Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương 1281: Giành lại thứ nhất!
Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: metruyen
Tất cả mọi người đều nhìn rất rõ, dao ngọc từ trên giấy vạch qua không có dừng lại.
Màn hình lớn tập trung vào tay Tống Lão, mấy trang giấy khẽ cắt ra, nơi bị rạch rõ ràng rất tự nhiên, hiệu quả cắt giấy của dao ngọc này không ngờ còn tốt hơn dao cắt giấy bình thường.
-Ngô Côn Đao , đây là Ngô Côn Đao chất ngọc!
Trong ghế khán giả có người hô lên tiếng, đây cũng là đầu tiên hô phá thân phận Ngô Côn Đao của đại sư chạm ngọc kia.
Người bên cạnh anh ta đều nhìn cẩn thận vào màn hình lớn, sau khi bị người khác nhắc nhở, bọn họ cũng phát hiện, dao chất ngọc vừa nhỏ vừa dài trên màn hình lớn thật sự rất giống Ngô Côn Đao .
Khác nhau chính là, Ngô Côn Đao thật sự có giá kẹp dao chất gỗ, Ngô Côn Đao chất ngọc không có, chỉ tồn tại như lưỡi dao.
-Ngô Côn Đao chất ngọc, Lý tiên sinh khắc là Ngô Côn Đao, cậu ta lấy đặc điểm lớn nhất của Ngô Côn Đao làm ra!
Ánh mắt Chu Diệp có chút dại đi, khẽ nói thì thầm.
Anh ta cũng nhận ra nguyên hình của lưỡi dao chất ngọc này, quả thực là Ngô Côn Đao, một đặc điểm lớn nhất của Ngô Côn Đao chính là sắc bén. Tuy nhiên, anh ta hoàn toàn không biết Lý Dương như thế nào vẽ Ngô Côn Đao thật sự thành lưỡi dao thật sự, còn sắc bén.
Đây cũng vượt qua kiến thức của anh ta.
Thời cổ có kiếm ngọc, đao ngọc, nhưng các vật này tất cả đều là vật trang sức, hàng xa xỉ, là hình ảnh tượng trưng, không có ai cầm một kiếm ngọc đấu với người khác.
Từ cổ đến nay, cũng không có kiếm ngọc, dao ngọc có thể sát thương người, nhiều nhất dao ngọc có thể làm thương người, nhưng đó là chích chứ không phải cắt.
Văn hoá hang động xa xưa từng khai quật ba dao ngọc, có độ sắc bén nhất định, có thể cắt được vật đơn giản, nhưng tuyệt đối sẽ không sắc bén so với dao thật sự, cũng rất khó làm thương người khác.
Hiện này thấy dao nhỏ của Lý Dương, đừng nói là thương người khác, giết người đều có khả năng.
Đây chính là dao thực sự, tuyệt đối có thể là dao đủ cắt thương người.
-Hiện nay còn có người có nghi vấn về thứ tự của tác phẩm này không?
Tề lão đứng trước xe đẩy, chầm chậm nói một câu, trên mặt ông cũng cảm thán.
Thanh dao ngọc này vừa bắt đầu đến hiện nay lúc trước mặt ban giám khảo bọn họ có trên một nửa bình xét đều là phiếu loại. Tuy nói Lý Dương dùng vải quấn đơn giản lại, không như lúc vừa chạm khắc khó coi như vậy, nhưng so sánh với các cái khác có chênh lệch rất lớn.
Vẫn là Trần Vô Cực và Tống lão kiên trì xem lại vài lần, là bọn họ phát hiện bí mật của thanh dao này.
Một dao ngọc còn sắc hơn dao cắt giấy bình thường, lúc ây khiến các giám khảo sửng sốt. chính là các giám khảo này cũng chưa từng thấy ngọc khí như vậy.
Đừng nói thấy rồi, nghe đều chưa nghe qua. Các giám khảo này cũng không biết Lý Dương rốt cuộc như thế nào làm được.
