Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: truyenfull.vn
Thứ bán đấu giá đầu tiên là khối Băng Chủng Phỉ Thúy màu xanh táo của Ngô Hiểu Lỵ, thứ đầu tiên không thể quá kém, nhưng giá cũng không thể quá cao, khối Băng Chủng này của Ngô Hiểu Lỵ là thích hợp nhất, vì để tăng khí thế nên khối Băng Chủng này sẽ có giá không thấp.
Cuối cùng, khối Băng Chủng của Ngô Hiểu ỵ được b ván với giá 120 vạn, cá giá này không thấp, cho dù làm thành trang sức thì cũng chỉ có cái giá này thôi, muốn kiếm lời gần như là không có khả năng, nói không chừng còn phải tốn phí gia công nữa.
Người mua được nó là nhân viên của công ty lão Phượng Tường, An Thị và Thiệu Thị đều không có ra giá.
Khối thứ hai được bán đấu giá là khối Kim Ti Chủng của Trương Vĩ, chất lượng của khối Phỉ Thúy này không tệ, khổ cũng to hơn khối Băng Chủng, vừa ra giá quy định xong liền có rất nhiêu công ty cạnh tranh làm cho lúc đi vào bên trong Trương Vĩ còn không ngừng cười.
Khối tiếp theo là một khối Băng Chủng Phỉ Thúy, nó là khối được giải ra từ khối nguyên thạch số 605 của Lý Dương, chính vì khối này mà Thiệu Ngọc Cường từng hối hận một thời gian.
Khối Băng Chủng Lớn chia làm 3 khối nhỏ, mỗi khối đều nặng vài kg, hiện tại đang bán 1 trong 3 khối đó.
-Hiện tại phải vật phẩm được bán là một khối Băng Chủng, năng 5,6 kg, hình trứng, cho dù là làm vòng tay hay thứ khác đều được, giá quy định là năm trăm vạn, mỗi lần báo giá không được thấp hơn 10 vạn.
Người bán đấu giá vừa mới dứt lời, thì phía dưới đã có người liên tục báo giá, thỉnh thoảng còn có người lớn tiếng báo giá, rất nhanh khối nguyên thạch này đã tăng lên giá 900 vạn.
-Hai ngàn vạn.
Thiệu Ngọc Hoa đột nhiên báo giá, giá lập tức từ 900 vạn lên 2000 vạn, trong nháy mắt mọi người đều im lặng. Mọi người đều gặp người tăng giá, nhưng mà tăng một cách ác độc như vậy thì chưa từng thấy, trong chớp mắt giá tăng lên gấp đôi.
-Hai ngàn vạn, vị tiên sinh này vừa ra giá 2000 vạn, còn có ai ra giá nữa không, nếu không thì khối nguyên thạch này sẽ thuộc về vị tiên sinh này.
Người bán đấu giá giơ cây búa lên hưng phấn nói.
Trịnh Khải Đạt cũng rất hưng phấn, hai thứ đầu tiên đều có giá hơn trăm vạn, khối Băng Chủng này vừa lên, không được bao lâu thì nó đã có giá 2000 vạn, trong một cuộc đấu giá, có thể xuất hiện một thứ trên nghìn vạn cũng không nhiều.
Đây chỉ là mới bắt đầu, khối tương tự với khối này còn tới hai khối nữa, mặt khác còn có những khối khác có giá trị còn cao hơn khối này nữa, nếu cứ như thế thì ngày đấu giá hôm nay vượt qua trăm triệu là một chuyện đơn giản mà thôi, đây sẽ là một khởi đầu tốt đẹp với công ty đấu giá của họ.
An Văn Quân có chút do dự, khối Phỉ Thúy này trong lòng cô có giá 1800 vạn, 1800 vạn thì đã không có lời rồi, không ngờ cô còn chưa ra giá thì Thiệu Ngọc Hoa đã trực tiếp kêu giá 2000 vạn, việc này làm cho An Văn Quân có chút không biết phải làm sao.
-Hai ngàn vạn, khối Phỉ Thúy này đã thuộc về vị tiên sinh số 16.
