-Cám ơn, đi, tôi mang anh đi ăn quà vặt chính tông của Bắc kinh
Lý Dương khẽ cười nói rồi mang Sang Dala ra ngoài.
Sang Dala ở khách sạn có thuê một chiếc ô tô, có điều chiếc này dành cho bảo tiêu của hắn, hắn thì chui vào chiếc Hồng Kỳ của Lý Dương.
Lý Dương đi chính là nơi mà Hà Kiệt lần trước dẫn hắn tới, nơi đó không lớn, nhưng hương vị thức ăn không tệ, vịt nướng giờ không còn, chỉ có thể chờ tới ngày mai.
-Sang Dala, anh tới Bắc Kinh khi nào?
Nhấm nháp thức ăn, Lý Dương thuận miệng hỏi một câu rồi rót cho Sang Dala một ly rượu, thứ này là do hắn tự mình mang tới, nó là loại rượu đặc biệt chuyên cung cấp cho lãnh đạo cao cấp, thứ này tuyệt đối là hàng cao cấp.
-Tôi vừa tới sáng nay.
Sang Dala cẩn thận ngửi mùi rượu rồi gật gật đầu, nói. Lý Dương sửng sốt, vừa tới Bắc Kinh đã liên lạc với hắn, vậy là chuyên trước đó hắn đoán đã đúng, Sang Dala đến đây là vì hắn.
-Có phải là có chuyện gì không?
Lý Dương trầm mặc một hồi rồi nhỏ giọng hỏi, thái độ làm người của Sang Dala hắn có chút hiểu, người này từ khi bắt đầu làm quen với mình chưa hề có ác ý, ở Hongkong còn giúp hắn một lần, lúc ở Ruili cũng hỗ trợ hắn không ít, Lý Dương không muốn cùng hắn lẫn quẩn quanh co nên mới trực tiếp hỏi.
-Đúng vậy, Lý tiên sinh, chúng tôi cần sự trợ giúp của anh.
Sang Dala gật gật đầu rồi quay đầu lại nhìn người trung niên, người này và 4 bảo tiêu cùng nhau lui ra ngoài, Lưu Cương thì vẫn ngồi ở chỗ cũ.
Sang Dala nói rất trực tiếp là cho Vương Giai Giai có chút kinh ngạc, Lý Dương thì không cảm thấy gì, Lý Dương và Sang Dala không phải chỉ mới giao tiếp lần đầu, tính nết của Sang Dala hắn cũng hiểu được một chút.
-Tôi có thể giúp gì cho anh?
Lý Dương chậm rãi hỏi một câu, trong lòng thì không ngừng tự hỏi, gia tộc của Sang Dala là đại gia tộc của Myanmar, lực ảnh hưởng của họ trong Myanmar rất lớn, việc cần nhờ vả chắc chắn không phải là chuyện trong quan trường.
Gia tộc của Sang Dala có quân đội riêng của mình, chuyện này cũng không phải liên quan tới vũ lực, thứ hắn am hiểu và có liên hệ với Sang Dala chỉ có một-nguyên thạch, đại hội giao dịch nguyên thạch ở Myanmar sắp sửa được tổ chức, có lẽ việc Sang Dala nhờ có liên quan tới việc này
-Phỉ Thúy Vương Mã lão đã tới Myanmar, hiện tại đang giúp người khác mở rộng mỏ quáng, hơn nữa còn mới tìm được một mỏ quáng cở trung không tệ.
Sang Dala thở dài một hơi, nụ cười trên mặt cũng đã biến mất, trên mặt còn mang theo chút ưu sầu, Lý Dương chưa bao giờ nhìn thấy Sang Dala như vậy cả
-Phỉ Thúy Vương?
Lý Dương nhíu mày, Sang Dala nói có chút trong dự kiến của hắn, đồng thời cũng có chút ngoài dự liệu, Sang Dala tìm hắn quả nhiên có liên quan tới đổ thạch, nhưng mà hắn không ngờ là chuyện này lại có liên quan tới Phỉ Thúy Vương.
Vị Phỉ Thúy Vương này không phải là Phỉ Thúy Vương Thiệu Ngọc Cường được báo Binh Châu tôn xưng mà là chân chính Phỉ Thúy Vương, Mão lão trong giới đổ thạch đã có danh tiếng mấy chục năm, danh tiếng của ông mạnh hơn hắn rất nhiều.
Trong giới Phỉ Thúy, người hiện tại có danh tiếng vượt qua hắn cũng chỉ có vị lão tiền bối này.
-Sang Dala, tôi có chút không hiểu, Phỉ Thúy Vương tìm mỏ quán có liên quan gì tới tôi?
Lý Dương chậm rãi hỏi, dự cảm của hắn đã đúng, nhưng vẫn có chút lệch lạc sự thật.
-Lý tiên sinh, tôi sẽ nói rõ, chú tôi Thornton hy vọng anh có thể đi Myanmar trợ giúp chúng tôi.