Một điểm bọn họ có thể khẳng định, Lý Dương sáng tạo ra thủ pháp chạm ngọc tiền nhân chưa từng phát hiện, phương pháp này có thể coi ngọc khi thực dụng hoá., làm cho dao ngọc, kiếm ngọc thực sự có uy lực.
Chỉ điểm này đủ để dao ngọc không bình thường của Lý Dương trở thành thứ nhất hôm nay.
Thấy không ai nghi ngờ, lúc này Tề lão mới chầm chậm đi về chiếc xe thứ ba, tiếp theo giới thiệu cưa ngọc Chu Diệp làm ra, Tề lão giới thiệu rất tỉ mỉ, đáng tiếc người chăm chú nghe hoàn toàn không nhiều.
Rất nhiều người còn đang đắm chìm trong rung động vừa nãy, còn có vài người, đang đoán dao ngọc của Lý Dương rốt cuộc sắc bén như thế nào.
Có vài người thậm chí nói, dao ngọc của Lý Dương không những có thể cắt giấy còn có thể cắt thịt, hoặc cắt các vật có độ cứng. Thấy dao ngọc từ trên giấy rạch vết tích có thể thấy. Lưỡi dao chất ngọc nhỏ bé này thật sự sắc bén.
-Lý tiên sinh, ông , ông như thế nào là được vậy?
Chu Diệp đầu tiên quay đầu, đem vấn đề trong lòng hỏi ra, các đại sư chạm ngọc khác cũng lần lượt quay đầu lại, Tề Hải Dương lộ ra một tia gượng cười.
Lúc này Tề lão đang nói tác phẩm của anh ta, đáng tiếc là đã không có ai quan tâm.
Mọi người đều bị lưỡi dao nhỏ bé của Lý Dương thu hút rồi.
Lý Dương khẽ cười, nói:
-Muốn ngọc khí sắc bén, điểm khó nhất chính là độ nhọn trên đỉnh sắc. chỉ cần giải quyết được vấn đề này có thể làm ra được vật như vậy!
-Thì ra là thế, ta hiểu rồi!
Chu Diệp gật đầu, trong mắt mang theo chút thất vọng.
Câu trả lời của Lý Dương bọn họ đều biết, ngọc khi không như sắt khí có độ cứng rất mạnh, độ cứng không đủ dễ bị gãy, giống như một mảnh sắt bị rơi ở trên đất sẽ không sao, một ngọc khi rơi xuống có thể sẽ vỡ.
Ngọc làm dao cụ, trên mặt không giải quyết được vấn đề này. Từ trước đến nay kiếm ngọc, dao ngọc đều không có tính thực dụng, chỉ là vật thưởng thức.
Chu Diệp muốn hổi, chính là Lý Dương giải quyết vấn đề này như thế nào, đáng tiếc Lý Dương không nói, anh ta cũng không tiếp tục truy hỏi.
Các đại sư khác cũng đều có chút thất vọng, nhưng ai cũng không nói gì.
Lý Dương có thể làm được, đó là việc của Lý Dương. Khả năng này trước đây đều là tay nghề độc môn bí mật không truyền ra ngoài, không nói ra cũng là bình thường.
Đây giống như các món ăn vặt nổi tiếng của các tiệm lâu đời, đều có phương pháp phối hợp riêng của mình, ai cũng sẽ không công bố phương pháp phối hợp riêng của mình ra, càng không nói là nói với người cùng ngành.
-Lý tiên sinh, bội phục!
Tề Hải Dương giơ giơ ngón tay cái, Lý Dương không nói ra hắn làm được như thế nào, Tề Hải Dương hoàn toàn không có suy nghĩ gì khác, đổi lại là anh ta, cũng sẽ không công bố phương pháp bí mật cho người khác biết.
-Lý tiên sinh, phương pháp này sẽ không phải do cậu sáng tạo ra chứ?
Chu Diệp lại nói theo một câu, Lý Dương khẽ gật đầu, đối với điều này không thể phủ nhận, đây quả thực là hắn tự sáng tạo ra, còn là phương pháp sáng tạo ra hôm nay.
