Tô Duyệt Duyệt toàn thân cảm thấy từng trận tê dại, hai mắt mơ hồ nhìn người nam nhân đang ngụp lặn trước ngực mình: “Phu quân”.
Một tiếng “phu quân” mang vẻ nũng nịu này, khiến tâm Bắc Thần Hàn rạo rực như thủy triều lên, vội vàng lột bỏ quần dưới của nàng, sau đó mang theo những nụ hôn nóng bỏng chu du khắp trên người nàng, từ trên xuống dưới, bàn tay to vẫn gian ác trêu đùa hai bầu ngực non mềm, chiếc lưỡi nóng bỏng của hắn sau đó di chuyển xuống vùng bụng bằng phẳng, sau khi hôn nhẹ nhàng lên đó, lại cứ thế tiếp tục di chuyển xuống dưới.
Tô Duyệt Duyệt cảm nhận được ý đồ của hắn, ngay lập tức kinh ngạc trừng lớn mắt, hắn hắn hắn sẽ không phải là muốn hôn vào chỗ đó chứ??
“Phu quân, không cần” Tô Duyệt Duyệt khắp mặt bắt đầu đỏ hồng lên, theo phản xạ khép chặt chân lại.
Bắc Thần Hàn hư hỏng không để cho nàng giấu đóa hoa cúc đẹp đẽ đó đi, dưới con mắt kinh ngạc của nàng, cúi đầu hôn trụ lên đóa hoa mê người đó.
“A! Phu quân, thật khó chịu a” Tô Duyệt Duyệt cảm nhận được hắn đang cố tình giở trò, điên cuồng lắc lắc đầu kêu lên.
Trời ạ! Cảm giác này thật quá mãnh liệt, hắn sao có thể đùa giỡn “tiểu muội” của nàng như vậy chứ? Chịu không nổi, chịu không nổi nữa rồi.
Tiếng rên rỉ oán trách của nàng hoàn toàn không làm gián đoạn hành vi gian ác của Bắc Thần Hàn, hắn một tay không ngừng xoa nắn bầu ngực của nàng, dùng ngón tay chà sát viên bi nhỏ trên đó, bàn tay còn lại lại đang không ngừng sờ soạng bắp đùi trắng nõn, mà miệng của hắn cư nhiên còn đang tỉ mỉ thưởng thức hương vị mật ong tuyệt hảo từ nơi hấp dẫn chết người của nàng tiết ra. Đáng chết! thật sự là quá ư ngọt ngào.
Tô Duyệt Duyệt bị hắn ta không ngừng công kích đến nỗi toàn thân vô lực, nàng chỉ cảm thấy thân thể của nàng dưới sự trêu đùa của hắn, đóa hoa của nàng ngày càng tiết ra nhiều nhựa hoa, mà chất nhựa chết người này lại bị Bắc Thần Hàn nuốt vào đến một giọt cũng không thừa.
“Phu quân, ta không xong rồi, không xong rồi” Tô Duyệt Duyệt khắp mặt đỏ hồng nhìn hắn, trong người truyền đến từng trận từng trận khoái cảm, làm cho tâm hồn của nàng giống như lơ lửng trên mây, cái loại cảm giác sung sướng đến tê dại này, khiến cho ngay cả ngón tay ngón chân của nàng cũng không tự giác mà run rẩy.
Cuối cùng Bắc Thần Hàn cũng buông tha cho đóa hoa của nàng, hắn lột phăng vật cản cuối cùng trên người hắn, lại một lần đưa cái thứ nóng hổi sớm đã đứng thẳng dưới hạ thân mình đặt vào giữa hai chân trắng nõn của nàng, từ từ tiến vào trong đóa hoa cúc mê người.
Hắn cúi thân người xuống, mãnh liệt hôn lên đôi môi non mềm của nàng, dục vọng dưới hạ thân cũng từ trạng thái chầm chậm bắt đầu tăng tốc, chạm đến đỉnh điểm sung sướng của nàng.
