Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: truyenfull.vn
Trước hàng ghế chủ tịch đã tập trung không ít người, toàn nhóm một nhóm một, bọn An Văn Quân có mười mấy người tụ lại, bên trong còn có hai người mà Lý Dương quen, chuyên gia đổ thạch Cao lão và Vương lão.
-Lý cố vấn, cuối cùng anh cũng tới
Cao lão chủ động chào Lý Dương, vẻ mặt của Vương lão đột nhiên có chút ngại ngùng, việc ông thua Lý Dương lần trước đã truyền khắp An Thị rồi, lời hứa mà ông hẹn với Lý Dương một tháng lần này vẫn chưa thực hiện được.
-Cao lão, Vương lão, xin chào
Lý Dương cũng không để ý nhiều, cười nhẹ chào lại, bên cạnh Cao lão và Vương lão còn có mấy người nữa, có ba người đứng gần họ nhất đang hiếu kỳ nhìn Lý Dương.
-Lý cố vấn, tôi xin giới thiệu một chút
An Văn Quân bước tới trước mặt bọn Cao lão cười nói với Lý Dương:
-Vị này là giáo sư Thường, ông là giáo sư về hưu của trường đại học Quảng Châu, chuyên gia toàn quyền khoa khoáng vật học, hiện cũng là cố vấn đổ thạch của An Thị chúng tôi
Giáo sư Thường mà An Văn Quân nói đeo một mắt kính màu vàng, sau khi An Văn Quân giới thiệu xong giáo sư Thường chủ động gật đầu với Lý Dương, nhưng không nói gì.
-Xin chào giáo sư Thường
Lý Dương vội vàng gật đầu đáp, tóc giáo sư Thường trắng gần hết rồi lại là giáo sư, đứng trước một chuyên gia già như vậy Lý Dương không dám đưa cái mác cố vấn của mình ra.
-Vị này là Hoàng lão, khi ông còn trẻ đã từng sống ở Myanmar mười mấy năm, đều là khai thác Phỉ Thúy, luyện được một đôi mắt nhìn tốt.
An Văn Quân lại chỉ người đứng bên cạnh giáo sư Thường nhẹ nhàng nói, Hoàng lão xem ra tuổi cũng không ít, là một người rất bình thường, xem ra có chút trầm tĩnh, chỉ từ biểu hiện bên ngoài căn bản không thể nhìn ra được ông lúc trẻ đã đi bôn ba làm công việc khai khoáng.
-Hoàng lão, xin chào!
Lý Dương lại gật đầu lần nữa, Hoàng lão và giáo sư Thường đều hiếu kỳ nhìn Lý Dương không nói gì.
-Vị này là thầy giáo Chu, thầy giáo Chu năm nay bốn mươi mốt tuổi, là chuyên gia đổ thạch trong nước có tiếng tăm rất lớn, là một chuyên gia rất trẻ
An Văn Quân nói tới đây đột nhiên dừng lại, thầy giáo Chu so với những chuyên gia đổ thạch khác thì quả thực còn rất trẻ, nhưng so với Lý Dương thì già hơn nhiều, trước mặt Lý Dương cũng không dám khuếch trương lý lịch hồi còn trẻ của thầy giáo Chu.
-Xin chào thầy giáo Chu
-Chào cố vấn Lý
Thầy giáo Chu khác với các chuyên gia khác, ông chủ động bước lên bắt tay với Lý Dương. Có thể do tuổi hai người chênh nhau không nhiều, thầy giáo Chu chỉ hơn Lý Dương mười mấy tuổi nhưng so với các chuyên gia khác thì Lý Dương kém họ rất nhiều, nghe chừng mấy chuyên gia già này chắc cũng có ý kiến với tuổi của anh.
-An Thị chúng tôi tổng cộng có sáu vị chuyên gia đổ thạch, trừ Từ lão ở Vân Nam không đến được còn lại đều đến hết, lại có thêm cố vấn Lý, tôi tin rằng An Thị lần này sẽ có thu hoạch lớn.
An Văn Quân cười cười, trên mặt lộ rõ vẻ tự tin, năm chuyên gia của công ty thêm Lý Dương nữa còn có một cao thủ công ty đang bồi dưỡng, lực lượng này chắc chắn mạnh hơn hẳn Thiệu gia, nguồn Phỉ Thúy có được lần này nhất định sẽ hơn Thiệu Thị.
Mấy người bọn Cao lão đều cười, bọn Tư Mã Lâm do không quen người của An Thị nên đứng ở ngoài đợi khai mạc chính thức.
Tám rưỡi, phía ghế chủ tịch lập tức bận rộn lên, khai mạc đại công bàn Bình Châu đơn giản hơn nhiều so với Nam Dương chỉ là cho có lệ, các vị lãnh đạo trên lễ đài cũng không phát biểu nhiều, không đến một tiếng đã kết thúc rồi, như vậy không ảnh hưởng đến hứng thú mua đổ thạch của mọi người.
