Siêu Cấp Đại Gia

Chương 202: 202: Cực Nhiều Người Chỉnh Nhạc






"Lấy thực lực của bạn trai cô, vốn không thể động được tôi." Thẩm Lãng nói thật.
"Ông xã của là một trong bốn đại gia tộc ở tỉnh thành, với khả năng tài chính của anh ấy, dù anh ấy rời khỏi gia tộc thì anh cũng chỉ có thể ngước mắt nhìn thôi." Bạch Vi Vi nói với vẻ coi thường.
"Dốt nát!"
Thẩm Lãng lạnh lùng nhìn qua Bạch Vi Vi, sau đó quay người rời đi.
Chớ so khả năng tài chính với anh, sẽ chỉ càng tự ti mặc cảm thôi.
Người mạnh chưa chắc sẽ giàu, nhưng đã là người mạnh thì chắc chắn phải giàu.
Bây giờ Bạch Vi Vi theo đuổi vinh hoa phú quý, Thẩm Lãng cũng có khả năng cho cô ta, mà lại cho càng nhiều hơn.
Bạch Vi Vi nhõng nhẽo đòi hỏi một tuần, Tề Hóa Vũ mới mua cho cô ta series nước hoa Dior Jadore.
Nhưng Lâm Nhuyễn Nhuyễn vừa tủi thân, Thẩm Lãng đã mua cho cô ấy cả cư xá.
Lúc trước, chỉ cần Bạch Vi Vi kiên nhẫn chờ một tuần, Thẩm Lãng có thể cho cô ta hàng hiệu quốc tế, biệt thự xe xịn, bất cứ thứ gì cô ta muốn.
Nhưng mà, bây giờ Thẩm Lãng cảm thấy rất may mắn khi có thể thấy bộ mặt thật ghê tởm của Bạch Vi Vi.
Nhìn thấy bóng lưng đã đi xa của Thẩm Lãng, Bạch Vi Vi thầm nói: "Tuyệt đối không thể để kẻ khốn nạn này tới gần buổi tiệc khai máy được.

Nếu như anh ta phá hỏng chuyện tốt của mình, chắc chắn nhà của Hóa Vũ sẽ trách tội mình.
Lúc này, Thẩm Lãng đã đi tới phòng làm việc của mình, quản lý khách sạn Vương Kiến Thụ đã bưng tách trà pha sẵn tới cho anh.
"Chủ tịch Thẩm, ở tầng mười có công ty mở tiệc khai máy, bọn họ muốn mời ngài lên đài phát biểu, nói vài câu chúc mừng."
"Không rảnh."

Thẩm Lãng không cần đoán, cũng biết là đoàn làm phim của Bạch Vi Vi làm tiệc khai máy.
Trong hoàn cảnh bình thường, công ty tổ chức tiệc tại khách sạn, sẽ mời ông chủ khách sạn tới.
Nhưng chuyện này hôm nay, chắc chắn Thẩm Lãng không thể đi được.
"Tổng chủ tịch Thẩm, đối phương là cậu hai nhà họ Tề, mặc dù những người nhà họ Tề khác không đến, nhưng Tề Hóa Vũ lại là con ông cháu cha nổi tiếng ở tỉnh thành, chúng ta cũng phải nể mặt ạ." Vương Kiến Thụ có chút lo lắng.
"Ông đi thay tôi đi." Thẩm Lãng nói.
Tiền của nhà họ Tề, ngu sao mà không kiếm.
Nhưng anh thật sự không tiện ra mặt, để Vương Kiến Thụ đi là thích hợp nhất.
"Dạ vâng chủ tịch Thẩm.”
"Ông Vương này, gần đây khách sạn phải tăng doanh thu lên.

Số tiền nhà hàng họ Trần nợ còn chưa trả, tập đoàn Phi Vũ cũng không chỉ có một quán Ngọc Đỉnh này.

