- Rè rè
Tiếng máy cắt làm Cao Bá và Sang Dala đều quay đầu lại, Lý Dương đã đeo kính quan sát tỉ mỉ khối nguyên thạch trước mặt.
Hai người đứng đằng sau Lý Dương nhìn nhau một cái, lúc này Cao Bá cũng không muốn rời đi.
Tiêu bản trên núi làm xuất hiện Duyên Thân Đới mới là một dấu hiệu tốt, cứ cho như đây là khu phế quặng thì cũng đáng để bọn họ nghiên cứu. Nếu thực sự có thể tìm thấy mạch khoáng ở nơi đây thì thành tựu đạt được đó cao hơn rất nhiều lần so với tìm được ở chỗ khác.
Bất cứ lúc nào, việc trúng lớn cái người ta giải lỗ đều là chuyện đáng vui mừng, đổ quặng cũng như vậy.
- Đây là tiêu bản ở độ sâu 5m.
Xem khối nguyên thạch trên máy giải xong, Cao Bá nói nhỏ với Sang Dala.
Tiêu bản 5m không dễ gì đào lên được, bọn họ dùng máy khoan loại nhỏ để đào nó, loại máy khoan này lắm nhiều lắm cũng chỉ đào được đến 5m thôi, sâu hơn nữa thì phải dùng thiết bị cỡ lớn.
Cũng may là bọn họ chỉ thu thập tiêu bản mà thôi, không cần phải đào quá sâu, hơn nữa đất trên núi cũng không cứng lắm, vì vậy chỉ vài tiếng đồng hồ bọn họ đã đào được hai khối tiêu bản 5m.
Sang Dala gật đầu, về đổ quặng thì hắn thua xa Cao Bá và Lý Dương, hắn đi theo cũng chỉ làm trợ thủ mà thôi, còn về chuyên ngành thì hắn không có quyền phát biểu.
- Xanh, màu xanh!
Người cầm sổ ghi chép lại lần nữa reo lên, anh ta còn dùng ngón tay đang cầm viết chỉ về phía máy giải, hành động của hắn làm Lý Dương giật mình vội vàng dừng tay lại.
Cái anh chàng này không biết có phải là bị kích động quá hay không, suýt nữa thì đưa tay vào dưới máy cắt rồi, cái máy giải này không có gì bảo vệ cả, chỉ cần một nhát là mấy ngón tay của anh ta coi như xong.
Sang Dala và Cao Bá không quan tâm đến chuyện đó, hai người vội vã nhìn theo tay anh ta chỉ, chổ vừa cắt đúng là có hiện ra màu xanh, màu xanh không đậm có lẫn chút bùn đất, tuy nhiên hai người này kinh nghiệm giải đá đầy mình, chỉ nhìn là biết được sự khác nhau rồi.
- Lại xuất hiện màu xanh rồi?
Cao Bá và Sang Dala cùng nhìn nhau, ánh mắt đầy vẻ vui mừng, tiêu bản có Phỉ Thúy càng nhiều thì khả năng xuất hiện quặng càng cao.
- Rầm
Nguyên thạch không lớn nên chỉ vài phút sau là đã cắt xong, lần này Cao Bá bưng chậu nước đến rửa mặt cắt, rửa xong ông nhíu mày lại.
- Kim Ti chủng, màu xanh rau chân vịt!
Cao Bá nói giọng run run.
Sang Dala cũng không hơn ông là mấy, mắt mở to nhìn chăm chăm vào mặt cắt.
Khối Phỉ Thúy như thế này thực ra giá không cao, Phỉ Thúy này Cao Bá thấy rất nhiều trên thị trường, cho nên không chú ý lắm, nhưng ở đây thì khác, đặc biệt là Phỉ Thúy xuất hiện trong tiêu bản, điều này có nghĩa như thế nào ông là người hiểu hơn ai hết.
Tất cả người trong trại đều xúm lại, gồm cả Tư Mã Lâm và Vương Giai Giai, nhìn Phỉ Thúy mà miệng Tư Mã Lâm mở rộng đến nỗi có thể nhét vào một quả trứng gà.
- Lý Dương, cái cậu vừa giải lúc nãy là nguyên thạch?
Tư Mã Lâm kinh ngạc hỏi, bây giờ hắn không còn cảm giác mới lạ như lúc đầu nữa, mọi người tập trung đào tiêu bản tại một khu phế quặng cũng không có gì hay cả.
