Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1192: Tiếc nuối thật sự




Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Chương 1188: Tiếc nuối thật sự

Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: metruyen

Sau lưng hơn chục người đột nhiên có một giọng nói rất vội vàng, quay đầu lại nhìn khá ngạc nhiên khi thấy đằng sau mình rất đẹp.

Căn phòng kia không biết từ lúc nào đã mở, có hơn chục người trẻ tuổi, da vàng, khóe miệng cười tươi đứng ở đó nhìn bọn họ.

Nhóm người đó sao lại vào đây.

Kim Khắc Thành trong lòng hoảng hốt, những tên vệ sĩ của bọn họ có thể thần không biết quỷ không hay vào đến đây, những tên vệ sĩ này thật không thể xem thường.

Đám người có tật giật mình đang chuẩn bị gọi cho thuộc hạ không ngờ đã bị bao vây trước.

- Trước tiên hãy lo cho bản thân đi!

- Dẫn tất cả bọn chúng đi!

Bên cạnh người thanh niên trẻ tuổi kia có khoảng gần chục người lập tức đánh về phía những thương nhân Hàn Quốc giàu có kia, đáng thương cho họ chỉ kêu vài tiếng đã bị đánh ngất rồi.

Kim Khắc Thành cuối cùng cũng bị đánh ngất, lúc trước trong lòng hắn vẫn nghĩ không thể như thế này được.

Trận chiến đầu đường cũng gần kết thúc, bốn thuộc hạ của Vasely Fath cũng đã bị nhóm người Triệu Vĩnh tiêu diệt, sau khi giao đấu, Vasely Fath mới phát hiện đối thủ lần này vô cùng lợi hại, năng lực chiến đấu thực tiễn cũng không thua kém gì bọn chúng.

Hơn nữa vũ khí trong tay đối thủ cũng mạnh hơn, hơn nữa đối phương đã có sự chuẩn bị trước để giao chiến làm bọn họ bị ăn quả bất ngờ.

Vasely Fath cố cầm cự 10 phút, cuối cùng vẫn bất lực nuốt hận dưới sự bao vây của cảnh sát, mấy người nhóm Triệu Vĩnh cười thản nhiên, nhanh chóng biến mất khỏi đám đông.

Những tên lính thuê này rất lợi hại, chúng đều có kinh nghiệm chiến đấu thực tế, thế nhưng kinh nghiệm thực chiến cũng không giúp được chúng.

Mỗi lực lượng đặc chủng tinh nhuệ đều được xuất ngoại thực hiện nghĩa vụ, cũng đã từng trải nghiệm thực tế chiến đấu không ít lần rồi.

Nếu tính cả tập dược thì còn nhiều hơn nữa.

- Lý ca không sao!

Trên xe, Triệu Khuê quay đầu lại quay xe chạy về hướng khách sạn, sự việc đằng sau vẫn diễn ra cũng không thể ảnh hưởng tới bọn họ thậm chí cục Milan cũng sẽ không thể biết chuyện này.

Chính là nhờ năng lực làm việc của Triệu Vĩnh.

- Rốt cuộc là thế nào?

Lý Dương chau mày, gắt gỏng, ai nhìn cũng phải sợ.

- Mấy tên lính thuê đã được giải quyết xong!

Triệu Khuê khẽ cười rất thoải mái, Lâm Lang thì thấy tim mình đập nhanh hơn.

Lính thuê kia tuy là lính nhưng họ lại rất lợi hại, họ phải sống trong cuộc sống gian khổ, thường xuyên phải gặp sự những khó khăn cho nên họ đã được rèn luyện một nghị lực hết sức phi thường

Cũng có thể những người lính thuê đó lợi hại hơn rất nhiều so với những binh sĩ chưa từng ra chiến trường.

Những vệ sĩ bảo vệ Lý Dương nói vài câu chứng minh nhóm mình vẫn mạnh hơn nhóm lính thuê, lợi hại hơn rất nhiều.

Dần dần Lâm Lang cũng đã hiểu chẳng trách lần trước lúc ở bên Hàn Quốc muốn chặn đường Lý Dương cũng đều bị phát hiện trước đó và được giải quyết rất nhanh, thậm chí ngay cả nhóm giải quyết sự việc đó cũng không ai biết.

Lý Dương trở về khách sạn, hắn vẫn lặng lẽ đi vào cửa khách sạn, vẫn vậy hắn lại gặp rất nhiều phóng viên.

