Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1277: Quay được tài liệu rồi!




Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Chương 1274: Quay được tài liệu rồi!

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: metruyen

- Lý Dương chúc mừng cậu!

Hoàng Hạo tiến về Lý Dương, còn giơ ngón tay cái, ban đầu anh ta đối với thành tích đứng đầu hôm nay Lý Dương đạt được nghi ngờ rất lớn, tuy nhiên sau khi thấy đáp án của Lý Dương điểm nghi ngờ này toàn bộ biến mất.

Lý Dương đối với lời bình của mười món chạm ngọc này quả thực còn hơn hẳn bọn họ rất nhiều, thành tích đương nhiên cũng tốt hơn anh ta.

Tuy nhiên cũng có vài người hoài nghi,bài giải này hắn chuẩn bị từ trước, Trần Vô Cực giúp hắn viết, điểm này Hoàng Hạo cũng có nghĩ qua, nhưng sau đó liền phủ định, anh ta biết thái độ làm người của Trần Vô Cực, biết Trần Vô Cực tuyệt đối sẽ không làm việc như vậy.

Trần Vô Cực không lầm, đây là trình độ thực sự của Lý Dương, không hổ là thứ nhất, tuy nhiên, đối với tuổi tác của Lý Dương có tầm nhìn như thế, Ông cũng có chút đố kị, nhưng tiếng chúc mừng này tuyệt đối thành tâm thành ý.

Lý Dương mỉm cười lắc đầu:

- Cảm ơn, tuy nhiên lời này tôi hy vọng đợi ngày kia anh lại đến nói với tôi!

Hoàng Hạo há miệng, lộ ra hàm răng trắng muốt, rõ ràng có chút kinh ngạc, rất nhanh Hoàng Hạo lại cười lên:

- Ngày kia? Tôi biết rồi, tuy nhiên, ngày kia chắc chắn là cậu nói với tôi rồi!

- Đó còn chưa chắc, tất cả phải đợi đến ngày kia mới có thể biết được!

- Đúng vậy, ngày kia tất cả đều biết được!

Hoàng Hạo nói xong, hai người cùng cười, đồng thời lúc cười trong lòng Hoàng Hạo cũng rõ, đối thủ cạnh tranh của anh ta ngày kia nhiều hơn một người.

Thực lực của Lý Dương, tuyệt đối không phải là đại sư sơ cấp gì, người có thể viết ra đánh giá chính xác như vậy, trình độ sẽ không ngang với bọn họ, lúc này Hoàng Hạo cuối cùng biết được, Tống Lão vì sao kiên quyết kéo Lý Dương vào hàng ngũ của Bắc Kinh rồi.

Lý Dương giống như anh ta, bên ngoài cũng ẩn tàng thực lực.

Tống Lão chính vì biết điểm này, mới kiên quyết yêu cầu Lý Dương đại diện Bắc Kinh thi đấu, thực lực của Lý Dương. Trong mắt Tống Lão tuyệt đối có thể giành được thứ tự tốt, nếu không thì ông sẽ không làm như vậy.

Chỉ cần Lý Dương có thể đạt được thứ tự tốt, lần thi đấu đại sư này, mặt mũi của Tống Lão mới có chút tươi sáng, lần này người đến Bắc Kinh thực lực không được tốt lắm.

Cả Bắc Kinh, lại thêm các nơi bên cạnh, đến tham gia thi đấu đại sư không quá bốn người, đây còn là tính cả Lý Dương.

Mà bốn người này, sau khảo nghiệm vòng đầu tiên chỉ có Lý Dương thăng cấp. Trước đó Tống Lão kiên quyết đưa Lý Dương vào đội ngũ Bắc Kinh cũng coi như nhận được đền đáp, nếu Lý Dương không đại diện Bắc Kinh, vòng đầu tiên Bắc Kinh toàn quân bị diệt rồi.

Nói vậy, Tống Lão tuyệt đối rất mất mặt, dù sao ông là ưu tú của chạm ngọc Phương Bắc.

- Lý tiên sinh. Bội phục!

