Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1102: Quyết tâm của Lý Dương




Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: metruyen

Sau khi ông cụ trở về Bắc Kinh, chiếc Lamborghini mà Hà San San mua vẫn đậu bên chỗ Lý Dương

Mấy ngày nay, Hà San San vẫn luôn ở trong nhà, không ra khỏi cửa, công việc của Hà Kiệt cũng đang tiến hành điều động, xuống một thành phố miền Nam là chủ tịch thành phố, xem như là bắt đầu rèn luyện cơ bản rồi.

Cái này cũng đúng lúc để y tránh được chuyện này, không cần lo lắng ông cụ truy cứu trách nhiệm của y.

- Ông, không biết ông có biết cái tổ chức này không!

Sau khi ăn tối xong, Lý Dương cùng ông đi vào phòng sách, Lý Dương đem chuyện của Hoắc Tư tiên sinh nói ra, nói ra hết từ đầu đến cuối, nếu muốn xin chủ ý của ông cụ, thì không cần phải dấu giếm.

Huống hồ, Lý Dương cũng tin, ông cụ có hiểu biết nhất định về tổ chức này, tổ chức truyền thừa hơn năm trăm năm, không thể tuyệt đối bên ngoài không có chút manh mối.

Nghe Lý Dương nói, trên mặt ông cụ dần dần trở nên nghiêm túc.

Qua một hồi, ông cụ mới chậm rãi nói:

- Cái tổ chức này, ông có biết một chút, đã từng được nghe nói đến ở chỗ mấy bạn cũ, nhưng hiểu cũng có hạn, biết cũng không nhiều.

Mắt của Lý Dương hơi sáng lên, ông cụ biết những cái này thì tốt rồi, còn hắn cái gì cũng không rõ.

Ông cụ nhớ lại tư liệu ông giải quyết, lại nói:

- Bọn họ quả thật có truyền thừa lịch sử lâu đời, nhưng mỗi thành viên bọn họ đều rất bí mật, không công khai thân phận ra bên ngoài, tồn tại của bọn họ, hình như chỉ để giúp đỡ thành viên của mình, nhanh chóng phát triển.

Lý Dương im lặng gật đầu.

Tổ chức có lịch sử như vậy, trước kia ở đâu cũng không có nghe qua một chút tin tức, ngay cả người như ông cụ cũng thừa nhận biết tổ chức này không nhiều, đủ để nhận thấy âm điệu thấp của bọn họ.

Hơn nữa Hoắc Tư tiên sinh cũng nói, mục đích tồn tại tổ chức của bọn họ, chỉ là vì để giúp đỡ thành viên, để bọn họ có những bước đi quan trọng.

Đây mới là tiền đề lớn của bọn họ, tất cả mọi thứ, đều là vì phục vụ cái này.

Xem chừng như vậy, Hoắc Tư tiên sinh không lừa mình thậm chí những lời ông ta nói đều là sự thật.

- Lý Dương ông không kiến nghị con bây giờ gia nhập vào tổ chức này.

Ông cụ ngẩng đầu lên, đột nhiên nói ra một câu, Lý Dương hơi sửng sốt, nhìn ông cụ, hắn không ngờ ông cụ lại nói ra đề nghị như vậy.

- Con bây giờ vẫn còn trẻ, còn trẻ chính là cái vốn lớn nhất của con, nếu con có thể dựa vào mình đi bước này, vậy hoàn toàn không nhất thiết cần sự giúp đỡ của bọn họ.

Ông cụ nhàn nhạt nói, Lý Dương lại cuối đầu trầm tư.

Nói thật, lời mời của Hoắc Tư tiên sinh quả thật làm hắn động lòng đặc biệt là sau khi nghe nói bọn họ thật sư bồi dưỡng ra nhiều nhất đại tông sư, trong lòng Lý Dương lại có một loại khát vọng.

Nhưng kiến nghị của ông cụ hắn cũng không thể không nghe, ông cụ chỉ nghĩ tốt cho hắn, tuyệt đối không làm hại hắn.

Nếu ông cụ đã nói như vậy, vậy hắn phải suy nghĩ thật kỹ về lời mời của Hoắc Tư tiên sinh, chỉ là tại sao ông cụ lại từ chối thẳng thừng chuyện tốt thế này, Lý Dương còn có chút nghĩ không thông.

Nghĩ một hồi, Lý Dương đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn ông cụ kinh ngạc hỏi thẳng một câu:

- Cái tổ chức này, có phải là còn có điều kiện khác gì phải không?

Ông cụ nhẹ lắc đầu, chậm rãi nói:

- Có điều kiện khác không ông cũng không có nghe nói tới, nhưng trước đây rất lâu ông có nghe một số tin tức, những năm cuối đời Picasso rất oán hận, có người lấy đi rất nhiều đồ của ông!

