Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: metruyen
Âm nhạc, chỗ nào phát ra âm nhạc?
Phía sau, một số người đang đi thăm đồ mao sứ ngẩng đầu lên,nghi hoăc nhìn bốn phía.
- Sảnh triển lãm phát ra âm nhạc, cũng nên phát ra chút nhạc nhẹ, nhưng sao lại phát ra âm thanh này? ( Xuống dòng thì gạch đầu dòng và bỏ ngoặc kép nhé!)
Phía dưới còn có người thấp giọng oán hận, thông thường mà nói, sảnh triển lãm cần giữ yên lặng, tất cả mọi người đang cẩn thận tưởng thức bảo bối bên trong, lúc nay lực chú ý của tất cả mọi người đều ở triển lãm phẩm chất cao, không ai muốn đi nghe nhạc.
- Đây là tướng quân lệnh, bất quá cùng tướng quân lệnh bình thường không giống nhau, rốt cuộc là cái nhạc cụ gì diễn tấu?
Có một người hơi chút hiểu biết về âm nhạc nhìn chung quanh, âm thanh diễn tấu của bình tiên âm cũng không cao, nhưng lúc này phía trước không ai nói chuyện, người phía sau bọn họ cũng nghe được một ít.
Phía trước mặt, mọi người thưởng thức bình tiên âm trong lòng mọi người đều biết rõ, cái gọi là âm nhạc này, thật sự là đồ sứ diễn tấu.
Đồ sứ có thể diễn tấu ra âm nhạc cao siêu như thế, chỉ sợ cũng chỉ có những cái bình trước mắt này.
Hoàng viện trưởng, Hà lão, Liễu lão, còn có Chu lão bọn họ đã sớm thưởng thức qua tiên âm bình mọi người hơi hơi nhắm mắt lại, cảm thụ được niềm vui đích thực trong âm nhạc, loại hưởng thụ âm nhạc này mang đến cho tâm linh loại cảm giác bình yên.
Bình Tiên âm diễn tấu âm nhạc, không giống nhạc cụ khác, có chứa công hiệu an thần rất tốt.
- Vương hội trưởng, nhãn lực ngài thật cao minh, đây thật là bình tiên âm, là Lý lão đệ mua từ Trấn Cảnh Đức.
Bạch Minh cung kính đối với Vương hội trưởng nói một câu, nói xong còn nhìn nhìn Lý Dương, ăn một bữa cơm còn có thể phát hiện bảo bối, việc này từng để cho vô số người không ngừng hâm mộ.
Mười hai cái bình này, cũng đích thật là Lý Dương đi ăn cơm kiếm ra.
Không phải đi ăn cơm, Lý Dương cũng không thấy cái lò nung lớn, càng không thể phát hiện ở trong lò nung lớn giấu bình tiên âm, chỉ là khi đó Lý Dương chính mình cũng không biết những cái bình đó sẽ có thần hiệu như thế.
Khi vài người đang nói chuyện, một món cuối cùng khu đồ sứ cũng chầm chậm mở ra.
Bên trong là một tủ thủy tinh, còn là một tủ thủy tinh chất liệu giống pha lê trong suốt, đặt song song trong tủ thủy tinh là hai chén trắng nhỏ, lần đầu tiên nhìn thấy hai chén nhỏ này trên mặt mọi người đều lộ ra thần sắc kích động.
Bát Trường Sinh, làm cho Lý Dương nổi tiếng chính là quốc bảo thần khí, lần này thật sự hiện ra trên triển lãm.
Bình Tiên âm, bát Trường Sinh, hiện giờ khu đồ sứ xuất hiện hai bộ quốc bảo đứng đầu, cộng thêm bình nguyên Thanh Hoa - Quỷ cốc tử xuống núi và nhiều đồ sứ tinh phẩm, triển lãm lần này số lượng tuy rằng không nhiều lắm, nhưng chất lượng tuyệt đối là đỉnh cao.
Ngay cả phía trước có nhiều nhà chuyên gia quan trọng, cũng đều có một loại cảm giác chuyến đi này không tệ.
