Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương 1244: Nổi giận của Ông cụ!
Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: metruyen
- Gì ạ?
Lý Dương lập tức đứng dậy, tim của hắn trong nháy mắt đạt đến đỉnh điểm, trong lòng còn có sợ hãi vô hạn.
Người nhà, đây cũng một khối lo lắng của Lý Dương. Cho đến nay hắn đều lo sợ, sợ mình đem lại phiền phức cho người nhà, nắm đó việc của Hầu tử đem lại cho hắn tiếng chuông cảnh tỉnh, sau này hắn càng không tiếc tiền thu mua công ty bảo vệ, toàn lực bảo vệ người nhà.
Công ty bảo vệ này, cũng là duy nhất Lý Dương đầu tư, không yêu cầu hồi đáp, chỉ cần bảo vệ tốt người nhà là được.
Đây cũng là Công ty bí mật nhất trong tay Lý Dương.
- Cháu không cần lo lắng, người nhà không sao cả, chỉ bị dọa chút thôi!
Ông cụ đi ra, khẽ vỗ vai Lý Dương, Ông hiểu tầm quan trọng của người nhà với Lý Dương.
- Dọa, Ông , không có ai bị sao chứ?
Lý Dương dường như phản ứng lại, vội vàng hỏi một câu, vừa nãy Ông cụ vừa nói trong nhà xảy ra chuyện, lúc đó hồn của Lý Dương đều nhanh bị dọa rồi.
Quan tâm quá hóa cuống lên, hắn cũng là đối với người nhà quá quan tâm, không chú ý vẻ mặt của Ông cụ.
- Đều không sao, hiện nay họ đã đã bảo vệ, cháu trở về nhà trước xem đã, nhân tiện đưa họ đến Bắc Kinh.
Ông cụ gật đầu, có vài lời ở đây nói không ra,.
Người nhà của Lý Dương không có việc gì, nhưng bảo vệ của công ty bảo vệ của hắn đã bị thương nặng, ngoài bọn họ ra, đặc công cũng có mấy người bị thương,.
Ván bài này của Lý Dương vừa bắt đầu, vì dự phòng điều chẳng lành, đã cử người ở gần người nhà Lý Dương,.
Cũng may cử người rồi, lần này người của công an quốc gia đầu tiên phát hiện nhóm người chia nhau lẻn vào, quê của Lý Dương chỉ là Thị trấn nhỏ, lục đục đến đây nhiều người nước ngoài như vậy, muốn không bị nghi ngờ đều không được.
Đây là ưu thế của công an quốc gia, Lý Dương thuê các vệ sĩ kia làm không được điểm này, họ không thể tra ra người nhập cảnh.
- Vâng, cháu lập tức đi!
Lý Dương lập tức trả lời, lúc này hắn đã không còn sung sướng chiến thắng, không còn muốn ở lại đây cùng những người khác chúc mừng, cũng không nghĩ việc Thần đổ.
Hắn chỉ nghĩ người nhà, Lý Dương rất hiểu, có người đối với người nhà bất lợi tất nhiên vì liên quan đến hắn, nếu vì mình mà để người nhà bị tổn thương gì, trong lòng hắn sẽ trách mình cả đời, Ông cụ nhìn Lý Dương không nói gì, lúc này Lý Dương quả thực cần phải trở về.
Ông cụ đã bố trí cho Lý Dương máy bay quân dụng, bay thẳng về Minh Dương, lúc này người nhà Lý Dương đang được đón vào quân khu địa phận Minh Dương, người của bảo an nhà nước cũng sợ còn có người đối với bọn họ bất lợi, người mình không đủ, dứt khoát trước tiên phải đưa đến Quân khu.
Nơi này hiện nay oan toàn nhất.
Ngoài ra, cũng đã có bộ ngành nhằm vào việc lần này để điều tra tường tận, rất nhanh có thể tra ra kết quả.
Trên máy bay Vương Giai Giai nắm chặt tay của Lý Dương, cùng Lý Dương trở về còn có Lưu Cương và bọn Hải Đông, những người khác tạm thời đều ở lại Macao.
- Lý Dương, không sao cả, vừa nãy em gọi điện cho chú, chú đã biết được việc này, đồng thời đích thân đến thăm hỏi.
Vương Giai Giai dùng hết sức nắm chặt tay Lý Dương, trên mặt đồng thời mang theo lo lắng.
Cô cũng sợ người nhà Lý Dương xảy ra vấn đề gì, đó cũng là người nhà cô.
- Anh biết, cảm ơn em, Giai Giai!
Lý Dương gật đầu, chú của Vương Giai Giai đã trở thành Bí thư Thị ủy, Minh Dương có ông quan tâm, tất nhiên sẽ tốt hơn chút, chỉ là Lý Dương lo lắng cho người nhà có bị kinh sợ gì hay không.
Nếu vì kinh sợ để lại di chứng gì, vậy phiền toái rồi.
Ba tiếng sau máy bay hạ cánh xuống sân bay Minh Dương, Bí Thư thị ủy Vương Toàn Trung dẫn người của quân khu Minh Dương đích thân đến đón Lý Dương.
