Ngay khi cả quân đội M bởi vì số liệu kho vũ khí bị đánh mất mà lâm vào hỗn loạn thì Bùi Đông Lai cùng với Quý Hồng đi vào hội sở.
Trong nháy mắt khi đi vào hội sở thì hắn cảm thấy rằng điện thoại vệ tinh mình dùng để liên lạc với Diệp Cô Thành khẽ rung lên một cái.
Phát hiện này làm cho Bùi Đông Lai biết rõ Diệp Cô Thành đã đắc thủ, hơn nữa còn có thể đã đem số liệu kia chuyển về nước rồi.
Điều này làm cho hắn âm thầm thở ra, thế cho nên nụ cười trên mặt hắn càng thêm ung dung hơn.
Trong hội sở đại sảnh, tất cả mọi người đều đem ánh mắt nhìn về phía Bùi Đông Lai cùng Quý Hồng, nói chính xác là đều đang nhìn vào Bùi Đông Lai.
Mà 6 gã U Linh Mafia đi phía sau 2 người Bùi Đông Lai thì biết điều dừng bước lại, gác ở cửa hội sở, cảm giác kia giống như là sợ Bùi Đông Lai cùng Quý Hồng chạy trốn.
- Thiếu gia Anthony tôn quý, Vio tiên sinh, Soest tiên sinh...
Bùi Đông Lai thấy được cả đám người đang nhìn vào mình thì trên mặt nở ra nụ cười thân thiết, vô cùng vui vẻ mà nói:
- Thật vinh hạnh mà may mắn khi được gặp mặt cùng với các vị, tôi nghĩ đêm nay chính là đêm vui vẻ nhất trong đời của mọi người.
Hả?
Nghe được Bùi Đông Lai nói những lời này thì đám người Anthony đều mở to mắt, kinh ngạc mà nhìn vào Bùi Đông Lai.
Giờ phút này bọn hắn hoài nghi thính giác và thị giác bản thân xuất hiện vấn đề.
Bởi vì.
Bọn hắn biết rõ hành động trong 1 năm qua của Bùi Đông Lai, biết rõ thái độ đối với địch nhân của Bùi Đông Lai, càng biết rõ tính cuồng ngạo của Bùi Đông Lai.
Mà hiện giờ, Bùi Đông Lai người đã từng nói sẽ tiêu diệt gia tộc Gambino, giết chết Anthony và những đại lão của nghị viện Mafia lại tỏ ra bộ dạng hữu hảo như thế.
Điều này có thể để cho đám người Anthony không kinh ngạc sao?
- Chẳng…Chẳng lẽ hắn muốn giải hòa với bọn ta sao?
Ngắn ngủi kinh ngạc qua đi, trong lòng Anthony cùng Vio không hẹn mà hiện lên một suy nghĩ, nhưng cũng không một ai lên tiếng, cũng không một ai đứng dậy nghênh đón.
- Các vị bằng hữu thân ái của tôi, trong nước chúng tôi có một câu thành ngữ "khiếu đầu đào tống lý"
Mắt thấy đám người Anthony không nói lời nào thì Bùi Đông Lai chủ động dừng bước, nụ cười trên mặt cũng không giảm:
- Ý nghĩa của câu thành ngữ này chính là người tặng cho ta một quả đào nhỏ thì ta sẽ hái một quả mận lớn để tặng lại cho người, để tình hữu nghị được vững chắc.
- Tôi biết, trước kia chúng ta có xảy ra một ít hiểu lầm nhưng mà khi tôi biết được Anthony thiếu gia chủ động phái ra nhân viên cao tầng của hãng phim Warner Brothers đến Nam Cảng để cùng hợp tác với công ty giải trí Hồng Tinh thì tôi vô cùng cảm động.
Bùi Đông Lai cố ý làm ra một bộ dạng kích động, ngữ khí phối hợp có vẻ mặt, có thể nói là vô cùng hoàn mỹ:
- Chính vì hành động đó mà tôi cảm thấy hổ thẹn. Để tỏ lòng kính ý đối với Anthony thiếu gia thì sau khi tôi biết được tin này thì liền để trợ thủ của tôi để cho trợ thủ của tôi hồi âm lại, hơn nữa tôi còn quyết định đến đây để xin lỗi các vị.
Nếu nói lúc nãy đám người Anthony kinh ngạc, hoài nghi Bùi Đông Lai thì lúc này mắt thấy Bùi Đông Lai hoàn toàn tỏ ra khiêm tốn, nói những lời xin lỗi này thì bọn hắn có thể khẳng định, Bùi Đông Lai làm như thế, mục đích chỉ có 2.