Ở trong khách sạn, Lý Dương cuối cùng cũng hiểu được sự tình.

Từ lúc bắt đầu hội đấu giá, mấy tên lính thuê đã dòm ngó, đồng thời cũng bị bọn người Triệu Vĩnh để ý, Triệu Vĩnh sở dĩ không động thủ là vì vẫn chưa tìm được kẻ chủ mưu phía sau.

Hôm nay là ngày cuối cùng của hội đấu giá, lúc mấy tên Hàn Quốc đứng ngồi không yên, thúc giục những người lính thuê nhanh chóng hành động đã bị Triệu Vĩnh phát hiện.

Nếu đã tìm ra kẻ chủ mưu đằng sau, đương nhiên không cần khách sáo nữa, lập tức ra tay trả thù.

Ở Italy trực tiếp giết chết mấy thương gia giàu có Hàn Quốc là không thực tế, có rất nhiều người Hàn Quốc không biết tên tuổi đều chết ở Italy đã gây một áp lực lớn cho chính phủ Italy khiến họ phải cố gắng điều tra nhóm người đó.

Hơn nữa sự việc như vậy cũng có thể làm kinh ngạc quốc tế thậm chí còn làm kinh động đến sự cố gắng chân chính.

Thực sự bị điều tra ra bọn Triệu Vĩnh không hề gì mà Lý Dương và Quốc gia đều có khả năng có chút phiền toái.

Bị giết chết nhưng không có nghĩa là sẽ dễ dàng buông tha cho Triệu Vĩnh nên để cho một mình Mã Lương đi tìm một số anh chàng Mafia Hàn Quốc, có tiêu chút tiền thuê nhóm này cũng đáng.

Huống chi Mafia cung tham dự hội đấu giá, trong thời gian đấu giá có những vị khách nào làm loạn thì họ cũng không khách khí.

Sau sự việc đó thì đơn giản là mấy anh Hàn Quốc cũng bị Mafia dẫn đi, phỏng chừng phải chịu khổ cực bất hạnh mà những tên lính thuê kia còn bị Triệu Vĩnh tiêu diệt.

Lúc sau, Lý Dương cũng thấy bùi ngùi.

Đã sớm biết phải ra tay nhưng không ngờ mấy lần ở Hàn Quốc, Hàn Quốc không phải là bộ nhớ, có nhiều điều không thể nghĩ tới, sẽ có lúc cần cho Hàn Quốc một bài học.

Buổi sáng ngày hôm sau, rất nhiều người đã rời khỏi Milan.

Hội đấu giá chính thức kết thúc, rất nhiều người mang những bảo bối đã được đấu giá rời đi, ngay cả đi du lịch cũng không có lúc nào đi qua sân bay Milan sẽ gặp những vấn đề như hàng lậu.

Từ điểm này thôi có thể thấy sức ảnh hưởng của hội đấu giá.

Thế nhưng năm nay sẽ không giống như những hội đấu giá khác, được vật báu không được trực tiếp đem về nhà mà phải cùng đi Macao, ở Macao giống như cái lốc xoáy thu hấp vô số vật báu từ các quốc gia trên thế giới.

Lý Dương đã sớm đặt ra quy luật, chỉ nhận những đồ cổ tử mọi nơi trên thế giới chứ không nhận tiền mặt.

- Ngài Lý thật sự không biết nên nói thế nào.

Ngồi đối diện với Lý Dương, Hawes hơn là những câu cảm thán có thể là nói lời nói thật lòng.

Nửa tháng ngắn ngủi, Lý Dương từ Milan có được hai bức tranh nổi tiếng 《 bữa tối cuối cùng》《 nụ cười Mona Lisa 》Điều này làm cho Hawes rât buồn bực.

Thậm chí không biết mới Lý Dương đến Milan là đúng hay sai nữa.

- Hawes nghĩ cái gì là khách khí với cái đó.

Lý Dương khẽ cười hôm nay đến là để chào Hawes rồi lập tức đi Macao trước, cho dù Hawes trong khoảng thời gian ở Milan đối với hắn rất tốt, còn cho thuê miễn phí phòng tốt nhất, trước khi đi nên có lời cảm ơn là phép lịch sự cơ bản nhất.

- May mắn, thật khâm phục!

Vài giây trôi qua, Hawes mới hỏi một câu làm Lý Dương ngạc nhiên.