“Duyệt Duyệt, có thoải mái không?” Bắc Thần Hàn tiến vào bên trong nàng, cảm nhận được sự thít chặt của cơ thể, mỗi một nhịp đều có thể làm hắn trở nên điên cuồng, một nhịp lại một nhịp liên tục thúc vào đẩy ra, hắn muốn nhiều, nhiều hơn nữa.
Thân thể mềm mại đáng yêu của Tô Duyệt Duyệt cùng với sự công kích mãnh liệt của hắn cũng đang không ngừng lắc động, nàng vòng tay của mình lên tấm lưng rắn chắc của hắn, biến những khoái cảm mãnh liệt mà Bắc Thần Hàn đem lại thành một cỗ sức mạnh, phát tiết trên lưng của hắn. chỉ thấy những vết cào ngày càng nhiều, một đường lại một đường không ngừng hiện ra.
Cuộc kích tình không biết đã qua bao lâu…
“Duyệt Duyệt, Duyệt Duyệt” lúc này, Bắc Thần Hàn bắt đầu nhấc người lên, bàn tay to ôm chặt vòng eo mảnh mai của nàng, lại điên cuồng tiếp tục tấn công, tiến vào bên trong nàng, tiến nào trong tâm nàng, linh hồn nàng.
Sự mãnh liệt của hắn làm cho Tô Duyệt Duyệt chỉ biết bám chặt vào hai cánh tay chắc khỏe của hắn, âm thanh ma thuật của hắn phát ra, làm cho trái tim của nàng cùng với sợ tiến nhập của hắn cũng bắt đầu không ngừng dao động, nàng động tâm rồi, nàng động tâm vì hắn rồi, điều đó là thật sao?
“Không xong rồi, ta không xong rồi” Tô Duyệt Duyệt không ngừng lắc đầu cầu xin hắn buông tha, nàng khẩn trương nắm chặt cánh tay của hắn, phía dưới cũng bắt đầu không ngừng co lại, thắt chặt lại dục vọng của hắn, thắt chặt dục vọng của hắn, thắt chặt tâm của hắn, cũng thắt chặt tâm hồn của hắn.
Bắc Thần Hàn mu quang nóng rực nhìn nàng, nhìn bộ dáng vì hắn mà động tình của nàng, nhìn khuôn mặt của nàng đỏ hồng vì hắn, nhìn bộ dáng vì hắn mà không ngừng rên rỉ, hắn rất thích bộ dáng lúc này của nàng, tâm của hắn lúc này đã hoàn toàn trao cho nàng, trao cho nữ nhân cả ngày luôn chỉnh hắn, người mà hắn quyết định đi cùng suốt cuộc đời- Tô Duyệt Duyệt.
“Phu quân, Phu quân” Tô Duyệt Duyệt phát ra tiếng khóc lẫn trong tiếng rên rỉ.
Bắc Thần Hàn lại một lần nữa ngụp lặn trên người nàng, đem dục vọng của bản thân công kích lần cuối cùng, mãnh liệt tiến vào bên trong nàng, còn nhẹ nhàng thủ thỉ bên tai: “Duyệt Duyệt, nói nàng yêu ta, mau nói nàng yêu ta”
“ân…ta…ta yêu chàng” Tô Duyệt Duyệt bám chặt vào cổ hắn, cùng với sự công kích của hắn, thở dốc nói.
Bắc Thần Hàn nở một nụ cười hạnh phúc, hạ thân điên cuồng công kích, cuối cùng tiến vào nơi sâu nhất trong cơ thể nàng, không chút do dự để lại dấu ấn tình yêu trong đó, bắn những giọt tình yêu nóng bỏng vào nơi sâu nhất.
Cuộc kích tình ngọt ngào đêm nay, đã đem hai tâm hồn gắn kết lại gần nhau, mà hạt giống nóng bỏng đó, dường như là minh chứng cho hạnh phúc của hai người, lặng lẽ ở trong bụng của Tô Duyệt Duyệt, đâm chồi nảy nở.
__Hồng Trần__