Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: truyenfull.vn
-Được, giải ở đây đi
Lý Dương suy nghĩ một lúc rồi trả lời luôn, Phỉ Thúy giải ra từ khối nguyên nguyên thạch này sẽ đưa hết cho Trịnh Khải Đạt để đấu giá, mang đi không thích hợp nên giải ở đâu cũng như nhau.
-Được cậu đợi chút
Có được vụ làm ăn này người bán cũng không thiết tha với vị khách đang ngơ ngác trước mặt nữa, sau khi chào người đứng bên cạnh một câu liền dẫn Lý Dương đi tìm máy giải nguyên thạch. Người bán này có chút tương đồng với Lý Dương, mấy quầy hàng này cùng nhau chung một máy giải nguyên thạch, mỗi quầy một cái thì có vẻ lãng phí.
Mấy quầy hàng này đã thương lượng với nhau từ trước nên không ngại ngùng gì, trái lại còn đi cùng bọn Lý Dương, người chơi đổ nguyên thạch thực sự cũng kích động không nhiều, hai người cũng muốn xem khối nguyên nguyên thạch ở quầy này rốt cuộc như thế nào.
Nhưng máy giải nguyên thạch người bán này thuê lúc này đang có người dùng, khối nguyên thạch đang giải lại chính là khối có giá một trăm mười vạn ban nãy, xem ra hai người bán này là quen nhau, quan hệ cũng tốt, cùng nhau thuê một máy giải nguyên thạch.
Ban nãy người bán ở quầy này cũng ở đây, nhìn thấy Lý Dương lại có khối nguyên thạch trên tay Lưu Cương thì có chút ngạc nhiên, rồi cười với Lý Dương, kỳ thực ban nãy ông cũng không chú ý đến Lý Dương, nghĩ người trẻ như Lý Dương đến chỉ để xem cho vui chứ không phải có ý mua.
-Tiểu huynh đệ ngại quá, hay là chúng ta đợi một lát được không?
Máy giải nguyên thạch có người dùng, người bán kia cũng không có cách nào đành cười xin lỗi Lý Dương, Lý Dương cũng không ngại, máy giải nguyên thạch bị sử dụng là điều rất bình thường.
Khối nguyên thạch đang bị cắt không nhỏ, người bán nhìn rồi đi luôn, ông còn việc buôn bán của mình.
-Chúng ta lát nữa hãy quay lại đi
Nhìn một lúc Lý Dương dẫn Lưu Cương tạm thời rời khỏi, hai khối nguyên nguyên thạch cộng lại khoảng hơn mười lăm cân, Lưu Cương một mình ôm cũng không mệt lắm.
Bên máy giải nguyên thạch còn có mấy quầy hàng nữa, Lý Dương tới một quầy hàng gần nhất quan sát một lần nữa, số nguyên thạch ở quầy này vẫn còn hơn một nửa, tình hình này ở các quầy hàng ở công bàn Bình Châu gặp không nhiều.
Lý Dương nhìn kỹ một chút, biểu hiện của những khối nguyên thạch này cũng không tồi, có mấy khối đáng nhẽ phải được đặt vào khu Ám Tiêu, có thể xuất hiện ở đây cũng là điều bất ngờ.
Dùng năng lực đặc thù để nhìn, hơn một trăm khối nguyên thạch trong nháy mắt đã được Lý Dương bao phủ hoàn toàn, Lý Dương cúi xuống ánh mắt bỗng nhiên đờ ra ngơ ngác nhìn khối nguyên thạch trước mặt.
Giữa khối lập thể có một màu xanh tươi tắn rõ hơn những màu xanh khác xung quanh, khối màu xanh này dường như sắp đạt đến chuẩn.
Ngọc Lục Bảo, màu xanh này chính là Ngọc Lục Bảo hiếm thấy.
Tim Lý Dương bỗng đập nhanh hơn, Ngọc Lục Bảo là màu xanh đẹp nhất trong những màu xanh, trên thực tế màu xanh đẹp nhất là màu Ngọc Lục Bảo, đại diện của sản phẩm cao cấp.
Trong màu xanh, cho dù Hoàng Dương Lục thuần khiết hay là Diễm Dương Lục đều không thể so sánh với Ngọc Lục Bảo, Ngọc Lục Bảo là "quý tộc" trong những màu xanh, là đại diện cho Lục Phỉ Thúy.
Nhưng đây vẫn chưa phải là điều làm anh kích động nhất, điều làm Lý Dương không dám tin đây là khối Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng. Ngọc Lục Bảo Thủy Tinh Chủng. Chỉ kém một chút so với Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục nhưng Ngọc Lục Bảo Thủy Tinh Chủng trước mặt so với Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục lần trước Lý Dương giải ra thì lớn hơn nhiều, có thể làm được hai chiếc vòng tay không vấn đề gì.
