Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương 1260: Vào hạng, thắng lợi
Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: metruyen
-Đoàn khí kia trên đầu lão đại kỳ lạ quá.
-Chẳng phải lão đại uống sữa đều ra hay sao, sao mũ trên đầu đều ra nhiều mồ hôi vậy?
Lý Xán, Trần Lỗi đều ngạc nhiên nhìn Lý Dương, họ không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ là cảm giác rất kỳ lạ.
Hình như là sương khí tới rất nhanh, đi cũng rất nhanh, một lúc đã biến mất trên đầu Lý Dương, bọn Lý Xán đều há hốc miệng, đám khí mất trên đầu Lý Dương bọn họ nhìn như bị hút vào trong cơ thể.
Mà lúc này, Lý Dương đã đỏ ửng mặt, tinh thần sảng khoái nói không ra lời.
-Lại đến!
Lý Dương đột nhiên nói to một câu, nhất thức thái cực là một thủ thức rất bình thường xuất hiện trên tay anh, tốc độ rất nhanh đamg tấn công tới Trần Chính Dung.
Tốc độ của Lý Dương rõ ràng nhanh hơn so với tốc độ ban nãy rất nhiều.
-Bang bang! “
Lần này Lý Dương không chọn đón trực tiếp công kích Trần Chính Dung mà dùng mãnh lực tấn công Trần Chính Dung, trong lòng Lý Dương còn có một cảm giác mạnh, muốn phóng thích hết ra.
Có cảm giác này sử dụng mãnh lực này là thích hợp nhất.
-Người này.
Trong lòng Trần Chính Dung mắng một tiếng, cũng thử tinh thần ứng phó của Lý Dương.
Cô không ngờ Lý Dương và trong sự tìm hiểu của cô lại đột phá như vậy, từ cấp bình thường chốc lát đã thành cao cấp, điều này đủ làm cô kinh ngạc rồi, điều làm cô kinh ngạc hơn là Lý Dương vừa đột phá lại tìm tới cô.
Mà Lý Dương vốn đã cạn kiệt sức lực, lúc này dường như hoàn toàn hồi phục, thậm chí mạnh hơn trước nhiều, mấy lần này trọng kích cánh tay của Trần Chính Dung cũng bị đánh đau.
-Bố, anh ấy thực sự đột phá?
Nhìn Lý Dương đã đối mặt với Trần Chính Dung mà không yếu như ban nãy Trần Chính Hoa chua xót hỏi một câu.
Trần Chính Hoa đã 50 tuổi, tu luyện thái cực cũng đã hơn 40 năm, hơn 40 năm mặc dù nói không phải khổ luyện nhưng cũng không ngắt quãng. bây giờ đột nhiên bị một người trẻ tuổi tiếp xúc với thái cực chưa đến một năm vượt mặt trong lòng rất không vui.
-Chính xác, anh ấy thực sự đột phá rồi, anh ấy là một thiên tài.
Trần Vô Cực gật đầu, tỏ vẻ có chút hưng phấn.
Trong suy nghĩ của anh Lý Dương cho dù tài năng cao cũng phải có thời gian mấy năm mới có thể vào xếp hạng, hạng cao cấp, so với từ sơ cấp vào trung cấp khó khăn hơn nhiều.
Nói cách khác cũng không thể có nhiều người như vậy cả đời bị nhốt ở một cấp hạng, con của anh Trần Chính Hoa là một ví dụ điển hình.
Sau khi bước vào hạng trung cấp nhưng trong thời gian nửa năm Lý Dương lại một lần nữa đột phá, thực sự bước vào hạng cấp cao, tốc độ này cả bản thân Trần Vô Cực cũng không ngờ tới, anh bây giờ chỉ thấy vui và bất ngờ.
Thái cực công pháp của Lý Dương đạt tới hạng cao cấp rồi, bắp thịt và sức bền của anh sẽ tăng không ít, điều này có liên quan tới mặt điêu khắc, điều này đồng nghĩa với việc Lý Dương đánh hạ cấp đại sư.
Thậm chí là tông sư.
Đao khắc pháp của họ đối với yêu cầu sức khỏe rất cao, cho dù Lý Dương có ngô côn đào cũng không được, điều kiện sức khỏe là căn bản.
-Anh không phải đo vào hạng.
Trần Chính Dung đột nhiên nói một tiếng, sau đó lùi lại không đánh bừa với Lý Dương.
Đối đầu trong thời gian ngắn ban nãy làm cô cảm thấy sức lực của Lý Dương tuyệt đối không ở dưới cô, công kích mạnh làm cánh tay của cô đều đỏ hết lên, con gái về mặt sức lực vốn không thể bằng con trai.
Về điểm này, cô ấy cũng bất đắc dĩ.