- Lấy đi nhiều đồ!

Lý Dương sửng sốt mạnh, câu nói này rất mơ hồ nhưng ý của ông hăn đã đã hiểu rõ.

Trên đời không có gì là cho không, trên thế giới này cũng không có những bữa cơm miễn phí, mỗi thành viên đều là người có thể đột phá bước cuối, người ta dựa vào cái gì giúp mình như vậy.

Đương nhiên sau khi mình thành công, nhất định phải bỏ ra cái giá nhất định.

Cái này mới là nguyên cớ Picasso oán hận, Picasso một đời sáng tạo ra vô số tác phẩm, rất nhiều đều không thuộc của ông, cũng có thể có liên quan nhất định với tổ chức này.

Nghĩ tới đây, Lý Dương lại lắc đầu.

Nếu thật là như vậy, Lý Dương cũng không có mấy hứng thú với tổ chức này, ông cụ nói không sai hắn vẫn còn trẻ, còn trẻ chính là vốn luyến, tương lai dựa vào chính hắn không hẳn là không thể có bước tiến này.

- Nếu con sau bốn mươi tuổi, nếu còn chưa tự mình đi được bước như vậy ông nghĩ con tranh thủ gia nhập vào tổ chức bọn họ, lợi dụng giúp đỡ của bọn họ, đi bước này, trước mắt, con chỉ cần giữ quan hệ với bọn họ tốt là được.

Ông cụ lại nói, ông cụ quả thật là toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho Lý Dương.

Bốn mươi tuổi, kỳ thực năm nay tuổi cũng không lớn, lúc đó Lý Dương đề xuất gia nhập và tổ chức này, tin rằng bọn họ cũng sẽ không phản đối, Lý Dương vẫn có cơ hội làm ra những thành tựu thuộc về chính mình.

Trước bốn mươi tuổi, Lý Dương còn có mười mấy năm để hắn nổ lực, mười mấy năm này, chính là thời gian của chính Lý Dương.

Trước mắt, Lý Dương quả thật không cần thiết gia nhập vào tổ chức này sớm như vậy, bất luận là có được giúp đỡ hay không, gia nhập vào người khác, nhất định phải bỏ ra một số thứ nhất định.

- Ông cứ yên tâm, con tin con có thể làm được, không cần có sự giúp đỡ của bọn họ cũng có thể làm được.

Lý Dương chầm chậm lắc đầu, trong mắt lóe ra một nguồn tinh quang, thời khắc này, trong lòng hắn cũng hạ quyết tâm, một quyết tâm rất lớn.

Dựa vào chính mình, nhất định dựa vào chính mình đi ra một bước này, tiết mục này rất hấp dẫn người, cũng có rất nhiều vị tông sư, nhưng tông sư trên lịch sự chỉ có bọn họ, còn nhiều hơn là dựa vào nổ lực của mình mà có.

Đặc biệt là ở Trung Quốc, người như vậy càng nhiều.

Hắn còn trẻ, hơn nữa các lĩnh vực tiếp xúc đều tương đối trễ, trong thời gian ngắn như vậy làm ra thành tích cao như vậy, đây cũng là tư bản lớn nhất của hắn.

Càng huống hồ, Lý Dương còn có ưu thế bí ẩn, năng lực đặc biệt chính là ưu thế lớn nhất của hắn.

Đang nhìn Lý Dương bạo phát quyết tâm, ông cụ gật đầu rất vui mừng, Hoắc Tư tiên sinh đến không thể nói là không có tác dụng gì, là ông khơi dậy vọng ngọc của Lý Dương, muốn nâng cao vọng ngọc thêm một bậc.

Nhưng Hoắc Tư tiên sinh e rằng cũng không ngờ rằng, Lý Dương trẻ tuổi, nhưng có bốc đồng rất cao, sau khuyên bảo của ông cụ, cũng không có dự định thêm bọn họ, mượn tài liệu của bọn họ để tiến thêm một bước.

- Lý Dương, qua lại với bôn Hoắc Tư, chính con phải nắm bắt tốt, nhưng sau ba tháng, tốt nhất con phải đi Italya một chuyến.

Ông cụ cười nói, Lý Dương đang âm thầm thề nguyện, lại ngẩng đầu mạnh lên, nhìn ông cụ ngơ hoặc.

Nếu bây giờ không nhận lời Hoắc Tư tiên sinh, Italya lần này Lý Dương không định đi, không ngờ rằng ông cụ đột nhiên lại kiến nghị mình đi.

- Để con đi Italya, là nguyên nhân khác.

Ông cụ đứng dậy, đi tới trước bàn sách bên cạnh, từ trong ngăn kéo lấy ra một sắp tư liệu, đem sắp tư liệu này giao cho Lý Dương.

