Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: metruyen
Trong phòng sách, Bạch Minh đang đứng nhìn Lý Dương bày những đồ bình thường ở đây.
Cách bài trí của thư phòng Lý Dương và lão gia tử na ná nhau, có rất nhiều đồ sưu tầm trang trí bên trong nhưng những thứ này đa phần đều là Lý Dương tự khai quật được, vừa thưởng thức vừa có thể nhớ lại một chút niềm vui.
Trong đó có mấy thứ đồ là Bạch Minh hỗ trợ Lý Dương, khi ở Hương Cảng cùng mua.
Nhìn thấy thứ đồ quen thuộc này trong mắt Bạch Minh lại có chút khâm phục, anh rất rõ những thứ đồ này Lý Dương đều mua với giá rất thấp, dường như đều là bảo bối mua hời.
Mặc dù không phải là hời lớn nhưng có thể mua được nhiều món hời như vậy cũng là chuyện không dễ.
-Bạch đại ca, xin lỗi để anh đợi lâu.
Lý Dương về tới thư phòng, tối nay Bạch Minh chưa đi, anh vẫn muốn cùng Lý Dương bàn về thủ tục cuối cùng cho triển lãm.
- Không có, không có Hoắc Tư tiên sinh đã dàn xếp xong chưa?
Bạch Minh lập tức xua tay, trong nhà hôm nay có nhiều khách Lý Dương phải bàn chuyện triển lãm với Bạch Minh, buộc phải sắp xếp những người khách ổn thỏa.
Lúc này Hoắc Tư tiên sinh, Mao lão còn có bọn Lý Xán đều ở bể bơi ở hoa viên nói chuyện.
Bây giờ là đầu tháng bảy, sau bữa tối ngồi ở bể bơi hít thở không khí trong lành cảm nhận được làn gió đêm thanh mát, thật thoải mái.
Trần Lỗi, Lý Bồi lại thay áo tắm, nhảy vào bể bơi, ở đây có đèn rất sáng, xung quanh bể bơi sáng như ban ngày, nước ở bể bơi cũng không sâu không có bất cứ nguy hiểm gì.
- Họ đều ở bên ngoài, đang nghỉ ngơi.
Lý Dương kéo Bạch Minh ngồi xuống, ngồi trên ghế sô pha, Bạch Minh lại ngẩng đầu lên trơ mắt nhìn Lý Dương.
- Cậu sao vậy? Lý Dương bị cậu ta nhìn một cách khó hiểu không chịu được bèn hỏi một câu.
- Không phải, Lý lão đệ, tôi có một thỉnh cầu nhỏ hi vọng anh đồng ý.
Bạch Minh lập tức lắc đầu không đợi Lý Dương trả lời tiếp tục nói: - triển lãm lần này 《 Lan Đình Tự 》có thể đưa ra triển lãm cùng không, có bức họa này buổi triển lãm sẽ có ảnh hưởng không ít.
Nói xong Bạch Minh lại nhìn chằm chằm Lý Dương, trong mắt đầy sự hi vọng.
Lý Dượng lẳng lặng cười, nhẹ nhàng lắc đầu, Bạch Minh từ từ há hốc miệng ra, vẻ mặt nhanh chóng ủ rũ, cả khuôn mặt chỉ bộc lộ một vẻ đó là thất vọng.
- Cậu không nói tôi cũng sẽ đem 《 Lan Đình Tự 》qua mà triển lãm lần này không chỉ là 《 Lan Đình Tự 》.
Lý Dương cười nói một câu, Bạch Minh lại ngẩng đầu lên đầy kinh ngạc, vẻ mặt cậu ta lập tức trở lại bây giờ rất hớn hở, sắc mặt thay đổi rất nhanh, ngay cả Lý Dương cũng phải khâm phục.
- Ý của anh là ngoài 《 Lan Đình Tự 》còn có bảo bối khác của anh trong triển lãm, Bạch Minh lại vội vàng hỏi một câu.
- Đúng, Lý Dương gật đầu.
Bạch Minh có chút lo lắng lại hỏi lần nữa:
- Có Tùy Hầu Châu không?
- Có
Bạch Minh ngạc nhiên lộ rõ vẻ vui sướng:
- Ngọc bài Tử Cương Huyễn thì sao?
- Cũng có.
- Bát Trường Sinh? Bạch Minh ngây người nhìn Lý Dương, hỏi theo bản năng.
- Ngoài bát Trường Sinh còn có 5 thần kiếm Trạm Lô, Ngư Trường, Thừa Ảnh, Can Tương, Mạc Tà, thêm bình tiên âm cả bộ, tổng cộng 10 thần khí đứng đầu sẽ bày ở triển lãm.
Lý Dương cười, mỗi thứ mà anh nói làm Lý Dương cứ há hốc miệng, cuối cùng miệng cậu ta há to có thể nhét được nắm tay vào.
