Siêu Cấp Cường Giả

Chương 662: Thất Sát, Phá quân chiến quần hùng (6)




- Tao tưởng rằng mày giống như đội trưởng bộ đội đặc chủng Long Hồn TQ, khiến người ta phải kinh hỉ, hóa ra không phải.

- Đúng vậy, hắn không thể nào trong tình huống đó còn ẩn dấu thực lực được, vừa nãy xém chút nữa hắn đã bị Gele giết chết.

- Bây giờ, vấn đề không phải là có ẩn dấu thực lực hay không, mà là theo tình huống này tiếp tục hắn rất có thể sẽ chết trong tay Gele.

- Hắn có thể kiên trì đến giờ đã là kỳ tích, nếu tiếp tục đánh nữa chắc chắn sẽ phải chết.



Trong lúc đám Merce bàn luận, không ít Dong Binh dự thi cũng bàn tán, tất cả đều giống đám Merce đều không cho rằng Tiêu Cuồng có thể lật ngược tình thế.

Ba người Tô Bồ Đề, Battty Ann và Merck mặc dù nhìn thấy Tiêu Cuồng tạm thời chưa thua, nhưng lấy thực lực một kích Tiêu Cuồng vừa thể hiện, không thể tạo thành vết thương trí mệnh cho Gele, cả ba đều cảm thấy Tiêu Cuồng nhiều nhất chỉ là cầm hòa.

Nhưng.

Khi nhìn thấy Bùi Đông Lai vẫn vững vàng như cũ, lý trí và trực giác đều nói cho họ biết là Tiêu Cuồng vẫn còn cơ hội.

Có cơ hội sao?

- Đông Lai, tiểu Cuồng xảy ra chuyện gì vậy?

Ở trong đám bộ đội đặc chủng Long Hồn TQ, Trần Anh nhìn thấy Tiểu Cuồng lien tục gặp nguy hiểm, xém nữa phải chết nhưng vẫn kiên trì không xử dụng độc môn tuyệt kỹ Long Vương Diệp Cô Thành để phản kích thì có chút khẩn trương và nghi hoặc.

Nghe được nghi vấn của Trần Anh, Bùi Đông Lai thở dài nói:

- Trần tỷ, tỷ nên biết, Cuồng ca là một nam nhân kiêu ngạo, trong người hắn chảy dòng máu cuồng ngạo. Nếu như Gele không lên tiếng nói Cuồng Ca nhận thua thì chắc lúc này trận đấu đã kết thúc rồi.

- Ý của cậu là tiểu Cuồng không có ý định sử dụng tuyệt kỹ của sư phụ?

Trần Anh đối với tính tình cuồng ngạo của Tiêu Cuồng cũng hiểu rõ, đồng thời nàng cũng hiểu trận đấu chấm dứt theo lời Bùi Đông Lai có nghĩa là một khi Tiêu Cuồng sử dụng tuyệt kỹ, Gele căn bản không phải là đối thủ.

- Vâng.

Bùi Đông Lai gật đầu, nói:

- Lời nói của Gele quá kích thích Cuồng ca, lấy tính khí cuồng ngạo của Cuồng ca mà suy luận thì hắn nhất định sẽ không chịu sử dụng tuyệ kỹ để đánh bại Gele.

Lúc này, Trần Anh cũng không lên tiếng mà chỉ hơi cau mày, hình như hơi lo lắng Tiêu Cuồng làm vậy sẽ gặp nguy hiểm.

- Trần tỷ không cần lo lắng đâu, Cuồng ca dù cho không có sử dụng sát chiêu cũng vẫn chiến thắng mà.

Cảm nhận được Trần Anh đang lo lắng, Bùi Đông Lai cười cười nói:

- Bởi vì hắn mặc dù cuồng nhưng cũng không phải dạng cuồng nhân không có đầu óc mà ngược lại hắn cuồng vọng sẽ khiến địch nhân cảm giác giả tạo, sẽ khinh thường hắn. Các Lặc này sẽ như thế!

- Hắc, quốc gia của mày từng được gọi là con bệnh của châu Á, mà lúc này mày chính là nhược phu của Trung Hoa, mày dám giống như một nam nhân chân chính chiến đấu cùng tao không?

Giống như xác định cho lời nói của Bùi Đông Lai, bên trong đấu trường, Gele ngừng tấn công, mặc dù trong lòng khiếp sợ phản ứng cực nhanh và thể lực sung mãn của Tiêu Cuồng nhưng hắn vẫn không hề lộ ra ngoài mặt, mà ngược lại,vẻ mặt tràn đầy nhục mạ, cố gắng chọc giận Tiêu Cuồng, bắt hắn phải chủ động tấn công.

Hắn phải làm như vậy là đã cảm nhận được tốc độ phản ứng của Tiêu Cuồng có chút biến thái, nếu muốn chiến thắng phải rất cực khổ.