Nhưng hắn không ngờ một tiêu bản bình thường như vậy lại giúp Lý Dương tìm được Phỉ Thúy, hắn còn không biết là mình có nhìn nhầm hay không. Khối nguyên thạch trước mặt không có bất cứ đặc điểm gì là đổ thạch cả, nếu để ở ngoài hắn cũng không thèm để ý đến.
- Đúng, khối này chắc có lẽ là nằm trong lòng núi, lúc vừa đào lên xong đã có hình dáng như vậy.
Lý Dương cười gật đầu, hòn đá này đúng là không giống một nguyên thạch, tuy nhiên chỉ cần nhìn ra được Phỉ Thúy là được, rất nhiều nguyên thạch nhìn bề ngoài chẳng ra gì nhưng lại có thể cho ra được Phỉ Thúy tốt, cách đây hai ngày hắn đã nghiên cứu điểm này rất kĩ.
- Lý tiên sinh, cho tôi xem một lát được không?
Cao Bá bước đến, cố gắng giữ bình tĩnh rồi chỉ vào hai khối đá nói.
Hai mặt cắt đều có Phỉ Thúy to bằng quả trứng gà, Lý Dương cắt đôi ở giữa nhất định sẽ làm giảm giá trị của Phỉ Thúy.
Lúc cắt thì Lý Dương cũng không để ý đến tính hoàn chỉnh của nó, hắn vốn muốn cắt khối nguyên thạch này như cắt một tiêu bản, càng trực quan càng tốt.
Lúc này thì cũng không ai để ý đến chuyện đó, Phỉ Thúy xuất hiện chứng minh ngọn núi này có Phỉ Thúy, ở đây rất có khả năng sẽ xuất hiện ngọc khoáng, đây mới là điều mọi người quan tâm.
Lý Dương đưa cả hai khối nguyên thạch cho Cao Bá, Cao Bá và Sang Dala mỗi người cầm một khối cẩn thận quan sát.
Xem xong Cao Bá lại đến xem những tiêu bản vừa được Lý Dương cắt ra cũng như tất cả ghi chép, càng xem càng lộ vẻ xúc động.
- Ông Lý, tôi nghĩ ở đây rất có khả năng xuất hiện một khối mạch khoáng không nhỏ, ông nên đổ một lần đi!
Suy nghĩ một lúc, Cao Bá liền bước đến trước Lý Dương nói nhỏ. Chuyên gia đổ quặng là Lý Dương, tướng quân Thornton chỉ nghe lời Lý Dương thôi, một lần đổ quặng không phải đơn giản như một lần giải thạch, việc cần phải làm thực sự rất nhiều.
Một người lớn tuổi như Cao Bá đây cũng chỉ có quyền đưa ra ý kiến mà thôi, không có quyền quyết định, mọi quyền quyết định nằm trong tay Lý Dương.
Sang Dala cũng ngẩng đầu lên, mắt nhìn chằm chằm vào Lý Dương, hắn cũng nghĩ như Cao Bá.
- Tôi cũng nghĩ như vậy, nơi này có thể đổ quặng lại một lần nữa.
Lý Dương cười gật đầu, Cao Bá và Sang Dala đều vui mừng, cả mấy thành viên đoàn đổ quặng đang đứng trong trại cũng có cùng chung cảm giác phấn khởi, có hai người thậm chí còn ôm chầm lấy nhau.
Không ai ngờ sự việc lại tiến hành thuận lợi như vậy, vừa mới làm một ngày mà đã tìm ra được nơi đổ quặng thích hợp, đổ quặng không nhất định trúng nhưng cũng là điều mở đầu, là một sự hi vọng, cũng giống như đổ thạch vậy, nếu không giải thạch thì làm sao biết được bên trong có gì, chỉ có thể giải ra mới biết được bên trong có Phỉ Thúy hay không hoặc là có bao nhiêu Phỉ Thúy.
Lý Dương cười thầm trong bụng lắc đầu.
Hắn làm tất cả những việc này không phải là muốn đổ quặng ở đây hay sao, để cho mọi người có thể chấp nhận quyết định của hắn mà không có bất cứ nghi ngờ nào cả, đổ quặng lần này chỉ có thắng không có thua, hắn phản đối mới lạ.
Tiêu bản vẫn đang được khai thác, Cao Bá và những thành viên khác đều khẩn trương sắp xếp lại số liệu và báo cáo, bọn họ phải xác định địa điểm khai thác.
