Sau đó những nơi bị nước mắt thấm ướt còn có thể nhìn thấy dấu vết của màu trắng, mà lớp bột mực(đại khái như kiểu thuốc nhuộm ý) ở trên tóc TDD, bởi vì gặp phải nước mắt mà biến thành mực, từng giọt từng giọt thấm vào quần áo nàng.
TDD nhìn thấy vết mực màu đen trên tay cùng quần áo, đột nhiên bắt đầu hoang mang.
Nàng ngay lập tức đứng lên, đóng cửa sổ lại, dường như đang sợ người khác nhìn thấy gì đó, sau đó lấy ở trong tủ ra một lọ bột mực, không chút do dự dùng bút lông nhúng vào trong đó, bôi lên chỗ tóc vừa nãy không cẩn thận để lộ ra màu trắng, cho đến khi không còn nhìn thấy bất kỳ một màu trắng nào trên tóc nữa.
Kỳ thực, sau khi Tiểu Thúy rời khỏi Lạc Tâm Các, nàng vô tình phát hiện mái tóc của mình đã có vài sợi tóc bạc, lúc mới đầu nàng cũng không để ý nhiều, nhưng càng về sau, lại xuất hiện ngày càng nhiều, mỗi ngày nhiều hơn gấp mấy lần, cho đến một tháng trước, mái tóc đen óng của nàng đã hoàn toàn biến thành một màu bạc trắng.
Nàng kinh ngạc, nàng sợ hãi, không biết tại sao lại đột nhiên biến thành như vậy, nàng cũng không dám để cho người khác phát hiện, cho nên mỗi ngày đều sẽ dùng mực bôi lên mái tóc trắng của mình, không để cho nô tì thường xuyên đến đưa cơm cho nàng nhìn thấy.
Nàng tĩm mãi cũng không tìm ra nguyên nhân, nàng chỉ biết, điều này nhất định có liên quan đến vụ ám khí của Trữ Vương.
Nhưng nàng lại không thể tìm ra cách giải độc, thậm chí ngay cả bản thân nàng đã trúng phải độc gì nàng cũng không biết.
“TDD, có phải ông trời chuẩn bị đưa ngươi trở về rồi.” TDD tuyệt vọng ngồi lên trên bàn, nàng có một dự cảm, chất độc trong cơ thể nàng sắp phát tác rồi, đến lúc đó nhất định sẽ cho nàng một đòn chí mạng.
Xem ra, yêu cầu mà hoàng đế ủy thác cho nàng, nàng đã không cách nào làm được nữa.
Đêm khuya, TDD một mình đứng ở bên cạnh hồ trong thái tử phủ, chìm vào suy nghĩ, hoàn toàn không phát hiện thân ảnh đang dần dần tiến lại ở phía sau.
Y Y lúc đầu chỉ là muốn ra ngoài đi dạo, lại vô tình phát hiện thấy bóng dáng của TDD, khi tia nhìn của nàng ta nhìn vào phẩn bụng của TDD, trong ánh mắt nhất thời nổi lên một tia ác độc.
Sau khi nàng trở lại thái tử phủ, trong 6 tháng nay, nàng đã nhiều lần trộm hạ dược vào cơm của TDD, chính là muốn hùy đi đứa trẻ trong bụng nàng, nhưng không biết tại sao, đứa trẻ của TDD cho đến nay vẫn bình an vô sự.
Nàng biết TDD là công chúa, lúc mới đầu nghĩ hủy đi đứa trẻ trong bụng TDD là bởi vì không muốn công chúa sinh ra đứa con của kẻ thù, nhưng lúc này, BTH chỉ độc sủng nàng, thậm chí nàng cũng đã có mang đứa con cuả BTH, lòng đố kị đã dần dần khiến nàng quên đi nàng là người của Nam Chiêu quốc.
Nam Chiêu quốc dù sao cũng đã bị tiêu diệt rồi, hiện giờ nàng lại là người được thái tử điện hạ sủng ái, hà tất phải nghĩ đến việc phục quốc, mà công chúa duy nhất của Nam Chiêu quốc, cũng không cần phải giữ lại, bởi vì nàng không muốn cho Nam Chiêu Quốc cơ hội báo thù, nếu không thì khi BTH bại rồi, nàng sẽ phải làm sao?
Vừa nghĩ đến đây, Y Y âm thầm đưa hai tay ra, từ từ lấy người TDD, từ từ tiến về phía TDD, dúng lực hướng về phía trước, muốn đẩy TDD vào trong hồ.
TDD đang suy nghĩ xem phải giải chất độc trong cơ thể mình như thế nào, đột nhiên trong cổ họng lại nồng lên vị máu tanh, cả thân cười gập xuống, đầu nghoảnh ra một bên, nôn ra một ngụm máu đen.
Cùng lúc đó, một tiếng “ùm” vang lên, chỉ nhìn thấy Y Y lao vào trong hồ nước, ma Y Y vốn không biết bơi, chân lại không chạm tới đáy, vô cùng hoảng sợ kêu cứu.
“cứu mạng” nước ở trong hồ không ngừng tràn vào mũi nàng ta.
TDD kinh ngạc đứng lên, nhìn vào trong hồ, hoàn toàn không hiểu việc gì đang diễn ra, mới nãy rõ ràng không nhìn thấy Y Y, sao nàng ta đột nhiên lại nhảy vào trong hồ chứ, đây rốt cuộc là chuyện gì?
“cứu mạng a! ta không biết bơi, cứu ta” Y Y sợ hãi không ngừng quẫy đạp lên mặt nước.
Nàng thật sự không ngờ, TDD lại đột nhiên tránh đi, hại nàng không cẩn thận lao vào trong hồ.
__Hồng Trần__