Siêu Cấp Gia Đinh

Chương 298: Mèo khen mèo dài đuôi




Trần Tiểu Cửu hướng ánh mắt khinh miệt vào tên mập, ba trăm hiệp?

Hừ..lại khoác lác, ngươi có thể chiến ba trăm hiệp, Cửu ca ta dập đầu năm lạy bái phục ngươi.

Ma Tử thư sinh liên miệng thúc giục:

- Trần công tử, lúc này huynh mau nói đi, chúng tôi đợi lòng nóng như lửa đốt rồi.

- Đừng vội, nghe ta nói trước một câu.

Trần Tiểu Cửu nói với các giai nhân bên cạnh:

- Các vị giai nhân mỹ mạo, Cửu ca bây giờ hỏi các vị một vấn đề, các vị phải trả lời thật, tuyệt đối không đượcxấu hổ.

- Trần công tử, huynh muốn hỏi gì thì hỏi đi, bọn ta tuyệt không nói dối.

Một cô gái đùa cười nói.

Hồng Âm tiếp lời nói:

- Trần công tử, mau hỏi đi, cho dù huynh hỏi Hồng Âm đã lên giường với bao nhiêu đàn ông, ta cũng thật lòng trả lời huynh.

Trong lòng Trần Tiểu Cửu đổ mồ hôi, tránh ánh mắt nóng bỏng của nàng ta, ưỡn ngực ngẩng đầu hiên ngang, đôi mắt thâm tình dừng ở một giai nhân nói:

-Tiểu Cửu ở đây dõng dạc hỏi một câu, ta đẹp trai không?

Các tài tử nghe lời nói ấy, ngơ ngác nhìn nhau, một tiếng hư thanh.

Thằng nhãi này, da mặt dày như tường thành, thật không có thuốc chữa.

Trần Tiểu Cửu không để ý những lời châm chọc của bọn họ, vẻ mặt thâm tình, không biết xấu hổ chân thành nhìn các giai nhân.

Các tài tử nghe lời nói của Trần Tiểu Cửu, kinh ngạc vô cùng, mặt đỏ ửng, mắt sáng theo dõi dáng người hắn và đánh giá, nhìn qua một lượt, một chút cũng không buông tha.

Tình cảnh yên tĩnh cực hạn, lặng ngắt như tờ.

Một lát sau, các tài nữ hu một tiếng, mỗi người một vẻ.

Có cười lén, có quyến rũ, có hâm mộ, còn có cả cái gật đầu! Cũng có người, chăm chú nhìn Trần Tiểu Cửu tựa như hoa, coi như đã tham thiền nhập định.

Trần Tiểu Cửu mỉm cười nói:

- Các giai nhân, xin mọi người nói thật, ai dám nói dối, phạt nàng cả đời làm trinh nữ.

Các tài tử ôm bụng cười, các tài nữ lại xấu hổ, đỏ mặt nhìn nhau, ngượng ngùng trước lời bình luận.

- Các cô nương, xincứ trả lời thật, ai nói trúng, bổn công tử có thưởng!

Trần Tiểu Cửu hướng dẫn từng bước nói.

Trọng thưởng, tất có mãnh nữ.

Một tài nữ mặt trái xoan rất dũng khí, cố nén khuôn mặt đỏ ửng, khúm núm nói:

- Trần công tử, huynh..., huynh như ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái, phóng khoáng, ta... trong lòng ta rất thích.

Cô gái tốt, không ngờ dám vượt quyền! Ta chỉ là để cô trả lời ta đẹp trai hay không thôi, ai bảo cô tỏ tình với ta? Hừ…, tự mình đa tình, ai hiếm lạ chứ.

Một cô gái khác bay tới, cướp lời nói:

- Trần công tử, huynh tướng mạo phi phàm, khí độ ung dung, nếu có thể nhập vào nhà ta, cha ta tình nguyện dùng một tòa Kim sơn làm sính lễ.

Dã tâm cô gái sói, ăn mật báo, còn muốn lấy ta sao? Cô cũng không xem cô có bộ dạng thế nào, nếu để Hồng Hạnh thân yêu của ta biết được, đầu trên người cô khó mà giữ được.

- Trần công tử, tiểu nữ bất tài, theo như quan sát, phát hiện ma lực của công tử, so với Thạch Đầu Trù Thạch công tử mạnh hơn trăm lần, uổng công ta còn thầm yêu gã nhiều năm, cho rằng gã là nam tử đệ nhất thời này.

- Ôi…, hôm naybiết được khí chất của Trần công tử, phương chi nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên à.

Trần Tiểu Cửu vô cùng vui mừng, cô gái này nói rất hay, nói rất hay, chỉ là một câu, đã nói được ngưỡng lý lòng ta.

Thạch đầu thối giả dối, bụng xấu xa kia so sánh với ta làm sao được, ta sớm muộn cũng chơi hắn.

Dưới sự bày tỏ của ba người, cả đám tài nữ hồi phục lại tướng mạo sẵn có, giống như con vịt kêu qua qua.

