Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương 1164: Giá cao ngất ngưởng
Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: metruyen
- Bốn ngàn hai trăm vạn!
Bạch Minh nói tiếp một câu, lúc họ nói giá lại có thay đổi, có người lập tức nâng giá lên thêm 1 trăm vạn Euro.
- Hơn bốn trăm triệu nhân dân tệ, đi tranh một khối đá thật sự điên rồ.
Mao lão khẽ thở dài, trong mắt bọn họ, khối đá như vậy là sản phẩm xa xỉ, giá trị nghệ thuật không cao, cũng chỉ là giới đại gia thích tranh thứ này.
Trong lòng Mao lão đang nghĩ, dù ông ta có nhiều tiền như vậy cũng không thể mua thứ này.
- Khối thạch này ở đâu cũng có, đây chỉ là một thứ bình thường.
Cao tổng lại cười, kim cương cũng là một loại quặng sắt, anh nói như vậy cũng có thể được, kim cương nhỏ như vậy có thể bán hơn bốn trăm triệu, trong mắt rất nhiều người thực sự là việc điên rồ.
- Lý Dương, chúng ta không mua nữa.
Vương Giai Giai kéo tay Lý Dương nói nhỏ một câu.
Cô ấy rất lo Lý Dương nhất thời sẽ mua cái này, Lý Dương nếu thực sự làm như vậy sợ sẽ làm các vị tiền bối thất vọng, cũng làm cho nhiều người khác thất vọng.
Cho dù trong lòng cô sẽ rất vui nhưng lúc này cô muốn Lý Dương nhiều hơn.
- Không mua?
Lý Dương lại có chút do dự, lúc này anh rất ước ao có được chiếc nhẫn kim cương này.
Niềm khát vọng này làm anh hận không thể hét giá cao ngay lập tức, để người khác không thể ra giá nữa, sau đó cầm kim cương trong tay nuốt sạch nó.
- Lý Dương, tôi nhớ cậu có một đôi nhẫn cưới Long Thạch, giá của chúng không bằng khối kim cương này mà tiềm lực tăng giá của nó sẽ cao.
Lâm Lang nghĩ một lát sau nói nhỏ một câu.
Lâm Lang là nhà buôn bán châu bảo, rõ ràng khối kim cương này là dựa vào đầu cơ, lúc này đi cạnh tranh tuyệt đối là tên ngốc, anh là người thông minh, không hi vọng Lý Dương đi làm việc ngốc nghếch.
- Mọi người yên tâm, tôi không đấu giá rồi.
Lý Dương bất đắc dĩ lắc đầu, dường như tất cả mọi người đều không ủng hộ anh, anh lúc này mạnh mẽ kiên trì sẽ bị coi là người chuyên quyền độc đoán, thậm chí xa xỉ kiêu ngạo.
Như vậy không bõ, lúc này cũng là nỗi lo của Vương Giai Giai.
Lý Dương chỉ có thể nén nỗi khát vọng lại, quay đầu nhìn mấy khối kim cương, sau khi bị khối trước mặt cuốn hút Lý Dương cảm giác mình không có được nó rất không thoải mái.
Loại cảm giác này là Lý Dương cũng ngạc nhiên nhưng thực sự có.
- Bốn ngàn tám trăm vạn, mãi mãi, thời gian, không gian đều không thể bào mòn, như vậy có…
Âm thanh của Cách Lang lại nhớ đến chiếc nhẫn kim cương, lên đến bốn mươi tám triệu, anh vẫn chưa hài lòng, không hổ là đại sư đấu giá đỉnh cao quốc tế.
- Bốn ngàn chín trăm vạn.
- Năm ngàn vạn.
Lời nói của Cách Lãng có tác dụng, giá lại được tăng lên, cuối cùng phá kỷ lục năm mươi triệu.
Năm mươi triệu gần năm trăm triệu nhân dân tệ, Lâm Lang khẽ lắc đầu, năm nay kẻ điên thật nhiều, dù sao anh không thể đi làm việc điên rồ này.
Năm ngàn ba trăm vạn, đây là giá cuối cùng của chiếc nhẫn.
Lúc này chắc bên tổ chức đấu giá và chủ nhân của chiếc nhẫn đang uống Champagne chúc mừng, theo dự tính ban đầu chiếc nhẫn này đấu giá với giá hơn ba ngàn vạn đã là không tồi rồi, lúc này đã là hơn năm ngàn vạn, vượt quá dự tính.
