Siêu Cấp Cường Giả

Chương 285: Muốn lên là lên sao?




- Đợi một chút.

Mắt thấy nam nhân trung niên đáp ứng thì Phương Húc Vĩ cũng không thấy bất ngờ.

Nam nhân trung niên tên là Ngô Hiểu Phong, tuy rằng hắn là người phụ trách của cuộc thi " TQ ai đồ " nhưng trong mắt Phương Húc Vĩ hắn chỉ là một người làm công mà thôi.

Ngô Hiểu Phong nghe vậy thì hắn liền ngăn cơn phẫn nộ trong lòng, làm ra bộ dạng tươi cười với Phương Húc Vĩ:

- Xin hỏi, Phương tiên sinh còn gì phân phó?

- Trước tiên đừng nói cho nàng, đợi sau khi nàng biểu diễn xong rồi hẵng nói.

Phương Húc Vĩ cười nói.

Ngô Hiểu Phong liền hiểu.

- Lấy thực lực của nàng, tiến vào bán kết là một điều bình thường.

Phương Húc Vĩ chậm rãi nói:

- Thử nghĩ lại đi, nếu nàng có thể tiến vào bán kết, đến lúc đó nàng có thể không muốn giành chức quán quân sao?

Ngô Hiểu Phong vốn là sửng sốt sau đó không khỏi mắng thầm Phương Húc Vĩ thật sự quá đê tiện, chẳng những lại dùng quy tắc ngầm hơn nữa lại đánh vào tâm lý của Trang Hiểu Vân, quả thật là một tên xấu xa.

- Tốt. Phương tiên sinh.

Mặc dù là trong lòng không thoải mái với Phương Húc Vĩ nhưng mà Ngô Hiểu Phong cũng không dám tức giận, hắn đành phải đồng ý.

- Ngoài ra, cô gái gọi là Ngô Linh Linh có biểu hiện không tồi, nhưng thiên phú không đủ, nếu không có gì bất ngờ thì sẽ bị loại.

Phương Húc Vĩ làm ra bộ dáng chỉ điểm giang sơn:

- Ở trên sân khấu nàng phong tao, tạm thời cứ để nàng tiến vào bán kết đã.

Thế thân.

Nghe Phương Húc Vĩ nói thế, trong lòng Ngô Hiểu Phong hiện lên 2 chữ này.

Phương Húc Vĩ là phòng ngừa vạn nhất, nếu một khi Trang Hiểu Vân cự tuyệt thì vẫn còn có Ngô Linh Linh.

- Tốt.

Ngô Hiểu Phong đáp ứng.

- Tối nay lại có cảm giác với mỹ nữ chân dài.

Thấy Ngô Hiểu Phong đáp ứng, Phương Húc Vĩ nhắm mắt lại, nghĩ đến tối nay sẽ tiến hành thế doggy với Trang Hiểu Vân thì cười một cách tà ác.

Rốt cuộc là " TQ ai đồ"

Hay là " Muốn cùng ai lên giường?"

Trong lòng Ngô Hiểu Phong nổi lên một cảm giác vô lực, sau đó xoay người rời khỏi văn phòng.

Hắn dựa vào chỉ thị của Phương Húc Vĩ đi đến gặp những vị giám khảo để khai thông.

Đối với hết thảy mọi chuyện, các thí sinh sắp lên sân khấu cũng không biết. Hơn nữa khán giả lại càng không biết.

Dựa vào an bài thì chương trình sẽ bắt đầu vào lúc 7h, nhưng mà lúc 6h thì cả sân khấu đã chật kín chỗ ngồi.

" HÚ…"

- Hiểu Vân tới rồi.

Không biết qua bao lâu, đột nhiên đám FAN hâm mộ liền sôi nổi đứng lên, cao giọng hoan hô.

Trong tiếng hoan hô Trang Hiểu Vân thì trên màn hình lớn sân khấu xuất hiện hình ảnh của Trang Hiểu Vân khi lần đầu tiên tham gia chương trình " TQ ai đồ" này.