Tề Hải Dương cũng tiến lại, quan hệ của anh ta và Lý Dương không thân cận như Hoàng Hạo, tuy nhiên đối với bài giải của lý dương anh ta tâm phục khẩu phục, lời đánh giá như vậy, anh ta tự nhận mình viết không ra.

Đồng thời anh ta giống như Hoàng Hạo, biết Trần Vô Cực tuyệt đối sẽ không làm gian lận cho Lý Dương, Lý Dương người thứ nhất này thật xứng với danh hiệu.

- Tề tiên sinh khách khí rồi!

Lý Dương cười lắc đầu, bản thân hắn rõ. Hắn vì năng lực đặc biệt mói có thể quan sát tường tận như vậy, năng lực thật sự luận chính xác trong tay, hắn so với Tề Hải Dương còn kém một chút.

- Lý tiên sinh, sớm biết thị lực của cậu rất tốt, chỉ là không ngờ lợi hại như vậy, đọc được lời bình cậu viết, tôi thu hoạch rất lớn.

Chu Diệp cười ha ha tiến lại, anh ta biết thị lực của Lý Dương rất tốt . Là người đầu tiên nhìn ra ngọc cổ bắt chước tinh xảo, tuy nhiên quả thực không ngờ thị giác của Lý Dương tốt đến trình độ này, các thứ này bọn họ căn bản không ngờ được đều có thể nhìn ra.

Hơn nữa lời vừa nãy của anh ta cũng không sai, lời bình của Lý Dương thật sự làm cho anh ta có thu hoạch, hơn nữa thu hoạch còn không nhỏ.

Chu Diệp sau khi tiến lại, La Thụy Hoa còn có mấy đại sư dự thi của Bắc Kinh và Yết Dương đều tiến lại nói lời chúc mừng Lý Dương. Không lâu bên cạnh Lý Dương tập trung rất nhiều người. Có vài người tuy bị loại, nhưng đầu óc vẫn có, bọn họ biết trình độ của mình không bằng người.

Còn Lý Dương hôm nay cũng coi như là người bỗng nhiên nổi tiếng, giành được giành được danh hiệu đứng đầu của thi đấu ngày đầu tiên.

Đặc biệt Lý Dương tuổi tác này, có được thành tích này, cho dù cuối cùng không nhận được thứ tự tốt, cũng đủ để lưu lại tên, làm cho người khác đều nhớ.

Còn có vài người đã coi Lý Dương thành người có thực lực không lường được , là người có thực lực lớn nhất của thi đấu đại sư chạm ngọc lần này,.

Hành Khải luôn đứng ở một bên, đang mỉm cười nhìn Lý Dương, trong mắt anh ta còn sáng ngời.

Ban đầu anh ta cho rằng chỉ có một mình Tề Hải Dương làm được đối thủ của mình, hiện nay xem ra, trình độ đại sư tham gia thi đấu lần này mạnh hơn tưởng tượng của anh ta rất nhiều, nếu chỉ một cuộc thi bình thường, anh ta nhất định sẽ không có hứng thú, đối thủ càng mạnh hứng thú của anh ta trái lại càng lớn.

Lúc này, ý chí chiến đấu của Hành Khải hoàn toàn được kích động phát ra.

Công bố xong tất cả các đáp án, thi đấu đại sư ngày đầu tiên hoàn toàn kết thúc, rất nhiều người xem lúc rời khỏi hiện trường còn nói chuyến này không tệ, tiêu chuẩn của thi đấu đại sư lần này quả thực rất cao.

Rất nhiều người đều chờ mong thi đấu ngày thứ hai.

Sau trận đấu không lâu, báo ngọc khí Bình Châu, tạp chí châu báu Quảng Đông, Vân Nam các tạp chí châu báu đều đưa tin về hoạt động hôm nay, bọn họ đều phái phóng viên đến hiện trường.

Trong các tin tức này, tên của Lý Dương được nhắc đến nhiều lần nhất.

Rất nhiều người còn suy đoán, Lý Dương người có thực lực không lường được của giới chạm ngọc trong thi đấu đại sư lần này rốt cuộc có thể tiến được bao xa.

