Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 566: Khẳng định sẽ thắng




Sang Dala đứng bên có chút sững sờ.

Toàn bộ quá trình đổ không bao lâu, tổng cộng cũng 6 khối nguyên thạch, tính ra mỗi người chỉ giải có 3 khối.

Chỉ 3 khối mà khiến Sang Dala cảm thấy như chính mình đã trải qua 1 cuộc khảo nghiệm ác liệt, không phải nghiêm trọng như lên thiên dàng xuống hỏa ngục nhưng lúc lên lúc xuống như có cảm giác như lên xuống xe vậy.

Lúc này tim gan Sang Dala như đang nhảy nhót lên, trong thâm tâm hắn vẫn mong Lý Dương sẽ đổ thắng.

Điều này không chỉ chứng minh được thực lực của Lý Dương mà đối với sự phát triển trong tương lai của toàn gia tộc hắn là điều rất quan trọng.

Trác lão là chuyên gia đổ thạch giỏi của bọn họ, nhưng tuổi tác cũng đã cao, mà còn tàn tật, nếu là đổ thạch thì còn có thể, chứ đổ quặng thì đành chịu.

Lý Dương trẻ tuổi hơn nhiều so với Trác lão, biểu hiện rất tốt, rất có ích cho bọn họ. chỉ cần Lý Dương luôn có thực lực, chỉ cần bọn họ vần giữ được mối quan hệ với Lý Dương, tin chắc rằng mấy chục năm nữa gia tộc hắn sẽ vẫn tiếp tục phát triển đi lên.

Đặc biệt là hiện nay khi cạnh tranh với đối thủ được sự giúp sức của Phỉ Thúy vương, bọn họ lại càng cần sự xuất hiện của Lý Dương.

Vì vậy, Sang Dala thậm chí đã nghĩ đến 1 vài phương án, tất cả đều 1 mục đích là duy trì tốt mối quan hệ với Lý Dương, nhất định phải gắn kết chặt chẽ mối quan hệ này.

Tiếng động cơ máy cắt thạch của Cao Bá rất lớn, tiếng mài thạch và cắt thạch của Cao Bá và Lí Dương hòa làm 1, hợp thanh 1 thứ âm thanh giải thạch thú vị.

Lúc này xung quanh đã bàn tán ít đi, nhát dao thứ 3 của Cao Bá đã gần xong, lúc này mỗi 1 nhát dao cua Cao Bá đều khiến cho mọi người bị kích động.

“Rầm”

Khối nguyên thạch được cắt ra, phần nhỏ hơn đã bị cắt rơi xuống, người trợ giúp nhanh chóng lấy nước lại rửa sạch, Phỉ Thúy trong suốt lại 1 lần nữa hiện ra trước mắt mọi người.

-Tăng, lại tăng rồi.

-Ít nhất phải 500 vạn rồi.

-Tôi thấy không chỉ thế đâu, biểu hiện lúc này của nó rất tốt, rất có thể sẽ giải ra 1 viên Phỉ Thúy không nhỏ, giá ủa nó phải trên nghìn vạn.

Mấy người xung quanh lạI bắt đầu bàn tán, còn có người lắc đầu, bọn họ vừa bái phục lại vừa có vẻ ngưỡng mộ, đây là Thủy Tinh Chủng Phí Thúy, nếu là của bọn họ thì quá tốt rồi.

Trên mặt Cao Bá lộ ra vẻ vui mừng, cẩn thận xem xét mặt vừa cắt, đoán hướng đi của viên Phỉ Thúy bên trong.

Khối nguyên thạch này nói đúng ra là không lớn, bên trong cũng không thể toàn là Phỉ Thúy, lúc này mà nói nếu giải ra Phỉ Thúy lớn nhất thì cũng chẳng lớn được là bao, nặng nhất cũng chỉ 2, 3 cân.

Nhưng đây dù sao cũng là Thủy Tinh Chủng, cho dù không làm được vòng tay THủy TInh Chủng thì cũng có giá hơn so với Băng Chủng, càng không nói hiện giờ vẫn có hi vọng giải ra viên Phỉ Thúy to, Cao bá cũng không phải lo lắng gì nhiều về thắng thua.

Tuy nhiên trong lòng hắn cũng có 1 chút tiếc nuối nho nhỏ, Lý Dương giải ra Băng Nhũ Chủng Hồng Phỉ, nếu là Kim Ti Chủng hay Phù Dung Chủng thì đều thua là cái chắc, nhưng hiện tại vẫn chưa chắc chắn được ai thắng ai thua.

Với thực lực của Lý Dương Cao Bá cũng có chút kinh ngạc, 3 khối nguyên thạch đều đổ thắng, khối cuối cùng còn là Băng Nhụ Chủng, bản thân hắn cũng không thể làm được như vậy, chứ không nói là trong khoảng thời gian ngắn như vậy với đống nguyên thạch có nhiều tranh luận kia nữa chứ.

