Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 270: Đỉnh phong quyết đấu (8)




Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: truyenfull.vn

-Là Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân

Hơn phân nữa số người chung quanh đều cố căng mắt ra nhìn, họ sợ rằng vừa rồi có thể là do mình hoa mắt cũng nên.

Bốn phía đều ánh đèn từ những máy chụp hình, ánh sáng của khu giải thạch tựa chừng còn chói lóa hơn cả ban ngày. Dưới những ánh sáng trắng, khối Phỉ Thúy vừa được giải ra toát ra một màu hồng uẩn rực rỡ, tựa như dòng máu đang lưu động, đem đến cho người ta một cảm giác mê hoặc.

Hết thảy mọi sự đều là sự thật, lại một Phỉ Thúy đỉnh cấp xuất hiện ở khu giải thạch.

Tiếng hét của mấy người vừa rồi khiến chung quanh Lý Dương chật cứng những người,Lưu Cương bất đắc dĩ phải theo sát gắt gao Lý Dương,tay cũng luôn đặt nơi vị trí thuận lợi nhất, phòng có sự vụ gì bất thường thì có thể rút súng ra một cách nhanh nhất.

An Văn Quân cắn chặt môi, An Văn Bình nhìn theo Lý Dương một cách ngây dại, Ngô Hiểu Lỵ đứng đó cũng dại người ra.

Chưa đầy một phút, xung quanh máy giải thạch của Lý Dương đã chật nít người hơn nữa vẫn còn không ít người vẫn mang ý định chen vào trong, còn những người đã ở trong nhất thì cố gắng bám trụ vị trí của mình.

Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân, khối Phỉ Thúy như vậy trước đây dẫu có những khối xuất sắc hơn thì cũng là vô cùng hiếm, nhiều năm mới có một lần, đối với những con người ở đây có lẽ một khối Phỉ Thúy như vậy chưa từng có mặt trên đời, có thể tận mắt nhìn thấy sự ra đời của khối Phỉ Thúy này, đã khiến họ cảm thấy quá ư hạnh phúc.

Rất nhiều người đứng bên trong nhất thì cảm than vì có được vị trí thuận lợi đó, những người vừa rồi còn buồn rầu vì không chen chân vào xem được hiện trường giải Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục bây giờ cũng thấy hết tiêu buồn, nói một cách tương đối, so với Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục, Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân còn khó thấy hơn nhiều.

Tại khu giải thạch, những người bỏ lại việc giải thạch của bản thân ngày càng nhiều, nghe nói đến việc cả 2 khối đá quý là Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân và Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục cùng được giải ra, khiến họ chẳng còn tâm trí ở việc giải khối nguyên thạch của mình, đều chạy lại muốn chứng kiến phong thái của hai khối Phỉ Thúy đỉnh cấp.

Cầm lấy dây chuyền có mặt bằng Đế Vương Lục đi xem xét, Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt đều cảm thấy choáng váng, họ chạy đi để quan sát cái khối trang sức Phỉ Thúy đỉnh cấp, kết quả là đi quá xa, hiện tại muốn chen lại vào trong cũng không được, chỉ có thể đứng ở ngoài nhìn vào một cách nóng ruột.

-Đều là do anh, đi cái gì cơ chứ, đó chính là Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân đấy!

Tư Mã Lâm tức giân, giải ra khối Phỉ Thúy đỉnh cấp này vốn dĩ nên có một phần là công lao của hắn, vừa rồi chính hắn là người giúp một tay. Có thể tận tay giải ra khối Phỉ Thúy như vậy, về sau khi đối mặt với đồng nghiệp nào trong hiệp hội đá quí thì hắn cũng có thể tự hào cũng như tự kiêu, đáng tiếc là chính hắn đã đánh mất cơ hội của mình.

-Anh còn nói tôi, chính anh là người đòi đi trước.

Trịnh Khải Đạt vẻ mặt buồn rầu, hai người vừa chen vào được 2 3 lớp người thì lại bị đẩy ra, lúc này số người muốn chen vào thực sự là không ít, còn những người ở bên trong thì cũng ra sức bám trụ, lực đấy từ ngoài rồi từ trong, khiến cho hai người họ suýt chút nữa nghẹt thở, không dám chen vào nữa.

-Lý lão đệ sớm đã nói với chúng ta còn gì, khối nguyên thạch đó sẽ có một điều bất ngờ, chỉ tiếc là tôi không nghĩ đó lại là bất ngờ đó, thật hối hận quá!

Sự biểu đạt của Tư Mã Lâm vẫn còn chưa đi đến đâu so với Trịnh Khải Đạt, cứ nghĩ đến việc làm mấy có hội giải ra khối Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân, khối đá đỉnh cấp Phỉ Thúy đó, Tư Mã Lâm lại có cảm giác như muốn thổ ra máu, đối với Lý Dương khối Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục cũng chẳng đáng trọng lắm.

-Tôi cũng hối hận lắm, nhặt hạt vừng, để rồi không thể ngờ là đánh mất dưa hấu.

