Siêu Cấp Gia Đinh

Chương 467: Bàn tay tác quái




Nghe thấy vậy, trong lòng Trần Tiểu Cửu tựa như bị thòng lọng thắt cổ, chỉ cần nhẹ nhàng túm lấy, sẽ sinh ra sự đau đớn tê tâm liệt phế, theo vậy, cũng càng muốn chế định được Nguyệt Thần, khiến nàng ngoan ngoãn thần phục mình.

Hắn vung tay lên, trượt qua nách của Nguyệt Thần, chỗ bàn tay trượt qua, da thịt trắng nõn có hơi thở nóng bỏng.

Lúc này, đầu óc Nguyệt Thần dần dần trở lên bành trướng, sức nóng lan tỏa, trong tận phía sâu trongđầu như có một ngọn lửa bắt đầu thiêu đốt, cơ thể cũng dường như không hề mâu thuẫn tiếp xúc với sự xa lạ mà thân mật này.

Nguyệt Thần mơ hồ cảm thấy sự ma sát của Trần Tiểu Cửu càng ngày càng trở nên mờ ám, càng ngày càng làm càn! Nhưng trong đầu óc của nàng đã không kịp suy nghĩ điều này, trong cảm giác thư thái sung sướng này, thần kinh của nàng hoàn toàn thả lỏng, hô hấp cũng trở nên nhẹ nhàng, suy nghĩ bắt đầu chìm vào mê đắm.

Một thớ thịt phía sau lưng chợt truyền tới chút đau, Nguyệt Thần mới tỉnh lại chút. Lúc này nàng mở to mắt mới phát giác, Trần Tiểu Cửu không biết từ bao giờ đã trèo lên giường, đang quỳ bên cạnh nàng, matsxa lưng cho nàng.

- Tiểu Cửu…ngươi…ngươi sao lại lên giường rồi?

Nguyệt Thần đang đắm chím trong mỹ cảm hình như cũng không để ý những điều này, nàng nhẹ nhàng thở hắt ra, lại nhắm mắt lần nữa, hưởng thụ sự matxa của Tiểu Cửu.

- Tỷ tỷ , nàng thoải mái không?

Giọng nói của Trần Tiểu Cửu hình như từ một nơi rất xa truyền vào tai nàng, Nguyệt Thần hừ nhẹ một tiếng, coi như trả lời hắn.

Khi nàng đang có chút lâng lâng, chợt cảm thấy hai chân khẽ mát, hóa ra tay của Trần Tiểu Cửu đã nhanh chóng cởi chiếc áo ngực liền thân trên người nàng, một đôi chân to tròn trắng như tuyết, đầy hơi thở của thịt cảm, ánh vào mi mắt Trần Tiểu Cửu.

- Tiểu Cửu…đừng…ngươi đã nói không động chân động tay với ta mà.

Nguyệt Thần đầu óc lúc này có chút nóng lên mơ màng, sau đó nàng nhớ ra rõ ràng, dưới chiếc áo ngực liền thân của mình, chỉ mặc một chiếc quần sát người màu đỏ, mà chiếc quần này một nửa là trong suốt, vừa chặt vừa mỏng, Tiểu Cửu nhấc chiếc áo ngực bằng lụa sa tanh màu đen của nàng ra, chẳng phải là có thể nhìn thoải mái từng đường cong trên cơ thể và nơi thần bí của nàng sao?

- Tỷ tỷ, nàng căng thẳng gì? Ai nói ta động chân động tay với nàng? Ta chỉ là giúp nàng matxa à…

Trần Tiểu Cửu cười xấu xa cãi lại, bàn tay không tùy tiện động đậy, làm ra bộ dạng rất quy củ.

Nguyệt Thần thấy Trần Tiểu Cửu không có ý sờ soạn lung tung, trong lòng hơi giằng co, cắn chặt răng, che mắt, ngầm đồng ý để Trần Tiểu Cửu làm càn.

Ôi…ta thật sự luyến tiếc cái cảm giác tê dại ngứa ngáy này.

- Tiểu Cửu…ngươi đừng lung tung…nếu không ta…

Nguyệt Thần cố gắng vùng khỏi cái cảm giác mê muội đang tràn ngập trong đầu, dùng hết sức để nói ra nửa câu, nhưng Tiểu Cửu không ngờ đã ngồi trên đùi nàng, còn dùng hai tay ấn vào cặp mông mềm mượt của nàng.

- Đừng…Tiểu Cửu…

Nàng hoảng loạn giãy dụa đứng lên.

Trần Tiểu Cửu đột nhiên phủ phục bên tai Nguyệt Thần, dùng một giọng nói có chút trách cứ dịu dàng nói:

- Tỷ tỷ, chỉ là matxa, nàng thuần khiết một chút được không?

Đồng thời hai tay ngăn cản sự giãy dụa của nàng.

- Nhưng…ngươi đã…còn như vậy…

Nguyệt Thần còn muốn biện bạch, hai tay của Tiểu Cửu đã bắt đầu chà xát trên phần mông và eo của nàng. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

- Matxa đều là như vậy…lẽ nào tỷ tỷ không biết sao?

Trong lòng Trần Tiểu Cửu thầm thấy quá nghiện, khi đang trách cứ, trong giọng nói lại có chút trào phúng chê Nguyệt Thần kiến thức ngắn.