Cho dù có muốn thừa nhận hay không thì biểu hiện của Lý Dương thật sự hơn hắn rất nhiều, lần này Sang Dala thật sự đã mời đến 1 người trẻ tuổi có thực lực giỏi về đổ thạch rồi.

Về sau Lý Dương còn có thể ngày càng lớn mạnh hơn, cái ghế Thủy Phí Vương đối với hắn ta không thành vấn đề, thậm chí có thể còn mạnh hơn nữa.

Việc này Cao Bá cũng không muốn nghĩ đến nhiều nữa, tất cả chú ý của hắn đều dồn vào khối nguyên tahchj trược mặt, Cao Bá cẩn thận cân nhắc chỗ đặt dao mới, 1 lần nữa nhấc dao cắt lên.

Nhìn dáng vẻ của hắn xem ra đang định muốn 1 mạch giải khối thạch này ra rồi.

Dao cắt từ từ đi xuống, bên này Lý Dương cũng đã mài ra 1 khoảng rộng hơn, Hồng Phỉ bên trong mỗi lúc càng thấy rõ hơn.

Đây không phải màu đỏ thậm, cũng là màu nho đỏ, loại này có ánh xanh sáng, gần giống màu vàng chanh, nhạt hơn so với màu nước biển, nhưng cũng là 1 loại màu sắc rất sa hoa.

-Lý Dương, màu đỏ rất thật, là Phỉ Thúy Thượng Hạng đấy, chỉ cần nó lớn 1 chút là có cơ hội thắng rồi.

Sang Dala hưng phấn nói với Lý Dương, hắn vốn có chút nản lòng nhưng lúc này thì thật sự rất kích động.

Lần này thắng hay thua đối với Lý Dương vẫn là rất quan trọng, nếu thắng thì Lý Dương sẽ được đưa lên 1 trình độ đỉnh điểm, mọi người sẽ không có chút nghi ngờ nào với hắn nữa, lần này mời Lý Dương đến cũng không phải là không có người phản đối, Lý Dương còn quá trẻ.

-Có, chúng ta còn hy vọng lớn.

Lý Dương cười nói, lúc này khoảng lộ ra đã bằng bàn tay, tình hình lúc này rất khả thi, nhưng cắt thạch xem ra vẫn sát thực hơn mài, rất nhiều người có niềm tin ở Cao bá hơn.

-Chúng ta nhất định thắng.

Lưu Cương bỗng nhiên lên tiếng, Sang Dala hơi sững lại, lập tức gật đầu nói:

-Đúng, chúng ta nhất định thắng.

Lòng tin của Lưu Cương đối với Lý Dương có thể nói là mù quáng, đặc biệt là khi đổ thạch, Lý Dương đổ thạch không phải là chưa từng thắng, mà số lần thắng còn không ít, cũng có những lần đổ không ra thứ gì, nhưng không ai biết là vì hắn cố ý như vậy.

Nhưng từ trước đến nay Lý Dương chưa bao giờ mất tự tin khi đổ thạch, đây chính là lí do mà Lưu Cương tin tưởng nhất.

Sau khi mài được 1 khoảng lộ ra Lý Dương dừng lại, nâng dao cắt lên, lúc này khoảng lộ ra đã đủ lớn, nếu tiếp tục mài sẽ lãng phí thời gian, men theo chố đã mài mà cắt thì tốt hơn.

Khối nguyên thạch này khoảng hơn 8kg, bên trong có 1 nửa là Phỉ Thúy, cắt ra thì cũng không phức tạp lắm.

2 máy cắt thạch đều đang cắt khiến cho người xem đều trở nên hưng phấn, ai cũng biết sẽ nhanh có kết quả.

Tam Tạp há hốc mồm, trong lòng không ngừng cầu nguyện, cầu cho Lý Dương cắt bị chéo, ai cũng biết mài thạch xong lại cắt sẽ rất dễ bị xéo, chuyện này ở đây ngày nào cũng có.

“rầm”

Nhát dao của Cao Bá dã có kết quả trước, đây là nhát dao thứ 4, qua trình giải thạch thì chắc chắn Cao Bá làm tốt hơn Lý dương rồi, ít nhất thì 3 lần tốc độ của hắn đều nhanh hơn.

-Có màu xanh.

-Tiếp tục tăng.

-Ít nhất cũng 1000 vạn rồi.

Mấy người bên cạnh vẫn đang tiếp tục bàn tán, Cao Bá càng lúc càng tỏ ra vui mừng, lúc này Phỉ Thúy hiện ra càng lúc càng nhiều, giá của nó cũng càng lúc càng cao hơn.