Mười bộ thần khí quốc bảo đứng đầu, đây là khái niệm gì, Cố Cung một lần cũng không không thể lấy ra nhiều như vậy, nhiều thần khí như vậy xuất hiện, khỏi phải nói những người biết tin này chắc chắn sẽ chủ động tới tận cửa.
Không đến chắc chắn sẽ hối hận.
Lấy mười bộ thần khí đứng đầu để tiến hành triển lãm cũng là kết quả mà Lý Dương đã bàn với lão gia tử, lần này là lần đầu tiên Lý Dương công khai triển lãm, mặc dù nói là dùng bảo tàng của Bạch Minh nhưng thứ triển lãm đều là của anh.
Đây cũng là một lần Lý Dương tự mình thể hiện.
Như vậy đồ chắc chắn không thể ít, nhất định phải có bảo bối ở đây nhưng những thứ đồ cầm ra không thể nhiều quá, Lý Dương không thể lấy hết bảo bối trong tủ của mình ra, anh còn phải tự mình mở bảo tàng.
Việc mở bảo tàng kỳ thực Lý Dương đã sớm có ý tưởng nhưng cứ bận đồ sưu tầm lại không nhiều, ý tưởng này cứ để đó đợi có cơ hội sẽ dùng, Lý Dương chắc chắn sẽ mở bảo tàng này.
Triển lãm lần này coi là một sự thử nghiệm nhỏ.
Ngoài 10 bộ thần khí quốc bảo đứng đầu ra Lý Dương trên tay còn rất nhiều bảo bối khác cũng xuất hiện ở triển lãm, ví dụ như đại hang vạn lịch mua ở Hồng Kông, Ca Diêu Thủy Vu đào được ở Vân Nam, Mao Từ gặp ở Nam Kinh,…
Ngoài điều này ra rất nhiều bảo bối thắng ở Canada mang về cũng sẽ công khai bày biện.
Mà Nguyên Thanh Hoa Qủy Cốc Tử Hạ Sơn cũng lần đầu tiên công khai triển lãm trước mặt người dân trong nước, bảo bối lần này ở trong tay Lý Dương người biết đã rất nhiều nhưng rất nhiều người vẫn chưa tận mắt nhìn thấy.
Bảo bối nhiều như vậy đủ để mở triển lãm một lần, bảo tàng của Bạch Minh không quá lớn.
- Tốt, tốt, tốt quá rồi, Lý lão đệ tôi thực sự không biết cảm ơn anh thế nào.
Bạch Minh rất kích động, thực sự rất kích động, anh cho rằng triển lãm lần này Lý Dương chỉ đưa ra một vài đồ bình thường, những thần khí đứng đầu này có thể có hai thứ đã là tuyệt vời rồi nhưng không ngờ một lúc đã có 10 bộ.
Mười bộ, cả 10 bộ thần khí Bạch Minh cuối cùng cũng có thể mở mày mở mặt rồi, những người khác của tỉnh nói bảo tàng của anh chỉ triển lãm vài mảnh sứ vỡ.
Cả Trung Quốc thậm chí toàn thế giới người có thể sở hữu nhiều quốc bảo đứng đầu như vậy cũng không nhiều.
Nhìn Bạch Minh kích động Lý Dương lại khẽ lắc đầu, ngọc tỷ truyền quốc hiện tại anh chỉ có trên danh nghĩa không phải thực sự của anh, nếu không Lý Dương cũng đem ngọc tỷ truyền quốc bày ở triển lãm.
Các đồ vật xác định xong xuôi tiếp theo là thời gian cho triển lãm, Bạch Minh rất nóng vội, ước gì ngày mai có thể bắt đầu triển lãm, nhưng điều này là không thể, nhiều bảo bối như vậy xuất hiện ở bảo tàng của Bạch Minh Lý Dương phải cải tạo các biện pháp an toàn ở đó.
Vấn đề an toàn một chút cũng không được qua loa.
Thời gian cải tạo khoảng 3 ngày, tạm thời triển lãm không cần cải tạo nhiều, giao cho bọn Triệu Vĩnh là được.
Sau khi cải tạo triển lãm hoàn toàn không vấn đề gì rồi, cuối cùng Lý Dương và Bạch Minh xác định được ngày giờ triển lãm chính thức là sau 5 ngày, thời gian triển lãm cũng là năm ngày, trong 5 ngày mỗi ngày thời gian tham quan là 8 tiếng.
Mà ngày đầu tiên chủ yếu tiếp đón đồng nghiệp, không mở cửa, tính ra thời gian triển lãm là 4 ngày.
Sau khi sắp xếp xong xuôi tất cả, Bạch Minh muốn rời đi, anh hoàn toàn có thể tưởng tượng được sau năm ngày, những đồng nghiệp đó ở bảo tàng sẽ kinh ngạc và ngưỡng mộ như thế nào, mà triển lãm bốn ngày đó sẽ nâng cao danh tiếng của bảo tàng.
Đỉnh điểm một mình anh không thể tưởng tượng được.
