Siêu Cấp Cường Giả

Chương 542: Con cá mắc câu, bắt đầu thu lưới




Buổi tối 8h15", một chiếc Audi A6 chạy vào một khu biệt thự thì dừng lại.

Khi xe dừng lại, Từ Lệ thấy được ánh đèn trong biệt thự, biết Diệp Tranh Vanh không có đi ra ngoài thì âm thầm thở ra một hơi.

- Tranh Vanh.

Rất nhanh, Từ Lệ đi vào biệt thự thì thấy được Diệp Tranh Vanh đang mặc một chiếc áo ngủ màu trắng, ngồi ở trên ghế sa lon uống rượu đỏ, nàng liền kêu lên một tiếng.

- Đã trở về rồi mẹ.

Diệp Tranh Vanh đặt chén rượu xuống, trả lời một tiếng nhưng mà lại không đứng dậy.

- Đã ăn cơm tối chưa?

Từ Lệ cỡi áo khoác, thay dép lê, quan tâm hỏi.

Diệp Tranh Vanh gật gật đầu, dường như cũng không nguyện ý nói nhiều với Từ Lệ.

- Tranh Vanh, mẹ có tin tốt muốn nói cho con biết.

Thấy Diệp Tranh Vanh như thế thì Từ Lệ cũng biết nguyên do, nàng ngồi xuống, chủ động nắm lấy tay Diệp Tranh Vanh, nói:

- Gia gia của con đã chính thức động thủ với tên nghiệt chủng kia. Gia gia con vốn là muốn lợi dụng mặt trên để tạo áp lực, thua mua, khống chế cổ phần tập đoàn Đông Hải, để cho tên nghiệt chủng kia biến thành 2 bàn tay trắng, sau đó mới từ từ giết chết hắn.

- Lấy tính tình của hắn sẽ không chịu thua.

Tục ngữ nói, hiểu rõ ngươi nhất không phải là bạn của ngươi mà chính là địch nhân của ngươi. Diệp Tranh Vanh từng là đối thủ của Bùi Đông Lai, cho nên đối với tính cách và phong cách làm việc của Bùi Đông Lai thì Diệp Tranh Vanh vô cùng hiểu rõ.

- Ừh, ngày mai vốn Chu thúc thúc sẽ đi tìm tên nghiệt chủng kia để nói về vấn đề thu mua, kết quả là tên nghiệt chủng kia nói cái gì mà phải về Đông Bắc tảo mộ, không có thời gian….

- Hắn nói muốn về Đông Bắc tảo mộ sao?

Lúc này đây, không đợi Từ Lệ đem câu nói kế tiếp nói xong, Diệp Tranh Vanh đã cắt ngang, vẻ mặt có chút kích động.

- Ừh.

Từ Lệ gật đầu, tiếp tục hưng phấn, nói:

- Đấy chỉ là lý do của hắn. Hắn cho rằng hắn có thể cự tuyệt lời thu mua của mặt trên sao? Hắc, vừa rồi Trương XXX đã tổ chức cuộc họp khẩn cấp, trải qua quyết định và nghiên cứu thì ngày mai chúng ta sẽ thành lập tổ điều tra để điều tra tập đoàn Đông Hải, tổ trưởng là do Trương XXX đảm nhận….

- Mẹ, con muốn ra ngoài một chuyến.

Từ Lệ ở bên kia đang hưng phấn kể ra, Diệp Tranh Vanh một câu cũng không có nghe lọt, mà ở trong lòng không ngừng thầm nói với mình " Hắn đi tảo mộ, hắn muốn đi tảo mộ" sau đó không đợi Từ Lệ nói xong thì hắn liền đứng dậy.

Tranh Vanh, đã trễ thế này, con đi ra ngoài làm gì?

Nghe được Diệp Tranh Vanh nói muốn đi ra ngoài thì Từ Lệ hơi kinh hãi, nói:

- Cha của con lo lắng tên nghiệt chủng kia chó cùng rứt giậu, nên để con ở nhà một thời gian, đợi cho tên nghiệt chủng kia bị đưa vào đại lao rồi con muốn đi dâu cũng được.

- Mẹ, theo con được biết thì 5 đặc công tinh nhuệ đang theo sát Bùi Đông Lai 24/24h, cho dù Bùi Đông Lai muốn chó cùng rứt giậu chỉ sợ cũng không cơ hội.

Diệp Tranh Vanh tỏ ra khinh thường cười cười, sau đó nói dối:

- Con ở trong nhà vài ngày nên cảm thấy buồn, mới vừa rồi nghe mẹ nói như thế thì con muốn tìm đám người Hoàng Oanh để uống chút rượu chúc mừng.

- Hay là đợi hắn hoàn toàn bị bắt giam rồi đi chúc mừng cũng được?

Tuy rằng trong lòng Từ Lệ đồng ý lời nói của Diệp Tranh Vanh, nhưng mà nghĩ đến chuyện Diệp Tranh Vanh đánh tàn phế Diệp Thiên, nghĩ đến chuyện ở Giang Lăng thì nàng có chút khẩn trương, 2 chuyện đó đã để lại bóng ma trong lòng người của Diệp gia.

