Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 605: Đấu giá bắt đầu




Hôm nay Vương Giai Giai gần như đã hồi phục hoàn toàn. Sau khi được người hướng dẫn viên du lịch của Sang Dala dẫn đi khắp nơi, hai người đã có được một ngày thực sự thoải mái.

Tư Mã Lâm đã đánh dấu được khoảng 30 ngàn EURO nguyên thạch. Không có Lý Dương đi cùng, anh không dám chọn quá nhiều. 30 ngàn EURO tương đương với 300 ngàn nhân dân tệ, bản thân Tư Mã Lâm nếu muốn chơi một mình cũng chỉ đến vậy.

Mà cho dù có lỗ thì cũng chẳng sao. Sở dĩ Tư Mã Lâm chơi đổ thạch chưa bao giờ lỗ chính là nhờ tâm lý tốt, anh không bao giờ vì tiền mà phải vất vả đôn đáo hay vò đầu bứt tai suy nghĩ. Sông có khúc, người có lúc mà!

Sau khi đánh dấu xong, Tư Mã Lâm và Lý Xán ra ngoài tìm vài viên nguyên thạch phá chơi.

Hôm nay Tư Mã Lâm không may mắn như lần trước. Chọn hai viên nguyên thạch, một viên lỗ ít, một viên lỗ hoàn toàn, may mà giá nguyên thạch không cao lắm, tổng cộng chỉ mất 40 ngàn nhân dân tệ. Nếu tình cả viên hôm hôm đầu tiên phá được thì Tư Mã Lâm vẫn còn lãi được một ít.

Vận may của Lý Xán tốt hơn Tư Mã Lâm nhiều. Anh chỉ chọn một viên nguyên thạch phổ thông giá 3000 tệ, bên trong là một viên Phỉ Thúy Can Thanh Chủng khá đẹp. Can Thanh Chủng tuy thuộc hàng tầm thấp nhưng vẫn bán được 12 ngàn tệ, Lý Xán lãi hơn 9 ngàn.

Điều đó khiến Lý Xán cười méo cả mồm. Lần đầu tiên phá đổ thạch, lần đầu tiên chọn nguyên thạch, vậy mà anh đã lời to, quả là rất may mắn.

Tư Mã Lâm có chút bối rối. Đổ thạch là vậy. Những người bình thường lần đầu tiên chơi đổ thạch thường lãi được ít nhiều. Ít nhất thì Tư Mã Lâm cũng đã tận mắt chứng kiến rất nhiều người lần đầu tiên phá đổ thạch có lãi.

Chơi đổ thạch cũng giống như chơi bài vậy, những người mới biết chơi thường hay chọn được bài đẹp, chỉ cần vững tay một chút là có thể giành chiến thắng.

Lý Xán giải xong đổ thạch quay về khách sạn. Tư Mã Lâm đi tìm Lý Dương để kể lại chuyện hôm nay cho anh và Vương Giai Giai biết. Nhìn thấy dáng vẻ vui mừng của Lý Xán, Lý Dương cũng cười rất tươi.

Lý Xán sau khi đổ thắng được đổ thạch mà có thể kìm nén được sự cám dỗ, không tiếp tục chơi là điều rất đáng quý, Lý Dương thực sự rất hài lòng. Nguy cơ sau này Lý Xán sa lầy trong vũng bùn của thể giới đổ thạch vì thế sẽ giảm đi rất nhiều, mà dù có đam mê đổ thạch thì cũng có khả năng tự kiềm chế rất cao, giống như Tư Mã Lâm hiện giờ.

Sáng sớm ngày hôm sau, Lý Dương tỉnh dậy, tinh thần rất phấn chấn.

Vương Giai Giai vẫn đang cuộn tròn trong chăn, cơ thể cô phảng phất một mùi hương ngọt ngào. Đêm qua hai người họ đã làm chuyện đó nhiều lần, cả hai đều rất mãn nguyện…

Hôm nay là ngày khai trương đại hội giao dịch nguyên thạch, trong đó có một số nguyên thạch Lý Dương đã để ý từ lâu. Nếu mua lại được những nguyên thạch này, Lý Dương sẽ kiếm được một món hời không nhỏ, tạo thuận lợi rất nhiều cho công việc sau này.

