Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 521: Kê Huyết Thạch (6)




Bạch Minh vội vàng lên tiếng. Mão lão cười lớn, quay đầu nhìn Sái sư phụ. Sái sư phụ ngoảnh lại nhìn Bạch Minh, vẻ mặt rất thần bí:

- Lúc ông đang hăng say giảng giải cho một cô bé, chúng tôi đã nhìn thấy Lý tiên sinh giải xong viên nguyên thạch mà ông ấy mua. Sau đó, một nhóm người khác đã bê một viên nguyên thạch to đến và hiện họ đang giải nguyên thạch. Chuyện này vốn không hề có liên quan gì tới Lý tiên sinh.

Lời nói của Sái sư phụ khiến Bạch Minh há mồm kinh ngạc. Thảo nào Mao lão lại chắc chắn đến vậy, thì ra là họ đều đã biết rõ ngọn ngành bên trong.

Vừa nãy người xem ít nên có thể thấy rất rõ, bây giờ đến một kẽ hở cũng không có, chỗ họ ngồi lại không cao, không thể biết bên trong đang xảy ra chuyện gì. Lần này đích thực Bạch Minh đã thua thê thảm.

- Không được, các ông chơi xấu, đã nhìn thấy hết mọi việc sao không nói cho tôi biết?

Bạch Minh vội vàng lên tiếng, đám đông đang chờ giám định ngẩng đầu nhìn ba vị chuyên gia với ánh mắt hiếu kỳ.

- Mọi người nhìn kìa, yên lặng đi.

Mao lão cố nhịn cười, khẽ lên tiếng nhắc nhở. Nhìn dáng vẻ buồn rầu của Bạch Minh, Mao lão khẽ cười:

- Ông có nói không nhìn thấy rồi thì không được đánh cược đâu. Vả lại, chuyện đánh cược do ông khởi xướng. Nếu ông không phục thì tôi sẽ kể lại chuyện này cho Lý Dương để anh ta quyết định, được chứ?

- Đừng, đừng mà, thua thì thua. Cũng chỉ là đi Hoa Tử Lầu thôi mà, coi như tôi hành thiện tích đức giúp các ông cải thiện bữa ăn vậy. Còn nửa giờ nữa để làm nốt giám định, giám định xong chúng ta cùng đi xem thế nào, tôi muốn xác định xem có phải mình đã thua thực sự hay không?

Bạch Minh lắc đầu. Chuyện này nếu để Lý Dương biết chắc chắn sẽ cười ông, mà ông thì không muốn Lý Dương biết những chuyện xấu của mình.

Bên cạnh máy phá nguyên thạch, Chúc công tử một lần nữa đặt lại dao cắt. Lần này anh ta chọn một vị trí bên sườn khác, vừa nãy là cắt ngang, bây giờ là cắt dọc. Chỉ một lát nữa, nguyên thạch sẽ được cắt xong.

Dao cắt hạ xuống. Mọi người xung quanh nhìn thấy cách cắt của Chúc công tử, tiếng bàn tán lại càng to hơn.

Viên nguyên thạch này vốn có hình hộp chữ nhật. Nếu cắt bằng cách đó sẽ nhìn được bên trong nguyên thạch một cách trực quan nhất, nhưng nếu bên trong không có gì thì số Kê Huyết Thạch lộ ra ngoài kia sẽ hỏng hết. Tiết diện cắt nhỏ đến vậy sẽ không làm được bất cứ đồ trang trí gì có giá trị nữa.

Dù nói thế nào, lớp Kê Huyết Thạch bên ngoài vẫn có thể làm được một chút đồ có giá trị. Bởi vậy, mắt nhìn thấy Chúc công tử phá bỏ nó, ai cũng cảm thấy tiếc nuối.

Diện tích tiết diện lần này lớn hơn rất nhiều, thời gian cắt khẳng định sẽ dài hơn một chút. Chúc công tử phải mất hơn 10 phút mới cắt xong.

- Có rồi, có rồi ông chủ ơi.

Tên sai vặt vội vàng hét to, phần tiết diện được cắt xuống quả thực có lộ ra màu của Kê Huyết Thạch, nhưng rất ít và ngắt quãng, không đáng giá lắm.