- Mẹ, nếu như hắn muốn làm ra hành động cực đoan thì hắn cũng không chạy quanh tìm người khác giúp đỡ.

Đối với chuyện Bùi Đông Lai gặp mặt Trang Nham thì Diệp Tranh Vanh đã biết đến, hơn nữa hắn còn biết được sau khi Trang Nham đi thì Bùi Đông Lai lại cùng gặp mặt với Trần Quốc Đào, ở hắn xem ra, lúc này Bùi Đông Lai đã rơi vào đường cùng nên mới tìm đến sự giúp đỡ của người khác:

- Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì đợi cho tổ điều tra điểu tra xong tập đoàn Đông Hải thì hắn mới có thể chó cùng rứt giậu.

- Được rồi, con đi sớm về sớm.

Từ Lệ nghĩ một chút, cuối cùng cũng đồng ý.



- Minh Châu, cô đã đoán đúng, Bùi Đông Lai sẽ về Đông Bắc tảo mộ.

Ra khỏi biệt thự, Diệp Tranh Vanh tự mình lái chiếc Passat rời khỏi biệt thự, hơn nữa bấm số điện thoại của Nạp Lan Minh Châu, phân phó:

- Hiện giờ cô hãy liên hệ với Thôi gia HQ, nửa giờ sau tôi sẽ đến chỗ cô, rồi cùng bọn chúng nói chuyện qua màn hình.

- Được.

Nghe Diệp Tranh Vanh nói như thế thì Nạp Lan Minh Châu liền gật đầu, hưng phấn mà đồng ý.

Nửa giờ sau, Diệp Tranh Vanh đi ô-tô đến tiểu khu Nạp Lan Minh Châu.

Trong phòng mở điều hòa, Nạp Lan Minh Châu chỉ mặc một bộ váy ngủ Lace màu đen, thân thể mềm mại như ẩn như hiện.

Nhìn thân thể mềm mại mê người kia của Bùi Đông Lai, nhớ tới ngày đó Nạp Lan Minh Châu dùng miệng hầu hạ hắn thì bụng của Diệp Tranh Vanh nóng lên, bất quá hắn cũng không có nóng lòng muốn úp máng với Nạp Lan Minh Châu mà là hỏi:

- Liên lạc xong chưa?

- Đã liên lạc, gia chủ của Thôi gia sẽ tự mình nói chuyện với ngài.

Nạp Lan Minh Châu mỉm cười, khoác lên cánh tay Diệp Tranh Vanh, hiển nhiên nàng cho rằng mình là nữ nhân của Diệp Tranh Vanh rồi.

- Minh Châu, cô còn tài giỏi và thông minh hơn so với tưởng tượng của ta.

Diệp Tranh Vanh nghe vậy thì nắm lấy bàn tay mềm mại của Nạp Lan Minh Châu, có chút hưng phấn.

- Diệp thiếu không thử làm sao biết?

Nạp Lan Minh Châu phóng một cái mị nhãn cho Diệp Tranh Vanh, thân thể mềm mại dán vào người Diệp Tranh Vanh.

- Làm chính sự trước đã.

- Dạ.

Nạp Lan Minh Châu vốn có chút bận tâm khi Diệp Tranh Vanh biết mình không còn là xử nử, nhưng mà nghe được Diệp Tranh Vanh nói như thế thì liền mở cờ trong bụng, nàng bước nhanh đến chiếc Tivi ở trước tường rồi mở lên.

Trên màn hình liền xuất hiện gia chủ Thôi Trí Kim của Thôi gia.

Thân là gia tộc số 1 của HQ thì Thôi Trí Kim tay nắm quyền sanh quyền sát, làm cho người ta có loại cảm giác không giận mà uy, hắn chỉ ngồi ở chỗ kia, xuất hiện trên màn hình mà đã làm cho Nạp Lan Minh Châu cảm thấy có một cỗ áp lực vô hình.

So ra mà nói thì Diệp Tranh Vanh lại không bị gì cả.

- Diệp tiên sinh, sớm đã nghe đám con cháu nói về cậu, bọn nó luôn khen cậu không dứt miệng, rất muốn được kết giao bằng hữu vơi cậu. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Thôi Trí Kim nói tiếp:

- Hy vọng Diệp tiên sinh cho bọn nó một cơ hội.

- Thôi tiên sinh nói quá lời rồi.

Có lẽ không ngờ Thôi Trí Kim sẽ vuốt mông ngựa như thế, Diệp Tranh Vanh cảm thấy hơi kinh ngạc, sau đó cười nói:

- Tranh Vanh cũng rất muốn làm bằng hữu của Thôi gia.

