Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 444: Người che chở nữa đời sau




Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: truyenfull.vn

Sáng ngày hôm sau, Lý Dương rất sớm đã rời giường rồi đợi điện thoại của Vương Giai Giai.

Lý Dương năm nay 25 tuổi, vậy mà chưa từng yêu đương lần nào, lần đầu tiên yêu đương, lại còn phải đi gặp cha mẹ người yêu nên tâm trạng không yên cũng là việc bình thường.

Kỳ thật Lý Dương khi lên trung học đã từng viết thư tình một lần, lúc đó vẫn là chuyện tình lớp 11, tình yêu lúc đó rất torng sáng đáng yêu, Lý Dương lúc đó phải suy nghĩ một tháng mới dám gửi bức thư tình này.

Dựa theo tính cách lúc đó mà nói, Lý Dương chính là loại người dễ ngượng ngùng.

Tình yêu lúc đó rất đáng yêu, nhưng kết quả thì không hề tốt, người nữ sinh kia căn bản là khinh thường Lý Dương nên trực tiếp viết cho hắn một lá thư nói hai người không thể nào, ngay cả một chút uyển chuyển cũng không có.

Chuyện này là một đã kích rất lớn với Lý Dương, ít nhất thì chuyện học tập của hắn cũng có ảnh hưởng, tuy nói là lúc học cấp 3 có cha đôn dốc nên có chút đỡ hơn, nhưng cuối cùng vẫn không thể đậu vào trường đại học lý tưởng được.

Không có lòng học tập nữa nên cuối cùng Lý Dương lựa chọn đại học Minh Dương, tuy nơi này không có danh tiếng gì nhưng dù sao thì cũng là trường đại học chính quy, cái văn bằng chính quy dù sao thì cũng tốt hơn.

Sau khi lên đại học, Lý Dương cũng có mấy lần quen bạn gái nhưng đều bị hắn từ bỏ, sau khi tốt nghiệp, cuộc sống bận rộn làm cho hắn không thể không từ bỏ việc này, cho đến khi gặp Vương Giai Giai, ngọn lửa tình cảm trong lòng hắn mới một lần nữa được thắp lên.

-Lý ca, hiện tại mới tám giờ ba mươi, đừng nhìn nữa, anh đã nhìn 28 lần rồi đó

Nhìn thấy Lý Dương có chút khẩn trương, Lưu Cương nhịn không được nở nụ cười, hơn nửa còn cố ý nhắc Lý Dương một tiếng. Chỉ mới đi gặp cha mẹ người yêu, còn chưa có kết hôn mà đã như vậy, Lưu Cương không dám tưởng tượng khi Lý Dương kết hôn sẽ như thế nào nữa.

-Có nhiều lần như vậy rồi ư?

Lý Dương sửng sốt rồi bỏ di động vào túi, nói:

-Không nhìn nữa

Mới vừa nói xong, Lý Dương lại nhịn không được đưa tay vào lấy điện thoại ra, ánh mắt thì nhìn trên màng hình, Lưu Cương cười khẽ lắc lắc đầu, trong lòng yên lặng nói ‘lần thứ 29’.

Khi Lý Dương nhìn lần thứ 30, tiếng chuông điện thoại mà Lý Dương vẫn chờ mong vang lên, Lý Dương không đợi nhìn màng hình mà đã ấn nút nghe.

-Giai Giai, tốt, Ngọc Tuyền Sơn, anh biết rồi, anh lập tức qua ngay

Lý Dương nói vài câu rồi tắt điện thoại, Vương Giai Giai rốt cục cũng gọi điện thoại tới nói cha mẹ của cô đang chờ Lý Dương bên kia.

-Lưu Cương, cậu có biết Ngọc Tuyền Sơn ở đâu không?

Cất điện thoại, Lý Dương lại hỏi Lưu Cương một câu, lần này hắn không cân tiếp tục xem màng hình điện thoại nữa.

-Biết, đi thôi Lý ca

Lưu Cương cười gật gật đầu, Lý Dương từ sớm đã chuẩn bị xong, hắn mặc bộ quần áo do Hà lão chuẩn bị cho hắn, Hà lão ngay cả quần áo cũng chuẩn bị cho hắn đủ thấy ông để tâm tới lý Dương như thế nào.

-Tốt, đi

Ra ngoài, lên xe, rời khỏi, Lưu Cương không xa lạ gì Ngọc Tuyền Sơn, Lý Dương không biết một điều là ngoại trừ cha mẹ của Vương Giai Giai ra thì có một người con của Hà lão cũng đang sống ở đó.