Sang Dala nói xong liền nhìn chằm chằm vào Lý Dương, lần này nếu không phải chuyện rất khẩn cấp, Sang Dala cũng không muốn đi tìm Lý Dương xin hỗ trợ, hắn và Lý Dương chưa phát triển tới tình trạng này, rất có thể vì chuyện này mà Lý Dương sẽ nhìn hắn bằng con mắt khác, chuyện này rất có thể sẽ mất nhiều hơn được.
Chỉ tiếc là mọi chuyện phát triển không theo ước muốn của Sang Dala, lần này hắn phải ra mặt, nếu không thì gia tộc sẽ gặp nguy cơ rất lớn, cho dù là sau này tạo quan hệ tốt với Lý Dương thì cũng đã muộn.
Lý Dương lại nhíu nhíu mày, nói:
-Sang Dala, tôi vẫn có chút không hiểu, tôi sẽ không tìm mỏ quáng, cũng chưa từng tìm lần nào, sao anh lại tìm tôi?
-Đổ quáng cũng không khó, chỉ cần là cao thủ đổ thạch bình thường là có thể làm, chỗ không hiểu tôi có thể nói cho anhcũng có thể trang bị cho anh đoàn người đổ quáng chuyên nghiệp, tin tưởng với trí tuệ của anh rất nhanh sẽ hiểu được, sỡ dĩ hiện tại tìm tới anh là do hiện giờ chúng tôi đang gặp phiền phức...
Sang Dala thở dài rồi từ từ nói ra nguyên nhân.
Mỏ Phỉ Thúy ở Myanmar gần đây có dấu hiệu khô kiệt, bình thường thì chính phủ sẽ cấm khai thác thứ này, đáng tiếc là chính phủ Myanmar không có quyền lợi này, mỏ Phỉ Thúy đều nằm trên dất của quân phiệt, bọn họ không thể nào từ bỏ việc khai thác cả.
Không thể can thiệp nên chuyện càng ngày càng chuyển biến xấu, gần đây năm đại gia tộc đều gặp nguy cơ khô kiệt mỏ quặng nên năm đại gia tộc đều đang rất lo lắng.
Tài chính của bọn họ phần lớn đều có từ mạch quáng, đã không có mạch khoáng thì chẳng khác nào bọn họ không có thu nhập, năm đại gia tộc của Myanmar bề ngoài nhìn rất phong quang, nhưng trên thực tế thì chi tiêu rất lớn, hơn nữa nuôi nhiều binh lính như thế nên tốn không ít tiền.
Mấy năm nay năm đại gia tộc đều đang tìm nguyền tài chính khác, cuối cùng kết quả không hề tốt chút nào, rời khỏi địa bàn của bọn họ thì bọn họ chẳng là gì cả, việc buôn bán bên ngoài khó hơn tường tượng của bọn họ rất nhiều.
Đặc biệt là bọn họ lại không có nhân tài chuyên nghiệp, đi ra ngoài đầu tư đừng nói kiếm tiền, có thể cam đoan mình không thua lỗ cũng là tốt lắm rồi, sau khi đầu tư vài lần, mấy đại gia tộc đều rút tài chính lại, hoặc là chỉ giữ lại rất ít đầu tư, việc quản lí không thèm để ý tới nữa.
Kết quả như thế tất nhiên là không thể giải quyết được khốn cảnh của bọn họ, dưới tình trạng như vậy bọn họ chỉ có thể tổ chức đại hội giao dịch nguyên thạch để bàn đi một phần hàng dự trữ của mình để đổi lấy một ít tài chính mà thôi.
Nhưng mà đây cũng chỉ là biện pháp tạm thời, biện pháp tốt nhất vẫn là tìm kiếm nguồn tài chính ổn định, tìm kiếm mạch quán mới mới là nhiệm vụ cấp thiết hiện giờ.
Mấy ngày qua, năm đại gia tộc đều tìm rất nhiều cao thủ tới thăm dò mạch quán, việc tìm mạch quán không hề đơn giản như việc giải thạch, mạch Phỉ Thúy rất phức tạp, những mạch lộ thiên sớm đã được khai thác, ai cũng không biết mạch ngầm ở đâu, nếu như tìm không đúng vị trí thì rất có thể sẽ lãng phí tài nguyên và nhân lực.
Hiện giờ năm đại gia tộc đều không thể lãng phí được, tìm kiếm mạch quáng thì phải tìm kiếm chính xác mạch Phỉ Thúy, nếu không thì môi việc sẽ chuyển biến xấu ngay.
Lúc này năm đại gia tộc đang cạnh tranh nhau, ai có thể tìm thấy mạch khoáng trước, ai có thể ổn định trước thì gia tộc đó sẽ phát triển, đã không có mạch khoáng thì gia tộc đó chỉ còn cách chờ diệt vong mà thôi.