Trên mặt Bạch Minh lại hiển lộ ra một chút đắc ý, lúc này mới chỉ có hai bộ thấn khí, vậy sau này mười bộ thần khí để cho mọi người toàn bộ chứng kiến, còn không biết sẽ kinh ngạc thành bộ dáng gì nữa.
Cái lồng thủy tinh hoàn toàn mở ra, lực chú ý của Vương hội trưởng lập tức tập trung ở đôi bát Trường Sinh.
Các vị chuyên gia phía trước, cũng chĩ có lão là lần đầu tiên thấy những bảo bối này, người khác, sớm đã từng thưởng thức qua quốc bảo này ở trường hợp khác nhau.
Nhưng người từng thưởng thức qua, cũng đều sẽ cẩn thận quan sát, bảo bối như vậy, tuyệt đối là xem mãi không chán.
Thưởng thức bát Trường Sinh, Hoàng viện trưởng lại nhè nhẹ lắc đầu.
Đôi bát của Lý Dương, có thể làm cho hai đại cố cung của bọn họ đồng thời mất mặt, bảo bối trân quý trong cố cung nhiều năm như vậy, không ngờ là giả, tuy rằng có chút giống nhau về niên đại, nhưng dù sao không phải là đồ thật,cũng không có cái loại thần hiệu như hàng chính phẩm .
- Bát Trường Sinh!
Mấy phút đồng hồ sau, Vương hội trưởng ngổn ngang thở dài một tiếng, mang theo vô vàn thổn thức cùng cảm khái.
Người chung quanh không ai cười y, mỗi người khi lần đầu tiên nhìn thấy bát Trường Sinh, biểu hiện đều cùng y không sai biệt lắm, có ít người biểu hiện thậm chí còn không bằng Vương hội trưởng.
- Chí bảo như vậy lại xuất hiện nhân gian, là phúc khí cả dân tộc Trung Hoa!
Hoàng viện trưởng mỉm cười tiếp một câu, tuy rằng đối với chí bảo này không thể thu vào bảo tàng để cho hắn cảm giác tiếc nuối, nhưng đối với chí bảo một lần nữa xuất thế, có thể càng làm cho nhiều người nhìn thấy, thưởng thức được.
Đây cũng là bằng chứng chứng minh văn hóa Trung Hoa huy hoàng.
- Đúng, đúng, Hoàng viện trưởng nói rất đúng!
Vương hội trưởng không ngừng gật đầu, Bạch Minh cười một tiếng, mang theo các vị chuyên gia, tiếp tục đi về phía trước.
Phía trước là khu triển lãm thứ 2, nơi này là nơi bày Châu Bảo Ngọc Khí, chữ trên bàn cũng không lớn, so với khu vực khác còn nhỏ hơn một ít, nhưng nơi này đồng dạng có vật chí bảo.
Đây một khu lớn, không giống khu đồ sứ vừa rồi đều là các tủ kính tách ra, lần này trực tiếp đặt trong tủ trưng bày, có thể làm cho mọi người thấy rõ ràng bảo bối bên trong tủ.
Bên trong bày ra, là từng khối ngọc cổ.
Những thứ này cổ ngọc số lượng không nhiều lắm, chỉ có mười mấy khối, nhưng giá trị cũng không thấp, bao hàm rất nhiều chủng loại, trong đó còn có một khối Điền Dương Chi Ngọc rất lớn, khối Điền Dương Chi Ngọc này giá cả liền vượt quá cả ngàn vạn.
Mọi người nhìn kỹ một hồi, yên lặng gật đầu.
Theo di chuyển mọi người, khu hàng Châu Bảo Ngọc Khí thứ hai cũng chậm rãi được đưa lên, lúc này đây, phía dưới lộ ra hình dạng bất đồng, đủ loại phỉ thúy.
Những loại phỉ thúy này đều có được một đặc điểm, trong veo trong suốt, thế nước thuần chất, mang theo ánh sáng rực rỡ mê người.