Người bán đấu giá mạnh mẽ gõ búa xuống, hai mắt An Văn Quân lập tức sáng lên, ngồi thẳng dậy trừng mắt nhìn Thiệu Ngọc Hoa, số 16 là số của Thiệu Ngọc Hoa mà.
Thiệu Ngọc Hoa cười hắc hắc một tiếng, hắn ôm hai tay ngồi dựa vào ghế, bộ dạng rất là đắc ý.
An Văn Quân hiện đã hiểu được Thiệu Ngọc Hoa nâng giá như vậy là vì cố ý đối phó cô, hôm nay Thiệu Thị cũng không định kiếm tiền được từ số Phỉ Thúy này.
Thiệu Ngọc Hoa thừa dịp An Văn Quân chưa suy nghĩ kỹ liền lấy đi một khối Băng Chủng, khối này Thiệu Thị khẳng định sẽ bị thua lỗ. Nhưng mà nếu có người tiếp tục tăng giá thì Thiệu Thị cũng không thua lỗ gì, cho dù Thiệu Thị có thua lỗ một chút thì cũng chẳng sao, dù sao cũng có được một khối Phỉ Thúy mà.
-Hừ
An Văn Quân tức giận hừ một tiếng rồi không nhìn Thiệu Ngọc Hoa nữa, lần này cô được giao quyền rất lớn để tới đây mua Phỉ Thúy, cho dù thua lỗ một chút thì cũng không sao, nhiệm vụ hàng đầu là không để Phỉ Thúy rơi vào tay Thiệu Thị, thực đáng tiếc, mới lần giao thủ đầu tiên thì cô đã thua, một khối Phỉ Thúy đã bị Thiệu Thị cướp đi.
Khối Phỉ Thúy kế tiếp là khối của Tư Mã Lâm, lần này tới lượt An Văn quân bài ra tư thế hại người, Thiệu Ngọc Hoa thì vẫn ôm tay mĩm cười, ngay cả một câu hắn cũng chưa nói.
Cuối cùng khối nguyên thạch này được An Thị mua, việc này làm cho những công ty châu báu khác rất bất mãn.
Bọn họ biết Băng Chủng và Thủy Tinh Chủng An Thị và Thiệu Thị sẽ cạnh tranh với nhau, ngoại trừ 10 đại công ty thì những công ty khác đã từ bỏ việc cạnh tranh, bọn họ đều đem mục tiêu chuyển sang những thứ khác, không ngờ chưa gì mà An Thị và Thiệu Thị lại cạnh tranh kịch liệt như vậy, ngay cả thua lỗ mà bọn họ vẫn cạnh tranh.
Vô hình trung, những công ty châu báu đều coi An Thị trở thành kẻ địch.
Mấy khối Phỉ Thúy tiếp theo, An văn Quân đều tỏ ra rất khiêu khích, có điều Thiệu Ngọc Hoa vẫn chưa đáp lại, hắn vẫn lặng lặng ngồi đó, một chút ý đáp trả cũng không có.
Điều này làm cho An Văn Quân rất nghi hoặc, đáng tiếc là cô không biết việc liên tục ra giá cao để mua Phỉ Thúy đã làm các công ty khác bất mãn.
Trên màn hình lớn hiện ra một viên Băng Chủng, nhìn thấy viên Băng Chủng này mọi người đều hưng phấn lên.
-Khối này là khối cùng nguồn gốc với khối có giá 2000 vạn trước đó, nặng 6 kg, giá quy định là năm trăm năm mươi vạn, mỗi lần báo giá thấp nhất là 10 vạn...
-Một ngàn vạn
Người bán đấu giá còn chưa nói xong, An Văn Quân đã báo giá, những khối bình thường An Văn Quân còn có khả năng nhường lại nhưng Băng Chủng thỉ An Thi nhất quyết phải mua cho bằng được.
Đặc biệt là khối Băng Chủng lớn càng là mục tiêu của An Thị, có điều An Văn Quân đang gặp bất lợi, khối đầu tiên không ngờ đã bị Thiệu Thị mua mất, giờ phút này lòng cô đang rất tức giận cho nên người đấu giá còn chưa nói xong cô đã nâng giá gấp đôi.