Trịnh Khải Đạt lại lui lại, lúc đó những người chen rất đông, mặc dù biết rõ không thể chen vào trong cũng như nhìn được trong đó, thế nhưng mọi người vẫn không kiềm được quyết tâm chen vào đó, giống như thiêu thân lao vào lửa.

-Ai

Tư Mã Lâm quyết tâm chạy lại nơi đằng xa không có người để đặt mông xuống, trước mặt toàn là những đám người, bọn họ căn bản là cũng không thấy được Lý Dương.

-Xong rồi, khối Phỉ Thúy đó chúng ta đều có cơ hội để nhìn, chỉ sợ Lý Dương ở trong đó sẽ xảy ra việc gì.

Cố lão khẽ thở dài, không thể tận mắt chứng kiến cảnh Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân ra đời ông mang nặng cảm giác tiếc nuối, chỉ tiếc là vừa rồi do chính họ rời đi, không thể trách được ai.

-Chỉ có thế như vậy.

Trịnh Khải Đạt không thể tưởng tượng được điều gì, vừa ngồi xuống, hắn lại đứng lên, nhìn chăm chăm theo Tư Mã Lâm, nóng ruột nói:

-Cố lão nói đúng, đây là nơi công cộng, Lý lão đệ giải ra một khối quí giá như vậy chẳng phải rất nguy hiểm hay sao?

-Sẽ không phải vậy chứ?

Tư Mã Lâm cũng đứng dậy, mặc dù miệng nói là sẽ không sao, nhưng nhìn theo vẻ nghiêm túc của hắn cũng có thể biết trong lòng hắn cũng đang lo như vậy.

-Để tôi gọi vệ sĩ và người của công ty bảo hiểm đến, nhất định phải bảo vệ sự an toàn của Lý lão đệ.

Trịnh Khải Đạt vừa nói vừa rút điện thoại ra, hắn không hỏi ý tứ của Tư Mã Lâm cứ thế mà làm theo quyết định của mình.

Tư Mã Lâm không hề phản đối, lúc này thực sự cần lực lượng đến bảo vệ Lý Dương, mỗi hiệp hội lớn vậy đều có những đền bù, nhưng đồng thời cũng có những …,không ai dám bảo đảm rằng sẽ không xảy ra việc có những người thấy ghen tị với đồ vậy này kia, sinh ra những suy nghĩ xấu, một khi xảy ra sự gì, họ có hối hận cũng không kịp.

Điện thoại rất nhanh được kết nối, bốn tên vệ sĩ của Trịnh Khải Đạt chỉ cần vài phút đã có mặt, người của công ty bảo hiểm nhanh nhất cũng phải 30 phút mới đến, lần này Trịnh Khải Đạt vì muốn bảo đảm cho việc đấu giá Phỉ Thúy, đặc biệt mời 12 nhân viên của công ty bảo hiểm tại Quảng Châu, không ngờ chưa đến kì đấu giá cũng như triển lãm đã phải sử dụng rồi.

Lúc này An Văn Quân đứng ở vòng trong nhất cũng nghĩ tới điều đó, vội vàng gọi cho lực lượng bảo an của An Thị tới, một lúc gọi liền 20 người, trong số đó còn có hai người có thể mang súng lục dài của cảnh sát, đủ để thấy sự coi trọng của cô ta.

Ở bên kia,Thiệu Ngọc Cường đang giải nguyên thạch, nghe thấy tin Lý Dương giải ra Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân, việc làm đầu tiên của hắn là dừng lại máy cắt, hướng đầu về phía Lý Dương, trên mặt là biểu cảm hoàn toàn không thể tin được.

Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân cùng với Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục nói về phẩm chất thì như nhau, tuy nhiên những người chơi Phỉ Thúy đều biết, sự xuất hiện của Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân so với Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục là thấp hơn rất nhiều.

Cực phẩm Huyết Mỹ Nhân trong lịch sử đã xuất hiện rất nhiều, nhưng Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân loại siêu đỉnh cấp Phỉ Thúy đó, từ cổ chí kim việc xuất hiện có thể đếm trên một bàn tay, không giống như Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục cứ cách vài năm lại xuất hiện một lần.

-Tam công tử, tôi cho rằng bọn họ do đố kị với anh, nên cố ý đưa tin đồn làm mê hoặc mọi người, Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân họ nằm mơ à?

Lý Thanh liếc nhìn về phía Lý Dương,nói một cách rất khinh thường.

Không chỉ có hắn,thực sự bên cạnh Thiệu Ngọc Cường còn có vài người của công ty Thiệu Thị cũng nghĩ như vậy, Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân vốn dĩ là rất dị thường hiếm thấy, nào có thể kì diệu vậy họ vừa giải ra được Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục một khối Phỉ Thúy đỉnh cấp vậy, Lý Dương lại có thể giải ra được khối Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân cường mạnh hơn.

-Không,tôi tin hắn

Thiệu Ngọc Cường lắc đầu,biều đạt của khuôn mặt bình tĩnh, không có chút gì là thất sắc, có chăng chỉ là một chút thất vọng.