Đồng thời cô cũng hoàn toàn chứng minh được Lý Dương thực sự đột phá, tuyệt đối đã đạt tới tiêu chuẩn thái cấp công pháp cao cấp, thậm chí cao hơn người mới vào hạng cao cấp một chút.
Đối với việc Lý Dương tại sao lại làm được những điều này cô cũng không hiểu, vô cùng buồn bực chỉ đáng tiếc bây giờ không phải lúc cô buồn bực.
-Ha ha, là ai phải chủ động học hỏi, không phân thắng bại làm sao mà được, làm lại.
Lý Dương cười to một tiếng, trong tiếng cười có chút vui sướng thoải mái.
Anh không biết đã xảy ra chuyện gì, trên người đột nhiên có rất nhiều sức lực, lúc này đang muốn phóng ra ngoài, tự nhiên không thể đặt đối thủ trước mặt tốt như vậy.
Nói xong Lý Dương không đợi Trần Chính Dung phản ứng lại tiếp tục tấn công.
Lần này, Lý Dương thực sự đang áp đảo Trần Chính Dung, bây giờ không giống như ban nãy, ban nãy Lý Dương chỉ là mượn tốc độ và có thể biết trước động tác của đối thủ để tiến hành áp chế, lần này lại là trực tiếp áp chế về sức lực.
Kỳ thực nghiêm túc mà nói thực lực về thái cực của Lý Dương bây giờ so với Trần Chính Dung còn yếu một chút, dù sao Trần Chính Dung bước vào thái cực đã một thời gian dài.
Nhưng Lý Dương vừa mới đột phá mà phương thức đột phá của người khác lại không giống, bây giờ đang là lúc sức lực mạnh nhất.
Sức lực này đủ để bù những phương diện anh không đủ, làm anh đủ để đọ sức với Trần Chính Dung, hơn nữa ban nãy Trần Chính Dung cũng tiêu hao không ít sức lực mới làm Lý Dương chiếm ưu thế tuyệt đối.
-Cậu!
Trần Chính Dung giận kêu lên một tiếng, Lý Dương có ý không buông tha người làm cô vô cùng tức giận.
Nhưng cô lại không ngờ ban nãy khi cô chiếm ưu thế cũng là không buông tha người nếu không không tạo thành sự đột phá của Lý Dương.
-Bố, tiểu muội có chống đỡ nổi không?
Nhìn cuộc tỷ võ trước mặt Trần Chính Hoa lo lắng hỏi một câu.
Hai người này cho đến bây giờ đều không kém anh, tuổi bọn họ nhỏ trong lòng Trần Chính Hoa có chút bất đắc dĩ.
-Cho dù không chống đỡ được cũng không thể là bây giờ.
Trần Vô Cực nhìn trước mặt, nhẹ nhàng lắc đầu, ánh mắt của anh mạnh hơn nhiều Trần Chính Hoa, anh nhìn ra người con gái là hành động theo cảm tính, mà Lý Dương lại là lúc khí thế cao ngất.
Điều này có nghĩa Trần Chính Hoa đang đối kháng với Lý Dương, không bị áp chế mới là lạ.
Trần Chính Hoa cau mày, gật đầu theo, chỉ là anh rốt cuộc không hiểu, chỉ có bản thân anh hiểu.
-Đáng chết.
Lại bị tấn công lùi lại mấy bước, Trần Chính Hoa đột nhiên chửi một tiếng, cô ấy có thể là thái cực truyền nhân, thái cực từ trước tới nay chú ý tứ lưỡng bát thiên cân, khi nào đấu với người khác rồi.
Cô ấy là bị Lý Dương liên tục áp chế đến hồ đồ, cô lúc này phản ứng lại.
Sau khi hiểu Trần Chính Dung không xô xát với Lý Dương nữa, Lý Dương dùng lực đấm, bị anh khéo léo giải ra hoàn thành một phản công.
Phản công lần này cũng làm Lý Dương lùi một bước.
Trần Chính Dung tỉnh rồi, Lý Dương lại ngạc nhiên một chút, rất nhanh Lý Dương cũng hiểu chuyện gì xảy ra.
Cái anh học cũng là thái cực, mãnh lực không phải là đỉnh cao của họ, sử dụng mãnh lực chỉ là muốn phóng thích, lúc này Lý Dương đã phóng thích tương đối.
Ưu thế của Trần Chính Dung là kinh nghiệm, cô dù sao cũng học nhiều hơn Lý Dương mấy chục năm mà ưu thế của Lý Dương lại là ở năng lực đặc thù.
Anh có thể phân tích rất nhanh động tác của đối thủ, đưa ra những phán đoán chính xác.
Ưu thế này vẫn là ưu thế bí ẩn, không một ai biết.