Nếu vẫn có biểu hiện như thế này, Phỉ Thúy giải ra rồi còn có thể tăng lên mấy lần, Thủy Tinh Chủng dù sao cũng có giá hơn Băng Chủng. Băng Nhụ Chủng Phỉ Thúy còn không sánh được với Thuần Băng Chủng, nhưng viên Phỉ Thúy này của Lý Dương có màu nho cao cấp, cũng có thể tính theo giá của Băng Chủng.

-Tôi thấy không chỉ thế đâu, khối nguyên thạch có mặt trong lần công bàn lớn thế này, cũng phải 1500 vạn .

Xung quanh còn có người nói vài câu, những câu nói này đánh động vào tâm trí Cao Bá, khối này mang vào đại hội giao dịch bán còn được, có thể được giá cao, còn có thể đấu giá.

Chỉ đáng tiếc đây chỉ là thi đổ thạch, Trác Lão sẽ không đồng ý.

Tuy nhiên Phỉ Thúy bán đi sẽ rất được giá, trong lòng Cao Bá có chút hối tiếc, nhưng không có gì ân hận.

Cao Bá tiếp tục cắt, lần này hắn chọn 1 vị trí khác.

Nhát dao này khiến mọi người xung quanh đều căng thẳng, ai cũng biết sức công phá của vết đuôi nứt hình đuôi ngựa rất lớn, cho dù là cao thủ đổ thạch nào gặp vết đuôi ngựa này cũng đều bỏ qua nó, nếu đổ ra mà Phỉ Thúy không nguyên vẹn, nhue vậy sẽ rất tiếc hận.

Cao Bá hít vào 1 hơi, quyết đoán đưa dao.

Nếu vết đuôi ngựa làm hỏng Phỉ Thúy thì viên này không thể có giá là 1500 vạn nữa rồi, nếu bị hỏng nặng thì giá trị của viên Phỉ Thúy này sẽ giảm xuống không ít.

Đây chính là đổ thạch, 1 loại đổ mang mang kịch tính, anh không thể nhìn rõ được nó.

Lúc này mọi người cũng chỉ có thể chờ đợi, vết đuôi ngựa này nếu có thể giống với vết đuôi ngựa khi nãy, nó chỉ phả hỏng tần đá, cho dù có làm hỏng thì hỏng cũng chỉ rất nhẹ.

Vừa nhìn máy cắt thạch, Tam Tạp vừa cầu nguyện.

Lúc này hắn cầu nguyện khác, hắn hi vọng vết đuôi ngựa này không phá hỏng viên Phỉ Thúy, mà bên trong toàn là Phỉ Thúy.

Khối nguyên thạch Cao Bá đang cắt này nhỏ hơn, vẫn là men theo khe nứt cắt xuống, không đến mấy phút sau nhát cắt này đã gần xong, bên Lý Dương mới cắt xuống được 1 nửa.

Hít vào 1 hơi sâu, Cao Bá tự mình rửa sạch mặt cắt, nhìn vào mặt cắt lộ ra trên mặt Cao Bá hiện lên vẻ vui mừng.

Lo lắng lớn nhất cũng đã không còn, sự phá hủy của vết nứt hình đuôi ngựa không lớn.

Lần này ở cả 2 mặt cắt đều có Phỉ Thúy, không giống khi nãy có 1 mặt là đá, nhưng 1 mặt có rất ít Phỉ Thúy, gần như chẳng được bao nhiêu.

Mặt có ít Phỉ Thúy đều bị phá hỏng, nhưng kiểu bị hỏng này làm cho người ta thấy xót của, nhìn chỉnh thể thì giá của nó cũng không bị ảnh hưởng nhiều, mặt có nhiều cũng bị phá hỏng, nhưng rất ít, chỉ mất 1 miếng bằng 2 ngóng tay út, cắt đi phần bị hỏng đó là được.

Kết quả như thế này đối với hắn mà nói đã là rất tốt rồi.

Nét cười trên mặt Cao Bá ngày càng rõ, mọi người xung quanh cũng bắt đầu có đánh giá mới, khi nãy cao nhất là 1500 vạn, bây giờ hầu hết đều cho rằng ít nhất cũng phải hơn 2000 vạn, thậm chí cao hơn.

2000 vạn, chỉ cần Lý Dương không giải ra Thủy Phí quá lớn thì muốn thắng Trác lão không hề dễ, khối nguyên thạch của Lý Dương cũng không phải là to lắm.

Lúc này mà nói, Trác lão vẫn giữ ưu thế tuyệt đối, khối thạch này cho dù vẫn chưa giải xong, nếu nhìn theo chiều hướng tốt mà nói thì viên Phỉ Thúy này cũng phải đến 3000 vạn tệ, như vậy là đã có thể chiếm thế thắng rồi.