Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 362: Phỉ Thúy Thiên Châu




Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: truyenfull.vn

Ông chủ Mạnh phá rối làm cho sắc mặt của ông chủ Triệu trở nên khó coi. Ở nơi này ông mới chính là chủ.

Hơn nữa, Thủy Tinh Chủng trong tay ông chủ Mạnh giải ra không có gì, đối với cửa hàng của ông cũng gây ra ảnh hưởng rất lớn. Ông còn chưa nói thì ông chủ Mạnh lại phá rồi. Điều này khiến cho ông chủ Triệu cảm thấy khó tránh khỏi có một chút tức tối.

- Ông chủ Mạnh, vừa nãy ông nói là không cần bán. Bây giờ gây sức ép thì có ích gì đâu. Một triệu đồng để tìm người giải thạch. Thật đúng là mạnh miệng mà.

Ông chủ Triệu nói chuyện cũng không khách khí. Những người xung quanh lại càng bàn tán nhiều hơn nữa. Nghe ông chủ Triệu nói như vậy thì tất cả bọn họ đều gật đầu. Bỏ ra một triệu đồng để giải thạch, xem ra phí giải thạch lần này khá đắt.

- Cũng không thể nói như vậy. Trước khác nay khác. Ngài nói có đúng không, ông chủ Triệu?

Ông chủ Mạnh cười hắc hắc. Ông chủ Triệu hơi chút sửng sốt, lập tức cười khổ lắc đầu. Đây là những lời mà ông đã nói với ông chủ Mạnh. Quả thật là báo ứng thật nhanh. Chớp mắt một cái ông đã bị ông chủ Mạnh dùng những lời này quật lại.

Ông chủ Mạnh nói cũng đúng, trước khác nay khác. Khối nguyên thạch này giống như một cái bánh bị đóng chặt lại. Ai cũng không biết bên trong cái bánh ngọt là gì? Bị hư hay là căn bản không phải là bánh ngọt.

- Thật ngại quá, khối nguyên thạch này tôi không tính bán. Để giải xong rồi hãy nói sau.

Lý Dương mỉm cười lắc đầu. Ông chủ Triệu và ông chủ Mạnh đang tranh luận với nhau đều vội vàng quay đầu lại. Hai người nhìn thoáng qua nhau, rồi nhìn Lý Dương một cách xấu hổ. Người ta đã không muốn bán thì họ đứng đây tranh cãi để làm gì.

Ông chủ Mạnh hiện tại trong lòng kỳ thật cũng không thoải mái. Bán đi rồi lại mua trở về, đối với ai cũng cảm thấy không được cao hứng. Lý Dương không bán thì cũng tốt, ít nhất thì mình cũng không cảm thấy khó chịu.

Ông chủ Mạnh sở dĩ thay đổi, không phải vì đột nhiên ông trở nên thông hiểu về đổ thạch. Ông là nghe thầy Tề giới thiệu, lại thấy ông chủ Triệu có ý muốn mua nên nhảy vào góp vui. Ông ta không hiểu về đổ thạch nhưng cũng hiểu được rằng, nếu như không có lợi thì ông chủ Triệu lại mua làm gì.

Ánh mắt của ông chủ Triệu khá độc. Vừa nhìn thoáng một cái đã nhìn ra được giá trị của khối Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng bên trong. Giá trị của nó còn hơn năm triệu nữa. Một người hiểu tính chất công việc, lại có chuyên gia bên cạnh. Những điều này góp phần làm nên nguyên nhân để ông chủ Mạnh có ý cạnh tranh.

Từ một việc nhỏ có thể nhìn ra, ông chủ Mạnh đích thật là người làm ăn khôn khéo.

Lý Dương một lần nữa lại bắt đầu giải thạch. Lần này thì hắn không dùng đến máy cắt mà chỉ dùng máy mài, rồi cẩn thận lau sạch lớp bụi trắng.

Chàng thanh niên đi theo lập tức đổ nước xuống.

Âm thanh cắt thạch chói tai làm cho những người xung quanh bàn tán lại ít một chút. Sau khi mài thạch kết quả hiện ra không tồi, cũng không nằm ngoài ý muốn của những người xung quanh.

Lý Dương vừa rồi đã áp dụng một cái tài tình. Hiện tại thì bụi bám vào khối Phỉ Thúy màu xanh thẫm không nhiều lắm. Chưa đến vài phút thì màu xanh hỗn độn đã bị Lý Dương gọt sạch. Khối đổ thạch trông có vẻ sạch sẽ hơn nhiều.

Nếu không phải khối nguyên thạch này được vạch trần trước mặt mọi người thì chỉ sợ rất nhiều người đã biến khối nguyên thạch này thành rác rưởi.

Càng cắt xuống sát thì Lý Dương càng cẩn thận. Phỉ Thúy bên trong lập tức lộ ra. Khối Phỉ Thúy lúc này hoàn toàn khác với khối Phỉ Thúy trước, nhưng cũng vẫn rất nhỏ.

