Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 561: Kích thích (1)




Cao bá rất nhanh đã cắt xong đao thứ hai, lần không phải lộ ra toàn bộ Phỉ Thúy làm cho những người xung quanh có chút tiếc hận.

Không có toàn bộ ra Phỉ Thúy chứng minh khối này không phải toàn bộ đều là Phủy Thúy, với khối nguyên thạch này đây chính là điểm làm giảm giá trị của nó.

Có điều cho dù như vậy thì vẫn còn tốt hơn khối của Lý Dương, dù sao thì đây cũng là một khối nguyên thạch đã xuất hiện Phù Dung Chủng.

"Rầm "

Hai ba phút sau, Lý Dương cũng đã cắt xong, những người xung quanh đều tập trung nhìn về phía Lý Dương.

Sang Dala so với Lý Dương còn tích cực hơn, hắn lập tức tẩy sạch bề mặt vết cắt, ngay khi tẩy xong thì hắn liền sững sốt.

Một đao này kết quả so với Cao bá cũng không khác nhiều lắm, cũng không phải là thấy toàn bộ là Phỉ Thúy, những người xung quanh khi thấy vậy liền nhỏ giọng thảo luận, tình huống hiện tại càng ngày càng khó đoán, hay bên không có chênh lệch nhiều lắm.

Không ai ngoài ý muốn khi xuất hiên tình huống này, dù sao thì đây cũng là đổ thạch, cho dù là trước tăng sau giảm thì cũng là chuyện bình thường mà thôi.

Cao bá quay đầu lại nhìn thoáng qua Lý Dương sau đó tiếp tục giải thạch.

Tới tình trạng này thì không cần chỉ dẫn Cao bá cũng có thể tự mình lấy ra viên Phỉ Thúy. Cao bá có hơn 40 năm kinh nghiệm, đã giải vô số nguyên thạch nên ông có cảm giác khối Phỉ Túy bên trong tuy rằng không lớn nhưng cũng sẽ không nhỏ, tuyệt đối là có giá trị.

Đao thứ ba của Cao bá đã cắt xong, giống như ông đoán, quả nhiên là đã xuất hiện Phỉ Thúy.

Khối nguyên thạch trên tay Cao bá trên cơ bản là đã đổ tăng, ba mặt đều có Phỉ Thúy, biểu hiện thế này cho dù là ở đâu thì cũng sẽ có người tranh nhau giành mua.

Cẩn thận xem một chút, Cao bá đổi sang máy mài rồi bắt đầu mài lớp đá còn lại.

Lý Dương thì tiếp tục cắt đao thứ 4.

Kết quả này làm cho mọi người có chút thất vọng, đặc biệt là tên đã đưa ra chuyện cá cược, lúc này hắn ước gì Lý Dương cắt ra một khối nguyên thạch trống.

Đáng tiếc là khối nguyên thạch này cũng đã xuất hiện 3 mặt có Phỉ Thúy.

Từ tình huống trước mắt cho thấy tỉ lệ Lý Dương giải ra Kim Ti Chủng Diễm Dương Lục là cao hơn, có điều sao đi nữa thì phẩm chất của Phù Dung Chủng cũng cao hơn Kim Ti Chủng một ít, cho dù có kích cỡ nhỏ hơn Kim Ti Chủng thì củng chưa chắc là có giá trị thấp hơn.

Tình huống hiện tại bất phân thắng bại, mọi người đều nhỏ giọng suy đoán nhưng không có ai dám cam đoan kết quả sau cùng.

Cho dù là người có tin tưởng mạnh mẽ vào Trác lão thì hiện nay cũng không dám nói chắc là Trác lão sẽ chiến thắng.

Loại tình huống này có chút quỷ dị, nếu phân tích cặn kẽ thì hai bên kẽ tám lạng người nữa cân, hai bên ngang tài ngang sức.

Lý Dương cắt xong đao thứ 4 thì cũng chuyển sang dùng máy mài, hắn biết rõ khối Phỉ Thúy này của mình hơn cả Trác lão, đao thứ tư cắt ra là lựa chọn tốt nhất, như vậy mới có thể sớm lấy viên Phỉ Thúy ra.

Cao bá vẫn còn đang tiếp tục mài, hiện đã mài được khá nhiều, bên trong khối giống như ông tưởng tượng sẽ xuất hiện Phỉ Thúy ngay mà vẫn là một tầng đá xám trắng.

Trên mặt Cao bá có chút thất vọng, lần này nếu không mày ra Phỉ Thúy thì khối Kim Ti Chủng của Lý Dương cho dù là kém hơn một ít cũng sẽ chiến thắng.

Thở dài, Cao bá cầm thiết đao chuẩn bị cắt.

Hơn mười phút sau, Lý Dương ngừng lại, Sang Dala cầm khối Kim Ti Chủng của Lý Dương rồi vừa lòng cười cười.