Sân bay Minh Dương vốn là quân và dân cùng sử dụng, tiếp đất cũng thuận tiện.
Hơn nữa việc lần này khiến trong lòng Vương Toàn Trung cũng rất không phải để ý lắm.
Lý Dương và Vương Giai Giai sắp kết hôn, vậy có nghĩa là người nhà Lý Dương cũng là thân thích, là người nhà của cháu rể của ông, tầng quan hệ này có thể nói rất gần, hiện nay ở trong trực khu của ông xảy ra chuyện, khiến trong lòng ông rất tức giận.
Cũng may không xảy ra việc gì lớn, nếu không thì ông không biết nên nói thế nào với đại ca của mình, ăn nói thế nào với cháu gái.
- Chú Vương!
Trông thấy Vương Toàn Trung, Lý Dương thoáng sững sờ, vội vàng kéo tay Vương Giai Giai chạy xuống máy bay.
Lúc này, hắn cũng không để ý khách khí nữa, đi thẳng đến trước mặt Vương Toàn Trung, vội vàng hỏi:
- Chú Vương, ba mẹ cháu họ hiện giờ ở đâu?
- Họ đều ở trong bộ đội, có mấy người chạy rồi, tuy nhiên, cháu yên tâm, mấy người đó chạy không thoát!
Vương Toàn Trung khẽ nói một câu, ông biết Lý Dương rất lo lắng, cho nên cũng không khách sáo, trực tiếp nói sự việc ra.
- Cháu có thể lập tức gặp họ được không?
- Có thể, Hồ chính ủy, phiền anh dẫn họ qua trước!
Vương Toàn Trung lập tức gật đầu, người nhà Lý Dương hiện nay còn có chút kinh sợ chưa ổn định, Lý Dương lúc này qua an ủi một chút cũng có thể có hiệu quả rất tốt.
Nghĩ đến sự việc vừa mới xảy ra sáng này, Vương Toàn Trung bất giác lắc đầu.
Bọn phỉ cướp này gan cũng thật lớn, bọn chúng chia thành mấy đường, cha mẹ, anh cả và chị dâu còn có cháu nhỏ của Lý Dương đều là mục tiêu của chúng, may mà Bảo an quốc gia phát hiện kịp thời, lại hành động sớm, mấy người này còn có các vệ sĩ ngầm mà Lý Dương bố trí bên người mới không xảy ra việc khiến người ta hối hận.
Nếu muộn một bước, vậy hậu quả khó lường.
Ngay cả như vậy, mấy nơi cũng xảy ra bắn nhau, đặc công bắn chết mấy tên, nhưng cũng có một nhóm người đến gần anh cả của Lý Dương, may mà lúc đó Lý Dương bỏ ra số tiền lớn thuê vệ sĩ 24/24 đã phát huy tác dụng,chết bị thương mấy người mới được sự phối hợp của Bảo an quốc gia đánh lui bọn chúng.
Nhưng cũng chỉ là đánh lui, chỉ tóm được một người bị thương, thân thủ của những người này không tồi, còn mạnh hơn rất nhiều so với các vệ sĩ là bộ đội giải ngũ của Công ty bảo vệ Lý Dương.
Nhóm người đó đại khái có hơn chục tên hiện giờ vẫn có mấy tên đang lẩn trốn, tuy nhiên toàn bộ Minh Dương đã báo động rồi, cảnh sát đặc công, vũ trang đều được điều động, cả thành phố phong tỏa, người dân cũng đều biết được tin tức này, chú ý bảo vệ mình, người nước ngoài tiến vào không được bao lâu tất cả đều bị tiêu diệt sạch.
Lý Dương đi gặp người nhà, Vương Toàn Trung tiếp tục đích thân phụ trách việc này, ông phải tìm mấy tên này ra.
Không những vì Lý Dương là quan hệ đến cháu gái mình, việc này vốn cũng là công việc của ông, có mấy người như thế trong trực khu của ông, vậy nguy hại cực lớn.
- Cha, mẹ!
ở nơi tiếp đãi của Quân khu, cuối cùng Lý Dương gặp được cha mẹ và đại ca những người hắn luôn lo lắng.
- Dương Dương, Dương Dương sao con lại trở về rồi?
Hà Ái Linh vội vàng quay đầu, Lý Quân Sơn cũng đang nhìn Lý Dương bước nhanh lại.
- Con không nên trở về!
Đang nhìn Lý Dương, Lý Quân Sơn còn phiền não dậm chân, cả đời ông chưa bước ra khỏi cửa bao giờ, nhưng cũng rất rõ, các bọn cường đạo đáng sợ này nhằm vào không phải là họ mà là Lý Dương.
Mấy ngày nay, bọn họ cũng đều nghe nói kiêu ngạo của Lý Dương ở Macao, trong lòng luôn tự hào không ngừng.
Lời của Lý Quân Sơn khiến Lý Dương sững sờ ở đó, hắn ngơ ngác nhìn Lý Quân Sơn, mắt có chút ướt át, cha mẹ bất kể tình hình nào, quan tâm nhất vẫn là mình.