Màu sắc phỉ thúy mỗi cái không giống nhau, nhưng mỗi chủng loại màu sắc đều là tới độ tinh khiết cao, đều là màu sắc tiêu biểu trong đó.
Cao nhất, đều là tiêu biểu trong cực phẩm.
Những thứ này, tất cả đều là phỉ thúy đỉnh cấp.
Hiện trường chuyên gia đều là người thạo nghiệp vụ, đừng nhìn phỉ thúy nơi này chỉ là nguyên liệu, nhưng giá trị cao hơn rất nhiều cổ ngọc vừa rồi, tựu lại những thứ nguyên liệu phỉ thúy đỉnh cấp này, giá trị liền cao hơn mấy chục triệu.
Lý Dương đem đại bộ phận phỉ thúy hắn sưu tầm đều đã lấy tới.
Những phỉ thúy này, bị người của công ty châu báu nhìn qua mà nói, chỉ sợ lại sẽ đỏ mắt ghen tỵ, trên thế giới bất kì một nơi nào, bất kì một công ty nào, đều tìm không thấy nhiều phỉ thúy cao cấp như vậy.
Thưởng thức hết phỉ thúy, tiếp sau có một mặt bàn được đưa lên.
Lần này dâng lên cái chụp không lớn, khi mặt bàn bắt đầu dâng lên, khóe miệng Bạch Minh lặng lẽ nhếch lên vài phần
Bảo bối bên trong này, có thể kinh sợ mọi người ở hiện trường.
Trên bàn đồ vật bên trong lộ ra, là một khối ngọc bài tứ phương, ở bên cạnh ngọc bài, còn có một cái bàn chải, Bạch Minh ra tay, nhúng bàn chải bên trong ly rượu nhỏ, chà một chút ở trên ngọc bài.
Đã gặp một màn này, bọn người Hoàng viện trưởng lộ ra một chút tươi, đây là tử cương huyễn ngọc bài, khối ngọc bài này có đặc điểm lớn nhất ở trên chữ “Huyễn”,mà muốn tự thể nghiệm, chỉ có thề dùng rượu tới chà.
Vương hội trưởng, Liễu lão bọn hắn thì đều mở to hai mắt nhìn.
Trám rượu lên bàn chải,ở trên ngọc bài chà qua một lượt, mặt ngoài ngọc bài lập tức biến thành ướt đẫm, mà nơi bị rượu chà qua, chậm rãi bắt dầu có biến hóa.
Tử Cương Huyễn Ngọc bài, năm chữ to, chậm rãi hiện ra,
Lần đầu tiên nhìn thấy Tử Cương Huyễn ngọc bài có đặc điểm thần kỳ, mọi người đều không khỏi kinh ngạc, cho dù lúc trước nghe nói qua Tử Cương Huyễn ngọc bài này là bảo vật, mọi người cũng đứng ngây người tại chỗ.
Chỉ là nghe nói, căn bản là không cảm giác cái gì, chỉ có tận mắt thấy, mới có thể cảm thụ thần sự thần kỳ trong đó
Chà một cái kinh thiên, theo sau đó trôi nổi xuất hiện năm chữ, làm cho rất nhiều người trong lòng chấn kinh.
Vương hội trưởng mang theo mắt kính, nhìn chằm chằm vào ngọc bài trước mặt, một cái nháy mắt cũng không, bên cạnh hắn đông đảo lão tiền bối cũng như thế, lúc này căn bản không ai nói chuyện, không ai suy nghĩ những thứ khác.
Đứng sau đó một chút Hoàng lão cũng đồng dạng, cho dù là Đường Xuân Minh, lúc này cũng không còn suy nghĩ khác, chỉ là nhìn xem ngọc bài trước mặt.
Mọi người đều đang cảm thụ Lục Tử Cương, cảm thụ được vẻ kinh thiên, khí phách hào hùng .
Bóng người dần dần hiện lên, bộ dạng nâng chén mời trời cao, làm cho mọi người trong lòng đều lặng lẽ dâng lên một sự kính nể, tông sư chính là tông sư, chỉ có bậc tông sư, mới có thề làm ra bảo bối thần kỳ không thể phục chế như thế.