Sau khi bàn bạc, mọi người nhất trí khai thác từ trên đỉnh núi xuống, vừa tiết kiệm thời gian lại vừa ít tiêu tốn tiền bạc.
Tuy nhiên dựa vào điều kiện trước mắt thì vẫn chưa có thể bắt tay vào việc được, chỉ có thể đợi đoàn khai thác đến, tuy nhiên điều này không ảnh hưởng đến tinh thần của họ, buổi tối cắm trại mặt mày ai cũng tươi cười rạng rỡ, lần này là lần đổ quặng nhanh nhất của bọn họ.
Khối nguyên thạch Lý Dương mua hôm qua cùng với hai khối cát được hôm nay đều được Cao Bá cất giữ, nếu lần này thành công thì những khối nguyên thạch đó có đóng góp một phần công lao rất lớn.
Sáng hôm sau mấy người Lý Dương quay trở về cứ điểm, Cao Bá cùng phần lớn thành viên đổ quặng ở lại, trước khi đoàn khai thác đến bọn họ có nhiều việc cần phải làm, những việc đó có thể thiếu Lý Dương nhưng không thể thiếu Cao Bá.
Sang Dala để lại 20 binh lính ở đây bảo vệ, đợi sau khi bọn họ về sẽ gửi đên nhiều binh lính hơn nữa, sau khi đoàn khai thác đến, ở đây ít nhất cũng phải có trên 100 binh lính bảo vệ. Nếu thực sự tìm ra được mạch khoáng thì binh lính sẽ tăng lên không ít, ở Miến Điện những thứ khác không cần nhưng vũ lực thì không thể thiếu.
Người vui nhất vẫn là người bán nguyên thạch cho Lý Dương, Sang Dala vui vẻ thưởng cho hắn 20 ngàn đô đồng thời tìm giúp hắn một công việc ở Ngõa Thành.
Điều này sau đó còn được người ta truyền tai nhau, dẫn đến phong trào thu thập phế liệu. Chỉ tiếc là những người này không còn may mắn được gặp Lý Dương nữa, càng không có cơ hội như người công nhân kia, một bước lên tiên dẫn cả gia đình đển Ngõa Thành sống cuộc sống hạnh phúc.
Lý Dương ở cứ điểm thêm một hôm nữa, tướng quân Thornton nghe nói Lý Dương đã bắt đầu đổ quặng thì vội vã tìm đến.
Sau khi nghe Sang Dala kể lại mọi chuyện, tướng quân Thornton vừa kinh hãi vừa vui mừng, ông không ngờ Lý Dương vừa giỏi vừa may mắn như thế, những điều kiện trước mắt không có cái nào là không chứng minh ở đó xuất hiện mạch khoáng tốt cả.
Đặc biệt đây là vùng mà đối thủ bỏ lại, nếu Lý Dương thành công không chỉ giúp gia tộc ông ta giải quyết được khó khăn mà còn đánh một đòn đau vào đối thủ, càng nghĩ càng thấy đã.
Tướng quân Thornton là một người quyết đoán, sau khi Lý Dương xác định được địa điểm đổ quặng ông lập tức triệu tập đội khai thác mang thiết bị vào khu mỏ đồng thời đích thân ra lệnh điều 300 binh lính đến, nhìn hành động của ông cũng đủ biết ông tin tưởng Lý Dương như thế nào.
Đội khai thác chỉ trong vòng một ngày đã đến nơi, những thiết bị cần thiết đã được gửi đến nơi Lý Dương xác định đổ quặng, sau khi tướng quân Thornton chủ trì buổi cúng bái xong thì chính thức bắt tay vào khai thác.
Người Miến Điện cũng rất mê tín, họ theo đạo phật, mỗi lần trước khi đổ quặng bọn họ đều lễ phật cầu xin tìm ra được mạch khoáng.
Tất cả những điều này chẳng liên quan gì đến Lý Dương cả, không ai hiểu rõ tình hình bên trong bằng hắn, chỉ cần Cao Bá nghiêm chỉnh làm theo những gì hắn chỉ dẫn thì tìm ra được mạch khoáng chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Đội khai thác đến một lúc thì Lý Dương cũng rời khu mỏ, Sang Dala dùng chiếc trực thăng hào nhoáng của mình đưa hắn đi Ngưỡng Quang, giao dịch Miến Điện sắp chính thức được bắt đầu.