Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: truyenfull.vn
Ai cũng không hề nghĩ rằng khối nguyên thạch thứ ba này không chỉ có giá trị cao mà còn có được loại Phỉ Thúy cao cấp như vậy.
Ở đây, An Thị có thể cắt ra được loại Phỉ Thúy cao cấp như vậy cũng không phải là chuyện thông thường. Bằng không thì hôm nay đám người Cao lão sẽ không phục. Lúc này An Văn Quân cảm thấy rất tự hào khi Lý Dương đã cắt ra được Phỉ Thúy Băng Chủng cao cấp đến nhường ấy.
An Thị hàng năm cũng cắt ra được hàng trăm khối Phỉ Thúy. Nhưng loại Băng Chủng Phỉ Thúy như vậy thì chỉ có một phần mười mà thôi. Chia đều từ trên xuống dưới thì ước chừng một tháng mới có được hai cái.
Về phần loại thủy tinh, cho dù công ty An Thị là một công ty lớn, nếu may mắn thì có năm có được ít nhất hai lần. Nếu vận may không tốt thì đến một lần cũng không thể có được loại Phỉ Thúy thủy tinh cực phẩm như vậy. Đối với các công ty kinh doanh châu báu mà nói thì đó là ưu đãi mà không phải ai cũng có được.
Cũng có thể nói, Phỉ Thúy Băng Chủng chính là cái mà họ mong muốn nhất. Lý Dương mới vừa đến đây đã tùy tiện chọn ra ba khối nguyên thạch, trong đó có loại ngọc băng thì so với việc vừa rồi hắn cắt ra được loại Phù Dung và Tơ Vàng càng làm cho bọn họ chấn động hơn nhiều.
Ba lần chấn động được quy về một chiến tích. Ba khối nguyên thạch đều lần lươt có giá trị tăng giá ba lần trong khi tất cả những khối nguyên thạch đó đều là có vẻ bề ngoài rất bình thường. Với thành tích như vậy thì sáu chuyên gia công ty của bọn họ cũng không ai có được. Thậm chí bọn họ đều không nghe nói có ai có năng lực như vậy. Nếu tuyên bố mạnh miệng thì chỉ có Phỉ Thúy Vương ở Vân Nam mới có thể có được.
Những người xung quanh đều im lặng. Tất cả bọn họ đều giống như Cao lão, đều tỏ ra vô cùng khiếp sợ.
Nhưng người khiếp sợ nhất là Vương lão. Lúc này đây không ai biết tâm trạng của Vương lão như thế nào.
Cho dù không tin vào thực lực của Lý Dương thì kết quả vừa nãy cũng là điều bình thường. Cho dù ông ta có mạnh miệng bao nhiêu thì ba khối nguyên thạch kia đều là Phỉ Thúy. Ba khối Phỉ Thúy này giống như ba cú đấm vào mặt ông ta. Hơn nữa, ông ta lại không thể né tránh bởi vì đây là do ông ta tự tìm đến.
Trong lòng Vương lão bây giờ cũng có chút hối hận. Người tính không bằng trời tính. Đến hôm nay, ông ta mới hiểu được thế nào là một cao thủ chân chính rồi.
- Trưởng phòng An, bảo người của cô đến mang khối Phỉ Thúy này cắt đi. Tôi nghĩ cũng đã đến lúc cần phải nghỉ ngơi rồi.
Cắt ra được loại nguyên thạch băng đối với Lý Dương cũng không quan trọng. Hiện tại, hắn đã hoàn tất việc đánh cuộc với chiến thắng thuyết phục, đồng thời cũng tỏ được uy danh trước mặt những người khác. Mục đích đã đạt được, hắn cũng muốn nghỉ ngơi một chút. Vừa rồi cắt ra được hai khối Phỉ Thúy đã hao phí thể lực của Lý Dương không ít.
Huống chi, khối nguyên thạch này vốn là của An Thị. Giao cho nhân viên của An Thị cắt thì cũng là điều thích hợp.
- Tốt, cảm ơn cậu, cố vấn Lý.
An Văn Quân có chút sửng sốt nhưng lập tức gật đầu. Những nghệ nhân đục đá đứng xung quanh đều nhìn bằng con mắt trong mong, hy vọng An Văn Quân có thể cho phép bọn họ tiến lên cầm lấy khối nguyên thạch này.