- Lý tiên sinh!

Sang Dala đã có mặt ở đại sảnh tự bao giờ. Nhìn thấy Lý Dương, anh cười ha hả bước tới.

Tối qua anh cũng nhận được tin tốt lành của tướng quân Sang Dun. Mỏ khoáng Lý Dương tìm được trong quá trình khai thác đã phát hiện ra khá nhiều nguyên thạch có chứa Phỉ Thúy. Đây là một dấu hiệu tốt. Hiện đường hầm khai thác từ trên đỉnh núi xuống đã sâu hơn 10m, nếu bên dưới đích thực có mỏ Phỉ Thúy thì chẳng bao lâu nữa sẽ khai thác đến nơi.

Còn về vấn đề độ sâu của mỏ khoáng thì Cao bá và các thành viên của đoàn chuyên gia đã cùng nghiên cứu và đưa ra được kết luận sơ bộ. Họ đều là những người có năng lực, thông qua những tiêu bản tìm được, họ càng vững tin hơn về chất lượng của mỏ khoáng. Và như vậy, độ sâu thiết kế của mỏ có thể sẽ hơn 20m.

- Chào buổi sáng, Sang Dala.

Lý Dương tỏ ra rất vui, trong khi Vương Giai Giai lại có vẻ mệt mỏi ủy mị. Sang Dala là người từng trải, vừa nhìn qua dáng vẻ hai người đã hiểu ngay. Vẻ mặt Sang Dala càng tươi cười hơn, anh nháy mắt với Lý Dương, một ánh mắt mà chỉ những người đàn ông với nhau mới hiểu…

- Lão đại, sao hôm nay dậy sớm vậy?

Giọng Lý Xán từ phía sau vang lên. Lý Xán chưa chọn thử viên nguyên thạch nào ở đại hội giao dịch hôm nay, nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến sở thích nhìn ngắm của anh. Hôm qua sau khi được Tư Mã Lâm trợ giúp đổ thắng được một viên Phỉ Thúy, niềm đam mê nguyên thạch của Lý Xán càng lúc càng lớn.

-Cậu cũng vậy mà.

Lý Dương quay đầu mỉm cười. Giờ mới 7 giờ sáng, đại hội giao dịch nguyên thạch bắt đầu sẽ bắt đầu vào lúc 9 rưỡi.

Về điều này thì Mianma khác với Bình Châu. Ở Bình Châu, người ta tổ chức đấu giá vào buổi chiều, còn Mianma thì là buổi sáng, sau khi đấu giá xong mọi người vẫn có thể tiếp tục đi xem nguyên thạch, hoặc tiến hành đấu giá chui.

Nói một cách đơn giản, những buổi đấu giá công khai được tổ chức để nhằm mục đích tạo không khí cho những buổi đấu giá chui, vốn đóng vai trò quan trọng chủ chốt. Nếu đấu giá công khai diễn ra càng quyết liệt thì khả năng mua được nguyên thạch trong những buổi đấu giá chui càng thấp. Tích giá cao hơn một chút so với bình thường là tâm lý chung của mọi người khi mang đồ vật ra bán đấu giá.

Chỉ cần một bộ phận nhỏ chủ định tăng thêm giá cho nguyên thạch là những người khác cũng sẽ làm theo. Nếu không họ sẽ không thể gây sự chú ý cho những nguyên thạch của mình được. Và như vậy, mục đích của sở quản lý đại hội giao dịch nguyên thạch đã trở thành hiện thực.

- Tôi dậy sớm là để thử cảm nhận xem không khí ở đại hội giao dịch nguyên thạch náo nhiệt đến mức nào. À, chào chị dâu!

Lý Xán cũng cười hì hì, anh giơ tay chào Vương Giai Giai. Không giống như Lý Dương, Lý Xán có bạn gái ngay từ khi mới đi học nên thái độ của Lý Dương và Vương Giai Giai lúc này cũng không qua mắt được anh.