Tình hình doanh thu của quý này liên quan đến tiền vốn rót vào, áp lực của ông không nhỏ, bây giờ ông đã hiểu chưa." Thẩm Lãng nói.
"Tôi đã hiểu rồi chủ tịch Thẩm." Vương Kiến Thụ tức khắc đã hiểu ra.
Ngay sau đó,tiệc khai máy của đoàn làm phim Tề Hóa Vũ chính thức bắt đầu.
Tề Hóa Vũ kéo cánh tay Bạch Vi Vi đi lên thảm đỏ.
Theo sát phía sau là vai nữ số một Quan Sư và đạo diễn.

Sắp xếp vai nữ hai Bạch Vi Vi ở phía trước nhất, vai nữ số một Quan Sư không phục lắm, theo lý thuyết, hôm nay người nổi bật phải là cô ta mới đúng.
Sau khi Bạch Vi Vi đi hết thảm đỏ, đắc ý cười cười với Quan Sư, nói thầm trong lòng rằng kỹ năng diễn xuất của cô tốt thì sao, từng trải thì sao, còn không phải vẫn luôn bị tôi áp chết.

Cô chờ xem đi, cuối bộ phim tôi sẽ thành công trở thành vai nữ số một, mà cô chỉ xứng làm vật làm nền của tôi.
Mặc dù trong lòng Quan Sư không phục, nhưng vẫn đè cơn giận từ đáy lòng xuống, đối mặt với hiện thực cô ta không thể không chịu thua.

Bạch Vi Vi là bạn gái của Tề Hóa Vũ, nếu đắc tội hai người này, chẳng khác nào bị nhà họ Tề cản trở sự nghiệp.
Dù cô ta đang nổi tiếng cũng không đấu lại người có chỗ dựa, nhà họ Tề là cá sấu lớn ở ngành truyền hình và điện ảnh của tỉnh thành, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu được!
Đi hết thảm đỏ, Bạch Vi Vi bắt đầu lên sân khấu hát.
Đây là phân đoạn Tề Hóa Vũ đặc biệt sắp xếp, chủ yếu muốn khoe với đám bạn rằng bạn gái anh ta nhiều tài năng, chứng minh không phải là bình hoa chẳng có tài năng gì.
Cùng lúc, Bạch Vi Vi cũng rất vui vẻ lên sân khấu biểu diễn, tỏ ý công khai chủ quyền với vai nữ số một của Quan Sư.
Âm nhạc, ánh sáng đều đã chuẩn bị sẵn sàng.

Bạch Vi Vi rất có lòng tin mình sẽ hoàn thành phần biểu diễn này một cách xuất sắc, vì ở nhà cô ta đã luyện tập nhép miệng hơn chục lần.
Đây đúng là một màn biểu diễn, yêu cầu rất cao đối với khẩu hình của người biểu diễn.
Trên sân khấu sẽ mở bản thu âm hay nhất, có sửa một chút lỗi sai, người biểu diễn chỉ cần khẽ hát, đúng theo khẩu hình, thì có thể hoàn thành cái gọi là biểu diễn.

Sau khi Bạch Vi Vi lên dài, thì vô cùng tự tin mà "Hát".
Giọng hát rất lớn, vang vọng toàn bộ tầng mười.

Bởi vậy nên mọi người dưới đài đều bị giọng ca tuyệt vời này mê hoặc.
"Êm tai, nhưng mà âm thanh quá lớn!"
"Giọng hát rất hay, bắt đúng giai điệu."
"Quan trọng là hơi rất ổn, không có chút mất bình tĩnh."
"Cậu Tề Hóa Vũ thật sự đã nhặt được bảo vật, bạn gái không chỉ xinh đẹp, ca hát còn hay như thế, rất toàn năng!"
Bạch Vi Vi vừa cất giọng hát đã hấp dẫn mọi người, đồng thời vô cùng khen ngợi cô ta.
Tề Hóa Vũ cũng có chút đắc ý, mấy bạn gái trước đều là bình hoa, đều bị mọi người chỉ trích, lần này Tề Hóa Vũ cũng học được cách nhìn vẻ ngoài rồi.
Không biết khiêu vũ cũng không sao, uốn éo mấy lần sẽ được.
Ca hát không tốt cũng không sao, chỉ cần biết nốt nhạc là được.
"Thư Yểu, em thấy tài nghệ của Vi Vi được chứ?" Tề Hóa Vũ cố ý hỏi Lý Thư Yểu ở bên cạnh.
"Anh cảm thấy được thì được." Lý Thư Yểu không có trả lời thẳng.