Đương nhiên anh cũng rất rõ tất cả đồ mang đến đều là của Lý Dương, đối với Lý Dương trong lòng Bạch Minh vô cùng cảm kích, nhưng anh không thể nói ra, đây cũng là tính cách của Bạch Minh.
Nghỉ ngơi một buổi tối, ngày thứ hai Lý Dương dẫn mấy anh em đến đi dạo một vòng quanh Bắc Kinh.
Hoắc Tư tiên sinh cũng đi theo, ngày hôm này không ai nói về đồ cổ, cũng không ai nói chuyện sưu tầm, mọi người đều đi chơi thoải mái một ngày.
Nhưng việc làm Lý Dương lo lắng nhất cũng xảy ra rồi, Hà San San đã lái Lamborghini đi, ép Lý Dương bất đắc dĩ để Lưu Cương đi trông nom A đầu này tránh những việc phát sinh ngoài ý muốn.
Trong lòng Lý Dương cũng đang nghĩ phải dốc sức xử lý việc này nếu không sớm muộn cũng gây phiền toái lớn.
Sau khi chơi hai ngày, Lưu Chấn Hoa rời Bắc Kinh, anh là công vụ viên của chính phủ không thể nghỉ việc lâu ngày nhưng họ cũng hẹn nhau rồi sau mấy tháng lại tụ họp ở Minh Dương.
Bây giờ bọn họ đã có liên lạc, cho dù không ở với nhau hằng năm muốn tụ họp cũng không khó.
Lý Xán, Lý Bồi và Chu Văn đều quay lại công ty, mấy ngày nay Liễu Tuấn gọi điện thoại đến không ít, bọn Lý Xán không về sợ Liễu Tuấn chạy tới bắt người.
Bọn Lý Xán cũng hẹn Lý Dương đợi triển lãm 1 ngày chắc chắn sẽ quay lại để cổ vũ.
Mao lão cũng đi, ông cũng vậy bản thân có rất nhiều việc không thể ở chỗ Lý Dương lâu, nhưng triển lãm anh cũng sẽ tới, quan hệ của Bạch Minh rất tốt, lại là triển lãm sản phẩm sưu tầm của Lý Dương bất luận thế nào anh cũng phải đi.
Nhiều người rời đi biệt thự yên tĩnh hẳn.
Bây giờ ở đây chỉ còn Trần Lỗi và Hoắc Tư tiên sinh, sau khi Hoắc Tư tiên sinh tới Trung Quốc đều không rời đi, từ đầu đến cuối đều đi theo Lý Dương, cho dù có thúc giục ở bên Mỹ cũng không quan tâm.
Thời gian qua rất nhanh, bảo tàng của Bạch Minh đã được bọn Triệu Vĩnh hoàn tất cải tạo, những thứ Lý Dương đã chuẩn bị cũng bắt đầu được bày ra.
Trong mấy ngày chuẩn bị cho triển lãm, Lý Dương và Vương Giai Giai đều bận, nhà Vương Giai Giai chắc chắn phải đi, quay về Bắc Kinh không thăm bố mẹ vợ sẽ bị trách mắng.
Lần này về nhà còn có một việc quan trọng đó là bàn bạc ngày kết hôn.
Nếu ngày kết hôn có thể định được vợ chồng Lý Quân Sơn sẽ tới Bắc Kinh lần này lại bàn về mọi việc liên quan đến kết hôn.
Nhà cũ của Lý Dương ở Lật Thành Minh Dương, theo tập tục ở quê thì phải tổ chức hôn lễ ở quê nhà nhưng hoàn cảnh gia đình Vương Giai Giai rất đặc biệt, chắc chắn sẽ tổ chức hôn lễ ở Bắc Kinh, tình hình này giải quyết thế nào phải chuẩn bị trước.
Thông qua bàn bạc, ngày kết hôn cuối cùng được tổ chức vào Nguyên Đán, thời gian quốc khánh gấp quá không sắp xếp kịp.
Sau khi ngày kết hôn được quyết định quan hệ của Lý Dương và Vương Giai Giai lại tiến thêm một bước, Vương Giai Giai trên mặt cười không ngớt, chưa đầy nửa năm nữa cô đã được mặc áo cưới chính thức trở thành vợ của Lý Dương.
Tất cả mọi việc đều đã xong, cũng tới ngày triển lãm chính thức.
Triển lãm lần này, Bạch Minh vô cùng coi trọng, tuổi của Bạch Minh không lớn nhưng vượng nhất trong đám người, anh mời rất nhiều đồng nghiệp, hơn 300 thiệp mời, mời họ ngày đầu tiên tham gia triển lãm.
Bạch Minh dự tính hơn 300 thiếp mời này chí ít cũng phải đến một nửa, đây không phải là nói anh có uy, bảo bối của triển lãm lần này dù sao cũng đều là của Lý Dương cho dù trước không có triển lãm gì cũng đủ sức thu hút.
Huống hồ trước Bạch Minh còn mạnh miệng nói không ít.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