Lớp bụi trắng từ từ biến mất. Lớp đá lại rất đều nên việc mài càng nhanh. Đây chính là một nguyên nhân mà rất nhiều người thích mài thạch.

Lau chưa đến ba phút, Lý Dương đột nhiên ngừng lại. Người thanh niên giúp việc vội vàng rưới nước lên, một mặt cửa sổ lập tức hiện ra.

- Đây là cái gì?

Chàng thanh niên giúp việc ngơ ngác nhìn mặt cắt, lẳng lặng hỏi. Lúc này ở phía dưới còn rất nhiều lớp bụi trắng nhưng chính giữa đã lộ ra một điểm bằng ngón tay út. Dưới ngọn đèn có thể nhìn thấy được.

- Cái này giống như Thủy Tinh Chủng nhưng tại sao lại nhỏ đến vậy?

Ông chủ Triệu và thầy Tề cũng nhíu mày lại. Hôm nay từng sự kiện lạ lùng nối tiếp nhau. Thủy Tinh Chủng giải ra không có gì, nguyên thạch lại biến dị. Nay lại lộ ra một điểm Thủy Tinh Chủng hư hư thực thực như thế này.

- Xem không hiểu, thật sự xem không hiểu.

Thầy Tề liên tục lắc đầu. Khối Phỉ Thúy trên cơ bản đã định rồi. Nhưng ai cũng không biết đó là Phỉ Thúy gì. Mặt ngoài của nó còn có một lớp mỏng.

Nhưng cho dù Phỉ Thúy có loại nào đi chăng nữa thì bọn họ cũng không để ý. Trước đó thì xem khối nguyên thạch này không có giá trị. Nhưng hiện nay giá trị của khối Phỉ Thúy đã tăng lên, trở thành một nguyên liệu đáng giá. Sở dĩ như vậy là bởi vì nó có thể gia công thành phẩm.

Lý Dương chậm rãi thở ra, không để ý đến những lời bàn tán của những người xung quanh, tiếp tục nhấn máy cắt xuống, chậm rãi cắt xuống dưới.

Lúc này đây, Lý Dương cắt mé một bên, cũng không phải cắt dọc theo cái điểm đó.

Sau vài phút, Lý Dương lại ngừng lại, rửa sạch mặt cắt. Mọi người lại bàn tán xôn xao lên. Lúc này đây lại xuất hiện thêm hai điểm, và kích thước của hai điểm này giống như đúc cái ban đầu.

Ba điểm đều là Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng trong suốt. Ông chủ Triệu và thầy Tề sắc mặt đều ngưng trọng. Bọn họ không nhìn ra được cái này là cái gì nhưng đã cảm thấy có cái gì đó không đúng. Nửa khối nguyên thạch còn lại này tuyệt đối không đơn giản.

Thoáng quệt mồ hôi trên trán, Lý Dương tiếp tục giải thạch. Những người vây xung quanh nhiều như vậy thì thật cảm thấy có chút oi bức.

Chậm rãi, Lý Dương cắt toàn bộ lớp phía trên. Lớp bên dưới xuất hiện tám điểm. Từng điểm một đều nhỏ như ngón tay út. Dưới ánh đèn còn phát ra một ánh sáng êm dịu.

Sau khi tám điểm xuất hiện, Lý Dương thở ra một cái thật mạnh.

Khối nguyên thạch này giá trị lớn nhất là nằm ở tám điểm này.

Tám điểm này tuy nhỏ nhưng giá trị không thấp. Lý Dương do lúc trước có cơ hội ngẫu nhiên nên mới biết đến đồ vật này. Nói cách khác thì chính hắn cũng không biết cái vật nhỏ này lại có tám điểm như vậy. Lý Dương nhịn không được mở miệng cười.

Máy cắt thạch lại tiếp tục mở lên. Hiện tại Phỉ Thúy đã hoàn toàn muốn lộ ra. Cho nên việc cắt thạch ở đây chủ yếu là dựa vào thời gian mà thôi.

Cắt thạch tốt nhất là cắt từ bên cạnh hai điểm trung gian mà cắt xuống dưới. Khối nguyên thạch còn thừa không lớn, chỉ một dao thôi là có thể hoàn toàn cắt ra.

Một lát sau, một phần ba khối nguyên thạch còn lại đã hoàn toàn phơi bày trước mặt mọi người.

Bên trong không có Phỉ Thúy biến dị, mà chỉ là loại ngọc bình thường. Mà loại ngọc này không có giá trị gì. Nếu dùng máy móc để gia công, sau đó tung vào thị trường để bán thì có thể tám đến mười đồng là đã mua được.

Tất cả mọi người đều thở dài, và có chút tiếc hận. Phỉ Thúy biến dị xem ra chỉ ảnh hưởng đến một mặt. Mặt còn lại là ngọc nguyên chất. Nếu ngọc này có mấy chục năm hay mấy trăm năm thời gian để có thể sẽ từ hợp chất đơn giản mà biến thành hợp chất phức tạp. Cuối cùng trở thành Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng mới. Còn hiện tại thì nó không có giá trị gì.