Trần Chính Dung thay đổi chiêu, Lý Dương cũng thay đổi theo, Trần Chính Dung kinh ngạc phát hiện Lý Dương sau khi thay đổi chiêu càng khó ứng phó, so với lúc dùng mãnh lực ban nãy thì đáng sợ hơn nhiều.
Chỉ thay đổi không đến hai phút Trần Chính Dung đã lâm vào thế nguy hiểm, mấy lần suýt bị Lý Dương bắt sống.
Lý Dương lúc này so với Lý Dương công phu trung cấp ban nãy cảm giác hoàn toàn là hai người, Lý Dương ban nãy rất liều mạng nhưng chỉ là một con sói chui vào bẫy, liều mạng nữa cũng không có tác dụng.
Lý Dương lúc này hoàn toàn biến thành con hổ mạnh mẽ, không có cách nào chiến thắng được.
-A!
Trần Chính Dung lúc này đang phân thần lập tức lại bị Lý Dương bắt được sơ hở, bị Lý Dương tấn công lùi mấy bước.
Ngay sau đó sắc mặt Trần Chính Dung đột nhiên căng thẳng, trong mắt có chút không dám tin.
Lý Dương không có buông tha cô, ngược lại còn lấn át cô với tốc độ còn nhanh hơn cô nhiều, cô chưa có phản ứng gì đã có một bàn tay lớn túm lấy cổ của cô.
Thua rồi, Trần Chính Dung thua rồi, chắc chắn thua rồi.
Theo thực lực hiện tại của Lý Dương chỉ cần anh đồng ý dùng một lực có thể cắt cổ của cô, mà cô ấy căn bản không thể đủ lực phản kháng.
-Lý Dương!
Trần Vô Cực vội vàng kêu to lên một tiếng, đồng thời bước nhanh tới.
Sau khi Lý Dương vào hạng, Trần Vô Cực đã cảm giác Trần Chính Dung không thể thắng được Lý Dương nhưng anh tuyệt đối không thể ngờ Lý Dương lại có thể chuyển bại thành thắng còn thắng hoàn toàn như vậy.
Lúc này, ngay cả anh cũng bị đe dọa rồi.
-Sư phụ!
Lý Dương mở lời, cười đứng một bên, Trần Chính Dung lúc này có chút đáng ghét nhưng tội không đáng chết.
Trước tiên không nói cô là thị vệ đại nội, con gái của Trần lão điểm này Lý Dương không thể làm thương cô, nhưng đánh bại cô còn khó chịu hơn là giết cô.
Nhìn Trần Chính Dung hồn bay phách lạc trong lòng Lý Dương lại vui đến cực điểm.
Lý Dương không phải thần thánh gì để lấy đức báo oán, Trần Chính Dung lúc đầu đã nhằm vào anh còn khiêu chiến vào ngày tân hôn của anh, nếu có thể thắng mà không thắng, cố ý giữ thể diện cho cô thì anh thật có lỗi với bản thân.
Nhưng sự khiêu chiến của Trần Chính Dung đối với Lý Dương cũng có lợi ích lớn, chính lời khiêu chiến của cô mới làm Lý Dương đột phá trung cấp, thực sự đạt tới trình độ cao cấp.
Công pháp thái cực cao cấp ở trong nước cũng là một cao thủ, Lưu Cương bây giờ cũng không phải đối thủ của anh, cho dù thêm cả bọn Triệu Vĩnh không dùng một số kỹ thuật giết người Lý Dương cũng có thể ứng phó được tất cả bọn họ.
Đương nhiên rồi, đánh bại bọn họ lại là nói về mặt khác, bây giờ cái Lý Dương còn thiếu là kinh nghiệm.
-Chính Hoa, dẫn em cậu về đi.
Mắt nhìn Trần Chính Dung, Trần Vô Cực khẽ thở dài, việc đả kích lần này đối với Trần Chính Dung không nhỏ, nhưng có đả kích như vậy cũng không phải là chuyện xấu, Trần Chính Dung cứ thuận buồm xuôi gió không trải qua sự thất bại nào.
Điều này đối với sự trưởng thành của cô không tốt, nếu không cũng không thể hơn 30 tuổi vẫn chưa lập gia đình, điều này làm Trần Vô Cực rất đau lòng.
Thất bại lần này đối với Trần Chính Dung có thể thay đổi cơ hội, còn có đả kích cô hay không Trần Vô Cực lại không ngờ tới, Trần Chính Dung không phải là người có năng lực chấp nhận yếu, thất bại này cô có thể chấp nhận được.
Trần Chính Hoa gật đầu kéo Trần Chính Dung ra, anh hiểu em gái mình không nên tiếp tục ở lại đây.
-Tốt, rất tốt, tốt lắm.
Sau khi Trần Chính Hoa rời đi Trần Vô Cực mới cười nhìn Lý Dương, kích động nói liền 3 câu.