Gia đình bình thường nếu phá sản thì cuộc sống chỉ có chút khó khăn, nhưng gia tộc như bọn họ một khi suy sụp, vậy thì thứ đang chờ bọn họ chính là diệt vong, gia tộc của bọn họ sẽ không còn bất cứ cơ hội xoay chuyển nào vì kẻ thù của bọn họ sẽ không cho thời gian để bọn họ ổn định lại mà sẽ nhanh chóng báo thù.
Năm đại gia tộc của Myanmar không có ai là không có kẻ thù cả.
Nửa tháng trước, Ba-cu tướng quân thông qua quan hệ của Thiệu gia mời được Phỉ Thúy Vương, Phỉ Thúy Vương ở Myanmar tìm hơn 10 ngày, rốt cục thành công tìm được một mạch quáng cở trung, hơn nữa đã khai thác ra Phỉ Thúy.
Hiện giờ Ba-cu tướng quân đã giúp gia tộc tìm được cơ hội kéo dài, cho dù những gia tộc khác không thể kéo dài thì gia tộc của hắn vẫn sẽ tiếp tục phát triển.
Thornton và ba gia tộc khác đã bí mật hợp tác định cướp mạch khoáng này, còn chưa đợi bọn họ hợp tác thì Ba-cu đã kéo đi hai nhà. Ba-cu là một tộc trưởng rất quyết đoán, hắn biết dựa vào một mình hắn thì không thể nào bảo vệ được mạch khoang, mượn mạch khoáng này để hợp tác với hai nhà khác là một quyết định rất sáng suốt, hơn nữa hắn vẫn đang tiếp tục nhờ Phỉ Thúy Vương tìm mạch quáng khác, nguồn tài chính của hắn cũng sẽ không gián đoạn
Mạch quáng mới 3 nhà có thể dùng chung, nhưng điều kiện là phải tiêu diệt 2 nhà còn lại, Myanmar có 5 đại gia tộc thì nhiều lắm, chỉ cần 3 là đủ rồi, 3 nhà cùng hưởng mạch quáng so với 5 nhà cùng hưởng thì tốt hơn rất nhiều.
Đây là nguy cơ lớn nhất của gia tộc Sang Dala hiện nay, Thornton nhờ sáu nhóm tìm kiếm mạch quáng, nhưng liên tục 3 tháng chỉ có thể tìm ra 3 điểm, trong đó một chỗ thì không có mạch quáng, không công tổn thất trăm triệu USD.
Mà một chổ khác là mạch nhỏ, Phỉ Thúy không có giá trị, đem bán cũng không có giá trị, cuối cùng dành phải từ bỏ chỗ này.
Hai lần tổn thất làm cho gia tộc Thornton không dám tùy ý khai thác nữa, cho dù là gia tộc của hắn thì cũng không thể chịu nổi thêm vài lần tổn thất trăm triệu USD như vậy.
Lúc này người có thể so với Phỉ Thúy Vương chỉ có một mình, hiện giờ bọn họ không còn cách nào khác nên chỉ có thể trông chờ vào Lý Dương.
Cao thủ đổ thạch cũng đồng thời là cao thủ dò tìm mạch quáng, đây là tri thức chung mà năm đại gia tộc biết đến, Phỉ Thúy Vương Mã lão chính là ví dụ tốt nhất, thanh danh đổ thạch của Lý Dương đã sớm truyền ra ngoài, hắn là người được mọi người ocng6 nhân là đã tiếp cận với Phỉ Thúy Vương nhất.
Quan trọng nhất là Lý Dương còn rất may mắn, tìm kiếm quáng thạch cũng rất cần loại vận may này.
Vì thế Sang Dala bị phái ra, bọn họ không thể chờ đợi tới lúc đại hội giao dịch xong mời tới tìm Lý Dương, lần giao dịch này chính là thu nhập cuối cùng của họ, nếu thật sự không tìm được mạch quáng mới, bọn họ phải tìm một đường lui. Có được số tiền này thì có thể từ bỏ sự nghiệp trốn tới một ít tiểu công quốc sống cũng được, nhưng muốn có được huy hoàng như xưa là chuyện không thể nào.
Sang Dala nói xong liền yên lặng nhìn Lý Dương.
Không phải tới lúc sinh tử tồn vong, Sang Dala cũng sẽ không tự mình chạy đến Bắc Kinh mời Lý Dương, Lý Dương chỉ cần đồng ý giúp bọn họ tìm mạch khoáng thì bọn họ có trả cái giá lớn cũng tình nguyện.
-Không được, rất nguy hiểm, Lý Dươngem không đồng ý cho anh đi.
Lý Dương còn chưa cho ý kiến, Vương Giai Giai đã lắc đầu không đồng ý, năm đại gia tộc của Myanmar đều đang rất khẩn trương, Lý Dương xuất hiện sẽ có trợ giúp với Thorton, nưng sẽ là nguy cơ cho các gia tộc khác, rất có thể bọn họ sẽ hạ độc thủ với Lý Dương.