Đây chính là khối Phỉ Thúy băng. Chỉ cần có thể tự mình cắt ra được thì cũng đủ làm cho bọn họ cao hứng rồi, càng không cần phải nói là do chính tay Lý Dương cắt ra. Hiện tại, không ai nghĩ đến Lý Dương lại có vận may lớn như vậy. Ba khối nguyên thạch có giá trị tăng dần. Ngẫm lại cũng có chút choáng váng.
- Trương Công, khối nguyên thạch có Băng Chủng này giao cho anh. Nhất định anh phải cắt cho thật tốt.
An Văn Quân cân nhắc một hồi lâu, cuối cùng mới điểm tên một người. Trong đám nhân viên bước ra một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, miệng nở nụ cười thật tươi giống như vừa mới nhận được giải thưởng lớn.
- Cám ơn, Trưởng phòng An. Cô cứ yên tâm, tôi cam đoan sẽ không có bất cứ tổn thất nào. Nếu không tôi sẽ tự chặt đầu của mình. Thuận Tử, Nhị Ma, mọi người đi theo tôi.
Người đàn ông cúi đầu cám ơn An Văn Quân, nở nụ cười rồi gọi thêm hai người nữa trong đám người kia đi theo. Hai người được gọi sung sướng kêu lên một tiếng, vội vàng chạy đến bên cạnh người đàn ông, vui vẻ làm người trợ thủ.
Người đàn ông đến bên cạnh Lý Dương chào một tiếng rồi bước đến chiếc máy giải thạch, cẩn thận quan sát khối nguyên thạch kia.
Biểu hiện của Lý Dương đã hoàn toàn chiếm trọn sự tán thành và tôn trọng của mọi người.
Những người xung quanh đều nhìn ba người này một cách hâm mộ, hận người đang được giải thạch kia không phải là mình. Chỉ tiếc là An Văn Quân đã sắp xếp người giỏi. Bọn họ có muốn đến giải thạch cũng không có khả năng.
Lý Dương sau khi rửa mặt xong thì quay trở lại, bước đến bên cạnh An Văn Quân. Vương lão sắc mặt tái nhợt đứng bên cạnh Cao lão, ánh mắt có chút đờ đẩn. Còn vẻ mặt của Cao lão thì có chút không đành lòng.
- Cao lão, Vương lão, Lý cố vấn, chi bằng chúng ta đến phòng nghỉ nghỉ ngơi đi. Nơi này giao cho bọn họ là được rồi.
An Văn Quân đột nhiên nói một câu. Trạng thái của Vương lão lúc này không được tốt lắm. Biểu hiện của Lý Dương hôm nay đã vượt qua sức tưởng tượng của An Văn Quân. An Văn Quân tuyệt không hy vọng Vương lão có vấn đề gì, nếu không thì chẳng khác nào mất nhiều hơn được. Dù sao thì Vương lão vẫn có thể ở lại làm chuyên gia cho công ty. Còn công việc chính của Lý Dương sẽ là hỗ trợ cố vấn.
- Được!
Cao lão gật đầu đồng ý. Vương lão hiện tại không thích hợp tiếp tục ở lại chỗ này. Về phòng nghỉ ngơi trước là sự lựa chọn hợp lý.
Phòng nghỉ ở đây nằm phía sau kho hàng, có tường cách âm. Vào bên trong sẽ không nghe được tiếng giải thạch ồn ào bên ngoài.
Phòng nghỉ được bố trí rất thoải mái. Nơi này không giống như ở bên ngoài hỗn độn. Ngoài chiếc ghế sofa lớn, còn có sáu cái bàn làm việc khác nhau. Bên trong còn có sáu gian phòng ngủ nhỏ. Tất cả đều là được chuẩn bị cho các chuyên gia.
Trên bàn làm việc có những xấp tư liệu thật dày. ngoài ra còn có những khối nguyên thạch nhỏ và những phương tiện nghiên cứu bình thường.