Thứ nhất, đối mặt với uy hiếp và cấp bách của Thần Võng thì Bùi Đông Lai đã cảm nhận được áp lực cực lớn, thực sự muốn giải hòa với nghị viện Mafia.
Thứ hai, Bùi Đông Lai muốn dùng cách này để che dấu cái gì, không cho người khác biết được mục đích chính của hắn.
Trong lòng hiểu được mọi chuyện thì bọn người Anthony có khuynh hướng thứ nhất.
Bởi vì chuyện cho đến bây giờ, bọn hắn thật sự cũng không nghĩ rằng mục đích của lần diễn trò này của Bùi Đông Lai là gì?
- Nếu hội trưởng Yossi có mặt ở đây thì người rất có thể sẽ chấp nhận lời giải hòa này.
Trong lòng Vio thở dài, rồi nói một câu.
Anthony thấy vậy thì nở ra nụ cười lạnh:
- Thật sự là mày muốn giải hòa cùng chúng ta sao?
- Không…Không…Không…
Anthony vừa nói xong thì Bùi Đông Lai liền lắc đầu, thấy sắc mặt đám người Anthony biến đổi thì Bùi Đông Lai mới nói thêm:
- Anthony thiếu gia, không phải là giải hòa mà là hợp tác, chúng ta việc nhóm nhạc Hoàng Hậu tiến vào Hollywood để làm khế ước bỏ đi hiểu lầm, đợi sau khi hợp tác thành công thì chúng ta sẽ trở thành bạn bè với nhau.
Oh?
Mắt thấy Bùi Đông Lai thu liễm lại phần cuồng ngạo, bộ dạng tỏ ra khách khí thì Anthony không có lập tức cùng Bùi Đông Lai trở mặt, mà là có chút hứng thủ hỏi:
- Nói xem, mày muốn hợp tác như thế nào?
- Anthony thiếu gia, ngài cũng biết tôi là người khống chế thế giới ngầm TQ, hơn nữa còn có mối quan hệ chặt chẽ với Quân đội.
Bùi Đông Lai cười cười rồi giải thích:
- Như vậy, 2 bên chúng ta có thể hợp tác ở khu vực Hắc Kim, ví dụ như buôn lậu, rửa tiền… tôi tin tưởng việc này sẽ mang lại của cải thật nhiều cho chúng ta.
Nghe được Bùi Đông nói thế, trừ Anthony ra thì trong lòng đám người Vio đều động.
Bọn hắn rõ ràng, nếu như 2 bên hợp tác thì lợi ích sẽ rất lớn.
Hiểu được điểm này thì 5 tên đại lão Maffa liền nhìn về phía Anthony.
Thấy được ánh mắt của 5 người Vio thì Anthony cũng hiểu được tâm tư của bọn họ, bất quá hắn cũng không có tỏ thái độ.
Hắn cùng Bùi Đông Lai giao phong vài lần, lần nào cũng rơi vào thế hạ phong, Bùi Đông Lai còn nói rằng muốn tiêu diệt gia tộc Gambino, khiến cho gia tộc Gambino mất hết mặt mũi ở thế giới ngầm, về phương diện khác hắn cho rằng Yossi đã đến đây, âm thầm chú ý tất cả mọi chuyện, cố gắng làm cho Bùi Đông Lai xốc lên con bài chưa lật.
Như vậy, làm sao hắn có thể quyết định qua loa được?
- Anthony thiếu gia, tôi cho rằng ngài hẳn là nên để tôi ngồi xuống từ từ nói chuyện.
Mắt thấy Anthony không tỏ thái độ thì Bùi Đông Lai cười cười:
- Ngài cảm thấy thế nào?
- Trong này không có ghế dựa cũng không có ghế ngồi.
Anthony nở ra nụ cười hài hước:
- Bởi vậy mày cứ đứng mà nói đi.
- Được rồi.
Đối mặt với lời vũ nhục của Anthony thì Bùi Đông Lai cũng chẳng tỏ ra tức giận, ngược lại vẻ tươi cười trên mặt cũng không giảm, tiếp tục nói:
- Một khi 2 bên chúng ta hợp tác thì không chỉ nói đến khu vực Hắc Kim, chúng ta còn có thể buôn bán, hợp tác ở những lĩnh vực khác, nói vậy thì mọi người cũng biết tôi có mối quan hệ chặt chẽ với liên minh Hoa Hạ…..