Qua một lát, bàn chải lại tự động chà một chút
Cảnh tượng huyền ảo biến hóa, đứng ở phía trước các chuyện gia đều trừng to mắt, đã từng thấy qua Tử cương huyễn ngọc bài, Bạch Minh cũng là đồng dạng, thần kỳ như vậy,bất luận kẻ nào cũng đều muốn hai mắt xem nhiều thêm chút.
Vương hội trưởng bọn hắn ngừng lại ở trong này, phía sau không ít người vừa xem qua bảo bối khác không ngừng chen chúc lại nơi này, càng nhiều người muốn thấy được tử cương huyễn ngọc bài.
- Quốc bảo đứng thứ ba đây sao?
Đường Xuân Minh quay đầu lại mắt nhìn Lý Dương, khe khẽ lắc đầu, lại lập tức xoay đầu lại, nhìn kỹ lên bảo bối trước mặt.
Hắn sớm đã nghe quá trình Lý Dương mua Tử cương huyễn ngọc bài, nhưng kiện bảo bối này vẫn là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy, bảo bối này xác thực thần kỳ,so với trong truyền thuyết còn muốn lợi hại hơn
Khi Đường Minh Xuân ổn định lại tâm thần, hình vẽ tại ngọc bài lại có biến hóa.
Mỗi khi chà một lân, liền một lần thay đổi, Vương hội trưởng, Chu lão, Liễu lão bọn hắn cũng nhịn không được gật đầu, Mã lão sư, đám người Vương Cương cũng đều sợ hãi than, ba món quốc bảo đứng đầu, đều cho người rung động thật lớn.
Chà một lần,một lần thay đổi.
Rất nhanh, chín lần biến hóa tòan bộ bày ra, Vương hội trưởng bọn hắn đều thở mạnh, khi để ý biến hóa của tử cương huyễn ngọc bài, bọn hắn cơ hồ đều không khống chế được hơi thở, sợ bỏ lỡ một điểm.
- Nhất đại tông sư Lục Tử Cương, lẽ ra nên được thế nhân muôn đời kính ngưỡng!
Tần lão chậm rãi nói một câu, rất nhiều người nghe được lời của hắn, cũng đều gật đầu theo một cái.
Có thể làm ra tác phẩm thần kỳ như vậy, nói Lục Tử Cương là bàn tay thần cũng không quá, hắn chân chính là công thần bậc thầy, cùng Lỗ Ban, Âu Dã Tử giống nhau, đều là đại tông sư danh truyền thiên cổ.
- Khu ngọc khí, còn có một món đồ triển lãm cuối cùng, hiện tại xin mọi người thưởng thức!
Bạch Minh lại cười nói một câu, Tử Cương Huyễn ngọc bài này chậm trễ không ít thời gian, không thể tiếp tục lưu lại đây, thưởng thức hết khu ngọc khí, phía dưới còn cần đi vào khu phụ .
Tử Cương Huyễn ngọc bài trên bàn, hai bên trái phải còn lại một mới chậm rãi dâng lên, tử cương huyễn ngọc bài đã thần kỳ như thế, mọi người đối với khu ngọc khí này sau cùng phẩm chất mỗi một món đồ cũng đều tràn ngập tò mò cùng chờ mong.
Hawes tiên sinh trên mặt luôn luôn mang theo nụ cười, Hawes tiên sinh cùng Hoàng lão, cùng nhìn thoáng qua Lý Dương bên kia.
Hắn không biết bây giờ Thiên Đô sẽ triển lãm bảo bối gì, lúc trước Bạch Minh cũng không công bố bảo bối sẽ triển lãm, nhưng hắn cảm giác được, món bảo bối cuối cùng này nhất định không đơn giản.
Nhưng mà rốt cuộc là cái gì, hắn còn không đoán được, gần đây, hành tung Lý Dương hắn cũng không rõ ràng lắm, cũng không biết Lý Dương lại có được bảo bối gì tốt.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