Sau mười mấy phút, khai mạc chính thức bắt đầu mười mấy người cùng nhau lên chỗ ghế chủ tịch cắt băng khai mạc đại công bàn lần này, đứng trên ghế chủ tịch người trẻ nhất là Thiệu Ngọc Cường.
Lý Dương lẳng lặng nhìn người thanh niên này, Thiệu Ngọc Cường cho Lý Dương cảm giác lần đầu tiên gặp có chút không giống, trên mặt Thiệu Ngọc Cường mặc dù có chút lạnh lùng nhưng cũng đầy sự vênh váo, làm cho Lý Dương có chút nghi hoặc.
Khai mạc chính thức bắt đầu, người không ngừng ùa vào đứng chật hội trường, bốn xung quanh đều là người chi chít.
Khoảng chín giờ rưỡi, cùng với tiếng pháo đại công bàn Bình Châu chính thức được bắt đầu, người trên ghế chủ tịch bước lại, tất cả tấm vải nhựa phủ quầy hàng đổ thạch được mở ra, trong phút chốc cả hội trường biến thành thế giới thạch.
-Cố vấn Lý, Ám Tiêu phải ngày kia mới chính thức khởi động, các chuyên gia của chúng tôi hai ngày này sẽ nghiên cứu trước, đợi ngày kia sẽ tìm ngài giúp đỡ
Công bàn đã chính thức rồi, mọi người đều đã vào đứng trước các quầy đổ thạch, người trên ghế chủ tịch đã dần dần vơi đi, An Văn Quân cười quay đầu nói với Lý Dương.
-Tôi hiểu khi nào cần thì cứ tìm tôi
Lý Dương gật đầu, anh chỉ làm cố vấn cho An Thị, khi ở Minh Dương anh đã nói rõ rồi,, anh không thể giúp An Thị chọn thạch nhưng anh có thể giúp họ chọn ra thạch tốt. Giống như bọn Trương Vỹ, anh muốn chọn thạch tốt tôi giúp anh chọn, nói ra cách nhìn của tôi, còn mua hay không tùy ý anh.
-Ngài yên tâm, đến lúc đó chắc chắn sẽ tìm đến ngài, ngài vừa tới Bình Châu nên không quen lắm, hai ngày này để Văn Bình dẫn ngài đi đâu đó chơi, có việc gì cứ dặn dò là được
An Văn Quân cười gật đầu, nghe nói như vậy Ngô Hiểu Lỵ lập tức đứng lên một cách kinh hãi.
-Việc này không cần đâu, bạn bè chúng tôi đến đây nhiều, không cần phiền phức nhờ tiểu thư đâu
Lý Dương lắc đầu, An Văn Bình là con gái của An gia, mặc dù không có chức vụ cụ thể gì ở An Thị nhưng cũng là tiểu thư lá ngọc cành vàng, nói là tiểu thư con nhà giàu cũng không phải là quá đáng. Lý Dương cũng không có thói quen và không đủ can đảm để tiểu thư nhà giàu như thế phục vụ mình, An Văn Quân nói như vậy rõ ràng là muốn An Văn Bình chuyên phục vụ Lý Dương.
-Không sao, tôi cũng muốn đi theo cố vấn Lý để học hỏi thêm, cố vấn Lý không phải là ngài ghét bỏ tôi đấy chứ?
An Văn Bình đột nhiên bước lên trước, thương lượng với Lý Dương, lúc này càng ngày cô càng thấy hiếu kỳ với Lý Dương, mấy ngày trước lại nghe nói Lý Dương dẫn bạn bè tới Phố Ngọc Thạch giải chín lần tăng càng làm cho cô ngạc nhiên.
-Cố vấn Lý, Văn Bình đã nói như vậy ngài đừng từ chối nữa, có cô ấy bên cạnh có việc gì cũng tiện, Văn Bình vừa tốt nghiệp không lâu để cô ấy luyện tập một chút cũng tốt
An Văn Quân lại cười lần nữa, Lý Dương bất đắc dĩ gật đầu, từ chối nữa lại làm mọi người khó xử, huống hồ An Văn Bình chủ động muốn đi cùng bọn họ.
Bỏ lại An Văn Bình An Văn Quân dẫn mấy vị chuyên gia đi, lần này đại công bàn Bình Châu xuất hiện trên mười vạn khối thạch, trong đó thạch dùng làm Ám tiêu có hơn ba vạn, đối với những chuyên gia này thì công việc mấy ngày hôm nay không nhẹ nhàng.
Nguyên tắc của đại hội giao dịch nguyên thạch ở Bình Châu qua lời giới thiệu của bọn Tư Mã Lâm Lý Dương cũng đã hiểu đôi chút, đại giao dịch nguyên thạch Bình Châu diễn ra trong bảy ngày, tiêu thụ chủ yếu có ba loại Minh Tiêu, Ám Tiêu, trực tiếp giao dịch, ngoài ra còn tiêu thụ một số thạch rải rác ở bên ngoài.