Giải được khối Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục, tâm trạng của Thiệu Ngọc Cường đã vui vẻ lắm rồi, trước đó hắn còn nghĩ có lẽ đã thắng Lý Dương rồi, rốt cuộc có lẽ hòa 1 ván.

Tuy nhiên cái niềm vui đó chẳng duy trì bao lâu, lại bị Lý Dương đè xuống, thời khắc này trong lòng Thiệu Cường dâng lên một cảm giác “Trời sinh Du sao còn sinh Lượng” cảm khái.

Lý Thanh ngây ra một lúc, rồi vội vàng nói:

-Cho dù hắn ta có thực sự giải ra khối Phỉ Thúy đẳng cấp như vậy, nói vậy cũng không quá lớn, tam công tử, khối của ngài vẫn còn lớn hơn của hắn chút, lần này giành phần thắng vẫn là ngài

Thiệu Ngọc Cường mỉm cười,khóe miệng chậm rãi nhếch lên.

-Cậu nói đúng, nếu như khối Phỉ Thúy này chỉ cần to hơn của hắn, tôi lại có cơ hội thắng hắn.

Thiệu Ngọc Cường nói xong không còn quay đầu nữa, dùng tâm trí đi giải khối nguyên thạch trước mặt, họ đánh cược với nhau kết quả chung cuộc là giá trị tổng thể của Phỉ Thúy, Thiệu Ngọc Cường giải ra được khối Phỉ Thúy này không phải là nhỏ, rất có thể làm được vòng tay, nếu như có thể làm được vòng đeo tay thì giá trị có thể tăng thêm 1 lần, cuối cùng tuyệt đối là một cái giá trên trời.

Nếu như Lý Dương giải ra khối Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân rất nhỏ, giả dụ chỉ nhỏ bằng cực phẩm lam tinh linh lần trước, vậy thì thắng lợi chung cuộc sẽ thuộc về Thiệu Ngọc Cường.

Trước đó, Thiệu Ngọc Cường bị tin tức Lý Dương giải ra Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân làm cho ngây ra, không nghĩ được điểm này, dưới sự nhắc nhở của Lý Thanh hắn ngay lập tức lấy lại phong thái, trận đấu này có thể coi là đỉnh quyết đấu giữa họ vẫn chưa có kết quả, hắn vẫn chưa thua.

Ở bên cạnh máy giải thạch của Thiệu Ngọc Cường là Trương Vĩ và Vương Hạo Dân quay lại nhìn một cách lo lắng, lúc này họ rất muốn quay ra, đến chỗ Lý Dương, thật đáng tiếc bây giờ họ không còn cơ hội đó nữa.

Những người bên ngoài không thể vào trong, những người bên trong cũng không thể ra ngoài.

Ở chỗ bàn quản lí trên lầu mọi người không ngừng chạy ra ngoài, việc đồng thời giải được 2 khối thủy tinh chủng đỉnh phẩm Phỉ Thúy cũng làm chấn động bọn họ, hầu như là tất cả mọi người, những người có thể chạy ra đều chạy ra khỏi quảng trường.

Tới khu giải thạch, lập tức có người kinh ngạc phát hiện, căn nguyên của sự náo nhiệt, vài trăm máy giải thạch đồng thời ngưng lại, hầu như tất cả mọi máy giải thạch đều trống không. Hàng vạn người hướng về phía hai máy giải thạch, đám người đông như vậy chen vào một chỗ, khiến hiện trường giải thạch càng hung tráng.

Nhân viên quản lí chứng kiến toàn bộ sự kiện đều giật mình, hùng tráng thì hung tráng thật nhưng nhiều người như vậy chen chúc tại một chỗ thì rất dễ nảy sinh hỗn loạn, đặc biệt là Bình Châu – hội trưởng hiệp hội ngọc thạch, chứng kiến chuyện này thì lo lắng vô cùng, nếu có xảy ra sự gì, thì cái chức hội trưởng của hắn coi như xong.

-Mau, mau, báo cảnh sát, tốt nhất gọi cảnh vệ đến đây.

Hội trưởng run run ra lệnh cho người bên cạnh mình, hội trưởng coi bộ không keo kiệt như Trương Vĩ, hộ trưởng đại nhân không chỉ có bí thư, còn có cả một ban phục vụ.

Gọi cảnh vệ đến, việc này cũng coi như không có cách gì, đông như vậy chen chúc tại một chỗ, e rằng cảnh vệ đến cũng không thể tách ra, chỉ có thể sử dụng vũ lực.

Đại sảnh bán đấu giá cũng không ngớt người chạy tới, khiến cho những người đang chuẩn bị chủ tŕ cuộc đấu giá cũng thấy khó xử, một chút nữa là phải bắt đầu với việc đấu giá nguyên thạch rồi, thế nhưng những người sẽ đấu giá lại chạy hết, họ sẽ chủ trì cuộc đấu giá như thế nào?

Cuối cùng, cuộc đấu giá này đành hoãn lại một ngày, được biết cả 2 khối Phỉ Thúy đỉnh cấp Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân và Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục cùng được giải ra tại khu giải thạch, ngay cả những người chủ trì công việc đấu giá cũng không thể nhẫn lại được đều chạy đi cả.

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