Lý Dương vừa mới gật đầu, các đại sư khác nhìn hắn đều thảy đổi khác hẳn, mắt của rất nhiều người còn rất kỳ quái.
Ngay từ đầu, các đại sư chạm ngọc còn cho rằng phương pháp này của Lý Dương là học được từ Trần Vô Cực. Trần Vô Cực dù sao cũng là tông sư chạm ngọc, có một bí mật riêng không tính là gì.
Nhưng nếu chính Lý Dương sáng tạo ra, vậy ý nghĩa hoàn toàn khác.
Bọn họ đều là đại sư chạm ngọc, vô cùng hiểu rõ trong chạm ngọc sáng tạo ra phương pháp mới khó khăn gian nan bao nhiêu, cho dù bọn bọ các đại sư chạm ngọc này thậm chí đại sư đứng đầu cũng không mấy phương pháp chạm ngọc nào tự sáng tạo ra.
Lý Dương trẻ như vậy, thời gian tiếp xúc chạm ngọc ngắn như vậy, làm ra được việc bọn họ không dám tưởng tượng. Ai cũng không biết sau này thành tựu của Lý Dương sẽ như thế nào.
-Lý tiên sinh, cậu thật sự khiến cho chúng tôi rất bất ngờ!
Hành Khải trùng điệp cảm thán một câu, hiện nay anh ta phát hiện ngày càng không thấu Lý Dương, đối với Lý Dương ngày càng hiếu kì.
Nghiêm túc mà nói, lưỡi dao này của Lý Dương từ chạm ngọc mà nói hoàn toàn không có gì thần kỳ, dao ngọc như vậy thậm chí ở hiện trường rất nhiều các đại sư chạm ngọc đều có thể dễ dàng làm ra được.
Nhưng có thể như Lý Dương làm ra được sắc bén như vậy, một người cũng không có ai.
Chính là sắc bén độc đáo này mới khiến Lý Dương trở thành đứng đầu ngày hôm nay, Hành Khải tự nhận, thật sự so với tác phẩm của anh ta cũng không so được với Lý Dương, tác phẩm của cậu ta tốt đều là tay nghề được kế thừa của tổ tiên, không như Lý Dương đã bắt đầu tự sáng tạo.
Còn là sáng tạo ra phương pháp người khác đều không tưởng được, cũng không thể làm ra được. Điều này càng khó có được.
-Hành đại sư nói rất đúng, Lý Dương cậu rất khiến chúng tôi bất ngờ, tôi rất hiếu kì, cậu còn có bao nhiêu bí mật nữa?
Hoàng Hạo chua xót nói một câu, Tề lão hiện nay đang giới thiệu tác phẩm của anh ta, đáng tiếc ngay cả chính anh ta đều không có tâm trạng nghe.
Bắt đầu từ bây giờ, Hoàng Hạo đã coi Lý Dương vào đối thủ cạnh tranh lớn nhất, suy nghĩ giống anh ta còn có Tề Hải Dương. Uy hiếp của Hành Khải và Chu Diệp cũng rất lớn.
Hành Khải và Chu Diệp chạm ngọc lần này đã thể hiện thực lực của bọn họ, rất lợi hại. Nhưng bọn họ không phải không có hi vọng, Lý Dương giống như một đám sương khiến bọn họ hoàn toàn nhìn không thấu, ai cũng không biết Lý Dương còn có bao nhiêu bí mật nữa.
-Tôi làm gì có bí mật gì!
Lý Dương cười lắc đầu, tuy nhiên trong lòng đang cảm thán.
Hắn có bí mật. Còn có rất nhiều. Nhưng các bí mật này không thể nói ra.
Hôm nay có thể khiến dao ngọc sắc bén như thế, thật ra là một bất ngờ, sở dĩ có thể làm được vẫn là năng lực đặc biệt của hắn. Sau khi năng lực đặc biệt tiến hoá, quan sát đối với vật chất càng nhỏ hơn, bất kì một kết cấu phân tử nào trong chất ngọc Lý Dương đều có thể phân tích ra.