Khối Phỉ Thúy này có giá khoảng 200 vạn, khối của Trác lão tuy chưa được lấy ra nhưng cũng không kém bao nhiêu, đại khái cũng có thể tính toán ra giá trị của nó.

Khối của Trác lão cũng có giá khoảng 200 vạn, khối đầu tiên hai bên xem như hòa, cho dù có chút chênh lệch thì cũng không ảnh hưởng.

-Lý ca, uống nước đi.

Lưu Cương từ phía sau đưa cho Lý Dương một chai nước khoáng, nơi này rất đơn sơ, khí hậu của Myanmar lúc này lại rất nóng, chỉ nhìn một hồi mà Lưu Cương cũng đã có chút cảm thấy đè nén.

-Tốt, cám ơn.

Lý Dương nhận lấy rồi một hơi uống hết nữa chai, trong thời gian Cao bá giải thạch hắn có thể nghỉ ngơi một lat, hiện tại Lý Dương cũng không vội giải 2 khối còn lại.

Mười phút sau, Cao bá cũng đã kết thúc, một nhân viên công tác vội mang nó tới cho Trác lão, Trác lão mĩm cười ngồi trên ghế mà không nói thêm gì.

Cao bá nghỉ ngơi hơn mười phút rồi mang một khối nguyên thạch mang tới chỗ Trác lão, đây cũng là một khối nguyên thạch trọn vẹn, đợi Trác lão vẽ đường cắt xong thì Cao bá mang nó đặt lên máy.

Lúc này Lý Dương cũng mang một khối nguyên thạch đặt lên máy.

Khối thứ hai Lý Dương chọn là một khối có Băng Chủng nằm rãi rác, những khối Phỉ Thúy bên trong không đủ để làm vòng tay nhưng gia` trị cũng không thấp.

Tựa như khối mà Lý Dương gặp ỏ Ruili, tuy rằng những khối Phỉ Thúy này chỉ đủ để làm mặt nhẫn, nhưng giá trị của chúng cũng lên tới hơn trăm vạn. Thủy Tinh Chủng dù sao cũng là Thủy Tinh Chủng, những thứ khác không thể so với nó được.

Hiện trên thị trường và trên mạng có truyền lưu việc chỉ cần mấy nghìn là có thể mua được vóng tay bằng Thủy Tinh Chủng, thậm chí còn có cái bán với giá mấy trăm, những tin này chỉ cần là người thật sự biết về Phỉ Thúy thì sẽ cười lắc đầu, bọn họ không thể nào tin được.

Lý Dương khi ở công ty cũng có nghe nói tới những thứ này được gọi là Thủy Tinh Chủng hoặc Băng Chủng dươc xem xét ra.

Ý của việc này là chúng có liên quan tới giấy chứng nhận giả hoặc là có người dùng giấy chứng nhận thật để làm giả, những thứ này chẳng có liên quan gì tới Phỉ Thúy xa hoa cả.

Ngẫm lại thì cũng có thể hiểu được, cùng là loại vòng tay có phẩm chất giống nhau thì không thể nào có giá chênh lệch như vậy được, Thủy Tinh Chủng là đỉnh cấp Phỉ Thúy, là biểu hiện của Vương giả, nó là nguyên liệu mà những công ty châu báu lớn đều tranh đoạt. Dùng mấy trăm hoặc là mấy nghìn để mua nó là chuyện không thể nào.

Đứng trước máy giải thạch, Lý Dương cũng không có phát họa mà trực tiếp cắt xuống.

Cao bá thì vẫn cẩn thận như trước, sau khi xác định cẩn thận xong thì ông mới bắt đầu cắt.

Khối nguyên thạch thứ hai của Trác lão có vẻ ngoài giống vỏ khoai tây, loại nguyên thạch thế này càng ngày càng ít đi.

Vỏ ngoài khối nguyên thạch có màu vàng, bề ngoài giống củ khoai tây, có chút trong suốt, đây là một loại nguyên thạch có tính đổ rất tốt, so với Bạch Diêm Sa Bì còn tốt hơn.

Một khối nguyên thạch như thế bình thường không thể nào có mặt ở nơi này, nó sớm phải xuất hiện trong đại hội mới đúng.

Đáng tiếc là khối nguyên thạch này lại có vết đuôi ngựa, hơn nữa không chỉ là một cái. Nguyên thạch sợ nhất chính là loại này, nếu nó xuất hiện thì phần lớn nguyên thạch đều sẽ bị phá hư.

Khối mà Cao bá đang giải chính là một khối có hai vết đuôi ngựa, có điều thứ này không đại biểu cho việc không thể đổ tăng, khối Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục đầu tiên của Lý Dương cũng giải ra từ khối như thế này đó.

Đổ thạch chính là như vậy, chưa tới cuối thì ẫn chưa thể nào biết được kết quả.