Mấy chục năm nhân loại có còn tồn tại hay không chứ lời nói này thuần túy cũng đều là nói suông.

Nhưng mọi người cũng đều không buông tha cho. Lúc này đây mọi người đều hứng thú tập trung vào tám điểm kia. Chính ông chủ Triệu và thầy Tề cũng không ngoại lệ.

Sau khi mở nguyên thạch, Lý Dương thở dài lắc đầu, tiếp tục cắt khối nguyên thạch nhỏ còn lại. Những phần khác đều đã cắt hết, chỉ còn lại phần nhỏ này thôi.

Liên tục xuống hai nhát dao, Phỉ Thúy trên tay Lý Dương chỉ lớn bằng một quả bóng bàn, còn một viên vẫn còn ở bên trong.

Những người xung quanh đều mở to mắt nhìn. Hiện tại mọi người càng lúc càng hiếu kỳ với một điểm còn lại.

Lúc này đây thì không thể dùng máy cắt được nữa. Lý Dương yêu cầu chàng thanh niên giúp việc tìm cái máy cố định, thay máy mài và mài những tạp chất bên trên.

Khối nguyên thạch càng lúc càng nhỏ, từ từ biến thành hình trứng. Khi nó nhỏ bằng một cái thủy tinh cầu thì Phỉ Thúy đã từ từ lộ ra.

Phỉ Thúy nhỏ như vậy nhưng có thể gia công được thành một cái vòng.

Đây là ý tưởng của đại bộ phận người có mặt. Chỉ cần làm ra được cái vòng thì Lý Dương sẽ không bỏ cuộc. Chỉ cần tám điểm của khối thủy tinh loại này giống nhau thì chẳng khác nào có thể làm ra được tám cái vòng. Tám cái vòng này cũng đáng giá mấy triệu. Như thế nào thì Lý Dương cũng vẫn có lời.

Cầm lấy hạt châu hình quả trứng, Lý Dương soi dưới ngọn đèn rồi cuối cùng nhếch môi cười.

Một lần nữa hắn lại cố định khối nguyên thạch nhỏ này lại. Lần này thì Lý Dương càng cẩn thận hơn, lau sạch mọi thứ bên cạnh. Khối tiểu cầu càng lúc càng nhỏ. Phỉ Thúy bên trong rốt cuộc chỉ còn một chút vỏ. Nhưng Lý Dương vẫn không có chút động đậy nào.

- Không đúng, đây là Thiên Châu.

Ông chủ Triệu đột nhiên hô to lên một tiếng, tròn xoe mắt, kinh hãi nhìn Lý Dương. Nghe ông chủ Triệu nói, thầy Tề cũng sửng sốt, vội vàng bước đến trước máy giải thạch, cẩn thận quan sát viên tiểu cầu kia.

- Thiên Châu, quả đúng là Thiên Châu.

Ánh mắt thầy Tề cũng mở thật to. Những người xung quanh đều lộ ra thần sắc mù mờ. Chỉ có một số ít người là biết Thiên Châu nên nhìn chằm chằm vào viên tiểu cầu dưới cái máy giải thạch.

- Phỉ Thúy Thiên Châu, hơn nữa còn là Thủy Tinh Chủng Thiên Châu, là ngọc của ông trời.

Thầy Tề chậm rãi vuốt ve khối tiểu cầu, đôi tay thậm chí có chút run rẩy vì kích động. Ánh mắt của ông ta cũng chớp liên hồi.

- Phỉ Thúy Thiên Châu, cậu em, cậu có tám viên Thiên Châu. Mỗi viên tôi sẽ trả cho cậu hai triệu đồng.

Ông chủ Triệu bước nhanh về phía trước, tràn đầy hy vọng nhìn Lý Dương. Ông chủ Mạnh vẫn còn chút hồ đồ nhưng cũng không chịu thua kém. Nhìn biểu hiện của thầy Tề thì ông ta khẳng định những thứ này không đơn giản.

- Cậu em, hai triệu sáu trăm ngàn cho mỗi viên. Tôi mua hết tám viên.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, ông chủ Mạnh cũng tiến lên phía trước. Ông là một người rất quyết đoán, phát hiện cái gì có giá trị là lập tức tham gia vào.

- Ba triệu, ông chủ Mạnh, ông không hiểu tác dụng của nó thì đừng tranh với tôi. Về sau khi ông ở đây thì tôi sẽ giảm giá 8% cho ông, như thế nào?

Ông chủ Triệu hung hăng trừng mắt nhìn ông chủ Mạnh. Tim của ông không ngừng nhảy lên. Ông cũng vừa nhớ đến truyền thuyết về vật kia.

Phỉ Thúy Thiên Châu trong truyền thuyết. Sau khi nghĩ đến cái truyền thuyết kia thì ông chủ Triệu tim càng đập mạnh. Khối nguyên thạch biến dị này đã có thể cho ra một bảo bối cực phẩm như vậy.

Duy Linh

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