Ngọc Tuyền Sơn ở phụ cận Di Hòa Viên, cách nơi Lý Dương ở không xa, không đến nửa giờ thì xe đã chạy tới nơi, những người bảo vệ ở đây không hề đơn giản, những người này không hề kém hơn nơi hắn đang ở chút nào.

-Giai Giai

Xuống xe, Lý Dương liền lớn tiếng kêu một câu, Vương Giai Giai lúc này đang ở ngoài đợi Lý Dương.

Hôm nay Vương Giai Giai mặt một cái áo khoát màu vàng nhạt, trên áo còn có hình một hoa mẫu đơn xinh đẹp, tóc cuộc thành hai bính phối hợp với hình tượng đáng yêu của cô làm trong mọi người có cảm giác hận không thể trực tiếp ôm cô vào ngực.

Đương nhiên, ở nơi này nghĩ vậy nhưng không ai dám làm, nếu làm thì kết quả không khác gì chết cả.

-Lý Dương, quần áo của anh hôm nay mua khi nào vậy, sao trước đó không thấy anh mặc?

Hai mắt Vương Giai Giai vụt sáng, bình thường Lý Dươn không để ý tới cách ăn mặt, hơn nữa phần lớn quần áo đều là hàng giá rẽ, những bộ đắc giá thì chỉ những trường hợp đặc thù mới mặc mà thôi.

Có điều bộ quần áo hôm nay của Lý Dương có vẽ vô cùng phù hợp, Lý Dương nhìn vốn bình thường khi mặc bộ quần áo này vào thì nhìn có vẽ rất cao quý, hơn nữa nó còn phụ trợ cho phong cách cổ điển của hắn, cái khí chất này chỉ cần là người tiếp xúc lâu với đồ cổ đều có.

-Đây là bộ quần áo Hà lão chuẩn bị cho anh, hôm nay mới mặc lần đầu

Lý Dương cũng rất vừa lòng với bộ quần áo này, ít nhất thì khi mặc trên người cũng rất thoải mái, thậm chí nó còn mang lại cho hắn một ít tự tin nữa.

-Để em xem

Vương Giai Giai đi tới kéo áo Lý Dương, phía sau áo cái gì cũng không có, Vương Giai Giai lại kéo một góc áo rồi cẩn thận nhìn.

-Thợ thủ công Italy may, Lý Dương, Hà gia gia dôi với anh thật sự là tốt đó

Vương Giai Giai dù sao cũng là học ngành báo nên cũng có hiểu biết chút ít, nhìn một hồi cô liền phát hiện đây là bộ quần áo do thợ thủ công Italy may, hơn nữa tuyệt đối là do một người thợ khéo tay làm. Nói không chút khoa trương, bộ quần áo này ít nhất cũng có giá 4, 5 trăm vạn, tương đương với một lần trúng số rồi.

-Đúng vậy, Hà lão giống như ông của anh vậy

Lý Dương gật gật đầu, ông của Lý Dương đã qua đời sớm, ấn tượng trong đầu Lý Dương cũng không sâu lắm, Hà lão thì mang lại cho hắn một cảm giác khác, hai người tuy rằng không có quan hệ huyết thống nhưng quan hệ của hai người còn thân hơn nhiều.

-Đi vào thôi, ba mẹ em đang chờ bên trong

Vương Giai Giai kéo Lý Dương nhưng không có đi vào trong mà tiến vào xe

Lưu Cương và lái xe đều không nói gì, lái xe trực tiếp lái xe vào trong, bảo vệ nhìn biển số xe rồi nhìn người lái xe, cái gì cũng chưa nói đã cho bọn họ vào.

Chiếc xe này của Hà lão trên cơ bản có thể đi khắp Bắc Kinh, chỉ có vài chổ cực kỳ đặc biệt là không thể đi mà thôi.

Sau khi chạy xe vào bên trong năm sáu phút, chiếc xe mới ngừng lại trước cửa một biệt thự 3 tầng, căn biệt thự này không lớn, không thể so với căn nhà của Lý Dương ở Minh Dương được nhưng bố trí lại vô cùng ấm áp.

Khi vào nhà Lý Dương chú ý thấy trong nhà có rất nhiều phòng, ngoài ra bên cạnh còn có một khu phong cảnh, nhìn nơi này hắn có cảm giác như nhìn thấy một cái công viên vậy.

-Lưu Cương, anh biết nhà Giai Giai?

Lý Dương ngơ ngác nhìn phía trước, Vương Giai Giai thì đã xuống xe trước, hơn nữa còn đang đứng mở cửa, trên đường đi Lý Dương đặc biệt chú ý là Vương Giai Giai cũng không có nói nhà cô ở đâu.