"Ha..Ha"

Thôi Trí Kim nghe vậy thì cười to sau đó đi thẳng vào vấn đề:

- Diệp tiên sinh, chuyện hợp tác chúng ta thì trong lòng song phương đều rất rõ ràng, không cần phải tiếp tục nói ra, vẫn là câu nói kia, Diệp tiên sinh bên này chỉ cần cam đoan người của ta thành công tiến vào Trung Quốc, sau khi chuyện thành công an toàn rời đi, toàn bộ chuyện khác do bên tôi làm.

- Tôi cam đoan điểm này không thành vấn đề.

Vẻ mặt Diệp Tranh Vanh tự tin nói.

- Tôi cũng tin Diệp tiên sinh có thể làm được điểm này.

Thấy Diệp Tranh Vanh cấp ra câu trả lời như đinh đóng cột thì Thôi Trí Kim cũng không có hoài nghi năng lực của Diệp Tranh Vanh, mà hỏi ra một vấn đề hắn đang lo lắng:

- Diệp tiên sinh, tôi nghe nói bên cạnh hắn có 5 đặc công quý quốc bảo vệ, 5 tên đặc công đó làm sao bây giờ?

- 5 tên đặc công đó đúng là người do Diệp gia vận dụng quan hệ để điều động, bọn hắn ở mặt ngoài là bảo vệ Bùi Đông Lai, nhưng trên thực thế là theo dõi nhất cử nhất động của hắn.

Diệp Tranh Vanh trầm ngâm một lát, nói:

- Dựa theo suy đoán của tôi thì 5 tên đặc công kia sẽ không đi cùng Bùi Đông Lai, nếu mà có đi thì cứ giết.

- Được.

Có lẽ thật không ngờ Diệp Tranh Vanh sẽ quyết đoán, tàn nhẫn như thế, Thôi Trí Kim gật đầu cười.

- Thôi tiên sinh, yêu cầu của tôi là chẳng những muốn giết hắn mà còn phải đào bới mộ tổ tiên của hắn lên, tôi muốn cho gia gia và mẹ của hắn thấy ánh nắng mặt trời.

Diệp Tranh Vanh bổ sung thêm, lời nói làm cho người ta lạnh người.

Cảm nhận được sát ý và hận ý toát ra trọng giọng nói của Diệp Tranh Vanh thì Thôi Trí Kim cũng khó tránh khỏi có chút kinh hãi, kinh hãi rất nhiều cười cười, nói:

- Điểm này thì Minh Châu tiểu thư đã nói qua rồi, yên tâm đi, chúng tôi sẽ thỏa mãn yêu cầu của Diệp tiên sinh.

- Tốt.

Diệp Tranh Vanh nở ra nụ cười:

- Sau khi chuyện này thành công thì tôi sẽ chuẩn bị rượu ngon, giai nhân để hoan nghênh người của Thôi gia đến TQ làm khách.

- Nhất định.

Thôi Trí Kim cười vui vẻ, khi hắn xem ra Diệp Tranh Vanh hiện giờ tuy rằng đã mất đi con đường làm quan nhưng mà ngày sau hơn phân nửa là sẽ phát triển ở thương giới. Nếu Thôi gia hợp tác với Diệp Tranh Vanh, đáp ứng chuyện này của Diệp Tranh Vanh, thì sau này lấy quyền thế của Diệp gia, thì những xí nghiệp của Thôi gia muốn chiếm thị trường của TQ cũng không khó gì.

- Diệp thiếu sẽ cùng Minh Châu đi tới Cáp thành chứ?

Mắt thấy màn hình đã tắt thì Nạp Lan Minh Châu tỏ ra kinh hỉ hỏi.

Diệp Tranh Vanh lạnh lùng mà cười, gật đầu:

- Tên nghiệt chủng kia đã làm ta mất đi con đường làm quan, thiếu chút nữa đã trở thành quên lãng của Diệp gia, ta đương nhiên là muốn nhìn thấy cảnh hắn đi xuống Diêm vương điện rồi.

- Lần này chính là Thiên Vương lão tử hạ phàm cũng cứu không được hắn.

Nạp Lan Minh Châu cười lạnh phụ hoạ một câu sau đó, vẻ lạnh lùng trên mặt liền biến thành vẻ quyến rũ, cả người dán vào người Diệp Tranh Vanh:

- Diệp thiếu, hắn đã bị tuyên án tội chết, chúng ta không cần phải vì hắn mà tức giận….

- Ừh.

Thân thể mềm mại bên người, Diệp Tranh Vanh không nói thêm lời, lập tức đưa tay luồn vào chiếc váy ngủ Lace kia để thăm dò.

Một lát sau, 2 thân thể kia đã kết hợp lại với nhau ở trên ghế sa lon, tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ, tiếng đánh, quanh quẩn ở trong phòng khách.

10" sau.

Trong biệt thự tại Côn Ngọc Hà, cuộc nói chuyện giữa Thôi Trí Kim và Diệp Tranh Vanh đã được Quý Hồng gởi cho Bùi Đông Lai.

- Con cá mắc câu, có thể thu lưới.

Sau khi nghe xong thì Bùi Đông Lai bấm điện thoại gọi cho Quý Hồng, làm ra chi thị.

Hắn thổi hồi kèn phản công lên.