Trong màn hình, tóc của Trang Hiểu Vân được búi lên, mặc một bộ áo màu đen cùng quần bò màu xanh đậm, chậm rãi đi về phía chính giữa của sân khấu.

Ngọn đèn sân khấu chiếu rọi vào thân hình mềm mại của nàng.

Vài giây sau nàng ra chính giữa sân khấu, tay cầm microphone, 2 mắt nhắm lại.

Hình ảnh dừng lại, âm nhạc vang lên.

Tí tách tí tách tí tách tí tách.

Kim đồng hồ không ngừng chuyển động

Tí tách tí tách tí tách tí tách

Tiểu Vũ, nàng vươn tay đón những giọt nước

Sau đó, bài hát " Chuyện tình yêu xưa tại Bắc Kinh" vang lên, Trang Hiểu Vân giống như là đã quên hết mọi chuyện, 2 mắt nhắm lại, hát lên bài hát.

Cả sân khấu liền trở nên im lặng.

Tí tách tí tách tí tách tí tách

Còn có người lo lắng

Không biết qua lâu, Trang Hiểu Vân mới mở mắt ra.

" HÚ"

Cùng lúc đó, đám FAN cuồng liền gáo thét không dứt.

- Trang Bích Phàm, chị của cậu hát thật dễ nghe.

Trong sân khấu, Hạ Y Na nghe được Trang Hiểu Vân hát xong thì nhịn không cảm thán được mà nói một câu.

- Đúng vậy, nếu chị của chú cữ giữ vững phong độ thì không chỉ là đoạt giải quán quân mà ngay cả trở thành minh tinh cũng là một việc dễ dàng a.

Ngô Vũ Trạch cũng bị tiếng ca của Trang Hiểu Vân chinh phục.

Nghe Hạ Y Na và Ngô Vũ Trạch nói thế, Bùi Đông Lai cũng biết rằng tuy Trang Hiểu Vân không có được giọng hát được như các ca sỹ chuyên nghiệp nhưng mà giọng hát quả thật rất êm tai, hát thật sự có tình cảm, thiên phú thật tốt.

- Đúng a, các chú cũng không nhìn đó là chị của ai à?

Trang Bích Phàm có chút bình tĩnh, nâng đôi kính mắt lên.

"—— "

Tất cả mọi người đều không nói gì.

- Các vị bằng hữu, các vị bằng hữu ngồi trước TV, mọi người khỏe.

Sau đó không đợi đám người Bùi Đông Lai mở miệng, một gã nam nhân mặc âu phục bước ra từ sau sân khấu:

- Nơi này là Đông Hải TQ, nơi này là nơi trực tiếp " TQ ai đồ"..

"A..."

Mắt thấy MC đi lên sân khấu, đám khán giả biết chương trình sắp bắt đầu cho nên hưng phấn kêu to.

- Sau đây, xin mời các vị giành một tràng pháo tay cho các vị giám khảo hôm nay.

Sau đó, tên MC lại làm ra một tư thế, 5 vị khán giả lần lượt giơ tay chào hỏi với mọi người.

" HÚ…"

5 vị giám khảo ra sân đã làm cho không khí của sân khấu được hâm nóng lên.

- Sau đây xin mời Ngô Linh Linh ra trình bày ca khúc " 36 kế trong tình yêu" ( Bài hát gì có tên sến vãi…)

Đợi sau khi 5 vị giám khảo ngồi xuống, MC một lần nữa lên tiếng.

Lời hắn vừa nói xong, ngọn đèn sân khấu liền tắt.

- Linh Linh cố lên.

Khán giả ủng hộ Ngô Linh Linh liền đứng dậy giơ cao băng rôn, hò hét trợ uy cho Ngô Linh Linh.

"Bá"

Ngọn đèn sáng lên, âm nhạc vang lên, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, thân mặc một bộ váy ngắn màu trắng, chân đi đôi giày cao gót màu đỏ. Ngô Linh Linh cùng với 2 vũ công xuất hiện.

" HÚ…"

Khi Ngô Linh Linh bước lên sân khấu, đám FAN dưới sân khấu liền điên cuồng lên.