Cô ta cũng tò mò, bây giờ Bạch Vi Vi hát ca cũng không tồi, cảm âm rất chuẩn.
Xem ra không thể bỏ qua công lao của người chỉnh nhạc, khẩu hình của Bạch Vi Vi cũng rất chuẩn xác, rất nhiều người bị lừa dối.
Đúng lúc này, Thẩm Lãng đang ở tầng mười một, vẻ mặt không vui nhíu mày.
"Ông Vương, âm thanh ở tầng mười lớn qua!"
Thẩm Lãng đang ngồi trong phòng làm việc, cảm thấy âm thanh quá ồn ào.

Coi như tiệc khai máy, cần bầu không khí sôi động cũng không cần thiết khuếch đại giọng hát lớn như thế chứ.
Điều này không chỉ làm anh không thoải mái, mà còn quấy nhiễu mọi người, dù sao khách sạn cũng còn những khách hàng khác.
"Chủ tịch Thẩm, đây là cô Bạch bạn gái của cậu hai nhà họ Tề đang hát, quả thật giọng hát hơi lớn chút, nhưng mà hiệu quả cách âm của khách sạn chúng ta cũng đã rất tốt." Vương Kiến Thụ trả lời.
"Chẳng lẽ ông đã quên mất quy định của khách sạn rồi? Bọn họ điên cuồng như thế mà lại không nói trước để chuẩn bị?"
Thẩm Lãng lo lắng sẽ ảnh hưởng đến các vị khách thuê trong khách sạn, dù sao khách sạn không thể chỉ tính đến nhu cầu của một vài vị khách.
"Chủ tịch Thẩm, vậy tôi sẽ tìm bọn họ điều đình." Vương Kiến Thụ nói.
"Điều đình cũng vô dụng thôi, ông cảm thấy Tề Hóa Vũ sẽ nghe lời ông à?" Thẩm Lãng hỏi lại.
"Vậy chỉ có thể phiền phức để chủ tịch Thẩm ra mặt." Vương Kiến Thụ nói tiếp.
"Không cần phiền phức như thế, lúc đặc biệt thì phải dùng cách đặc biệt, chỉ cần ngắt nguồn điện âm thanh của bọn họ là được, nói với bọn họ là xảy ra sự cố kỹ thuật." Thẩm Lãng thong thả mà nói.
Vương Kiến Thụ nghe xong thì tỉnh ra.
"Đúng thế, cách này rất tốt, chủ tịch Thẩm, vẫn là ngài cao tay nhất!" Vương Kiến Thụ giống như được khai thông đầu óc, có đôi khi những cách lưu mang dùng cũng rất tốt.
Thẩm Lãng cũng cân nhắc vì tình hình chung, dù sao nhà họ Tề cũng không thể mỗi ngày đến quán Ngọc Đỉnh tổ chức tiệc, nhưng những vị khách khác ở khách sạn lại thường xuyên đến khách sạn nghỉ ngơi, đây là chuyện làm ăn.
Lúc này, ở tầng mười, trong bữa tiệc khai máy.
Đột nhiên nguồn điện âm thanh bị ngắt.
Mà Bạch Vi Vi lại không hề biết, còn nhép miệng hát ca.
Nhưng mà, bây giờ cô ta hoàn toàn trở thành đồng thau.
Giọng hát bình thường, hơi không hề ổn, lại lạc giọng xa đến vạn dặm bên ngoài.
Bài hát Cân Diện Cân cách thức thể hiện khác nhau nhưng thành công một cách kỳ lạ, ý vị thật sự quá mạnh mẽ.
Đám người ở dưới sân khấu đều có vẻ mặt mờ mịt....