Cũng có vài người nói, thị lực của Lý Dương rất tốt, là vì lần này có không ít nguyên cớ ngọc cổ, ai đều biết Lý Dương ở giới đồ cổ cũng là đại sư thẩm định tiếng tăm lừng lẫy, có trình độ của cấp thế giới.

Còn có người nói, sản phẩm trang sức Phỉ Thúy lần này rất nhiều, Lý Dương đối với Phỉ Thúy vô cùng am hiểu, cho nên chiếm được ưu thế.

Cho dù các người này nói thế nào, bọn họ cuối cùng đều có một kết luận, Lý Dương muốn giành được thành tích đặc biệt tốt ở cuộc thi đại sư lần này rất khó, hắn không phải đoạt được quán quân.

Dù soa tuổi của Lý Dương thực quá trẻ, thời gian tiếp xúc chạm ngọc cũng quá ngắn.

Tuy nhiên cũng có vài người rất xem trọng Lý Dương, phần lớn đều là Fan của Lý Dương, bọn họ cho rằng Lý Dương cho dù làm gì, cho dù ở ngành nghề nào cũng đều là tốt nhất.

Người có cách nói này rất nhiều, hiện nay Lý Dương đã có không ít fan.

... ... ...

- Lý Dương, biểu hiện hôm nay thực không tồi, ngay cả ta đều vô cùng kinh ngạc, các lời bình đó của con có chút ta đều không thấy được, chỉ từ thị lực mà nói, con mạnh hơn ta rất nhiều!

Trong thư phòng của Trần Vô Cực, ông và Lý Dương đang ngồi song song trên ghế sô pha, trên bàn còn có hồng bào đỉnh cấp của Trần Vô Cực.

Đây chính là lá trà lâu năm quý báu của ông, bình thường căn bản không nỡ lấy ra, lần này thực quá vui mừng, liền lấy ra cùng thưởng thức với Lý Dương, cũng xem như là chúc mừng thành tích Lý Dương đạt được hôm nay.

- Thầy quá khen rồi, con chỉ là làm hết sức mình!

Sắc mặt Lý Dương hơi đỏ, thị lực thực sự của hắn tất nhiên không có được trình độ này,tất cả điều này đều do giúp đỡ của năng lực đặc biệt mới làm được.

Hôm nay hắn cũng nghĩ cao thủ quá nhiêu. Không thể vượt qua cái gì mới mình luận chân thật như vậy, nếu biết là kết quả này, trước tiên hắn chỉ hờ hững, chỉ cần có thể thăng cấp là được, ít nhất không cần dẫn đến nhiều sự chú ý như vậy.

- Làm hết sức, đúng, hẳn như thế, Lý Dương, ta tin con lần này có thể mang lại niềm vui bất ngờ to to cho mọi người.

Trần Vô Cực cười to, ông rõ ràng vô cùng vui.

Nói chuyện với Trần Vô Cực một lúc, Lý Dương liền trở về phòng nghỉ ngơi. Trần Vô Cực cũng bảo hắn nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai còn có vòng tỉ thí. Tỉ thí lần này là kỹ thuật dùng dao thật sự.

Tuy nhiên vòng thi này Trần Vô Cực vô cùng tin tưởng Lý Dương, Lý Dương tự nghĩ ra phương pháp khắc này, đủ để ứng phó tỷ thí vòng này.

- Lý Dương, đến xem xem trang báo này!

Sáng sớm ngày hôm sau, Lý Dương vừa xuất hiện ở phòng khách, Trần Vô Cực cười khà khà vẫy vẫy hắn.

Đây là một quyển báo ngọc khí Bình Châu mới nhất, báo ngọc khí Bình Châu mỗi kỳ đều sẽ chuyển đến Yết Dương, đây là báo tối qua. Sáng nay đã đến trong tay Trần Vô Cực.

Lý Dương cầm báo, nhìn lướt qua, lập tức cười lên:

- Bài viết này quá thổi phồng, con không nói tốt như vậy với bọn họ!

Trần Vô Cực mỉm cười nhìn Lý Dương, lần này hoàn toàn không nói gì.