- Lẽ nào, đây…đây cũng gọi là matxa sao?

Nguyệt Thần cảm thấy không thể tin nổi, nhắm mắt hừ một tiếng, cảm giác xấu hổ, khiến nàng đột nhiên tỉnh táo lên nhiều.

Nhưng Tiểu Cửu đã ngồi trên đùi nàng, mà còn có vẻ trách cứ nàng.

Mình cứ phản kháng như vậy, rất có thể khiến hắn cảm thấy mình không có kiến thức? Có lẽ đây có thể trách mình biến ý tốt của hắn thành lòng lang dạ thú?

Nhưng rút cuộc Trần Tiểu Cửu đang mát xa phần quan trọng của mình, lẽ nào mặc kệ hắn, vuốt ve cặp mông đầy đặn của mình sao?

Ôi…ai khiến Trần Tiểu Cửu là người đàn ông mình yêu thương chứ! Sờ vài cái, thì…thì sờ vài cái đi…nước ngọt không chảy ruộng người ngoài .

Đầu óc Nguyệt Thần nhất thời hỗn loạn, không biết nên ứng phó thế nào.

Trần Tiểu Cửu nhìn vẻ mặt phức tạp khó hiểu của Nguyệt Thần, trò đùa lại tự phát, tăng sức nhấn một cái.

- Ừ hừ…

Đôi chân của Nguyệt Thần bỗng truyền tới cảm giác như đè lên gân cốt, nàng lập tức thất thanh kêu lên:

- Tiểu Cửu thối, ngươi muốn làm đau chết ta…ngươi sẽ không có nương tử đâu.

- Đau lắm à? Nương tử, ta nhẹ chút…như vậy…nàng thấy được rồi chứ…

Trần Tiểu Cửu lén cười, vội vàng chịu tội, đồng thời ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa trên đùi Nguyệt Thần. Cái chỗ giao nhau đường cong xinh đẹp kia, ở trước chiếc quần màu đỏ trong suốt đó, ngón tay hắn từ từ vuốt ve đôi chân trắng nõn, bóng loáng của Nguyệt Thần.

Lần này sức của hắn khá nhẹ, Nguyệt Thần cảm giác không đau giống như vừa rồi, nhưng vẫn còn chút khiến nàng sợ hãi.

- Tiểu nương tử…đùi nàng có chút cứng à, căng thẳng như vậy làm gì?

Trần Tiểu Cửu vừa matxa, và cười hihi nói:

- Lẽ nào còn đề phòng ta sao?

- Tiểu Cửu thối….

Nguyệt Thần thoải mái hừ một tiếng:

- Ngươi là người ta thích, ta đề phòng ngươi làm gì? Chỉ là có chút…có chút ngại ngùng...ta chưa từng trước mặt ai như vậy.

- Tiểu nương tử, sau này nàng sẽ quen…tất cả của nàng, sau này không lâu, đều sẽ thuộc về một mình Tiểu Cửu ta.

Hắn dang hai tay, vỗ vào đùi trái của Nguyệt Thần, xoa xoa chỗ thịt mềm mại của nàng, vừa đè lên đùi nàng, từ đôi chân, qua gối, rồi đến gót chân, sau đó xoa xoa trên mắt cá của nàng, dịu dàng chuyển động quanh chân nàng, sau đó dùng ngón cái nhẹ nhàng xoa bóp chân nàng.

- Tiểu Cửu…ta chịu không nổi rồi…ngứa…

Khi trong lòng Nguyệt Thần dần bốc lên một sự thoải mái, hai tay Trần Tiểu Cửu lại buông chân nàng ra, lại matxa như cũ, tới đùi nàng. Sau đó tay hắn lại đặt trêncặp mông tròn đầy mượt mà của nàng, cách một lớp quần trong suốt đó, là cặp mông không ngừng vểnh cao no đủ đầy sung mãn.

Nếu nói động tác lúc trước giống như là đang matxa, vậy thì bây giờ động tác của Trần Tiểu Cửu là âu yếm.

Bởi vì trên mông không có huyệt vị gì, chỉ có sự nở nang tuyệt hảo và da thịt trắng mịn như bông tuyết.

Người tập võ, sao có thể không biết những điều này?

Nhưng mà, Nguyệt Thần lúc này đã không ý thức được sự khiêu khích quá đáng này, nàng từ cái chân trái vừa rồi từ trên xuống dưới, bị Trần Tiểu Cửu khiêu khích mấy lần, sự ngọt ngào và ôn tồn trong lòng nàng dần phát sinh lên, mà càng ngày càng nhiều, nội tâm nàng cũng bất tri bất giác thay đổi.

Đặc biệt là khi bàn tay của Trần Tiểu Cửu tiếp xúc với những khe sâu thần bí của nàng, liền cảm giác được hai chân run rẩy và khép chặt, trong sâu thẳm không ngờ nổi lên một tia gợn sóng, xuất hiện cảm giác nóng bỏng ngọt ngào.

Cảm giác này thông qua thần kinh toàn thân truyền lên não của nàng, lúc đoạn lúc tục, mờ ảo vô cùng.

Cho đến khi cái cảm giác sảng khoái gần như chiếm cứ đại não của nàng, mà sự băn khoăn và xấu hổ lúc bắt đầu của nàng sớm đã bay lên chín tầng mây.