Ám Tiêu có mã số, nếu nhìn trúng số này thì ghi giá vào phiếu báo giá, phiếu báo giá là do người quản lý phát cho mỗi hội viên, khi làm thẻ hội viên mỗi người được lĩnh một tấm, dùng hết có thể lĩnh tiếp, năm đồng một tấm, rất tiện.
Phía sau của phiếu trả giá có mã số hội viên, hơn nữa tấm phiếu còn có con dấu thể hiện tính một lần, điền mã số nguyên thạch nhìn trúng và nắm bắt giá, sau khi dán xong có thể giao lại đơn trả giá. Khi đưa lại đơn trả giá phải có thẻ hội viên, xác nhận đơn giá của chủ nhân mới được, như vậy cho dù có mất đơn trả giá cũng không lo người khác lấy rồi ném lung tung.
Con dấu mang tính một lần của đơn trả giá có tính chất bảo vệ giá ở bên trong, sau khi người trả giá nhận đơn lập tức dán lại nên chỉ có thể vào mà không thể ra trong cái hòm, đến ngày bóc đơn mới lấy ra. trước khi bóc đơn nếu đơn của ai mà con dấu có tổn hại gì, hoặc bị bóc ra thì có thể trực tiếp kiện người quản lý, xuất hiện tình huống này người quản lý chắc chắn sẽ xử lý nhân viên của họ.
Ngoài ra mỗi nơi thu phiếu đều có camera theo dõi, càng bảo đảm tính công bằng cho phiếu trả giá. Nhiều quy tắc như vậy là do hiệp hội Ngọc Thạch Bình Châu đúc kết rút kinh nghiệm từ mấy năm nay, phương thức này hiện nay được rất nhiều người ủng hộ.
Nguyên thạch của Minh Tiêu cũng có mã số, điều khác biệt là Minh Tiêu ngày nào cũng mở không giống Ám tiêu phải tập trung, thống nhất rồi mới mở.
Thời gian Minh Tiêu mở là bốn giờ chiều hằng ngày, kết thúc bốn rưỡi, trong thời gian này có người nhìn trúng Minh Tiêu có thể tới đại sảnh đấu giá và tham gia đấu giá. Do quy mô Bình Châu có hạn nên mỗi ngày thạch Minh tiêu đấu giá chỉ có hơn một nghìn khối, bảy ngày cũng chỉ được khoảng bẩy nghìn khối, so với Ám tiêu thì ít hơn rất nhiều.
Ngoài hai loại kể trên còn có một loại thường thấy là mặt đối mặt trực tiếp giao dịch, anh đưa ra giá tôi trả giá, mua xong đi luôn.
Đại hội giao dịch nguyên thạch ở Bình Châu mấy năm trước có một lần cấm loại hình trực tiếp giao dịch này, kết quả của buổi tổ chức đại công bàn lần đó thê thảm vô cùng. Người chơi đổ thạch trong nước và bên Myanmar hoàn toàn khác, rất nhiều người chơi vẫn thích kiểu trực tiếp giao dịch này hơn. Nhưng những người có hứng thú với Ám tiêu và Minh tiêu nhất cũng là người ở công ty Châu Bảo đó, đi Myanmar tham gia đại công bàn căn bản đều là người của công ty này cho nên đổ thạch ở Myanmar rất ít trực tiếp giao dịch.
Bình Châu không như thế, Bình Châu có rất nhiều dân chơi thạch trong ngoài nước, để tiện cho người chơi sau lần công bàn đó sẽ không cấm phương thức trực tiếp giao dịch nữa.
Về mặt chất lượng đổ thạch mà nói, Ám tiêu là cao nhất, chỉ có Ám tiêu mới có khả năng bán ra giá mà thương gia muốn có nhất. Minh tiêu xếp thứ hai bán đấu giá cái là có người cạnh tranh ngay, thạch mà các thương gia đặt ở khu Minh tiêu cũng không phải là quá kém. Thạch trực tiếp giao dịch là phổ thông nhất, lựa chọn thạch trực tiếp giao dịch rất nhiều đều là dân chơi thạch, người đồng ý đưa ra giá trên mấy trăm nghìn vạn để mua khối thạch cũng không nhiều, thạch để đấy cũng là lãng phí.
Sau khi An Văn Quân đi bọn Tư Mã Lâm lập tức kéo Lý Dương tới các quầy hàng đổ thạch, ánh mắt những người này bây giờ như những con sói, rút kinh nghiệm hôm trước hôm nay họ không ai dám rời Lý Dương.
-Lý lão đệ, nhanh, nhanh bên này
Vương Hạo Dân lúc này lại rôm rả khác thường, vị trí trung tâm ghế chủ tịch ở quảng trường không có quầy hàng nào nhưng bốn xung quanh cũng có các quầy hàng đổ thạch, ngoài ra bên trong quảng trường đáng chú ý nhất là máy giải thạch, hiện trường máy giải thạch mới là nơi có thể điều khiển không khí quảng trường nhất.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