Điều này cho thấy, Kê Huyết Thạch mới chỉ bám được vào bề mặt của nguyên thạch, thủy ngân lưu hóa vẫn chưa thẩm thấu được hoàn toàn vào bên trong. Ngoài hình thức bên ngoài, viên nguyên thạch này chỉ là một hòn đá không hơn không kém, không đáng được coi là Kê Huyết Thạch.

Tên sai vặt không hiểu biết nên vừa nhìn thấy màu đỏ đã lên tiếng hét to. Nhưng Chúc công tử là kẻ hiểu biết, mặt hắn lộ ra vẻ trầm tư.

Chúc công tử tên đầy đủ là Chúc Đông Ba, phó tổng của công ty Hoa Khang. Thực ra, công ty Hoa Khang là sản nghiệp gia tộc của Chúc công tử, tổng tài sản lên đến hơn một tỉ tệ, bởi vậy hắn cũng là người có chút danh tiếng ở Bắc Kinh.

Chúc công tử tuổi vẫn còn trẻ, từ vài năm trước đã đam mê Kê Huyết Thạch, đặc biệt thích tự mình mua và phá nguyên thạch. Sau khi lấy được Kê Huyết Thạch bên trong thì thuê người chế tác theo sở thích.

Trong nhà hắn có đến vài chục món đồ quý làm bằng Kê Huyết Thạch đủ mọi kiểu dáng. Nếu tính gộp lại cũng phải lên đến gần chục triệu tệ. Nhờ có Kê Huyết Thạch mà hắn có được tiềm năng thăng tiến cực cao. Cộng thêm Chúc công tử quả cũng có khả năng nhất định, do đó người nhà cũng không cấm đoán việc hắn chơi Kê Huyết Thạch nữa.

Nói ra mới biết, Chúc công tử là khách hàng chính của triển lãm trong liên tiếp ba năm gần đây. Mỗi lần có triển lãm là ngày nào cũng đến, cho nên cả các nhân viên ở đây cũng đã nhẵn mặt hắn.

Lần này, Chúc công tử phải khó khăn lắm mới có thể mua được viên nguyên thạch Kê Huyết Thạch nặng 60kg này từ một người quen. Vốn định phá ra lấy Kê Huyết Thạch để làm một món đồ lớn nhất từ trước đến nay. Đó sẽ là thắng lợi lớn nhất trong năm nay của Chúc công tử. Nào ngờ, thắng lợi đâu chẳng thấy, đổi lại là thất bại cay đắng.

60 vạn không phải là con số lớn đối với Chúc công tử, mất rồi có thể kiếm lại, nhưng thể diện nếu mất thì không thể lấy lại được.

Dù nói thế nào đi nữa, trong giới chơi Kê Huyết Thạch ở Bắc Kinh, Chúc công tử hắn cũng được coi là nhân vật số 1. Chuyện này rồi không bao lâu nữa sẽ truyền ra ngoài, đến lúc đó, thử hỏi Chúc công tử còn mặt mũi nào gặp mặt những người trong nghề nữa.

- Dựng dao cắt lên cho tôi.

Chúc công tử trầm mặc nói. Âm thanh bàn luận bên ngoài đột nhiên nhỏ lại, mọi người đều nhận thấy người trước mặt đã bắt đầu lo lắng.

Tâm lý này nhiều người có thể hiểu được. Nếu là họ, một viên nguyên thạch 60 vạn tệ lớn như vậy bỗng nhiên hóa thành bọt nước mà không lo lắng mới là lạ.

- Vâng, vâng.

Tên sai vặt kia hoảng loạn đáp. Chúc công tử ngày thường vốn ôn hòa, đây là lần đầu tiên họ thấy ông chủ mình có dáng vẻ này.

Mắt Chúc công tử đỏ như hòn lửa. Sau khi cố định nguyên thạch xong, hắn vội vàng ấn mạnh lưỡi dao xuống. Lý Dương lại một lần nữa lắc đầu. Chúc công tử đã vội vàng, nếu tiếp tục như vậy e không tốt cho hắn.