Mà dựa vào tính khí nóng nảy ngay từ khi bắt đầu trận đấu của Tiêu Cuồng, hắn tin rằng với kế khích tướng này, Tiêu Cuồng đang bị áp chế từ lâu sẽ nổi giận chủ động phản kích.

Từ đó hắn sẽ rơi vào bẫy, chỉ cần tìm được điểm sơ hở trong lúc Tiêu Cuồng tấn công sẽ là một kích tất sát!

- Anh quốc quỷ tử, tao xxx grandmother mày!

Giống với dự đoán của Gele, Tiêu Cuồng thật sự giận dữ, mở miệng mắng chửi hơn nữa lại còn là Trung Anh hỗn hợp.

"Vù"

Sau khi chửi xong, Tiêu Cuồng giống như là tuyệt địa phản kích, thân hình hơi nhếch lên, lần thứ hai chuẩn bị phát động công kích, khí thế so với lần đầu còn mạnh hơn, trực tiếp đánh thẳng về Gele, hận không thể trực tiếp đem y xé nhỏ.

- Tới rất tốt! Truyện được copy tại Truyện FULL

Nhìn Tiêu Cuồng mắc bẫy, Gele cực kỳ vui mừng không hề né tránh mà đứng im chờ đợi.

- Ăn một quyền của Cuồng gia gia đi!

Theo một tiếng gầm, Tiêu Cuồng đã xuất hiện trước mặt Gele, thiết quyền vung lên, nhắm đầu Gele mà nện xuống.

- Đúng là loại người man rợ.

Trong long Gele khẽ cười lạnh, vươn tay đón đỡ, đồng thời tay phải vận sức thủ sẵn, chuẩn bị cho Tiêu Cuồng một kích trí mệnh.

- Hả!

Ngay sau đó, tay trái của Gele chém ra để đón đỡ thì thiết quyền của Tiêu Cuồng đã thu về, từ Phách quyền chuyển sang Câu quyền, đánh mạnh vào bụng của Gele..

Tiêu Cuồng biến chiêu cực nhanh làm Gele không có chút cơ hội đón đỡ, chỉ còn cách né tránh.

Nhưng không muốn bị mất mặt bởi vì lần trước cùng Tiêu Cuồng cứng chọi cứng, Gele đối với lực công kích của Tiêu Cuồng rõ như lòng bàn tay, chắc chắn rằng đòn này của Tiêu Cuồng không thể tạo ra thương tổn cho bản thân hắn, vì vậy mà hắn bỏ qua cách né tránh mà lựa trọn trực tiếp ngạnh kháng.

Cùng lúc đó, lặng lẽ hóa thủ thành kiếm, chuẩn bị bất ngờ cho Tiêu Cuồng một kích trí mệnh, trong lúc này Tiêu Cuồng đang dồn toàn lực chú ý vào công kích, không thể nào kịp trốn tránh và phòng thủ.

Bản thân là vũ khí bí mật của của A Quốc, Gele có kinh nghiệm chém giết rất phong phú. Phán đoán của bản thân hắn cũng chính xác, lúc này Tiêu Cuồng đang toàn lực tấn công, không thể nào kịp suy nghĩ né tránh và phòng thủ.

Nhưng mà.

Hắn và rất nhiều cường giả Âu M giống nhau, chỉ biết đến huyệt Thái Dương chắc chắn là tử huyệt, còn một ít tử huyệt khác trong cơ thể đều không biết chút gì.

Ví dụ như lúc này mục tiêu mà Tiêu Cuồng công kích trên người Gele lúc này chính là một trong số ít tử huyệt của con người, gọi là Đan Điền hay Khí Hải.

- Đi chết đi!

Cùng một lúc, trong đầu hai người đều có cùng một suy nghĩ.

- Một chiêu định thắng bại!

Cùng lúc đó, hầu như tất cả người đang quan chiến đều có suy nghĩ này trong đầu, bọn hắn đều thấy được tay phải của Gele hóa thủ thành kiếm lúc nào cũng có thể đánh ra một kích trí mệnh cho Tiêu Cuồng, mà trong khoảng cách ngắn này, lấy uy lực một đòn của Gele, nếu đánh trúng chắc chắn Tiêu Cuồng phải chết không nghi ngờ gì.

Hắn chết chắc rồi!

"Bịch"

Như là đáp án trả lời cho các đội viên dự thi, một quyền mạnh mẽ của Tiêu Cuồng đánh lên Đan Điền của Gele, trên thiết quyền ẩn chứa kình lực giống như núi lửa phun trào, ầm ầm tuôn ra, đánh mạnh vào cơ thể Gele.

Một cảm giac đau đớn không tả nổi lan ra toàn thân của Gele, khiến cho bàn tay vung lên một nửa của hắn dừng lại, thân hình không thể tự không chế mà cong lại như con tôm khô, một bụm máu tràn lên cổ họng hắn.

Thời gian chậm dần, hình ảnh như dừng lại.