- Công tử huynh mắt sáng như sao, dáng vẻ đường đường.

- Mỹ nhiêm mắt phượng, như hai cái ao

Lúc đó, những lời ca ngợi hâm mộ tràn tới, từ ngữ trau chuốt hoa lệ, ý cảnh cao xa, trên bầu trời ít có, trên mặt đất khó tìm.

Trần Tiểu Cửu nhắm mắt, nghe thưởng thức những lời ca ngợi, một viên hoa tâm đẹp đẽ, du dương như trên chín tầng mây.

Cái cảm giác sảng khoái này, thấm vào ruột gan, khó có thể diễn tả.

Lúc này, đột nhiên nghe thấy tiếng nói của Hồng Âm cô nương của Uy quốc nói:

- Trần công tử, ta đối với huynh vừa nhìn đã thương, các vị cô nương kia thật bảo thủ, còn đón dâu ở rể phiền toái làm chi? Không bằng bây giờ chúng ta sảng khoái một phen, để giải tỏa sự đói khát của lòng ta.

Ta ngã, đẹp đến nước mũi của cô chảy ra, Trần Tiểu Cửu thấy đôi mắt của Hồng Âm liếc nhìn, giật mình ôm chặt lấy thân hình mình.

Tấm thân trinh tiết của ta chỉ có thể dâng cho các vợ thân yêu của ta, con đàn bà lẳng lơ Uy quốc cô, còn muốn chiếm ta sao, bất luận cô mê hoặc ta thế nào, ta cũng sẽ không thực hiện được, hừ..., tuyệt đối không thể.

Hồng Âm nói đến đây, ánh mắt phóng đáng lại nói:

- Các cô gái kia kiến thức nông cạn, làm sao có thể hiểu nên hầu hạ công tử thế nào? Hồng Âm ta tinh thông cả mười tám tư thế, quen thuộc cả ba mươi sáu thủ pháp, bao công tử lên đến tận trời, cũng không quên nổi ta...

Các tài nữ nghe thấy lời này, tức giận ngập trời, nhất thời không ngờ cùng chung một mối thù.

- Kĩ nữ đê tiện đến từ Uy quốc, quả nhiên không hiểu lễ nghĩa , liêm sỉ.

- Đồ dâm phụ phóng đãng, còn chưa cút đi…

- Nếu cô không mắc bệnh hoa liễu, bệnh hoa mai. Độc, trời đất không dung.

Cả quang cảnh bạo phát những trận chiến nước miếng, càng ngày càng nghiêm trọng.

Trân Tiểu Cửu bị một đám tài nữ làm cho đầu óc nổ tung, hắn phất tay ngăn, ra hiệucác tài nữ im lặng, lại nói với Hồng Âm:

- Ý tốt của cô nương ta xin nhận, công tử mập chả phải lúc nữa sẽ đại chiến ba trăm hiệp với cô sao?

- Ta và huynh đệ béo tình cảm sâu sắc, tình bằng hữu, không thể mất. Chậc, chậc…, ta sẽ không tranh giành với huynh ấy, cô vẫn nên giữ lại chút sức lực để ứng phó với lửa giận của huynh ấy đi.

Công tử béo cảm động, phụ họa theo nói:

- Ý tốt của Trần huynh, khiến ta rất cảm động.

Hồng Âm thở dài, lộ ra vẻ thất vọng; các tài nữ vui vẻ ra mặt, đắc ý nhìn xem thường nàng ta, tỏ thái độ chiến thắng.

Trần Tiểu Cửu không rảnh tự hỏi tâm tư của cá tài nữ, cao giọng nói:

- Đa tạ sự mến mộ của cái giai nhân, nếu mọi người nhất trí cho rằng ta khí độ rộng lớn, phong lưu tuấn nhã, là khiếu của tình nhân, ta rất yên tâm.

- Bây giờ ta lại hỏi các tài nữ câu thứ hai.

Trần Tiểu Cửu dương dương tự đắc nói:

- Các vị cảm thấy tài học của ta thế nào? Bất kể khen chê, xin hãy nói thật. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

Ma Tử thư sinh nghĩ cũng không nghĩ, bước lên một bước, nghiêm nghị nói:

- Cái đó còn phải hỏi sao, Trần công tử tài trí hơn người, trước chưa từng có ai, sau không có người tương tự! Chỉ luận tài học, có thể nói cự phách một đời, thật là tâm gương cho ta học tập.

Thư sinh gầy gật đầu lia lịa, tiếp lời nói:

- Ma Tử huynh nói không sai, công tử liên tục vượt qua ngũ quan Trích Tinh Lâu, đủ thấy học thức uyên bác, dĩ nhiên đạt tới cảnh giới ngang với Thôi lão tử, ta khó mà địch nổi.

Nói tới đây buồn bã nói tiếp:

- Hiện nay Thôi lão gia đã về cõi tiên, thiên hạ này có thể có tài tử nào địch nổi với công tử chứ.