-Hà lão đã an bài tốt, tất nhiên là bọn tôi biết nhà Vương Giai Giai ở đâu rồi

Lưu Cương quay đầu lại cười nói một câu:

-Lý ca, đồ vật đã chuẩn bị xong, tôi sẽ không vào với anh, cố lên nga, Hà lão còn đang chờ tin tốt của anh đó

Lưu Cương nói xong còn giơ tay lên cổ vũ, trong lòng Lý Dương thấy rất cảm động, cho dù là cha mẹ hắn khi biết hắn đi gặp gia đình bạn gái thì cũng không thể nào chuẩn bị đầy đủ như thế được.

-Tốt, Lưu Cương, cậu ở bên ngoài chờ đợi, sau khi xong việc tôi sẽ nhờ Giai Giai tìm cho cậ một bạn gái, tới lúc đó chúng ta cùng nhau kết hôn

Lý Dương gật gật đầu rồi từ trên xe đi xuống, trên tay còn cầm một cái hộp tinh xảo.

Lưu Cương sững sốt, khi hắn muốn nói gì thì Lý Dương đã đi xa nên chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười, người lái xe cũng quay đầu lại liếc mắt nhìn Lưu Cương một cái rồi cũng cười cười.

Lưu Cương không dám để cho Vương Giai Giai giới thiệu bạn gái cho hắn, không xem bạn mà cô ấy quen biết là ai à, người có thể thật sự trở thành bạn của Vương Giai Giai thì tất cả đều có cấp bậc quận chúa, Lưu Cương không nghĩ mình sẽ có vận may như Lý Dương, cũng chưa nghĩ tới việc tìm cho mình một người vợ.

Lúc đứng ngoài cửa, tim Lý Dương đập nhanh hơn không ít, chỉ từ ngôi nhà thôi thì cũng biết điều kiện gia đình của Vương Giai Giai rất tốt, ít nhất thì cũng tốt hơn hắn trước kia, chủ nhân của ngôi nhà như thế không phải giàu có thì cũng là người nắm quyền, việc này làm cho hắn có thêm không ít sự hồi hộp

-Lý Dương, đi vào thôi

Vương Giai Giai thấy Lý Dương đứng ở cửa mà không chịu vào nên vẫy vẫy tay với hắn, hơn nữa còn đi tới nắm tay hắn rồi kéo vào.

Bàn tay nhỏ bé của cô rất ấm áp, khi nắm lấy bàn tay nhỏ bó này Lý Dương không còn khẩn trương nữa, đây là người mà hắn sẽ che chở cả đời, người để hắn yêu thương, con đường sau này của hai người còn rất dài, nếu như chỉ việc đi gặp cha mẹ người yêu mà hắn cũng không dám thì con đường tương lai của hai người hắn làm sao đi được?

Sauk hi đi vào, thứ đầu tiên hắn thấy là một đại sảnh tinh xảo, đại sảnh này đối với nhà ở Bắc Kinh mà nói là tương đối lớn nhưng không thể so sánh với nhà của hắn ở Minh Dương được.

Phòng khách được bố trí trang hoàng lộ ra một vẽ đẹp trang nhã cao quý.

Cũng may là Lý Dương gặp qua không ít đồ tốt, chính căn nhà hắn cũng được trang trí rất xa hoa nên mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng còn chưa tới trình độ đặc biệt khiếp sợ.

Ổn định tâm trạng lại, Lý Dương đem lực chú ý tập trung lên người hai vợ chồng trung niên đang ngồi trên ghế.

Vương Giai Giai kéo Lý Dương đi tới trước mặt hai người, sau khi đẩy Lý Dương ngồi xuống thì cô chạy ngay về phía đối diện rồi ngồi ngay vị trí giữa của ba mẹ mình.

-Lý Dương, đây là mẹ em, mẹ em và ba anh giống nhau đều làm nghề giáo, hiện đang dạy ở đại học Nhân Dân

Vương Giai Giai ngọt ngào nói, mẹ của Vương Giai Giai tên là Lương Phụng Anh, năm nay đã 51 tuổi, có điều thoạt nhìn thì chỉ mới hơn 40 mà thôi.

Lương Phụng Anh quay đầu lại yêu thương liếc nhìn con gái mình một cái rồi cẩn thận đánh giá Lý Dương, trên mặt còn mang theo nụ cười thản nhiên, ấn tượng đầu tiên của bà về Lý Dương vẫn rất tốt.

-Cháu chào dì

Lý Dương vội vàng đứng dậy rồi khom người chào, hắn cũng không có ngồi xuống, Vương Giai Giai tiếp tục giới thiệu người đàn ông còn lại cho Lý Dương, người trung niên thoạt nhìn rất uy nghiêm, liếc mắt nhìn có thể làm cho người ta kính sợ này nhất định là cha Vương Giai Giai

codon.trai

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