"Hô "
Lý Dương thở phào một hơi, mặc dù gặp nhiều loại Phỉ Thúy cao cấp nhưng lúc này Lý Dương vẫn không kìm chế được sự kích động. Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng lần trước Lý Dương bán đấu giá chỉ to hơn khối trước mặt này một chút nhưng đó chỉ là mau xanh dương bình thường, đây lại là Ngọc Lục Bảo, giá cả của nó chênh lệch bao nhiêu hiện Lý Dương vẫn chưa biết được.
Qua hơn một phút Lý Dương mới bình tĩnh trở lại nhịp tim vẫn đập nhanh nhưng không có cảm giác ngạt thở như trước.
-Ông chủ, khối này bán thế nào?
Bình tĩnh một chút Lý Dương liền chỉ tay vào khối nguyên thạch, trên mặt luôn giữ vẻ bình tĩnh không để người bán nhìn ra chút sơ hở nào.
-Khối này mười lăm vạn
Người bán nhoẻn miệng cười, âm thanh rất trong trẻo, giống như một bé gái, nước da của người bán này rất đen, tại ban nãy Lý Dương chỉ chú ý đến khối nguyên thạch mà không chú ý đến người bán nên không để ý giới tính của người bán.
-Mười lăm vạn
Lý Dương hơi ngạc nhiên, khối nguyên nguyên thạch toàn đổ này biểu hiện cũng không tồi, đầu không to lại có vỏ ngoài màu trắng rất đẹp. trên thân khối nguyên thạch còn có hoa tùng rất đẹp, khối nguyên thạch như vậy có thể đặt ở khu Ám tiêu, giá thấp nhất cũng phải hai mươi vạn, người bán này lại chỉ đòi giá mười lăm vạn.
-Được, tôi mua
Nghi hoặc thì nghi hoặc nhưng Lý Dương vẫn lập tức gật đầu, đừng nói mười lăm vạn, một trăm năm mươi vạn anh cũng mua.Ngọc Lục Bảo Thủy Tinh Chủng sáu chữ này truyền ra cho dù công ty Châu Bảo lớn như An Thị đối diện với nguyên liệu Phỉ Thúy như thế này thì cũng không bình tĩnh được.
Lý Dương lập tức đưa ra tờ ngân phiếu, chưa kịp ký tên cô bán hàng đã lắc lắc đầu nói:
-Xin lỗi ngài, tôi chỉ nhận tiền mặt không nhận ngân phiếu
Lý Dương ngạc nhiên ngẩng đầu lên, nhìn cô nương da ngăm đen trước mặt lần này Lý Dương phát hiện có chút vấn đề.
Cô nương này chỉ khoảng hai mươi tuổi đổ lại, nhưng diện mạo không giống người bình thường, tiếng phổ thông nói cũng rõ nhưng có cảm giác kỳ kỳ.
-Đây là ngân phiếu hoàn toàn có thể đổi ra tiền mặt
Lý Dương chỉ vào tờ ngân phiếu giải thích, người bán ở công bàn Bình Châu đa phần là nhận ngân phiếu, người không nhận ngân phiếu rất ít cho nên Lý Dương cũng không chuẩn bị nhiều tiền mặt, trên người chỉ mang mấy vạn tiền lẻ, chắc chắn không đủ mua khối nguyên thạch này.
-Ngại quá, tôi chỉ nhận tiền mặt
Cô bán hàng lại lắc đầu lần nữa, lần này Lý Dương nghe ra rồi, cô này nói giọng rất cứng nhắc, rất giống người nước ngoài.
-Cô không phải người Trung Quốc?
Lý Dương lập tức hỏi một câu, khi hỏi câu này cuối cùng Lý Dương cũng hiểu tại sao đối phương dứt khoát đòi tiền mặt, người trong nước sẽ không lạ lẫm gì với ngân phiếu nhưng người nước ngoài thì không chắc.
-Tôi là người Myanmar
Cô bán hàng gật đầu, trên mặt Lý Dương lộ vẻ ngại ngùng, không ngờ đối phương lại là người Myanmar mà không chịu nhận ngân phiếu, nhưng trên người anh không mang theo nhiều tiền mặt như vậy, nếu đi rút tiền ngộ nhỡ Phỉ Thúy Ngọc Lục Bảo Thủy Tinh Chủng bị người khác mua mất thì toi.
-Lý ca hay tôi đi rút tiền anh cứ ở lại đây
Lưu Cương đột nhiên cúi đầu nói một câu, Lý Dương hơi ngạc nhiên, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui sướng. Ban nãy anh cứ nghĩ tự mình đi rút tiền không nghĩ đến việc để Lưu Cương đi giúp, việc đơn giản như thế mà anh cũng không nghĩ ra.
-Được, cô đi luôn đi, rút nhiều một chút, có thể rút được bao nhiêu thì cứ rút, rút xong lập tức quay lại
Lý Dương đưa thẻ và chìa khóa xe cho Lưu Cương, trong thẻ của Lý Dương có hơn ba nghìn vạn, nhưng rất tin tưởng Lưu Cương, đừng nói ba nghìn vạn, cho dù ba trăm triệu Lưu Cương cũng sẽ quay lại.