- Vương lão, kỳ thật ngài không cần để ý. Ngài suy nghĩ lại đi, Thiệu Ngọc Cường chiếm được năm Phỉ Thúy Vương mới được lưu truyền. Còn ở đây, Lý Dương chỉ có được một chút thành tích. Hắn chính là một quái thai.
An Văn Quân nói nhỏ với Vương lão, lại nhìn Lý Dương có chút xin lỗi. Vương lão hiện nay đang bị đả kích không nhẹ. Muốn cho Vương lão mau khôi phục tâm trạng thì chỉ có nói xấu Lý Dương mà thôi.
- Không, tôi không sao!
Vương lão đột nhiên giật mình, lập tức trừng mắt nhìn Lý Dương cười khổ nói:
- Tôi đã thua rồi, tôi đã nói thì phải giữ lấy lời. Hiện tại, trong một tháng này, cậu bắt tôi làm cái gì cũng được, với điều kiện là không được trái pháp luật. Chuyện trái pháp luật thì có chết tôi cũng không làm. Tuy nhiên, tôi hy vọng cậu có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc vì sao cậu lại biết bên trong ba khối nguyên thạch đó đều có Phỉ Thúy?
Vương lão vừa hỏi thì lập tức Cao lão cũng liếc nhìn Lý Dương. Ngay cả An Văn Quân và An Văn Bình cũng ngạc nhiên nhìn hắn.
Ba khối nguyên thạch đều có vẻ bên ngoài rất bình thường. Có thể nhìn ra được Phỉ Thúy bên trong là điều không dễ dàng. Lý Dương không những chỉ ra cả ba khối đều có Phỉ Thúy mà toàn bộ đều có giá trị cao. Việc này nếu không diễn ra trước mắt thì căn bản không thể nào tin được.
Lý Dương cười khẽ lắc đầu, nói với An Văn Quân:
- Trưởng phòng An, ở đây có nước uống hay không?
An Văn Quân đột nhiên sửng sốt, lập tức sắc mặt đỏ bừng, vội vàng tự mình chạy đi rót cho Lý Dương một ly nước. Vừa rồi mọi người đều tập trung vào việc giải thạch, ngay cả lễ nghi cơ bản này cũng đều quên mất.
Nghe Lý Dương nói, Cao lão và Vương lão cũng cảm thấy khát, đều tự mình đi ra ngoài rót một ly nước, còn đổ thêm vào một chút nước nóng.
Thật sự là Lý Dương cảm thấy khát, nếu không thì hắn đã không nhắc nhở. Về phần câu hỏi của Vương lão, Lý Dương cũng không muốn giải thích. Tuy rằng thành tích này cũng có chút dọa người nhưng với biểu hiện của khối nguyên thạch không phải là không thể tìm ra. Nó hoàn toàn có thể được nhìn thấu. Giải thích hay không cũng không phải là vấn đề.
- Vương lão, về ba khối nguyên thạch này thì là do tôi may mắn mà thôi. Bởi vì tôi cũng không dám hoàn toàn xác định bên trong có Phỉ Thúy mà còn là Phỉ Thúy tốt nữa.
Sau khi giải quyết xong vấn đề khát nước, Lý Dương chậm rãi giải thích. Tất cả mọi người xung quanh đều im lặng lắng nhe, ngay cả Ngô Hiểu Lỵ cũng không ngoại lệ.
- Điều ấy chúng tôi tin tưởng.
Vương lão không nhịn được, gật gật đầu. Cho dù là Phỉ Thúy Vương cũng không dám hoàn toàn kết luận biểu hiện bên trong của nguyên thạch được. Chỉ có thể nói là do Phỉ Thúy Vương kinh nghiệm nhiều, trình độ cao nên có thể nhìn ra. Còn cụ thể bên trong có cái gì nữa thì phải cắt ra mới biết được.
- Trước tiên, là nói về khối nguyên thạch có bề ngoài màu đen. Mọi người có chú ý đến đường gân xung quanh cái khe có hình dạng gì không?
Lý Dương vừa hỏi, Cao lão và Vương lão đều cau mày cúi đầu. Vừa rồi, thật sự bọn họ không chú ý đến đường gân đó có hình dạng gì.