Anthony cũng không có lên tiếng cắt ngang, mà tỏ ra hứng thú nghe Bùi Đông Lai nói.
Anthony không mở miệng, 5 người Vio cũng không dám mở miệng.
Trong bất tri bất giác, đợi Bùi Đông Lai miệng khô lưỡi đắng thì cũng đã qua 30".
Trong 30" qua, Bùi Đông Lai liền đem những lời êm tai nói cho đám người Anthony nghe, nào là buôn lâu, rửa tiền đến nguồn năng lượng, điện tử… chỉ cần 2 bên hợp tác thì sẽ kiếm được vô số tiền bạc.
- Anthony, tôi cho rằng đề nghị của Bùi tiên sinh cũng không tồi.
Vio thừa dịp Bùi Đông Lai tạm dừng thì quay đầu nhìn về phía Anthony.
Anthony nghe vậy thì hừ một tiếng:
- Chú Vio, việc này không phải là việc mà ông có thể làm chủ.
".."
Vio không phải bác được, hắn vô cùng tức giận nhưng mà nhớ lại Anthony từng nói Yossi sẽ xuất hiện nên hắn biết điều mà ngậm mồm.
Thấy vậy thì trong long Anthony vô cùng sảng khoái, hắn không để ý đến Bùi Đông Lai cùng đám người Vio nữa mà lấy điện thoại ra, gọi cho Yossi để xin chỉ thị của Yossi.
Hả?
Tại sao lại không liên lạc được?
Chẳng…Chẳng lẽ cha muốn để mình làm chủ sao?
Mắt thấy không thể liên lạc được với Yossi thì chân mày Anthony nhíu lại, hắn không nghĩ rằng Yossi sẽ xảy ra chuyện gì, theo bản năng hắn cho rằng Yossi để hắn xử lý mọi chuyện.
Bởi vì ở hắn xem ra, khi Yossi đã khôi phục lại thương thế thì trên đời này không có mấy ai có thể giết được cha của hắn. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Anthony nghĩ vậy thì hắn liền nhìn chằm chằm vào Bùi Đông Lai vài giây, sau đó ánh mắt nhìn về Quý Hồng đang đứng bên cạnh Bùi Đông Lai.
Ngay sau đó.
Ánh mắt của Anthony nhìn chằm chằm vào cặp bánh bao trên người của Quý Hồng, ánh mắt tràn ngập dục vọng.
Đó là ánh mắt của thợ săn khi thấy con mồi.
- Bùi Đông Lai, tuy rằng mày đưa ra phương thức hợp tác mê người nhưng mà mày hẳn nhớ là mày đã làm gì với nghị viện Mafia.
Anthony mở miệng, dùng một loại ngữ khí ăn trên ngồi trước, nói:
- Tao sẽ không tính toán chuyện trước kia, cùng mày hợp tác nhưng mà mày phải đáp ứng tao một chuyện.
- Việc gì?
Nghĩ đến Diệp Cô Thành dặn dò mình cố gắng kéo dài thời gian thì Bùi Đông Lai cũng không có trở mặt là là mỉm cười đáp lại, một bên nhìn thời gian, âm thầm suy đoán có phải Diệp Cô Thành đã đến đây rồi hay không.
- Để nàng cùng Liễu Nguyệt làm đồ chơi của tao.
Anthony không thể đoán được suy nghĩ của Bùi Đông Lai, mà là ngưu bức hét lên một tiếng, chỉ vào Quý Hồng.
Quyết định này có thể lấy được lợi ích, có thể đoạt đi nữ nhân của Bùi Đông Lai, có thể lấy lại mặt mũi của gia tộc Gambino.
"Vù"
Lúc này đây.
Bùi Đông Lai dùng hành động để trả lời.
Bùi Đông Lai giống như là sử dụng thuấn di, nháy mắt đã đên trước người Anthony, tay phải liền chụp vào cổ của Anthony sau đó giơ lên cao.
Anthony giống như 1 con gà, bị Bùi Đông Lai xách lấy.
"Vù"
Xảy ra một màn làm cho đám U Linh Mafia vốn là cả kinh, sau đó bọn hắn lấy lại tinh thần rồi chạy đến.
- Nếu tao nói tao từng chơi bà già của mày mới có mày thì có phải mày sẽ gọi tao 1 tiếng là cha không?
Trong phúc chốc Bùi Đông Lai một tay mang Anthony đi về phía Quý Hồng, cười híp mắt, trở mặt:
- Hoặc là nói xin lỗi, hoặc là xuống Địa Ngục?