Tiếng quát của thái hậu trong nháy mắt khiến hai người trên mặt đất tỉnh dậy, nam tử nhăn hai hàng lông mày, đang muốn vươn dậy thì đột nhiên nhìn thấy sắc mặt khó coi của thái hậu, tiếp đó lại nhìn thấy ánh mắt trách cứ của hoàng thượng, trong đầu ngay lập tức tái hiện lại cảnh tượng đêm qua.
Vào lúc hắn còn chưa kịp phản ứng lại, bàn tay của thái hậu đã vươn ra, cho hắn một bạt tai.
“ Ai gia biết hai người sắp thành thân, nhưng cũng không thể vào lúc này, làm ra sự việc mất mặt như vậy!” thái hậu tức giận trừng mắt nhìn Bắc Thần Lẫm vẫn còn đang bàng hoàng cùng Nam Cung Tuyết đang dàn dụa nước mắt.
Bắc Thần Lẫm cố muốn nhớ lại, hắn chỉ nhớ tối hôm qua, khi nhìn thấy TDD lại một lần nữa chuẩn bị gả cho hoàng huynh, mà bản thân lại phải lấy Nam Cung Tuyết, cho nên tâm tình vô cùng không tốt, một mình uống rượu giải sầu.
Sau đó, hắn đến tìm TDD, rồi chiếm lấy nàng, nhưng tại sao bây giờ lại biến thành NCT.
“Lẫm Nhi, Tuyết Nhi ngay lập tức mặc quần áo vào.” Hoàng đế ra lệnh, tiếp đó đuổi hết đám hạ nhân ra ngoài, cùng thái hậu ra ngoài đợi hai người bọn họ.
Bắc Thần Lẫm phẫn nộ trừng mắt nhìn NCT, cầm lấy quần áo mặc lại chỉnh tề, NCT cũng xấu hổ đến nỗi mặt đỏ bừng, trốn ở bên cạnh lặng lẽ mặc quần áo. Bắc Thần Lẫm sau khi đã chỉnh trang y phục, quay người lại vừa đúng lúc nhin thấy những dấu hôn trên người NCT, còn cả vệt đỏ trên sàn.
Hắn hẳn nhiên là đã xem NCT thành TDD, nhưng NCT tại sao lại có thể xuất hiện ở thái tử điện? TDD và BTH đâu?
Lần này thì hay rồi! NCT đã thành người của hắn rồi, không thể không lấy.
Trên đường quay lại thái tử điện, TDD không ngừng nhìn BTH, không kìm được hỏi: “Hàn, chàng có cảm thấy chỗ nào không thoải mái không? Có cảm giác nôn ra máu không?”
Nàng chỉ mong sự kích tình của tối hôm qua không khiến cho BTH cũng dính độc.
Lúc này, quan sát sắc mặt của hắn, có lẽ không sao! Nhưng nàng vẫn chưa yên, gắt gao nắm chặt lấy bàn tay của hắn.
“Duyệt Nhi, không sao! Không cần lo lắng cho ta, người cần lo lắng phải là nàng mới đúng, hôm qua ta có làm ảnh hưởng đến đứa trẻ không?”
BTH dịu dàng vén những sợi tóc đang lòa xòa trước mặt nàng, trong mắt đột nhiện hiện lên một vẻ buồn bã, nếu có thể, hắn thật sự hy vọng hắn cũng trúng túy hồng nhan, như thế hắn mới có thể cảm nhận được nỗi đau của TDD.
TDD nghe thấy hắn nói vậy, một màn kịch liệt hôm qua lại hiện ra, chiếm đầy mọi suy nghĩ của nàng, khiến khuôn mặt của nàng không khống chế được bất giác đỏ lên.
Nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn của BTH đang tiến lại gần, vội vàng chống tay vào ngực của hắn, không cho hắn bước qua: “Hàn, chúng ta nhanh quay về thôi! Sớm sáng tân nương và tân lang đều không thấy đâu, e rằng sẽ dấy lên trận sóng lớn!”
BTH cười cười: “ không kém gì lúc đó!”
Vừa nói xong, ngay lập tức chặn đứng cái miệng nhỏ xinh của nàng, bàn tay to cũng ôm chặt lấy nàng vào lòng, nụ hôn gấp gáp nhưng không thiếu sự dịu dàng, đem hai thân thể dung hòa làm một.
Vào lúc hai người về đến cửa thái tử điện, BTH đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn TDD.
“Duyệt Nhi, việc hôm qua, nàng còn giận không?”
TDD chăm chú nhìn hắn, thành thật trả lời: “nói không giận là giả, thậm chí nhìn thấy một màn như vậy, ta còn có cảm giác muốn nôn.”
“Duyệt Nhi..” BTH hoang mang muốn giải thích, nhưng bị TDD cắt ngang: “chàng trước tiên nghe ta nói hết đã, tuy ta rất tức giận, nhưng khi ta vừa bước vào cửa, thì đã nhìn thấy sự khác thường trên mặt chàng, cũng nhìn thấy sự chủ động của NCT, cho nên ta tin chàng, nếu không ta sớm đã chạy đi rồi, làm gì có chuyện ta còn ra tay giáo huấn cô ta, cứu chàng ra khỏi ma trảo của yêu nữ.”
__Hồng Trần__