- Nghe nói hôm qua anh thắng được không ít, nhớ phải khao đấy nhé!

Vương Giai Giai gật đầu. Vẻ mặt tươi cười của Lý Xán đóng băng khi nghe Vương Giai Giai ôm tay Lý Dương rồi cười nói.

- Chị dâu ơi, lão đại còn thắng nhiều hơn tôi mà, mấy ngày hôm nay đã kiếm được hơn 90 triệu NDT. Ôi, 90 triệu NDT, cao gấp 10 ngàn lần con số 9 ngàn của tôi. Chính lão đại mới là tên đại tài phiệt, xin chị đừng bóc lột nhân dân nghèo khổ chúng tôi nữa, tôi phản đối, kịch liệt phản đối!

Lý Xán giả vờ kêu khóc. Khao là chuyện nhỏ, nhưng nếu khao ở khách sạn 5 sao này thì chỉ sau một bữa cơm, số tiền nhỏ mà hôm qua anh vất vả kiếm được sẽ tan thành mây khói!

- Được rồi, đừng giả nghèo giả khổ nữa. Không ai bắt khao đâu mà sợ, hôm nay tất cả chi phí để tôi trả.

Lý Dương cười lớn rồi cùng mọi người bước vào phòng ăn. Thức ăn của khách sạn ngon hơn bên ngoài rất nhiều, mấy ngày hôm nay họ đều dùng bữa ở đây.

Sau bữa sáng, vẫn chưa tới 8 giờ nhưng bên ngoài khách sạn không ít người đã đến. Một vài người quen biết Lý Dương tiến đến chào hỏi. Họ có mặt ở đây là để chuẩn bị tham gia buổi bán đấu giá.

Người của An thị cũng đã tới. An Văn Bình đi bên cạnh An Văn Quân. Hôm qua An Văn Bình tìm quanh trung tâm bảo ngọc rất lâu nhưng không gặp được Lý Dương khiến cô rất buồn.

Nhìn thấy dáng vẻ của Lý Dương và Vương Giai Giai, An Văn Bình có chút sững sờ, nhưng sau đó cô vẫn mỉm cười tiến lại.

An Văn Quân nhanh chân bước tới chào hỏi Lý Dương trước An Văn Bình, sau đó vội vàng kéo cô rời khỏi.

Tập đoàn An thị cũng có xe riêng tại Mianma. Trên xe, An Văn Bình tỏ ra buồn rầu. An Văn Quân khẽ thở dài, cô hiểu rất rõ tâm lý của em gái, chuyện này do một mình cô xúc tiến, nhưng không ngờ kết quả lại không như ý muốn. An Văn Bình hội tụ đủ những điều kiện tốt nhất trên mọi phương diện nhưng vẫn không thể có được trái tim của Lý Dương.

Hôm nay trung tâm châu báu đông đúc hơn thường ngày rất nhiều.

Tổ chức đấu giá công khai đồng nghĩa với việc đại hội giao dịch nguyên thạch chính thức bắt đầu. Những đồ vật được đem ra bán đấu giá cũng sẽ bày bán đầy đủ, mọi người có thể thoải mái tìm kiếm và lựa chọn nguyên thạch theo ý mình. Nhưng số lượng nguyên thạch những ngày đầu không nhiều, những gì chủ chốt và quan trọng nhất luôn nằm ở phía sau.

Lý Dương đến trung tâm bảo ngọc đã là 8 rưỡi. Lúc này, người đến tham dự đại hội đã đứng chật kín ngoài cửa, ước tính số lượng lên tới trên dưới 7 ngàn.

- Đông người quá. Trung tâm châu báu chỉ có 4 phòng đấu giá, mỗi phòng có sức chứa 1500 người, xem ra hôm nay sẽ phải chen chúc rồi!

Tư Mã Lâm chết lặng nhìn rừng người trước mặt, buột miệng nói.