Là ai nói nữ sinh xinh đẹp không có não

Chỉ thích chưng diện cùng cười khúc khích

….

Tiếng hò hét dừng lại, Ngô Linh Linh bắt đầu biểu diễn.

Đúng như lời Phương Húc Vĩ nói, diện mạo, dáng người, vũ đạo của Ngô Linh Linh cũng không tầm thường nhưng mà giọng hát lại quá bình thường, bởi vì quá mức khẩn trương nên hơi lạc âm.

Nhưng mà.

Cái này cũng không ảnh hưởng đến các FAN của nàng, sau khi nàng kết thúc biểu diễn thì đám FAN liền hô to tên của nàng.

Biểu diễn kết thúc, 5 vị giáo khảo liền bình luân về màn biểu diễn của Ngô Linh Linh, cả 5 người đều nói giống nhau đều nói rằng vũ đạo của Ngô Linh Linh khá tốt nhưng giọng hát lại không đủ, cuối cùng coi như là không tệ.

Có lẽ là bởi vì sự thẳng tính của ban giám khảo cho nên khi kết thúc biểu diễn, sắc mặt của Ngô Linh Linh có chút khó coi.

- Nói cho nàng biết, là ta để cho nàng có cơ hội bước vào vòng bán kết, hơn nữa chỉ cần một câu nói của ta thì nàng có thể trở thành nghệ sĩ của công ty giải trí Hồng Tinh, nhất định nàng sẽ cảm động có lấy thân báo đáp a?

Trong một gian phòng VIP, Phương Húc Vĩ hút lấy xì gà, vẻ mặt thích ý nói.

Ngô Hiểu Phong ngầm thở dài, không lên tiếng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

Sau khi Ngô Linh Linh kết thúc thì các thí sinh khác đều bước lên sân khấu để thể hiện phần thi của mình, mỗi thí sinh đều có một lượng FAN của mình, đồng thời khi biểu diễn xong đều nhận được những lời bình luận của ban giám khảo.

Thời gia cứ trôi qua, bất tri bất giác 6 thí sinh đã ra sân khấu biểu diễn. Lúc này ánh đèn trên sân khấu lại vụt tắt, trên màn hình lớn lại xuất hiện hình ảnh của Trang Hiểu Vân.

- Tôi gọi là Trang Hiểu Vân, đến từ tỉnh Nam Đông.

Trên màn hình chính là quên hương của Trang Hiểu Vân, những con đường nhỏ ở nông thôn, Trang Hiểu Vân ngồi trên xe đạp, hát một bài hát.

Không đến 1" sau, ngọn đèn sân khấu bắt đầu được mỏ lên.

Nương theo ánh sáng của ngọn đèn, có thể thấy được trên sân khấu xuất hiện một thân ảnh.

- Hiểu Vân.

- Hiểu Vân, cô giỏi nhất.

- Hiểu Vân, anh yêu em.

Thấy được bóng người thoáng hiện, đám FAN của Trang Hiểu Vân liền kích động đứng dậy, quơ quơ những ngọn đèn huỳnh quang trong tay, giơ cao những băng- rôn cùng biểu ngữ, hô to không dứt.

Tiếng kêu càng lúc càng lớn, ngọn đèn càng lúc càng sáng, bóng người trên sân khấu càng lúc càng rõ.

Dưới ánh đèn, Trang Hiểu Vân mặc một bộ lễ phục dạ hội màu đen bước ra sân khấu.

Vài giây sâu, giọng ca của Trang Hiểu Vân vang lên, đám FAN hâm mộ liền yên lặng, cả sân khấu giống như lâm vào trong bể lặng.

Trong phút chốc, toàn bộ ánh mắt của mọi người đều tập trung vào người của Trang Hiểu Vân.

Bao gồm của Phương Húc Vĩ trong gian phòng VIP.

Nhưng mà.

Ánh mắt của hắn so với đám người xem thì khác nhau.

Trong ánh mắt của hắn không có sùng bái cùng chờ mong, nếu có thì đó chính là dục vọng.

Giống như thợ săn thấy được con mồi.