“Hàn ca ca, nếu ngày mai muội đã trở thành tam vương phi rồi, vậy hôm nay người có thể uống cùng Tuyết nhu mấy chén rượu không, uống xong, muội sẽ lập tức trở về.”
BTH suy nghĩ một lát, vội vàng đẩy Nam Cung Tuyết ra: “Tuyết Nhi, ngộ nhỡ uống say, lại làm lỡ chuyện hôn sự của ngày mai, như vậy thật sự không tốt, muội nhanh trở về đi,”
“Hàn ca ca, nếu không thì chỉ uống một chén thôi, uống xong Tuyết nhi hứa là sẽ trở về.” Nam Cung Tuyết không để ý đến lời phản đối của Bắc Thần Hàn, trực tiếp chạy ra ngoài cửa, không lâu sau, liền có một cung nữ chạy đến trên tay bê một bình rượu đưa cho Nam Cung Tuyết, sau đó ngay lập tức lui xuống.
Nam Cung Tuyết bí hiểm lắc lắc bình rượu trong tay, nhanh chóng quay trở lại bàn, rót ra hai chén rượu, một chén đưa đến trước mặt Bắc Thần Hàn.
“Hàn ca ca, chén rượu này coi như muội chúc huynh tân hôn vui vẻ.” Nam Cung Tuyết tươi cười nhét chén rượu vào trong tay Bắc Thần Hàn, nhìn thấy vẻ do dự trong mắt hắn, trên mặt nàng ta lại nở ra một nụ cười: “Hàn ca ca, Tuyết nhi kính trước.”
Vừa nói xong liền không chút do dự uống cạn chén rượu trên tay.
Bắc Thần Hàn nhìn thấy chén rượu đã cạn trên tay nàng ta, lúc này mới yên tâm, cũng uống hết chén rượu Nam Cung Tuyết vừa đưa cho hắn, hắn chỉ muốn nhanh chóng đuổi được Nam Cung Tuyết đi, tính ra Tô Duyệt Duyệt cũng sắp trở về rồi, ngộ nhỡ bị nàng hiểu nhầm, như vậy thật sự nguy to.
“Được rồi! muội có thể trở về rồi.” Bắc Thần Hàn đem chén rượu đặt lên bàn nói.
Nam Cung Tuyết nở nụ cười bí hiểm, ánh mắt lộ ra vẻ đắc ý, sau đó ngoan ngoãn gật đầu nói: “Hàn ca ca, vậy muội về đây.”
Bắc Thần Hàn nhìn nàng ta ngoan ngoãn đi ra, ngay lập tức cảm thấy vô cùng nghi ngờ, cảm thấy có chỗ nào đó rất mờ ám, tuy nhiên hắn cũng không suy nghĩ nhiều, ngay lập tức ngồi xuống tiếp tục dùng bữa.
Cùng lúc đó, ở ngự thư phòng, hoàng đế sắc mặt vô cùng nghiêm túc nhìn Tô Duyệt Duyệt đang đứng ở trước mặt.
“việc vừa nãy ngươi nói với trẫm, trẫm đã nghe Hàn Nhi nói qua rồi, đối với việc Trữ Vương có thể tạo phản bất cứ lúc nào, Trẫm cũng vẫn luôn phòng bị, chỉ là không biết có thể phòng bao lâu!” hoàng đế nói.
Thực ra ngay từ lúc ông biết việc Trữ vương chiêu mộ binh mã, đã có chút hoài nghi rồi, sau đó, ông cũng bày bố kỹ lưỡng, để đề phòng Trữ vương mang quân tiến vào thành, ông đã điều động 10 vạn đại quan mai phục ở ngoại thành, thậm chí trong cung cũng sắp xếp 10 vạn đại quân, đề phòng trường hợp tiến đánh bất ngờ.
“Hoàng thượng, sợ rằng Trữ vương không dễ đối phó như vậy, nói không chừng trong hoàng cung từ lâu đã có người của lão ta rồi.” Tô Duyệt Duyệt nói tiếp.
Ánh mắt hoàng thượng có chút bất thường, chăm chú nhìn Tô Duyệt Duyệt nói: “Duyệt Duyệt, trẫm muốn ngươi tránh xa Ngạo nhi ra.”
Tô Duyệt Duyệt lặng người một lúc, đột nhiên giống như là bừng tỉnh đại ngộ, hoàng thượng sẽ không phải cho rằng Bắc Thần Ngạo là nội gián chứ.
“Hoàng thượng, Bắc Thần Ngạo không thể nào là người của Trữ Vương, tôi dám đảm bảo với ông hắn không phải là nội gián.”
“Duyệt Duyệt, Ngạo Nhi từ nhỏ đã ở cùng với Trữ vương, lại là nghĩa tử của lão ta, hơn nữa nó thù hận ta và Hàn nhi, e rằng chuyện tạo phản, nó cũng có can dự vào.” Sắc mặt hoàng đế có chút bất đắc dĩ nói.
Tô Duyệt Duyệt vội vàng phản bác lại: “Hoàng thượng, Bắc Thần Ngạo tuyệt đối không phải, hắn không phải loại người giống như ông nói, thật sự không phải là hắn.”
“Duyệt Duyệt, ngươi đã là thái tử phi rồi, Trẫm không hy vọng chuyện tư tình của ngươi và Ngạo nhi lại lần nữa lọt đến tai trẫm.” Hoàng đế vô cùng nghiêm túc nhìn nàng cảnh cáo.
Mà lời của nói có chưa hàm ý đó, Tô Duyệt Duyệt đương nhi làm sao lại có thể không nghe ra: “Hoàng thượng, ta không biết!”
__Hồng Trần__