Đồng thời An Văn Quân còn cười lạnh trong lỏng, phương pháp vừa rồi của Thiệu Ngọc Hoa đừng nghĩ có thể tiếp tục sử dụng, cho dù là hắn nâng giá lên 2000 vạn An Văn Quân cụng sẽ tiếp tục cạnh tranh.
-Một ngàn một trăm vạn
Người ra giá không phải là Thiệu Ngọc Hoa mà là người của công ty châu báu khác, công ty của hắn cũng là công ty lớn, tuy không thể so với An Thị và Thiệu Thị nhưng cũng kém không nhiều lắm.
-Một ngàn hai trăm vạn
Lại có người trực tiếp bỏ thêm một trăm vạn, An Văn Quân nghi ngờ nhìn thoáng qua Thiệu Ngọc Hoa, Thiệu Ngọc Hoa không ngờ vẫn ôm tay ngồi đó, một chút lo lắng cũng không có.
-Một ngàn hai trăm mười vạn
Có người tiếp tục báo giá, giá của khối Phỉ Thúy này đã vượt mức 1400 vạn và đang tiến về móc giá 1500 vạn.
Giá này không thấp, nhưng mà so với giá 2000 vạn vừa rồi thì khối này còn nặng hơn một chút, ai cũng hiểu được 1500 vạn không phải là giá cuối cùng của nó.
Quả nhiên, giá 1500 vạn vừa ra An Văn Quân lại ra giá, lần này trực tiếp tăng thêm 300 vạn thành 1800 vạn.
Giá này vừa ra thì việc cạnh tranh kịch liệt vừa rồi tạm thời ngừng lại.
Có điều những công ty này đều có một chút căm tức cùng một chút bất mãn với An Thị, ma xui quỷ khiến, chỉ trong chốc lát đã có một nửa số người cảm thấy bất mãn với An Thị, đây là việc An Văn Quân tuyệt đối không ngờ.
-Hai ngàn vạn.
Thiệu Ngọc Hoa rốt cục cũng đã báo giá, những công ty đấu giá khác đều không hé răng, già hai nghìn vạn khẳng định là phải chịu lỗ, bọn họ đều ngừng lại, họ không giống như Thiệu Thị và An Thị phải liều chết cạnh tranh, bọn họ không muốn chỉ vì một khối Phỉ Thúy mà bị thua lỗ như vậy.
-2050 vạn
An Văn Quân báo giá, hiện tại An Văn Quân cũng không dám một lần thêm quá nhiều, thêm nhiều thì thua lỗ nhiều.
-Ha ha, hai ngàn năm trăm vạn.
Thiệu Ngọc Hoa lặng lẽ cười một tiếng rồi giơ thẻ bài báo ra một cái giá rung động.
Hai ngàn năm trăm vạn, nếu hai nghìn vạn chỉ thua lỗ một chút thì 2500 vạn chính là thua lỗ 500 vạn, đây cũng không phải là một con số nhỏ, Thiệu Thị cho dù có lớn hơn nữa thì cũng không muốn phải thua lỗ một số tiền lớn như vậy.
An Văn Quân lại có chút do dự, thua lỗ cô có thể chịu được nhưng thua lỗ quá nhiều thì cô cũng không gánh nổi, một khối Băng Chủng mà thua lỗ tới 500 vạn thì không đáng.
Quay đầu lại liếc mắt nhìn Thiệu Ngọc Hoa một cái, An Văn Quân lập tức phát hiện Thiệu Ngọc Hoa đang tươi cười, trong giây lát, cô liền nhớ lại lời của An Chí Thành nói trước đó:
-Văn Quân, lần bán đấu giá Phỉ Thúy này không phải là vì kiếm tiền, cũng không phải là vì thị trường, chỉ cần để cho Thiệu Thị không có Phỉ Thúy là tốt nhất.
Nghĩ đến đây, An Văn Quân lập tức lộ ra ánh mắt kiên định, trước khi người bán đấu giá gõ búa cô liền báo giá.
-2510 vạn, tiểu thư số 8 ra giá 2510 vạn, còn có ai ra giá cao hơn không? Nếu không thì khối Phỉ Thúy nặng 6 kg nay sẽ thuộc về vị tiểu thư số 8.