- Đường gân kia có hình dạng giống như khăn trùm đầu rắn. Thường khăn trùm đầu rắn đều là sừng trạng. Lúc đấy thì xung quanh khe hở ấy có đường gân giống như da rắn nên tôi có sự hoài nghi mà thôi.
Cao lão đột nhiên giật mình, vội vàng nói:
- Ý của cậu là, cái khe của nguyên thạch đó không phải có từ trước mà là hình thành sau này à?
Khi nghe Lý Dương đặt câu hỏi, đám người Cao lão đều muốn trả lời rằng đường gân đó thật sự là hình dạng họa tiết da rắn. Nhưng lúc ấy bọn họ đều xem nhẹ. Không ai nghĩ đến là nó được hình thành sau này.
Vết nứt trên khối nguyên thạch cũng không phải tất cả đều là nguyên thủy cả. Có đôi khi trong quá trình khai thác hoặc vận chuyển đã bị một lực mạnh tác động cũng sẽ hình thành nên đường rãnh. Nếu không nhìn kỹ thì cứ tưởng là cái khe đó được hình thành từ trước. Chính chuyên gia cũng không ngoại lệ.
- Đúng vậy!
Lý Dương gật đầu, có chút khâm phục nhìn Cao lão. Quả nhiên là chuyên gia, chỉ cần nói một chút thì đã hiểu.
Lý Dương lại nói tiếp:
- Tôi lúc ấy nhìn thấy khối nguyên thạch đó thì đã hoài nghi là cái khe đó không phải có từ trước. Cho nên, tôi đã kiểm tra lại một cách cẩn thận, liền phát hiện cái khe này có xen lẫn họa tiết da rắn.
- Tôi hiểu rồi, do tính chất của khăm trùm đầu rắn tác động vào lớp da bên ngoài đã phát sinh ra màu xanh, hơn nữa còn là màu xanh đậm.
Vương lão lập tức gật đầu. Lúc này, ông ta cũng đã hiểu được lời nói của Lý Dương. Khăn trùm đầu rắn này được sắp xếp theo đúng quy tắc, quấn quanh một cái sừng rắn. Nếu như khăn trùm đầu rắn quấn chặt vào nhau, đường gân thô thì tất nhiên trong nguyên thạch sẽ không có gì.
Nhưng nếu như hoa văn khăn trùm đầu rắn lớn nhưng đường gân nhỏ thì nhất định là trong nguyên thạch có cái gì đó. Khối nguyên thạch có hoa văn khăn trùm đầu rắn, lại nằm gọn trong vòng tròn thì tính khả thi trong việc đánh cược càng tăng lên. Bình thường nếu như gặp khối nguyên thạch như vậy, khẳng định Vương lão cũng muốn đánh cuộc một phen.
Mọi chuyện lúc đầu có vẻ rất thần bí, nhưng khi có được đáp án thì nó không còn có cảm giác thần bí nữa, giống như là có ma thuật vậy. Hiện tại, Vương lão và Cao lão đều hiểu tại sao Lý Dương lại biết về khối nguyên thạch kia. Giá trị của khối nguyên thạch đó có tăng lên thì cũng không có cảm giác kỳ quái.
- Vương lão cao minh, đích thực là như vậy.
Lý Dương khẽ cười một tiếng. Vương lão đã thừa nhận thua, ấn tượng của Lý Dương đối với Vương lão cũng thay đổi khác nhiều. Vương lão là một người thẳng thắn, đồng thời cũng là một người chân thật. Nói cái gì làm cái ấy chứ không lòng vòng, quanh co. Người như vậy thì tất nhiên là không phải người xấu.
- Cậu cũng đừng quá khen tôi. Cậu có thể nhìn ra được cái khe kia không phải là nguyên thủy thì so với chúng tôi đã lợi hại hơn rất nhiều. Cái gì là Thiệu Ngọc Cường, cái gì là quái thai. Cậu đúng là cái loại quái quái thai. Xem ra, thế giới này về sau sẽ thuộc về những người trẻ tuổi các cậu.
Vương lão thở dài một hơi. Cao lão cũng tràn đầy cảm xúc mà gật đầu. Xem ra, cái nhìn của họ đối với Lý Dương so với lúc ban đầu đã có sự thay đổi nhiều.
stevenqb1890
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