh Lâm Lang từ từ xuất hiện vài người của công ty châu báu, khi nghe Lâm Lang hỏi bọn họ đều tập trung nhìn Lý Dương.
An Văn Quân, Thiệu Ngọc Cường cũng ở trong số những người này.
-Bán thì sẽ bán, nhưng chúng ta đi vào rồi nói sau!
Lý Dương cười gật gật đầu sau đó dẫn đầu đi vào khách sạn, nhiều người như vậy đứng đây nói chuyện thì cũng không được tốt cho lắm, những bảo an đứng bên cạnh đều đang rất sốt ruột nhưng không ai dám lên tiếng.
Sau khi đám người Lý Dương đi vào, đám bảo an đều thở dài một hơi rồi cảm kích nhìn về phía Lý Dương vừa đi vào.
Những người này nếu thật sự đứng đó tán guẩ thì bọn họ cũng không có cách nào đuổi đi, đuổi đi bọn họ? Việc này thuần túy là không muốn sống, đừng quên Sang Dala chính là đổng sự của khách sạn, hơn nữa hắn còn là thành viên của mộ torng năm đại gia tộc, chọc giận bọn họ, những người này biến mất như thế nào cũng không biết được.
Triệu Khuê và Hải Đông mang theo cái hộp gỗ lớn đựng 2 khối Phỉ Thúy tổng cộng hơn 400 cân đi theo, khi bọn họ xuất hiện ngay lập tức thu hút được sự chú ý của rất nhiều người.
Hiện tại bên trong khách sạn có rất nhiều người tham dự đại hội, bọn họ hiểu rất rõ về Phỉ Thúy, những người này khi nhìn thấy hai khối Phỉ Thúy lớn thế này đều mở to mắt nhìn, một khối Phỉ Thúy lớn như vậy trong đời bọn họ chưa từng thấy lần này.
Đây chính là Phù Dung Chủng chứ không phải là những loại nguyên thạch rẽ tiền, hai khối lớn như vậy đáng giá bao nhiêu tiền a?
Những người này nhịn không được đi theo Lý Dương cùng nhau đi vào bên trong, Lưu Cương cảnh giác nhìn bốn phía, Sang Dala thì vẫn thản nhiên mĩm cười.
Bên người hắn ngoại trừ mấy bảo tiêu thường ngày đi theo còn có hơn 10 binh lính mặt thường phục, vấn đề an toàn của hắn rất được đảm bảo.
Lý Dương đứng trước khối Phỉ Thúy, Sang Dala không đợi Lý Dương phân phó thì đã cho người đi chuẩn bị phòng, nhiều người như vậy cũng không thể cạnh tranh giá ngay tại đại sảnh được.
Nhìn những người này, Lý Dương yên lặng gật đầu, so với lần trước thì ít hơn một chút, nhưng chỉ cần có An Thị, Thiệu Thị và Lâm Lang có mặt thì không sợ sẽ không có người trả giá, hơn nữa Phỉ Thúy lần này so với lần trước cũng rất khác nhau.
Lần trước đều là Phỉ Thúy bên ngoài, xuất cảnh cần giao thủ tục phí, Lý Dương muốn mang đi thì gia tộc Sang Dala nhất định sẽ hỗ trợ, nhưng những người khác thì không được.
Lần này Phỉ Thúy giải ra ở đại hội, loại Phỉ Thúy này cho dù giao dịch rồi mang đi ra ngoài cũng không cần tốn phí.
Có khoảng 20 người cùng nhau đi vào, những ông chủ của công ty châu báu khi thấy bọn họ thì cũng đi theo, lần này là một cuộc đấu giá không chính quy, nhìn những người này, Lý Dương nhịn không được lắc đầu.
Có những đại tài chủ như An Thị, Thiệu Thị, lâm Lang ở đây, những người này cho dù có vào thì củng chỉ để góp vui mà thôi.
Lâm Lang vẫn như cũ ngồi bên cạnh Lý Dương, An Văn Quân cũng vậy, Thiệu Ngọc Cường thì ngồi một mình, những người khác đều ngồi xung quanh.
Lý Xán không xa lạ gì với loại cạnh tranh thế này, hắn cười cười đi lên chuẩn bị tiến hành đấu giá.
-Lý Dương, số Phỉ Thúy của cậu ngày hôm nay giải ra bán hết luôn phải không?
Lý Xán còn chưa nói gì Lâm Lang đã hỏi trước một câu, An Văn Quân và Thiệu Ngọc Cường quay đầu lại nhìn về phía Lý Dương.
Lý Dương giải ra không chỉ là 2 khối Phù Dung Chủng nặng hơn 400 cân mà còn giải ra những viên Phỉ Thúy có giá trị khác nữa.
-Đúng, toàn bộ bán đấu giá!