Chính là khả năng phân tích nhỏ bé nay, khiến Lý Dương nắm chác độ chạm khắc. khắc ra một dao ngọc sắc bén thực sự.
Đây cũng là nguyên nhân hắn không nói tỉ mỉ.
Hắn sáng tạo ra một phương pháp mới, đáng tiếc phương pháp này chỉ có một mình hắn có thể sử dụng, tất nhiên không thể nói với người khác.
-Lý Dương, hôm qua cậu xếp thứ nhất, hôm nay vẫn thứ nhất, ngày mai cậu có thể lần nữa đoạt thứ nhất không?
La Thuỵ Hoa cười tiến lại, khẽ nói một câu, nói xong anh ta còn nhìn Hoàng Hạo một cái.
Lý Dương cười lắc lắc đầu:
-Tôi có thể đi vào chung kết đã rất may mắn rồi. Việc ngày mai tôi không nghĩ nhiều!
-Khiêm tốn quá cũng không tốt, cậu là đệ tử của Trần Vô Cực. Cậu nhất định có thể giành được thành tích tốt, làm vẻ vang cho Trần Lão, vẻ vang cho Yết Dương!
La Thuỵ Hoa cười to một tiếng, sắc mặt của Hoàng Hạo có chút khó coi.
Hoàng Hạo hiểu, La Thuỵ Hoa nói các điều này là cố ý chọc anh ta. Tuy nhiên, anh ta cũng thừa nhận, Lý Dương thật sực so khả năng cạnh tranh với bọn họ, thậm chí có khả năng cho tất cả bọn họ xuống dưới.
-Tôi sẽ cố gắng hết sức!
Lý Dương cười gật đầu.
-Hết sức là tốt rồi, cậu yên tâm, đại diện Yết Dương chúng tôi đều sẽ ủng hộ cậu, cổ vũ cho cậu!
La Thuỵ Hoa tiến lên vỗ vai Lý Dương, lại ngẩng đầu nhìn bọn người Tề Hải Dương một cái.
La Thuỵ Hoa nói những lời này là thành tâm, anh ta rất rõ, thi đấu đại sư chạm ngọc lần này anh ta căn bản không có cơ hội đoạt quán quân, cao thủ lần này thực quá nhiều, vượt ra ngoài tưởng tượng của anh ta.
Tề Hải Dương là đại sư đứng đầu, Chu Diệp cũng vậy, hiện nay có thể xác định Hành Khải và Hoàng Hạo cũng như thế cũng đến bước tiến này rồi, trông thấy bốn người bọn họ, trong lòng La Thuỵ Hoa có chút không yên.
Mười mấy năm rồi, từ Hồng Lão đầu tiên bắt đầu phong đao, đến khi bốn vị đại sư đứng đầu tất cả đều phong đao, giới chạm ngọc chưa xuất hiện đại sư đứng đầu, ai cũng không ngờ hiện nay bất thình lình xuất hiện bốn người.
Bốn đái sư đứng đầu, La Thuỵ Hoa không biết, chính anh ta lúc nào có thể đi đến bước này, có khả năng một hai năm, có khả năng mãi mãi cũng không làm được.
Điều này cũng khiến anh ta hoàn toàn đánh mất lòng tin.
Cũng may bọn họ còn có Lý Dương, La Thuỵ Hoa biết mình không hơn được người khác, nhưng Lý Dương có khả năng.
Anh ta cũng nhìn không thấu Lý Dương, thậm chí không biết trình độ thật sự của Lý Dương hiện nay, thanh dao ngọc này chạm khắc quá đơn giản, còn không đủ để thể hiện trình độ chạm khắc thật sự của Lý Dương.
Nhưng anh ta có một dự cảm, dự cảm Lý Dương lần này nhất định sẽ mang lại niềm vui bất ngờ cho bọn họ, cho nên mới nói như vậy.