- Đúng đấy, Dương Dương chúng ta ở đây rất tốt, các người xấu xa đó không hành động được, nhưng con không nên trở về!
Hà Ái Linh cũng nói theo một câu, bà những cái khác không hiểu, nhưng biết, hôm này các kẻ xấu xa đáng sợ đó mục tiêu tuyệt đối không phải bọn họ, bọn họ không đáng để các người ngày lao lực như vậy.
Có thể dẫn đến sự chú ý của bọn họ, hơn nữa nhằm thẳng vào mình, cũng chỉ có Lý Dương, vừa nãy bà còn đang sợ hãi, nhưng Lý Dương vừa trở về, quan tâm của bà đối với con trai lập tức chiến thắng sợ hãi.
- Không sao, mẹ, hiện nay chúng ta ở trong doanh trại quân đội sẽ không có sao cả, còn nữa, con đón mọi người đi Bắc Kinh, ở đó càng an toàn hơn!
Lý Dương đi đến bên Hà Ái Linh ngồi xuống, nói nhỏ một câu.
Về việc hôm nay, Lý Dương hoàn toàn không hỏi gì, hắn muốn biết lát nữa có thể từ công ty bảo vệ của mình biết được, không cần phải hỏi lại, khiến mọi người nhớ lại các việc không hay đó.
- Đi Bắc Kinh? Trường học trong nhà đang bận rộn!
Lý Quân Sơn nhíu mày, hiện nay trường học trong nhà xu thế phát triển rất tốt, lúc này họ đều đi Bắc Kinh, trường học không thể quản lý được.
- Trường học trước tiên giao cho người khác, hơn nữa, con lập tức sắp kết hôn rồi, việc gì cũng không quan trọng hơn chuyện hôn nhân của con, đúng không?
Lý Dương lắc đầu, trường học là hắn muốn người nhà thay đổi cuộc sống mới đầu tư xây dựng, tuyệt đối không thể để trường học trở thành hệ lụy của người nhà, vì an toàn của người nhà, bỏ trường học Lý Dương cũng đồng ý.
Hơn nữa, với giá trị con người của Lý Dương hiện nay, chút tiền trường học kiếm được còn thực sự không quan tâm, nếu Lý Quân Sơn muốn, như Bắc Kinh có thể mở một trường học cho họ.
ở Bắc Kinh, Lý Dương cũng có thể càng tiện chăm sóc người nhà, ở nơi đó an toàn cũng dễ dàng hơn.
Nơi Lý Dương ở, không phải tùy tiện bất cứ ai đều có thể vào, lại thêm Bắc Kinh là thủ đô, phương diện chống khủng bố càng tốt hơn, các phần tử khủng bố người nước ngoài không dễ dàng có thể trà trộn vào.
- Cũng đúng!
Lý Quân Sơn có chút do dự, trường học ông có chút không nỡ bỏ, nhưng tuyệt đối không quan trọng hơn được hôn sự của Lý Dương.
Hôn sự của con trai út, cho đến nay đều là tâm bệnh của hai lão nhân, hiện giờ, cuối cùng Lý Dương sắp kết hôn rồi, sau khi Lý Dương kết hôn, hai lão nhân sẽ có cảm giác hoàn thành xong sứ mệnh.
Đây cũng là tâm tư chung của người làm cha mẹ Trung Quốc.
- Cha, phải nghe con nói, chúng ta nên đi Bắc Kinh đi, trước tiên trường học giao cho Chủ nhiệm Triệu trông coi là đ, hiện nay không phải thời gian khai giảng, sẽ không có việc gì!
Lý Thành cũng tiến lại nói thêm vào.
Anh ta có chút sợ rồi, hôm nay tiếng súng không ngừng khiến anh ta sợ hãi, anh ta còn tận mắt thấy một tên thổ phỉ chết cách anh ta không xa.
Tuy nhiên, đây hoàn toàn không phải là anh ta sợ nhất, lần trước Lý Dương bị tập kích, anh ta thấy nổ súng giết người, lo sợ nhất của anh ta là sự an toàn của con trai mình Tiểu Thuận Thuận.
Anh ta không dám tưởng tượng, còn trai rơi vào trong tay người khác sẽ có kết quả gì.
Cho nên lúc này anh ta đồng y với kiến nghị của Lý Dương, trước tiên đến Bắc Kinh, trước tiên tìm nơi an toàn mói nói tiếp, tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ đáng thương, bất kể là hai lão nhân Lý Quân Sơn hay là Lý Thành bọn họ lúc gặp nguy hiểm suy nghĩ đầu tiên đều là con trai mình.
- Vậy được, chúng ta trước tiên qua đấy đã!
Lý Quân Sơn gật gật đầu, trên mặt Lý Dương cuối cùng lộ ra nụ cười.
Thời gian buổi tối, cả nhà Lý Dương được bảo vệ nghiêm mật cuối cùng về đến Bắc Kinh, cùng đồng thời lúc đó, ở thư phòng của Ông cụ ở Macao lẳng lặng nghe một người báo cáo.
Đợi người này báo cáo xong, trên mặt Ông cụ đột nhiên lộ ra một sát khí, tay của Ông còn nắm chặt lại.