Lý Dương gật gật đầu, Lý Dương không sưu tầm những thứ này nữa, ở nhà còn rất nhiều.
-Một khi đã như vậy thì không bằng cậu đóng gói bán đi, tất cả số Phỉ Thúy ngày hôm nay cậu giải ra tôi đồng ý dùng 100 triệu để mua!
Lâm Lang cười nói một câu, đóng gói lại thì có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian, số Phỉ Thúy này sẽ rơi vào tay cùng một người.
Lý Dương có chút sững sốt, việc này trước đó hắn chưa từng nghĩ tới.
-Đóng gói không tồi, An Thị chúng tôi ra giá 105 triệu!
An Văn Quân lập tức tiếp một câu, đóng gói ngoại trừ giảm bớt thời gian còn có thể loại bò bớt đối thủ cạnh tranh, nếu thật sự đóng gói thì những ông chủ công ty châu báu nhỏ sẽ không có cơ hội.
Những người khác anh nhìn tôi tôi nhìn anh, cuối cùng họ nhìn nhau cười khổ lắc đầu.
Những ông chủ lớn này không cho bọn họ do dự thì bọn họ cũng không còn cách nào, ai bảo thời gian gần đây thương trường cạnh tranh quá khốc liệt là chi.
Lý Dương còn đang do dự thì Thiệu Ngọc Cường nói:
-Nếu đóng gói thì tôi ra giá 110 triệu!
-Tốt, vậy thì đóng gói bán một lần dứt điểm đi!
Lý Dương không do dự nữa mà gật đầu đồng ý, người có thể cạnh tranh số Phỉ Thúy này có ba người, nếu bọn họ đã đồng ý thì hắn cũng không cần do dự nữa, như vậy với hắn cũng tốt, có thể tiết kiệm được thời gian.
Giá 100 triệu mà Lâm Lang đưa ra không tính là cao nhưng cũng không thấp, chỉ có thể xem là vừa đủ, Thiệu Ngọc Cường vừa rồi đã thêm vàn 10 triệu nữa, nhưng con số này sẽ không ngừng lại tại đây.
-112 triệu!
An Văn Quân trực tiếp bỏ thêm hai trăm vạn.
-113 triệu!
Thiệu Ngọc Cường cũng bỏ thêm một trăm vạn, 400 cân Phù Dung Chủng Phỉ Thúy kia trên thị trường đã có giá từ 90-100 triệu, hiện tại vẫn chưa tới mức giá cao nhất của chúng.
-120 triệu!
Lần này người báo giá chính là Lâm Lang, An Văn Quân và Thiệu Ngọc Cường đều mạnh mẽ quay đầu lại kinh ngạc nhìn Lâm Lang.
120 triệu tức là giá của hơn 400 cân Phù Dung Chủng đã có giá hơn trăm triệu, Lâm Lang vừa báo giá đã nâng lên tới đỉnh, việc này làm cho An Văn Quân và Thiệu Ngọc Cường có chút do dự.
-123 triệu!
Thiệu Ngọc Cường lại bỏ thêm ba trăm vạn, Sang Dala đột nhiên đứng lên đi ra ngoài nghe điện thoại.
-130 triệu!
An Văn Quân đang định mở miệng thì Lâm Lang một lần nữa đã báo giá, 130 triệu, đây chính là một cái giá thua lỗ, hơn nữa cộng thêm phí thủ công linh tinh thì khi bán những thứ này ra chưa chắc đã kiếm được tiền, trừ phi sau này Phỉ Thúy có thể tăng giá mạnh thì mới có thể có lời.
Thiệu Ngọc Cường càng ngày càng kinh ngạc, dường như nhu cầu của Lâm Lang với số Phỉ Thúy này còn gấp hơn cả bọn họ nữa.
Hai người không nói gì, trong lòng thì không ngừng do dự, bọn họ không biết có nên tiếp tục cạnh tranh hay không nữa.
Một lát sau, hai người đồng thời lắc đầu cho thấy số Phỉ Thúy này đã thuộc về Lâm Lang.
Cuối cùng hai người cũng hiểu vì sao Lâm Lang lại đưa ra ý kiến đóng gói chúng lại, nếu tách ra bán đấu giá, giá cả của chúng chưa chắc là đã thấp hơn giá vừa rồi, nhưng Lâm Lang chắc chắn là không thể nào có chúng hết được.
-Lý Dương, Lý Dương, tin tức tốt, tin tức tốt a, chúng ta đã tìm được mạch quáng rồi!
Sang Dala đột nhiên theo từ bên ngoài đi vào, trên mặt còn mang theo sự kích động, khi vào bên trong hắn liền nói với Lý Dương một câu. Mặt hắn bỏi vì kích động nên có chút đỏ lên, tay hắn củng có chút run rẫy, những điểm này cho thấy Sang Dala đang kích động tới cực điểm.