cuộc huấn luyện đẫm máu đó, đối với một cô bé 13 tuổi mà nói, đã trở thành một bóng đen ám ảnh không thể quên.
mỗi tháng đều sẽ có một cuộc chiến đấu như vậy, trong tổ chức, mỗi người đều là một cá thể độc lập, không kết bạn với ai, cũng không dám kết bạn, chỉ sợ có một ngày, bạn tốt sẽ trở thành mục tiêu dưới bàn tay của chính mình.
“Duyệt, nàng hiểu, nàng thật sự hiểu?” BTN nắm lấy bàn tay của nàng, kéo vào trong lòng mình.
TDD không hề phản kháng, cũng không nói lời nào, cứ như vậy an ổn dựa vào lòng hắn.
không biết qua bao lâu, tâm trạng vốn dĩ đang dậy sóng phẫn nộ của BTN cũng từ từ lắng xuống, hắn nhẹ nhàng buông TDD ra, ánh mắt nóng bỏngnhìn nàng.
“Duyệt, chỉ có nàng hiểu ta.” BTN vừa nói xong, liền cúi xuống hôn lên môi nàng.
TDD nhìn sắc mặt tin cậy của hắn, nàng biết lúc này nàng nên tránh đi, nhưng không biết tại sao, nàng lúc này giống như bị hắn mê hoặc, động cũng không động, cứ thể để đôi môi lạnh lẽo của BTN dán vào khuôn miệng nhỏ nhắn của nàng.
đang lúc TDD cảm nhận được sự va chạm đó, thân người bất giác run lên, BTN nhẹ nhàng giữ chặt phần eo của nàng, đem của người nàng ôm vào lòng mình, nụ hôn dịu dàng cùng động tác ôn nhu của hắn cùng với tính cách lạnh lùng bá đạo thường ngày hoàn toàn không giống nhau.
TDD nhìn hắn đang nhắm mắt, cũng không tự chủ nhắm mắt lại, nàng không rõ bản thân mình rốt cuộc bị làm sao, tại sao lại không cự tuyệt hắn, lúc này nội tâm của nàng vô cùng loạn, nàng cho rằng người nàng yêu là BTH, nhưng tại sao, nàng lại không bài xích nụ hôn này của BTN.
Nàng đã không thể biết được nội tâm lúc này của mình đang muốn gì.
Lúc BTN bắt đầu luồn chiếc lưỡi nóng ấm của mình khẽ cậy khớp răng của nàng, lại có một sức mạnh vô cùng lớn, đình chỉ động tác của hai người.
“Ba” tiếp đó là một cái tát giáng lên mặt TDD.
TDD kinh ngạc ngẩng đầu, lại nhìn thấy sắc mặt âm u phẫn nộ của BTH đang trừng mắt nhìn nàng, bàn tay cũng đang nắm chặt thành quyền, chỉ hận không thể lập tức giết chết TDD và BTN.
“Phu…phu quân” trong lòng TDD đột nhiên cảm thấy một trận đau đớn, cái đau bỏng rát trên khuôn mặt so với nó cũng không là gì.
BTN từng bước tiền về phía nàng, ấn nàng vào tường, khiến nàng hoàn toàn không có được lui.
“BTH, vừa nãy….” BTN đang muốn nói gì đó, lại bị BTH đánh gãy.
BTH trực tiếp đá một chiếc ghế ở gần đó về phía BTN.
“Cút ra ngoài” ánh mắt phẫn nộ trừng lên gầm to một tiếng.
BTN thân thủ nhanh nhẹn, tránh được chiếc ghế đang bay đến, tiếp tục đứng ở đó không có bất kỳ hành động nào, lúc này hắn có thể cảm nhận được rõ ràng sự tức ội iận của BTH, đề phòng TDD bị thương, hắn tuyệt đối sẽ không ra khỏi căn phòng này.
“Ngạo, ngươi ra ngoài đi.” TDD nhìn BTN, bình tĩnh nói.
một tiếng Ngạo này, gọi thật sự thân mật, chỉ mới mấy ngày ngắn ngủi, hai người bọn họ cư nhiên đã trở nên thân mật.
Trong mắ BTH lúc này chỉ còn vẻ thù địch hận ý, lí trí đã hoàn toàn mất đi, hắn chỉ có một cách nghĩ, đó chính là TDD đã phản bội hắn.
BTN có chút lo lắng nhìn TDD, hoàn toàn không muốn rời đi, nhưng nhìn thấy vẻ thỉnh cầu trong mắt nàng, hắn đành phải miễn cưỡng đi ra ngoài.
căn phòng khôi phục lại vẻ yên tĩnh, chỉ còn lại không gian giữa hai vợ chồng, BTH lạnh lùng nhìn nàng.
hắn cả đêm cưỡi ngựa không ngừng nghỉ vội vàng đến Đông Hưng quốc, sau khi nghe được tin tức của TDD, trong lòng tràn ngập sự mong đợi, dự định muốn cho TDD một bất ngờ, thật sự không ngờ được, vừa tiến vào căn phòng lại nhìn thấy cảnh thân mật của hai người.
__Hồng Trần__