Có thể kiếm nhiều tiền, không ai là không vui.
- Điên, điên hết rồi.
Hai đồ đấu giá này đấu giá ra sáu trăm triệu nhân dân tệ, Bạch Minh không kìm chế được kêu to, trong lòng Lý Dương lại thêm cảm thán.
Hội đấu giá quả nhiên không phải là công ty đấu giá khác, chỉ hai đồ này là có thể làm được hội đấu giá, trong nước có rất nhiều công ty chưa bao giờ có được kỷ lục này.
Hắn có 1 phần 3 cổ phần trong công ty đấu giá, kỷ lục cao là hơn năm trăm triệu, nhưng không giống như mọi người đấu giá hai thứ đồ này.
- Trải qua cạnh tranh khốc liệt, tôi tin mọi người sẽ mong chờ sản phẩm đấu giá hơn.
Lời của Cách Lang lại vang lên, người này rất biết phỏng đoán, cũng rất biết kích động lòng người khác, nói mấy câu ra làm rất nhiều người đều từ kinh ngạc hồi phục trở lại.
Dường như tất cả mọi người đều hiếu kỳ với 3 đồ này.
- Tiếp theo là một bảo bối, một bảo bối vô cùng quan trọng, mời mọi người xem xem bảo bối rốt cuộc là gì.
Cách Lang vẫy vẫy tay, những trợ thủ dùng xe đẩy vào một thứ đồ, đây là một quyền trượng đặt trong tủ kính, quyền trượng cổ xưa trượng được khảm lên các loại bảo thạch, đỉnh trượng còn có một Hồng Bảo Thạch phát sáng.
- Quyền trượng Louie 14K.
Lâm Lang đột nhiêu kêu lên một tiếng, còn mang vẻ vô cùng kinh ngạc.
- Mấy người này điên rồi, đồ này cũng dám mang ra đấu giá.
Viện trưởng Hoàng cũng trợn to mắt tỏ vẻ rất kinh ngạc, Bạch Minh, Mao lão và Thái lão cũng vậy, chỉ có Lý Dương và Tiêu Nham có chút mơ hồ.
- Quyền trượng như vậy là vua Louie thứ 14 làm vì mình, sau đó được lưu ở Pháp, cách đây hơn hai mươi năm đột nhiên bị mất trộm, cục cảnh sát nước Pháp đã điều tra rất nhiều năm vì vụ này mà phải thay 3 tổng cục trưởng không ngờ hôm nay lại xuất hiện ở đây.
Lâm Lang nói nhỏ, anh là giải thích cho Lý Dương, anh nhìn biểu lộ của Lý Dương đoán được phần nào, biết Lý Dương không hiểu tất cả.
Kỳ thực Lý Dương không biết việc này cũng có lý do, anh dù sao mới hơn 20 tuổi, những việc phát sinh trước năm 20 tuổi cho dù chấn động mấy thì đối với anh không có sức ảnh hưởng gì.
Còn Tiêu Nham lúc đó chưa sinh ra còn chưa biết gì.
- Đúng, là lấy trộm từ đại giao dịch quốc tế nổi tiếng, sau đại giao dịch quốc tế nổi tiếng này bị bắt rồi, nhưng quyền trượng lại bị mất tích, không còn xuất hiện nữa.
- Quyền trượng này tôi tin không phải giải thích nhiều, lịch sử cho nó một lai lịch quá thần bí rồi, bây giờ cuối cùng cũng cho nó lại xuất hiện, đợi chủ nhân của nó giá phải lên đến mười triệu Euro.
Cách Lang chầm chậm nói, ông rất hiểu lòng mọi người, đối với quyền trượng này không cần phí lời giải thích nhiều.
Chỉ một câu thần bí là đủ rồi, cho dù người không biết lai lịch của quyền trượng thì lúc này cũng đều bắt đầu nghe nói, kết quả nghe được làm cho họ trợn mắt há mồm.
- Người nước Pháp bây giờ chắc phát điên rồi.
Lâm Lang lại lắc đầu, những chú gà trống Gô - loa vô cùng kiêu ngạo, họ phát hiện mình mất đi chí bảo nhiều năm lại xuất hiện ở đây chắc chắn muốn lấy về.
Lúc này không điên mới là lạ.
- Không đúng, khối kim cương kia đấu giá lên đến năm ngàn vạn, quyền trượng này nghe nói quan trọng hơn khối kim cương đó, làm sao chỉ có giá 10 triệu?