Lý Dương cũng bắt đầu cắt, nhưng người xong trước là Cao bá, vị trí mà Trác lão vẽ nằm bên ngoài khối nguyên thạch nên cắt khá nhanh chứ không có như Lý Dương trực tiếp cắt ngay giữa.

-Có màu xanh rồi.

-Hình như là Băng Chủng.

-Lại đổ tăng.

Một đao này vừa cắt xong thì xung quanh lại nghị luận, sau khi rửa bề mặt vết cắt xong thì âm thanh nghị luận càng lớn hơn nữa.

Một đao này đã cắt ra Phỉ Thúy, hơn nữa còn là Băng Chủng, Cao bá ngơ ngác nhìn bề mặt vết cắt, trên mặt thì tràn đầy vui mừng.

Băng Chủng là thứ rất khó gặp chứ đừng nói chi là cao cấp Băng Chủng, Cao bá đã giúp Trác lão giải thạch rất nhiều lần nhưng cũng không gặp được thứ này bao nhiêu lần cả.

-Trác lão muốn thắng, cao cấp Băng Chủng mà chiếm một nữa thì Trác lão thắng chắc.

-Người trẻ tuổi vẫn không được, đáng tiếc.

-Người đấu với Trác lão chưa từng thắng bao giờ.

Xung quanh lại nghị luận, tiếng nghị luận này làm cho Sang Dala cau mày, Lý Dương vẫn còn chưa cắt xong mà bọn người này đã nói như vậy rồi.

Tên gọi là Tam Tạp cười vô cùng tươi, nếu có thể hắn sẽ chạy lên hôn Trác lão vài cái rồi.

-Không cần nóng vội, đây mới là khối nguyên thạch thứ 2.

Lý Dương đột nhiên quay đầu lại cười nói một câu, Sang Dala sửng sốt, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười.

Hắn quả thật có chút quá để ý, hắn hiện tại có thể nói đã buộc chặt Lý Dương với hắn, cũng vì vậy nên hắn mới đánh mất binh tỉnh, Sang Dala lúc bình thường cũng không thế này.

-Lý tiên sinh nói đúng, chúng ta vẫn còn chưa giải xong, nói không chừng bên trong cũng là cao cấp Băng Chủng.

Sang Dala cười nói một câu, nói xong hắn cũng không để ý tới Cao bá bên kia đang hưng phấn mà chuyên tâm giúp Lý Dương giải thạch.

Đổ thạch là phải xem kết quả cuối cùng, quá trình có kích động thế nào đi nữa thì cuối cùng không phải là không thể giải ra khối nguyên thạch không có gì, tình huống như thế Sang Dala đã thấy rất nhiều lần rồi.

Được Lý Dương nhắc nhở, Sang Dala đã khôi phục lại sự bình tỉnh.

Sáu bảy phút sau, Lý Dương cũng đã cắt xong đao đầu tiên, Sang Dala tiến lên hỗ trợ rửa, sau khi rữa xong thì hắn liền ngây người.

Bề mặt vết cắt lộ ra Phỉ Thúy tán loạn, trong số chúng có không ít Phỉ Thúy có bộ dáng Băng Chủng, đáng tiếc là phần lớn đã bị phá hỏng.

Phỉ Thúy bị phá hỏng chỉ có thể xem là phế liệu, loại Phỉ Thúy này không khác đá bao nhiêu, cho dù là băng Chủng hay Thủy Tinh Chủng cũng không có giá trị gì.

Sắc mặt của Sang Dala rất cổ quái, hắn vừa rồi còn nói khối nguyên thạch này nói không chừng có thể giải ra cao cấp băng Chủng, kết quả thật sự giải ra Băng Chủng, Băng Chủng hay cao cấp Băng Chủng thì cũng cùng một loại.

Đáng tiếc là số Phỉ Thúy này đã bị phá hỏng, nếu không bị hỏng thì một đao này là một đao tăng giá.

-Băng Chủng, đáng tiếc là đã bị phá hủy.

-Vận khí không tốt, giải ra Băng Chủng mà lại bị phá hủy.

-Tôi biết là hắn không thể thắng được Trác lão mà.

Những người xung quanh lại một lần nữa nghị luận, những người này hiện giờ cái gì cũng nói ra, trận đấu này khác biệt rất lớn so với những trận đấu bình thường, mỗi một đao cắt ra đều mang lại những cảm giác khác nhau cho bọn họ.

Loại cảm giác này làm cho bọn họ cảm thấy rất thoải mái, đây cũng là tâm lý bình thường của con người.

Khi nhìn thấy thứ tốt, bọn họ đều muốn nhìn người gặp chuyện không hay ho, Trác lão là người ở đây, bọn họ rất quen thuộc, còn Lý Dương là người ngoài, khi thấy Lý Dương gặp chuyện không hayho bọn họ cảm thấy rất thích thú.