-Cô gái, cô là người Myanmar tại sao lại tới Bình Châu?
Lưu Cương đi rồi để không gây chú ý của người khác Lý Dương kìm chế nhịp tim nói chuyện cùng cô gái.
-Bình Châu rất nổi tiếng, ở đây hàng của chúng tôi bán tốt hơn
Cô bán hàng nở nụ cười ngọt ngào, cô gái này mặc dù da hơi đen nhưng khuôn mặt cũng không tồi, nếu có được nước da trắng như mấy minh tinh trong nước thì chắc chắn sẽ thành mỹ nhân.
-Hóa ra là vậy, lần này người các bạn đến đông không?
Lý Dương gật đầu, cuộc sống ở Myanmar rất khổ, sức mua so với Trung Quốc thấp hơn nhiều, ngoài nguyên thạch của đại hội giao dịch Myanmar ra thì các hàng ở các thị trường rải rác khác cũng rẻ hơn một chút, cho nên rất nhiều thương nhân sang Myanmar lấy hàng sau đó về thị trườngTrung Quốc tiêu thụ.
Nhưng Myanmar cũng có những người khôn khéo, họ tự mình làm thủ tục qua cửa khẩu sau đó mang nguyên thạch sang Trung Quốc bán, đối với bọn họ mà nói thì cơ hội bán nguyên thạch tốt nhất chính là công bàn Bình Châu.
Kỳ thực, hằng năm đều có người Myanmar đến tham gia đạ hội giao dịch nguyên thạch Bình Châu nhưng đều là những thương nhân lớn, họ không bày quầy hàng mà chỉ đầu tư vào Minh Tiêu và Ám Tiêu, một số thương nhân lớn còn chỉ đầu tư vào Ám tiêu không đầu tư vào Minh tiêu, vừa bớt việc lại có thể kiếm nhiều tiền.
Bắt đầu từ năm ngoái có một bộ phận thương nhân nhỏ người Myanmar cũng đến tham gia đại công bàn Bình Châu, tiền kiếm được so với buôn bán trong nước nhiều hơn gấp hơn ba lần, cho nên người năm nay đến nhiều hơn. Quảng trường có đến mười mấy quầy hàng đều là của thương nhân nhỏ người Myanmar, đương nhiên mười mấy quầy hàng này so vơi hàng trăm quầy trong quảng trường thì không nhằm nhò gì.
-Rất nhiều, chúng tôi đến bằng sáu xe tải to, về còn có thể mang rất nhiều đồ dùng hàng ngày về
Cô bán hàng trên mặt lộ rõ nụ cười sán lạn, trông cô rất ngây thơ, bây giờ Lý Dương mới hiểu tại sao cô đưa ra giá thấp như vậy. Người bán đầu tiên đến từ Myanmar không đen giống như những thương nhân này, người thứ hai chỉ muốn tiền mặt, ở đây làm gì có ai mang theo nhiều tiền mặt như vậy, không phải là người có năng lực đặc biệt nhìn được thì cũng không thể đi rút tiền để giao dịch.
-Sáu xe to là không ít
Lý Dương lẳng lặng gật đầu, vội vàng quay đầu nhìn một cái, Lưu Cương tại sao vẫn chưa về, có người dừng ở trước quầy hàng này rồi, mỗi lần có người nhìn vào khối nguyên thạch đó là tim Lý Dương lại đập nhanh hơn.
-Vâng, lần này kinh doanh tốt quay lại sẽ có thể mở rộng quy mô
Cô bán hàng dường như muốn nói chuyện với Lý Dương, trừ lúc phải trả lời người mua còn đâu toàn nhìn Lý Dương.
-Đúng rồi, tôi tên Lý Dương, cô tên là gì?
Lý Dương lại nói thêm một câu, trong lòng anh nghĩ Lưu Cương rất nhanh quay lại , chứ kỳ thực anh cũng không có tư tưởng buôn chuyện nhưng lúc này lại sợ nguyên thạch bị người khác mua mất nên chỉ có cách kiếm cớ buôn chuyện với cô gái người Myanmar này.
-Tôi tên Trát Oa"
Cô bán hàng cười lộ ra hàm răng trắng, so với màu da đồng thì không hợp chút nào.
-Trát Oa, cái tên hay
Lý Dương giơ ngón tay cái lên, nói một câu xáo rỗng. An chưa từng tới Myanmar, chưa nghe qua tên của người Myanmar sao biết được hay, không hay.
-Khối này cô bán bao nhiêu tiền?
Bên cạnh có người trung niên hơn bốn mươi tuổi đột nhiên chỉ và khối nguyên thạch có Ngọc Lục Bảo Thủy Tinh Chủng hỏi, Lý Dương đột nhiên chết đứng.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