Tiêu Nham đột nhiên hỏi một câu, còn tỏ vẻ rất nghi ngờ.
Bạch Minh cười quay đầu nhìn đồ đệ đắc ý của mình chầm chậm giải thích:
- Cái này con không hiểu rồi, ban nãy Lâm tiên sinh đã nói rồi, đây là đồ ăn trộm được thuộc bảo bối bị mất trộm bất kỳ người nào mua được sợ sẽ bị chính phủ Pháp tìm tới cửa, người nào không có thực lực nhất định không thể giữ đồ này được
Dừng một lúc, Bạch Minh nói tiếp:
- Cho dù có thực lực nhất định, cũng sẽ gặp không ít phiền toái, trừ phi anh ta đem bảo bối trả lại nước Pháp, nhưng như vậy thì việc đấu giá này không có ý nghĩa gì nữa.
- Con hiểu rồi, đây là tang vật, ai mua đều phải đối diện với chủ nhân, có khả năng bị chủ nhân cho quay về cho nên giá mới rẻ như vậy.
Tiêu Nham giật mình nói, Bạch Minh giải thích kỹ càng đủ để anh ta nghe hiểu.
- Đại loại như vậy.
Bạch Minh gật đầu, trong lòng lại bổ sung cho mình một câu.
Tang vật đấu giá còn có thể có mười triệu, nếu không phải tang vật sợ đấu giá sẽ lên con số không thể tưởng tượng nổi.
Nhìn tác phong của hội đấu giá lần này dường như vô cùng mạnh, chắc sẽ có không ít bảo bối đẹp xuất hiện.
- Mười hai triệu.
- Mười lăm triệu
- Hai mươi triệu.
Chỉ trong mấy phút giá của quyền trượng Louie 14K đã lên tới hai mươi triệu Euro, giá này vẫn chưa dừng, sẽ tiếp tục tăng lên.
Chỉ là tốc độ tăng có thể giảm chút.
Bất kỳ người nào cũng biết sự xuất hiện của quyền trượng không thể giấu được chính phủ Pháp, bất luận là cuối cùng thuộc về tay ai cũng sẽ bị chính phủ Pháp biết đến, sự phiền phức này không phải là chuyện nhỏ, không phải người bình thường không đồng ý nhận.
Nếu giá thấp thì không sao, giá cao mọi người đều đang lo lắng.
Đây cũng là giá thực tế của quyền trượng phải cao hơn nhẫn kim cương, giá đấu giá thì không cách nào so với nhẫn kim cương được, dù sao nhẫn kim cương là trong sạch, người nào cũng có thể quang minh chính đại lấy đi.
- Hai mươi lăm triệu.
Trong một phòng khác đang ngồi 20 người, trong đó 1 người nói nhẹ, người bên cạnh anh lập tức ấn xuống máy đấu giá.
Căn phòng này không nằm trong khu 500 phòng, nó ở trung tâm của nông trường, là nơi khống chế tổ chức.
Ở đây ngồi 20 người chính là 20 người do Aton cầm đầu, hội đấu giá kỳ thực là hoặt động do tổ chức của họ sáng lập ra, sau đó vì thực lực và sức ảnh hưởng lớn của hội đấu giá nên tìm một nơi hợp tác khác.
Xã hội đen Italy là một trong những nơi hợp tác của họ.
- Jose, niềm yêu nước của các anh vẫn cao như vậy.
Bass lắc đầu, bất đắc dĩ nói một câu, ban nãy ra giá là đàn anh trong số anh em của Jose, việc đấu giá hôm nay có quyền trượng bọn họ đều biết, Jose là đợi đến ngày đấu giá hôm nay để lấy quyền trượng về trong tay.
Bất luận thế nào họ đều không cho phép quyền trượng lọt ra ngoài.
- Thứ này phải về tay tôi.
Jose trả lời rất đơn giản, nhưng cũng biểu lộ rõ quyết tâm của họ, Bass cũng không nói gì đợi kết thúc đấu giá.
- Ba mươi triệu.
Đang nói, em của anh em Jose hét to một câu, giá vừa rồi bị người ta thêm lên 28 triệu, lúc này Jose ngay lập tức thêm lên 30 triệu.
Sau con số 30 triệu giá của quyền trượng tăng chậm chạp hơn nhiều.
Cuối cùng quyền trượng thuộc về tay anh em Jose với giá 36 triệu, 36 triệu không cao bằng nhẫn kim cương trước nhưng cũng là một giá cao ngất ngưởng.