Bất kể là nguyên thạch có đổ tính như thế nào cũng đều cần người phá phải có tinh thần kiên định. Đặc biệt là với đổ thạch, tinh thần không vững thì không thể chơi đổ thạch được.

Đây không phải là những lời nói đùa, mà có cơ sở hẳn hoi. Nhiều năm trước đã từng có người lê cơn đau tim ngay lúc phá nguyên thạch, và vài năm gần đây cũng vậy. Thậm chí có người đã tử vong tại chỗ.

Một người tâm đã loạn, khi phá nguyên thạch tay sẽ không vững. Lần này Chúc công tử tiếp tục cắt một mặt nữa theo chiều dọc. Như vậy, ngoại trừ hai đầu trên dưới, các mặt khác của nguyên thạch đều đã bị cắt hết.

Chỗ Chúc công tử hạ dao đã tiến sâu không ít vào trung tâm nguyên thạch. Tiết diện bị cắt khá dày, như vậy nếu bị lỗ thì tiết diện đó vẫn có thể bán được vài trăm tệ.

Với một số người đứng ngoài, đây là cách cắt đáng được đồng thuận.

Âm thanh chói tai vang lên khiến tiếng bàn luận nhỏ đi không ít. Lý Quân Sơn ngoảnh đầu nhìn con trai, ông há hốc mồm rồi ngoảnh lại

Đối với vợ chồng Lý Quân Sơn, hôm nay họ đã nhìn thấy cảnh tượng mà trước đây họ không thể nào lý giải được.

Họ cảm thấy rất lạ và hiếu kỳ. Lý Quân Sơn đột nhiên phát hiện mình nên ra ngoài đi lại một chút. Ở lại đây lâu, họ càng giống như ếch ngồi đáy giếng, bởi họ hoàn toàn không biết gì về những chuyện như thế này.

Lần cắt này diễn ra trong mấy chục phút. Sau khi cắt xong, tia hy vọng cuối cùng của Chúc công tử cũng đã bị dập tắt.

Mặt cắt hoàn toàn trống trơn, ngay cả một tia Kê Huyết Thạch cũng không thấy đâu. Hai tên sai vặt lo lắng nhìn Chúc công tử, nhưng không kẻ nào dám mở lời.

- Lỗ rồi, lần này lỗ thật rồi, tiếc quá.

- Viên to thế mà cũng lỗ, đúng là vận may quay lưng.

- 60 vạn tệ, nếu là tôi thì dù thế nào tôi cũng không mua thứ đồ này.

Tiếng bàn luận lại vang lên. Vẻ mặt Chúc công tử trắng bệch, mỗi lúc một khó coi.

- Đi.

Chúc công tử đột nhiên quay người lại. Những người đứng bên ngoài nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Chúc công tử bèn vội vàng nhường chỗ.

- Đợi đã, còn lại những thứ này thì sao?

Lý Quân Sơn đột nhiên lên tiếng. Trên máy phá nguyên thạch còn lại một đống đá tàn tích.

- Tôi không cần nữa.

Chúc công tử quay đầu lại, lạnh lùng lên tiếng khiến Lý Quân Sơn sững sờ.

Không cần nữa, một đống đồ giá 60 vạn tệ mà nói không cần là không cần nữa ư. Dù có nghĩ nát óc cũng không thể nào hiểu nổi, bởi có lỗ đi nữa thì nó cũng được mua với giá 60 vạn tệ cơ mà.

Tuy nhiên, người có suy nghĩ như vậy chắc chỉ có hai vợ chồng Lý Quân Sơn.

Còn những người khác thì hiểu vô cùng rõ về giá trị của những hòn đá kia.

- Cậu không cần nữa thì bán cho tôi nhé.

Lý Quân Sơn đột nhiên hỏi. Lý Dương kinh ngạc quay lại nhìn bố. Nếu bố anh không lên tiếng thì anh cũng sẽ làm điều đó. Bởi bên trong đống đá vỡ kia còn ẩn chứa một viên Kê Huyết Thạch ngũ sắc trị giá tới 200 vạn tệ. Người ngoài không biết thì thôi, nhưng bản thân anh thì rất rõ…

-o0o-