Trang đầu của báo ngọc khí Bình Châu chính là tin tức thi đấu đại sư chạm ngọc ngày đầu tiên, phần lớn đều khen Lý Dương, ca ngợi Lý Dương.

Trong báo này, nói Lý Dương thành người nối nghiệp của Trần Vô Cực, tông sư chạm ngọc thứ hai của thế kỷ mới, dường như Lý Dương trở thành tông sư đã là việc ván đã đóng thuyền rồi.

Nói mình có thực lực rất mạnh Lý Dương còn tin, nhưng nếu nói mình thành tông sư, Lý Dương cảm thấy có chút khoa trương.

Khó khăn của tông sư Lý Dương sớm đã rất hiểu, đây là vượt qua về chất, vượt qua khó khăn cực lớn.

Trên thế giới, lịch sử các ngành các nghề đều không thiếu các đại sư đứng đầu, nhưng tông sư luôn luôn gián đoạn, xuất hiện một người tất nhiên nổi danh khắp thế giới, là mầu của tất cả các ngành trên thế giới.

Chỉ có điểm này, có thể nhìn ra độ khó của tông sư.

Hiện nay Trần Vô Cực xem như là một vị tông sư, nhwung Lý Dương cũng hiểu rõ Trần Vô Cực chỉ có danh tống sư, hoàn toàn không có thực sự tông sư thực sự, vòng tay Hắc Long đó đơn thuần chỉ là tác phẩm ngoài ý muốn.

Đương nhiên, đây không phủ nhận thực lực Trần Vô Cực, thực lực của Trần Vô Cực tuyệt đối là đứng đầu.

- Báo ngọc khí Bình Châu là hiệp hội ngọc thạch làm, khoa trương có chút quá đà rồi.

Sau khi Lý Dương xem cẩn thận xong, lại thở dài.

Hiện nay Lý Dương, không còn là hắn lúc lần đầu tiên đến tham dự công bàn Bình Châu, hiện nay, lý dương là lý sự của hiệp hội ngọc thạch Trung Quốc, cố vấn danh dự của hiệp hội ngọc thạch, ở hiệp hội ngọc thạch cũng có ảnh hưởng rất cao.

Hội trưởng của hiệp hội ngọc thạch Yết Dương chính vì đắc tội với Lý Dương mà bị hạ xuống.

Điểm này các người cùng ngành của Quảng Đông sớm biết rồi, báo ngọc khí Bình Châu là sáng lập của hiệp hội ngọc thạch Bình Châu, tất nhiên phải tâng bốc hắn lãnh đạo cấp cao này, lúc đầu Thiệu Ngọc Cường chỉ là phó hội trưởng của hiệp hội ngọc thạch Quảng Đông, bọn họ sớm đã vuốt mặt nể mũi, gặp được Lý Dương, càng sống chết nịnh bợ hơn.

Chỉ là bọn họ không ngờ được, tâng bốc quá Lý Dương hoàn toàn không cảm kích.

- Khoa trương cũng không gì, báo ngọc khí Bình Châu chỉ là một báo nhỏ, ảnh hưởng có hạn, còn không cần phải để ý, làm tốt thi đấu hôm nay là được rồi!

Trần Vô Cực thu báo lại, mỉm cười nói một câu.

Với tin tức của báo này Trần Vô Cực thực sự không để ý, tuy nhiên tin tức bên trong ông cũng rất tán đồng, tuy có chút khuyếch đại, nhưng ông cũng tin tưởng, Lý Dương tất nhiên có thể làm được thành tích mà ông tưởng tượng không nổi.

Trở thành tông sư, người khác rất khó, nhưng với Lý Dương chưa chắc không thể thực hiện.

Lý Dương kinh ngạc nhìn Trần Vô Cực, sau đó gật đầu, tin tức của báo ngọc khí Bình Châu chỉ là việc nhỏ, ăn xong bữa sáng bọn họ còn phải đi đến sân vận động, hôm này hắn và 32 người còn lại tiến hành tỉ thí, sau đó người thăng cấp mới có thể tham gia chung kết ngày mai.