Người bán đấu giá lập tức hét to một tiếng, việc của hắn chính là làm không khí thêm nao nhiệt để cho vật phẩm đấu gía đạt thành giá cao nhất.
An Văn Quân sau khi báo giá còn đắc ý nhìn Thiệu Ngọc Hoa, có điều cô thấy trên mặt Thiệu Ngọc Hoa không phải là sự mất mát mà là vẽ mặt giống như gian kế đã thành vậy.
-Không tốt.
An Văn Quân trong lòng trầm xuống, tiếp sau đó Thiệu Ngọc Hoa cũng không ra giá nữa, khối Phỉ Thúy này cuối cùng thuộc về An Thị.
An Văn Quân rốt cục cũng hiểu được là Thiệu Ngọc Hoa biết cô sẽ tiếp tục cạnh tranh khối Phỉ Thúy này nên đơn giản nâng giá thêm 500 vạn để An Thị thua lỗ nhiều hơn một chút.
Có thể nói một cách khác là từ khi bắt đầu Thiệu Ngọc Hoa đã không dự định cạh tranh khối Phỉ Thúy này, cướp đồ từ trong tay An Thị không phải dễ như vậy, mục đích của hắn chính là làm cho An Thị tổn thất nhiều một chút, An Thị tổn thất càng lớn thì Thiệu Thị càng có lợi.
An Văn Quân rất thông minh, cô đoán cũng rất chính xác, quả thật là lần này Thiệu Ngọc Hoa định hãm hại An Thị, mục đích chính là tiêu tốn thật nhiều tài chính trên tay An Văn Quân, đồng thời để cho An Văn Quân sau đó khi báo giá sẽ băn khoăn không dám lựa chọn.
Lần cạnh tranh này nhìn thì An Văn Quân thắng nhưng thực tế thì cô đã thua.
An Văn Quân xuất thân trong gia đình giàu có, lại có năng lực, có bằng cấp, nhưng mà khi tranh đấu trong vũng nước đục thế này thì cô không thể nào so được với Thiệu Ngọc Hoa, Thiệu Ngọc Hoa lớn hơn An Văn Quân gần mười tuổi, lại là phó tổng có thực quyền, tâm cơ tất nhiên là nặng hơn cô nhiều.
Kết quả của hai lần đối kháng làm cho An Văn Quân không còn tự tin nữa, tiếp đó, cô càng thêm kiêng kỵ Thiệu Ngọc Hoa.
Phía sau, Tư Mã Lâm vừa lòng nhìn Trịnh Khải Đạt nói:
-Lão Trịnh, xem ra hiệu quả rất không tệ, nếu tất cả số Phỉ Thúy này bàn đấu giá thì số tiền thu được sẽ lớn hơn dự tính nhiều.
Trên mặt Trịnh Khải Đạt hiện ra sự đắc ý, hắn cười nói:
-Tất nhiên, ý kiến của tôi có thể kém sao? Hiện tại chỉ mới bắt đầu, cứ chờ xem đi, An Thị và Thiệu Thị sẽ cạnh tranh càng thêm quyết liệt cho xem. Thiệu Thị từ bỏ một khối Phỉ Thúy để cho An Thị sụp hố, nhưng mà tiếp theo chỉ sợ Thiệu Thị cũng sẽ không từ bỏ, An Thị thì sẽ càng thêm cố sức.
Trịnh Khải Đạt phân tích không sai, trước khi bàn đấu giá bọn họ đã phân tích qua sự cạnh tranh của Thiệu Thị và An Thị, cho nên mới đem Phỉ Thúy tách ra từ từ đấu giá, bọn họ cạnh tranh càng lớn thì đám người Trịnh Khải Đạt càng có lợi.
Có biểu hiện của Lý Dương, Trịnh Khải Đạt không sợ bọn họ sẽ không hợp tác với mình, muốn tạo quan hệ tốt với Lý Dương thì bọn họ cần phải làm cho Lý Dương tăng thêm lợi nhuận, cho dù là có lỗ 100 triệu thì cũng chẳng sao, dù sao thì với công ty của bọn họ, số tiền này cũng không là gì.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