Hai ngày hôm nay anh đã nắm chắc tình hình ở các công ty bảo ngọc. Bất luận là đấu giá công khai hay đấu giá chui đều phỉa tổ chức ở các phòng đấu giá trong trung tâm này. Diện tích các phòng đấu giá rất lớn, giống như Bình Châu, mỗi phòng đều có một màn hình điện tử. Mỗi khi đấu giá, số hiệu và giá cả của sản phẩm sẽ được hiển thị trên màn hình lớn.

Các phòng đấu giá này cũng rất đặc biệt, trong phòng không có các hàng ghế bọc salong dài như trong hội trường giống như ở Bình Châu mà chỉ là những hàng ghế gỗ thông thường. Vậy nên ai đến trước có chỗ trước, rất tiết kiệm thời gian, mọi người sẽ lưu lại trong phòng lâu hơn.

Sang Dala lắc đầu khẽ cười, chậm rãi nói:

- Tư Mã tiên sinh không cần lo lắng. Ở đây chúng tôi luôn có sẵn ghế VIP, mọi người có thể an tâm đấu giá.

Cái gọi là ghế VIP thực ra là những căn phòng nhỏ được bố trí độc lập bên trên mỗi phòng đấu giá. Mỗi phòng đấu giá có tổng cộng 10 căn phòng VIP kiểu này nhằm mục đích phục vụ những vị khách giàu có.

Sang Dala là một trong 5 đại gia tộc của Mianma, lại là người cung cấp nguyên thạch cho đại hội nên ở đây lúc nào cũng có ghế VIP dành riêng cho họ. Trong những phòng này đều bố trí đầy đủ sô-pha và bàn ghế, thoải mái hơn bên dưới rất nhiều.

Mỗi phòng VIP như vậy lại có thể chứa được ít nhất 10 khách VIP, hoàn toàn có thể thỏa mãn được nhu cầu của bọn Lý Dương!

- Cảm ơn Sang Dala tiên sinh!

Tư Mã Lâm khẽ nói. Có một chút quan hệ quả là rất tốt. Lần này đến Mianma tham gia đại hội giao dịch nguyên thạch, có Sang Dala đi cùng, họ sẽ được tiếp đãi đặc biệt, khỏi phải nói cũng biết là sẽ tốt hơn rất nhiều so với tự đi một mình.

- Tư Mã tiên sinh quá khách sáo rồi!

Sang Dala lắc đầu cười.

Sang Dala làm vậy hoàn toàn là vì Lý Dương. Bản thân anh hiểu rất rõ, rằng anh và Lý Dương sẽ chằng bao giờ có thể thực sự là bạn. Nếu muốn hai bên thực sự ràng buộc chặt chẽ lẫn nhau và để Lý Dương không bị các gia tộc khác lôi kéo thì chỉ còn cách chi thật nhiều, thật nhiều tiền…

- Cửa mở rồi!

Lý Xán đột nhiên lên tiếng. Mới 8 giờ 40 phút nhưng trung tâm bảo ngọc đã mở cửa.

- Thật ngại quá, tôi quên mất là trước khi đấu giá bắt đầu 20 phút, trung tâm sẽ mở cửa để mọi người vào ổn định chỗ ngồi, cũng để mọi người có thời gian xem lại những nguyên thạch được đem ra bán đấu giá.

Sang Dala vỗ vỗ vào đầu, anh thực sự đã quên mất điều này.

Trước đây anh cũng có tham gia đại hội giao dịch nguyên thạch nhưng chưa bao giờ đến sớm thế này. Đường đường là một đại gia tộc chuyên cung cấp nguyên thạch, là chủ nhà ở đây nên việc đến sớm hoàn toàn không cần thiết, mà có đến cũng chỉ là nhằm kiểm tra xem lượng nguyên thạch bán được có nhiều hay không mà thôi.

- Không sao, nếu cửa đã mở thì chúng ta vào đi.

Lý Dương khẽ cười, chậm rãi bước về phía trước. Vương Giai Giai ôm lấy tay Lý Dương, theo sát anh từng bước một. Dòng người ồ ạt tràn vào trung tâm bảo ngọc. Một số cố sức chạy nhanh vào trong để tìm một vị trí thật tốt, một số khác chạy lại khu đấu giá để xác định lại thật kỹ những nguyên thạch đã xem trước đó.