Ba tháng sau, ở thành phố Milan có hội đấu giá ngầm rất long trọng, con đi Italya, là đi tham gia hội đấu giá này, ở đó có thể có một số bảo bối quan trọng, thậm chí có thể gặp hai bảo bối bị mất trộm trong số đó, nếu có cơ hội, con hãy đem nó về đây.

- Hội đấu giá ngầm?

Lý Dương ngạc nhiên, hắn không ngờ ông cụ lại nói với hắn những điều này, hội đấu giá ngầm, cái tên này nghe qua thế nào cũng cảm giác là không đàng hoàn.

Ông cụ cười cười, tiếp tục nói:

- Hội đấu giá ngầm, ý là có những thứ có thể không thấy được ở những chỗ sáng, hội đấu giá như vậy có được phía chính phủ thừa nhận không, nhưng lại là một hiện tượng tồn tại rất nhiều nơi.

Lý Dương lại gật đầu, cái này làm hắn nhớ tới cái chợ đen ở Quãng Châu, chợ đen nhỏ như vậy, cũng giống là hội đấu giá ngầm.

- Hội đấu giá ngầm này ở Milan, là hội đấu giá ngầm lớn nhất thế giới, từ ba đến năm năm tổ chức một lần, thời gian cũng không cố định, địa điểm cũng có lúc có thay đổi, nhưng mỗi lần đấu giá, đều có số lượng bảo bối làm cho người ta kinh ngạc lại là thật, hội đấu giá lần này cũng được một số người trở thành phẩm chất cao nhất, ông cụ chậm rãi nói.

Loại đấu giá này cũng không được chính phủ thừa nhận, nhưng không phải là không thừa nhận, hội đấu giá như vậy lúc mới xuất hiện có rất nhiều đồ vật, một số hàng khó lưu thông bên ngoài, đều có ở trong này.

Bảo bối ở trong này cũng không dễ lưu thông, giá ở trong này cũng không cao, làm những người mua cũng rất thích.

- Những cái này đều là tư liệu của hội đấu giá lần này, con xem kỹ trước đi, có vấn đề gì thì đến tìm ông.

- Được, ông, vậy con trở về xem trước, ông cũng sớm đi nghỉ đi!

Tư liệu không ít, ước chừng xem được một lúc, mục đích của Lý Dương tìm ông cụ cũng đã đạt được, lúc này không cần ở lại chỗ này.

Ông cụ mỉm cười gật đầu, đối với ông mà nói thu hoạch hôm nay cũng không nhỏ, nhưng thu hoạch lớn nhất, chính là Lý Dương hạ quyết tâm dựa vào chính mình để đi bước này.

Ông cụ vẫn luôn nhìn Lý Dương trưởng thành, kỳ thực chỉ có ông biết, Lý Dương được như ngày hôm nay, mới cho mình quyết tâm như vậy, thiết lập mục tiêu mới.

Lý Dương trước đây, ông cụ cảm thấy có chút thiếu lòng tin.

Mà tình huống này, ông cụ cũng không khuyên nhủ nhiều, dẫu sao cũng là một chuyện rất khó làm được, không chỉ có thể dựa vào động viên là có thể làm được, khuyên không được, còn có thể có tác dụng ngược lại.

Chỉ có để chính Lý Dương thật sự hạ quyết tâm mới tốt.

Hôm nay, Lý Dương cuối cùng cũng có quyết tâm này, trong lòng ông cụ đột nhiên có một cảm giác, Lý Dương có thể thành công, nhất định có thể thành công, tuyệt đối sẽ không làm ông thất vọng.

Nhìn Lý Dương trở về phòng, ông cụ cũng trở về phòng của mình.

Hoắc Tư tiên sinh, anh em Joseph đều là thành viên của tổ chức thần bí này, thu hoạch khác hôm nay của bọn họ, điểm này, chính cả ông cụ trước đây cũng không biết, tổ chức này quá thần bí, ông cũng biết tồn tại của tổ chức này, cũng không biết thành viên cụ thể.

- Hội đấu giá ngầm, xem ra cũng không thoát khỏi liên can với bọn họ, chẳng trách hội đấu giá ngầm này thần bí như vậy, ngay cả cục an ninh quốc gia cũng không đều tra ra manh mối quan trọng gì.

Ông cụ lại lấy ra một sắp tư liệu, chậm rãi xem, chỗ khóe miệng từ từ cười sâu.

Sắp tư liệu này giống như có liên quan đến hội bán đấu giá, nhưng bên trên lại có hai chữ tuyệt mật, sắp tư liệu này, cũng chi tiết hơn của sắp của Lý Dương, có rất nhiều tin tức không thể để cho người khác biết.

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