Nhìn một màn như ảo thuật này, làm cho những người tin rằng Tiêu Cuồng chết chắc chấn động, bọn họ tất cả đều trợn mắt há mồm, sợ đến ngây người.

" Phốc"

Sau đó, trong lúc đám người đang trợn mắt há mồm quan sát, thân hình gấp khúc của Gele đột nhiên bay ngược về sau, há mồm phun ra một bụm máu, khuôn mặt hài hước trước đó đã trở nên trắng bệch, sát ý và âm lãnh trong con ngươi không còn chút nào, nhìn về phía Tiêu Cuồng tràn ngập sợ hãi, sao lại có thể như vậy được?

Không có đáp án, hắn chỉ mơ hồ nhìn thấy trên khuôn mặt cuồng vọng kia hé ra một tia cười lạnh.

Nụ cười này đối với Gele cũng không xa lạ gì, đó chính là nụ cười sau khi âm mưu thực hiện thành công!

- Chẳng… Chẳng lẽ hắn che dấu thực lực?

Nụ cười lạnh của Tiêu Cuồng rơi vào mắt hắn, khiến cho Gel thầm hỏi.

" Ầm"

Trả lời hắn chính là thanh ầm trầm muộn, thân thể hung hăng đập xuống măt đất sau đó, trên mặt đất nơi ấy cũng biến thành một cái hố sâu.

"Răng rắc!"

Vừa tỉnh lại, Gele đi ra với một cái sống mũi bị đụng gãy máu tuôn dầm dề, cùng lúc đó thân thể hắn như bị giật kinh phong, cả người run rẩy kịch liệt, mỗi một lần run rẩy đều phun ra một bụm máu và nước bọt, hai thứ phun ra nhuộm đỏ cả người.

"Bá"

Nhìn thảm cảnh của Gele, đám đội viên dự thi đều không hẹn và đem ánh mắt nhìn về phía Tiêu Cuồng.

- DCM! Cuồng gia gia mày không phát uy thì ngươi tưởng tap là còn mèo bệnh à!

Đối mặt với từng đạo ánh mát tràn đầy kinh ngạc, khó tin, Tiêu Cuồng nhìn Gele đang hấp hối mắng, nhìn như là đang mắng chửi Gele nhưng thật ra là đang đáp trả lại một đám người cho rằng hắn sẽ chết chắc!

" Ọe"

Giống như nghe được ẩn ý trong lời nói của Tiêu Cuồng, thân hình Gele tức giận mà chấn động, lại phun ra thêm một bụm máu, sau đó, hắn cố gắng, cố gắng lật người lại.

Chỉ là.

Dù cho hắn cố gắng đến mấy cũng không thể làm được, hắn chỉ cảm thấy khi lực cả người đều bị mất sạch, căn bản không thể xoay người lại, chỉ có thể một lần lại một lần không cam long giãy dụa.

Chính lúc này, đám quân y mang theo cáng lao nhanh về phía Gele, 4 gã quân y đem y bỏ lên cáng sau đó khiêng đi.

Trong lúc đó, do miệng vết thương bị động, lại phun ra hai ngụm máu.

Chẳng qua.

Sau khi phun hai ngụm máu loãng, thì ánh mắt trống rỗng xuất hiện chút thần khí, thân thể yếu đuối như có thêm chút khí lực.

Cố giãy giụa đứng dậy, ánh mắt không thể tin tưởng nhìn Tiêu Cuồng:

- Lấy lực công kích của mày căn bản không thể tạo thành thương tổn trí mệnh cho tao… Tại sao một quyền vừa rồi lại mãnh mẽ như vậy?

- Võ học thần kỳ của TQ thì kẻ ngu ngốc như mày sao biết được.

Tiêu Cuồng nhìn Gele bằng ánh mắt thương hại, nói.

"Ọe…Ọe.."

Lời nói của Tiêu Cuồng vang lên, Gele bị đả kích trầm trọng, thân hình cũng run rẩy theo.. Sau đó, hắn liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi, đập đầu xuống cáng cứu thương, cứ vậy mà chết đi.

Như đã sớm dự đoán được chuyện này, Tiêu Cuồng không hề quay đầu lại nhìn, chỉ chậm rãi bước về phía Bùi Đông Lai.

- Tiêu Cuồng này có thể dùng võ học TQ xoay chuyển thế cục, đánh chết Gele đang tràn đầy ưu thế, như vậy Bùi Đông Lai đội trưởng bộ đội đặc chủng Long Hồn TQ có thể nào sẽ sử dụng thần kỹ TQ để đối kháng với cỗ máy giết chóc Merck không?

Thấy Tiêu Cuồng đi đến chạm quyền với Bùi Đông Lai, đa số mọi người trong lòng đều sinh ra nghi vấn này.

Câu trả lời chỉ có thể chờ đợi.

Bọn hắn cực kỳ mong đợi với trận chiến đỉnh cấp sắp diễn ra này!