Với vận may của Lý Dương quả thật Hawes không có gì để nói, đồ vật mà mất tích mất trăm năm cùng với bức họa nổi tiếng thế giới hàng trăm năm đều quay trở về, điều này thật tuyệt.

Trong lòng Hawes rất ghen tị, ai mà biết Lý Dương có được hai tấm danh họa thế giới đó thì chắc rằng ai cũng như vậy thôi.

- Ngái quá khen rồi!

Hiện tại thì trong sòng bạc này có thể thắng cũng không có gì tin tưởng.

Hawe lắc đầu không biết tại sao mình có được nhưng lời nói thì rất chân thành.

Thời điểm này, trong lòng thật sự có lại cảm giác ở Macao dùng phương thức đánh bài nào đó để lấy lại hai bức họa đó, nhưng cũng không phải chuyện dễ dàng gì, ít nhất cũng không giống như những thành viên trong tổ chức để lấy niềm tin của Đổ Vương.

- Không thể tưởng được, ngài nên biết lòng tin là rất quan trọng.

Lý Dương cười thản nhiên, hôm nay còn nhận được điện thoại của Lão gia, sau khi thông báo tin tức kia, có rất nhiều những văn vật cổ đều bắt đầu đổ xô đến Macao, hai ngày, hai ngày tới đây, hải quan Macao chắc chắn sẽ rất mệt.

Căn cứ vào điều tra chưa hoàn thành cho thấy lượng vật báu tới Macao trong hai ngày đã lên hàng vạn, đa số là những di sản của Trung Quốc.

Chỉ hai ngày sau sợ rằng sẽ có thể càng nhiều.

Đối với con số này Lý Dương có chút bất ngờ, thế nhưng càng nhiều sự kinh ngạc bất ngờ thì càng nhiều sự điên cuồng vật báu càng nhiều càng tốt.

- Niềm tin là rất quan trọng, đối với sự việc lần trước, ngài định lo liệu thế nào?

Hawes chậm rãi gật đầu, không kìm được lại hỏi câu hỏi đó.

Sự việc lần trước là mời Lý Dương tham gia tổ chức, đến nay Lý Dương vẫn đang cân nhắc, không hi vọng là sẽ kéo Lý Dương vào.

- Hawes, vẫn trẻ mà, ngài cho tôi thời gian đi.

Bỗng nhiên trên khuôn mặt Hawes lộ ra điểm thất vọng, thực ra đáp án ko hỏi thì cũng biết được Lý Dương không từ chối cái chết, điều đó làm họ có chút hi vọng.

Hawes còn có dự cảm nếu lời mới không đến được với Lý Dương thì hội nhóm của chúng ta sẽ bị tổn thất.

Đối với cảm giác này rất ngạc nhiên, bình thường đến không mời được bậc thầy đến, đối với chúng tôi thì không là gì, có tổn thất cả thế giới thì rất nhiều người thiếu hai cái đó.

Chỉ mời không đến có thể trở thành bậc thầy thì có thể thật sự tiếc nuối.

Không phải không thừa nhận, trong lòng cảm thấy thừa nhận Lý Dương cho rằng Lý Dương có thể trở thành Đại sư cho nên mới nghĩ ra cách đó.

Hawes đang nói chuyện với Lý Dương bỗng rời đi.

Hội đấu giá lần này, tình hình Lý Dương ở Milan cũng coi như là chấm dứt, hắn thu được không chỉ đơn giản là hai tấm danh hoạ Da Vinci nổi tiếng kia mà có thể nói là vật báu vô giá không thể dùng tiền mà mua nó được.

Nhân lúc trời tối, Lý Dương lặng lẽ lên máy bay.

Vài ngày đây, phóng viên ở Milan ngày một nhiều. như kiểu chỗ nào cũng có, Lý Dương trốn lâu vậy rồi cũng bị nhóm phóng viên ngăn lại một hai lần bắt trả lời mấy câu hỏi, trả lời xong mới có thể đi được.

Đối với tinh thần nghề nghiệp của đội nước ngoài, Lý Dương cũng hoàn toàn phục họ.

Để rời khỏi Milan trong lúc này lại càng phải thận trọng, theo điều tra thì sân bay Milan ngày nào cũng có một vài phóng viên đứng ở đó đợi Lý Dương xuất hiện.

Cuối cùng thì đã đên Hồng Kong, sau khi tới đây có thể trực tiếp đến Macao, canh bạc làm kinh đông cũng sẽ lập tức bắt đầu.